Mãng Hoang Kỷ

chương 1704

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cái không gian che giấu này cuối cùng là ở trong địa bàn của Tây Tư tộc tộc địa, nên ra đời Tà Ma! Tuy không phải Hộ Đạo Lâu tận lực bồi dưỡng, nó so sánh nhỏ yếu, nhưng đối với hải đảo này cũng đã là một mối họa rồi. Hơn nữa Tà Ma cũng có ngọn nguồn, ta một kiếm có thể chém giết nó, hơn nữa có thể men theo nhân quả chém giết ngọn nguồn của nó. Thế nhưng sinh linh trên hải đảo lại chỉ có thể đem hết toàn lực lần lượt chém giết Tà Ma, nhưng không cách nào tiêu diệt ngọn nguồn chính thức của Tà Ma. Tà Ma hấp thu đầy đủ năng lượng lớn lên, tự nhiên lại sẽ gây sóng gió lần nữa.

Đan Tôn Giả cũng cảm khái:

- Tà Ma không đáng giá nhắc tới, nhưng đối với ức vạn sinh linh của hải đảo lại là hạo kiếp.

Đề Nhã Chúa Tể nói:

- Có lẽ đây cũng là phương pháp Tây Tư tộc ma luyện tộc nhân a.

- Ân, thật là có khả năng.

Kỷ Ninh nhãn tình sáng lên.

Dùng Tà Ma đến ma luyện tộc nhân...

Loại áp bách này, lại càng dễ ma luyện ra cường giả.

Nói xong đám người Kỷ Ninh liền đáp xuống dưới.

- Liều mạng.

- Chúng ta liều mạng.

Ba gã nhân loại kia bắt đầu điên cuồng dốc sức liều mạng.

- Ha ha ha... Cuối cùng điên cuồng sao? Ta sẽ không cho các ngươi một kích cuối cùng, đánh vỡ mất hi vọng của bọn ngươi. Thực chờ mong đợi lát nữa nhìn các ngươi tuyệt vọng a. Loại tuyệt vọng phát ra từ đáy lòng này... Nhìn, liền khiến cho ta kích động vui mừng.

Tà Ma Sinh Mệnh hưng phấn run rẩy.

Bỗng nhiên...

Phốc.

Một đạo kiếm quang xẹt qua Tà Ma Sinh Mệnh, trên mặt Tà Ma Sinh Mệnh còn có dáng tươi cười điên cuồng vặn vẹo.

Nhưng sau đó nàng liền hóa thành tro tàn, kiếm của Kỷ Ninh cũng men theo nhân quả chém giết, tự nhiên hủy diệt ngọn nguồn của Tà Ma. Từ đó, Tà Ma làm phức tạp nhiều đời vô số sinh linh trên hải đảo này cứ như vậy chính thức diệt tuyệt.

- Giúp các ngươi hủy diệt Tà Ma, cũng coi như đền bù tổn thất khi lật xem trí nhớ của các ngươi a.

Kỷ Ninh trực tiếp tìm đọc lấy trí nhớ của ba gã Tây Tư tộc, bởi vì mọi cử động của bọn họ có thể thi triển đạo uy, Kỷ Ninh cũng coi bọn chúng trở thành đồng tộc, mà thực sự không phải là Tây Tư tộc.

Cho nên trong nội tâm mới có ý niệm đền bù tổn thất trong đầu.

- Chủ nhân, ngươi giết Tà Ma, hải đảo này từ đó rút cuộc không có Tà Ma. Tây Tư tộc đại năng cố ý an bài ma luyện... Chẳng phải không còn sao?

Thanh Ma nói.

- Mắc mớ gì tới ta.

Kỷ Ninh thuận miệng nói.

Thanh Ma nháy mắt, bên cạnh Đan Tôn Giả, Đề Nhã Chúa Tể, Viêm Tả Chúa Tể, Hủy Diệt Thần Đình chi chủ mỗi cái kinh ngạc nhìn Kỷ Ninh.

Mắc mớ gì tới ta, loại lời này cũng có thể từ trong miệng Bắc Minh Đạo Quân nói ra?

Tuy trong Chúa Tể Đế Quân tính cách quái dị còn nhiều lắm, nói chuyện khó nghe hơn nữa cũng có. Nhưng Bắc Minh ở trong lòng bọn họ địa vị thật sự quá cao, đó là gần như sánh vai Chí Tôn, tự nhiên cảm thấy Kỷ Ninh nói lời này, bọn hắn có chút không quen.

Nhưng trên thực tế Kỷ Ninh đạo tâm viên mãn, đạo tâm linh hoạt kỳ ảo, muốn nói thì nói mà thôi.

- Như thế nào?

Đan Tôn Giả hỏi.

