- Ta cũng không có biện pháp.
Bồ Đề nghe hiểu, hắn hiểu Kỷ Ninh có nỗi khổ tâm:
- Tam giới thì sao? Con gái của ngươi thì sao?
Kỷ Ninh nói ra:
- Ta sẽ mở phủ đệ trong hỗn độn gần tam giới, nguyên thần thứ hai của ta sẽ lưu lại nơi đó, cũng có thể thủ hộ tam giới lâu dài, bản tôn của ta sẽ theo vòng xoáy thống đạo rời đi, ta sẽ đi Đại Mạc Vực trước, mặc kệ như thế nào, Tâm Thần Tướng là mối họa của chúng ta, có cơ hội ta cũng sẽ diệt hắn.
- Ân.
Bồ Đề lộ ra vẻ vui mừng.
Tới cảnh giới của Kỷ Ninh đi ra ngoài lưu lạc là bình thường, năm đó Nữ Oa nương nương bởi vì sinh ra là Tổ Thần, cho nên không có nguyên thần thứ hai. Kỷ Ninh từ phàm tục tu luyện tới bây giờ, tuy đi ra ngoài là bản tôn của hắn nhưng nguyên thần thứ hai còn lưu lại đây.
- Nguyên thần thứ hai của ngươi thực lực thế nào?
Bồ Đề hỏi.
- Có nguyên thần thứ hai ở đây, đối thủ tầng thứ Nguyên lão nhân sẽ không sợ.
Kỷ Ninh nói.
Nguyên thần thứ hai yếu hơn bản tôn một chút nhưng cũng là Tổ Tiên nhất đẳng, đặc biệt thi triển ‘Tâm Kiếm Thức’ hoàn toàn có chiến lực Tổ Thần đỉnh phong.
- Ân.
Bồ Đề nhìn xuống phía dưới và cười nói:
- Xem con gái của ngươi đang làm gì kìa?
Kỷ Ninh quan sát phía dưới, ánh mắt xuyên qua hư không, nhìn thấy Minh Nguyệt dang đùa giỡn thư sinh, tính cách Minh Nguyệt rất quái, giả bộ như đại tiểu thư thế gia bình thường mang theo nha hoàn cố ý đùa giỡn thư sinh thế gian.
Kỷ Ninh cười.
Nhìn thấy con gái có thể tự do tự tại trong tam giới, sinh hoạt trong khoái hoạt, vô ưu vô lự, Kỷ Ninh cũng thỏa mãn, lúc trước ép con gái ở lại Tà Nguyệt đại thế giới, thậm chí chiến bại còn phải lang thang trong hỗn độn, đó mới là thứ Kỷ Ninh không muốn nhìn thấy.
- Nàng sống tốt là đủ.
Kỷ Ninh mỉm cười.
Trong hỗn độn có một tòa tiên phủ to vài dặm, bên trong có suối chảy róc rách, hoa cỏ khắp nơi.
Minh Nguyệt ôm cánh tay Kỷ Ninh, tò mò nhìn xung quanh và hỏi:
- Phụ thân sau này sẽ ở chỗ này lâu dài không về tam giới nữa sao?
Kỷ Ninh cười gật đầu nói:
- Ừm, ta sẽ bế quan tĩnh tu, một thời gian rất dài không về tam giới nữa.
Để ngăn mình lập lời thề bản mệnh.
Nếu trở thành Tổ Thần thì trong vòng ngàn năm phải rời khỏi tam giới, đã tuyên bố lời thề bản mệnh đó thì hồn phách của Kỷ Ninh sẽ bị lời thề trói buộc. Không chỉ bản tôn, nguyên thần thứ hai cũng bị ràng buộc. Nên dù Kỷ Ninh nguyên thần thứ hai muốn trấn thủ tam giới cũng không thể sống trong này, chỉ được ở trong hỗn độn gần gũi tam giới. Trừ phi hoàn thành lời thề bản mệnh đưa tin đến Thiên Thương cung mới không bị trói buộc.
Minh Nguyệt hưng phấn nói:
- Vậy cũng tốt, sau này hài nhi sẽ thường đến đây. Lần đầu tiên hài nhi vào hỗn độn. Phụ thân, hài nhi đi chỗ khác xem được không?
Kỷ Ninh đồng ý:
- Đi đi.
- Công tử.
Thu Diệp, Bạch thúc đi theo bên cạnh hiểu rất rõ về Kỷ Ninh, họ biết dù bế quan cũng không bắt buộc phải ở trong hỗn độn.
Bạch thúc hỏi:
- Ninh nhi, có phải ngươi có chuyện gì giấu chúng ta không?
Thu Diệp cũng nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh gật đầu thừa nhận:
- Có chút chuyện ta phải làm, nhưng mấy năm nay ta bận phục hồi nguyên thần thứ hai. Giờ nguyên thần thứ hai đã ổn định, những việc khác cũng ổn thỏa, ta nên đi làm việc.đó. Yên tâm, nguyên thần thứ hai của ta sẽ luôn ở đây.
Bản tôn có một phân thân đặt trong thế giới Lao Ngục.
Nguyên thần thứ hai có một phân thân, lúc trước đặt ở Tà Nguyệt đại thế giới.
Nguyên thần thứ hai tự bạo trong đại chiến. Dù là Tổ Tiên muốn dựa vào hỗn độn linh dịch lập tức phục hồi cũng cần số lượng không đếm hết, đành phải từ từ tu luyện lại. Kỷ Ninh đã hiểu được thủy hành thiên đạo, có một phần cảm ngộ với hỗn độn thiên đạo, có thể hấp thu lực lượng từ trong hỗn độn, từng giây từng phút điên cuồng hấp thu lực lượng hỗn độn nên tốc độ tu luyện lại rất nhanh.
Bản tôn Thần Ma kiêm tu luyện khí, cần vạn năm phục hồi.
Nguyên thần thứ hai chỉ luyện khí, phục hồi hơn ba ngàn năm là được. Nhờ Khuy Thiên Thái Hạo Tháp nên Kỷ Ninh có thể thoải mái giữ tốc độ thời gian gấp hai mươi lần nên nguyên thần thứ hai đã phục hồi từ lâu, lại phải sắp xếp ổn thỏa việc tam giới nên kéo dài đến bây giờ.
- Công tử...
Thu Diệp lo lắng nói:
- Để ta đưa công tử đi.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Không cần.
Đùa, chỉ tính việc từ tam giới đi vòng xoáy không gian Đại Mạc Vực đã rất nguy hiểm, không ai biết dọc đường đi sẽ gặp những thứ gì, Thu Diệp không đáng đi theo hắn mạo hiểm.
Mở mang ra tiên phủ trong hỗn độn, Kỷ Ninh mời một số bằng hữu đến, như sư đệ Mộc Tử Sóc, đồ nhi Thanh Nhai Tiểu Vũ, sư huynh Tôn Ngộ Không, Tế Điên đều đến xem. Lữ Đồng Tân, Khoa Phụ cũng tới, tất cả biết sau này muốn gặp Kỷ Ninh thì phải đến hỗn độn tiên phủ.
Bồ Đề lão tổ nhìn Kỷ Ninh:
- Đồ nhi, trong hỗn độn cường giả nhiều như mây, tam giới chúng ta chỉ là nơi nhỏ, đi đường cẩn thận.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Sư phụ yên tâm.
Hôm nay là ngày Kỷ Ninh xuất phát, hắn không nói cho ai biết trừ sư phụ Bồ Đề.
Bồ Đề nhẹ giọng nói:
- Năm xưa Nữ Oa nương nương rời đi không còn trở về nữa, bặt vô âm tín. Ngươi phải hết sức thận trọng, và nếu có dịp gặp Nữ Oa nương nương nhớ báo cho ta biết ngay.
Kỷ Ninh gật đầu:
- Biết.
Nguyên thần thứ hai ở lại hỗn độn tiên phủ trấn thủ tam giới, bản tôn và nguyên thần thứ hai có ký ức liên thông nhau. Bản tôn đi ra ngoài gặp chuyện gì nguyên thần thứ hai cũng biết hết.
Bồ Đề gật đầu nói:
- Đi đi.
Vèo!
Giữa không trung xuất hiện một chiếc phi chu màu xanh sậm, Kỷ Ninh ngồi vào trong. Vèo một tiếng hư không gợn sóng lăn tăn, phi chu đã xuyên qua hư không rời đi.
Bồ Đề nhìn theo Kỷ Ninh rời đi, thầm mong chờ:
- Cẩn thận.
Lâu thật lâu trước kia Nữ Oa nương nương rời khỏi tam giới.
Bây giờ Kỷ Ninh cũng rời khỏi tam giới.
Cả hai đều là tồn tại đứng trên đỉnh tam giới.
Phi chu màu xanh đen nhiều lần xuyên qua hư không, không ngừng đi tới.
Không gian trong phi chu không lớn.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng, mắt xuyên qua phi chu nhìn hỗn độn bên ngoài.
Kỷ Ninh nhẹ lắc đầu nói:
- Một mình rời khỏi tam giới, đi trong hỗn độn... Đáng tiếc cho đến nay ta còn chưa phá mở xiềng xích trong thế giới Lao Ngục.
Trong thế giới Lao Ngục bắt nhốt nhiều tù phạm, có cả tù phạm Tổ Thần Tổ Tiên.
&