- Bọn hắn chỉ là Tổ Thần Tổ Tiên, biết rõ quá ít. Bất quá ở trong trí nhớ của bọn hắn, có một vị tồn tại vô địch trong truyền thuyết, thống lĩnh lấy sáu mươi ba châu đảo vô cùng rộng lớn, vị tồn tại kia gọi Hoa Bách Ma Chủ, thực lực cao thâm mạt trắc, vô tận tuế nguyệt hắn một mực là vô địch, khẽ đảo tay cũng có thể diệt hết một tòa hải đảo.

Kỷ Ninh cười nói.

- Nhìn trí nhớ của bọn hắn, có lẽ Hoa Bách Ma Chủ kia đối với không gian này biết rõ thêm nữa.

Sau đó đám người Kỷ Ninh liền rời đi.

Ba gã Nhân tộc kia khôi phục thanh tỉnh.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Tà Ma đâu?

Ba người bọn hắn đều cảm thấy mờ mịt.

Trước khi đám người Kỷ Ninh đến lật xem trí nhớ của bọn hắn, ba người bọn hắn đều không có chút ảnh hưởng nào, trên thực tế vừa rồi bọn hắn chỉ là mất đi ý thức ngắn ngủi.

Hoa Bách Ma Chủ thống lĩnh lấy sáu mươi ba châu đảo, kỳ thật cũng chỉ là một gã Tứ Bộ Đạo Quân. Tuế nguyệt hắn sống, ở trong mắt sinh linh nhỏ yếu tự nhiên được xưng tụng là vô cùng vô tận! Nhưng ở trước mặt mấy người Kỷ Ninh, một gã Tứ Bộ Đạo Quân như trước nhỏ yếu... Thổi một hơi cũng có thể giết chết!

Hoa Bách Ma Chủ đang ngồi trên bảo tọa, phía dưới có đại lượng mỹ nữ vũ đạo, trong điện bên cạnh còn có rất nhiều sinh linh bị trói buộc, bị quật, bị tra tấn.

Hắn hỉ nộ vô thường.

Hắn là bá chủ tuyệt đối của sáu mươi ba châu đảo, không biết bao nhiêu sinh linh chết ở dưới sự tra tấn giày vò của hắn, hắn ưa thích tra tấn những sinh linh kia, nghe những sinh linh kia trước khi chết chửi bới tru lên, hắn sẽ vui cười ha ha. Cho nên mới có Ma Chủ chi danh.

Nghe một ít chửi bới oán độc, tiếng kêu rên, nhìn mỹ nữ trước mắt vũ đạo, Hoa Bách Ma Chủ vui tươi hớn hở cười.

- Một đám ngu xuẩn, cả đám chạy tới Thánh Giới làm gì, Thánh Giới vô số tồn tại cường đại, chúng ta chạy tới chính là tầng dưới chót.

Hoa Bách Ma Chủ nói thầm.

- Lưu lại thật tốt, cơ hồ là vô địch, muốn làm gì liền làm cái đó, nhiều thoải mái a.

Về phần Hợp Đạo? Hừ, có Thánh Giới đại năng chỉ điểm Hợp Đạo có thể thành công sao? Nghe nói giống nhau ít đến thương cảm.

- Vẫn là lưu lại thoải mái a, chậc chậc chậc, ngày mai lại đi trảo vài người, trong địa lao sắp chết hết rồi.

Hoa Bách Ma Chủ vô cùng vui vẻ, các mỹ nữ ở dưới điện khiêu vũ kỳ thật cả đám đều run sợ khiếp đảm, nhưng không dám biểu đạt đi ra, hết sức lấy lòng vị Ma Chủ vĩ đại này, e sợ cho bị tra tấn đến chết.

Bỗng nhiên... một nhóm sáu người đi đến.

Vũ đạo ngừng, Hoa Bách Ma Chủ như trước nhếch miệng cười, nhưng biểu lộ đồng dạng ngưng kết vẫn không nhúc nhích. Chén rượu ấm áp bốc hơi nước cũng đình trệ.

Thời gian dường như đình trệ.

Chỉ có sáu đạo thân ảnh kia đi tới, đúng là Kỷ Ninh, Đan Tôn Giả, Thanh Ma, Đề Nhã Chúa Tể, Viêm Tả Chúa Tể, Hủy Diệt Thần Đình chi chủ.

Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên của Kỷ Ninh vừa ra, trấn áp thời không, thời gian hoàn toàn đình trệ, thời gian đình trệ, đoạn thời gian này ở trong trí nhớ của đám vũ nữ, Hoa Bách Ma Chủ là không tồn tại.

- Xem trí nhớ của hắn một chút.

Kỷ Ninh đơn giản liếc nhìn trí nhớ của Tứ Bộ Đạo Quân này, một látsau lật xem hoàn tất.

Kỷ Ninh trầm mặc.

- Làm sao vậy?

Mọi người đều nhìn Kỷ Ninh.

- Có chút phiền phức.

Kỷ Ninh nói, lập tức bật cười.&

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio