Bất quá...
Kiếm đạo, vốn là công giết chi đạo, cận chiến bản thân liền chiếm ưu thế! Tuy Hồ Tiếu Thế Giới Thần này sử dụng loan đao, nhưng hắn đi là Phong chi đạo... ở trên cận thân chém giết uy mãnh là đủ uy mãnh, nhưng một khi ở hạ phong, bại cũng nhanh.
- Rầm rầm rầm...
Sau khi bị nện trở mình, Tứ đại Khôi Lỗi điên cuồng vây công.
Kỷ Ninh đứng ở một bên cũng không xuất thủ nữa, bởi vì vừa rồi một kiếm của hắn là cọng rơm rạ cuối cùng đè chết lạc đà, Hồ Tiếu Thế Giới Thần không còn có cơ hội xoay người.
- Đi.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, bên cạnh liền xuất hiện một sợi dây thừng, dây thừng bay múa, phảng phất như một Tế Xà linh hoạt, nhanh chóng quấn lên trên người Hồ Tiếu Thế Giới Thần hoàn toàn bị chà đạp, rất nhanh liền trùng trùng điệp điệp trói lấy hắn.
Trong mắt Hồ Tiếu Thế Giới Thần có vẻ tuyệt vọng.
- Đến.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía hồ lô cách đó không xa, lơ lửng một mực phun trào lấy điện quang vô tận kia, nó nhanh chóng bay tới chỗ Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cầm hồ lô, nhìn Hồ Tiếu Thế Giới Thần bị trói buộc ở phía dưới.
- Quả nhiên, quả nhiên...
Nhìn Kỷ Ninh cầm hồ lô trong tay, Hồ Tiếu Thế Giới Thần thì thào tự nói.
- Cái Lôi Điện hồ lô này quả thật là của hắn.
- Chủ nhân, Hồ Tiếu Thế Giới Thần này khó chơi hơn Hồ Tiên Nhân kia nhiều.
Tô Vưu Cơ cười nói.
- Bọn hắn tự tìm đường chết, trách được ai.
Dã Cẩu Tổ Thần cũng trầm giọng nói.
- Tha mạng, tha mạng.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần bị trói buộc, nhìn Kỷ Ninh.
- Tha mạng a, bảo vật của ta tất cả đều cho ngươi.
- Ngươi cái ngu xuẩn này, đến lúc này còn khi chúng ta là người ngu dễ bắt nạt sao? Giết ngươi, bảo vật của ngươi đồng dạng là của chúng ta a.
Tô Vưu Cơ cười lạnh, đối mặt ngoại nhân, nàng như cũ là tính tình nóng nảy.
- Ta, ta...
Hồ Tiếu Thế Giới Thần nhìn Kỷ Ninh, cắn răng nói.
- Ta cam nguyện làm tùy tùng của ngươi.
- Không cần.
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Không, không...
Hồ Tiếu Thế Giới Thần đành phải vậy, hít sâu một hơi.
- Ta làm nô bộc của ngươi, làm nô bộc! Hồ Tiếu Thế Giới Thần ta cam nguyện làm nô bộc!
- Chủ nhân?
Tô Vưu Cơ, Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần đều nhìn về Kỷ Ninh.
- Làm nô bộc? Ta đảm đương không nổi, cho nên... Ngươi vẫn là chết đi.
Kỷ Ninh cầm hồ lô, tâm ý khẽ động, hô… một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại tác dụng lên người Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần lập tức bị thôn phệ, nhanh chóng thu nhỏ lại, bay về phía miệng hồ lô.
- Không, ngươi không có khả năng...
Hắn còn ở vào trạng thái khó có thể tin, hắn đường đường Thế Giới Thần, nguyện làm nô bộc, vậy mà không muốn? Sau khi bị Ngũ Lôi Hồ Lô thu, rất nhanh, từ trong Ngũ Lôi Hồ Lô bay ra một sợi dây thừng, Kỷ Ninh cũng nhét nút lọ lại.
Ở trong Ngũ Lôi Hồ Lô, trường kỳ bị Ngũ Lôi Hồ Lô công kích, thời gian lâu rồi, thần lực tiêu hao hầu như không còn, tất nhiên sẽ bị luyện hóa thành tro.
- Chủ nhân? Hắn dầu gì cũng là một Thế Giới Thần?
Đám người Tô Vưu Cơ đều nghi hoặc nhìn Kỷ Ninh.
- Muốn giết, thì giết.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Thế Giới Thần?
Hắn không thích tính tình như Hồ Tiếu Thế Giới Thần, cảm thấy trong nội tâm không thoải mái, hơn nữa một gã Thế Giới Thần đỉnh phong đối với hắn trợ giúp cũng không lớn, dù sao Tứ đại Khôi Lỗi của hắn, bất kỳ một cái nào cũng có thể so sánh Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Về phần chộp tới bán đi? Giá cả của Hồ Tiếu Thế Giới Thần sẽ không quý hơn Khôi Lỗi, dù sao Khôi Lỗi là tuyệt đối trung thành, đoán chừng có thể bán phương Hỗn Độn linh dịch cũng không tệ rồi, mà Hồ Tiếu Thế Giới Thần lại biết rõ thực lực của mình, hiện nay thực lực của mình như vậy, vẫn không tiết ra ngoài thì tốt hơn.
Chờ mình thành Thế Giới cảnh, sẽ không sợ tin tức tiết ra ngoài, khi đó ngược lại có thể bán Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Nhưng chờ mình thành Thế Giới cảnh, khi đó mình vẫn còn xem trọng phương Hỗn Độn linh dịch sao?
- Giết thì giết, vì chính là trong nội tâm thoải mái.
Tu hành chi đạo, đã đến hậu kỳ, vốn là truy cầu con đường của mình.
- Thực lực của ta, muốn giết Thế Giới Thần đỉnh phong vẫn còn có chút cố sức.
Kỷ Ninh nghĩ lại trận chém giết này.
- Không có Tứ đại Khôi Lỗi trợ giúp, sợ là không có nhẹ nhàng như vậy.
Có Tứ đại Khôi Lỗi trợ giúp, lại có thể trong thời gian ngắn giết chết một gã Thế Giới Thần đỉnh phong.
- Dã Cẩu, Huyền Dương, các ngươi nghỉ ngơi đi, chờ hiệu lệnh của ta.
Kỷ Ninh phân phó nói.
- Vâng.
Hai vị Tổ Thần này cung kính đáp, ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng.
Bá khí a.
Thoáng qua liền giết chết một Hỗn Độn Tiên Nhân cùng một Thế Giới Thần, hơn nữa một gã Thế Giới Thần cầu muốn làm nô lệ, chủ nhân cũng lười thu, đây mới là thực bá khí. Hơn nữa thực lực của chủ nhân thật sự là quá cường đại, chờ về sau thành Thế Giới cảnh, còn chịu nổi sao?
- Hô.
Thu Nham Thạch cự nhân, Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần, Kỷ Ninh nhìn về phía Tô Vưu Cơ:
- Vưu Cơ, chúng ta tranh thủ thời gian đuổi theo Trùng thú.
- Ân.
Tô Vưu Cơ cũng gật đầu.
Sưu sưu, men theo Tuyết Giám Đồ Quyển cảm ứng, hai người Kỷ Ninh nhanh chóng tiến đến vị trí của Tuyết Giám Đồ Quyển.
Men theo cảm ứng, Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ không ngừng đi tới.
Con Trùng thú kia đã ngừng, cái này để cho trong lòng Kỷ Ninh càng thêm cảm thấy không ổn, tuy Trùng thú tương đối vụng về, nhưng Trùng thú kia tốt xấu gì cũng là Thế Giới cảnh, đần cũng không đần như thế nào a, nó biết rõ Kỷ Ninh có phương pháp truy tung nó, như vậy đã dám dừng lại, chỉ sợ nhất định là địa phương mà Trùng thú tự nhận là an toàn.
- Hô.
- Hô.
Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ ở trong sương mù tràn ngập, khi thì đạp trên sơn lĩnh, khi thì xuyên thẳng qua rừng nhiệt đới, khi thì dọc theo hạp cốc, hao phí cơ hồ nửa canh giờ mới rốt cục đạt tới mục đích. Kỷ Ninh cũng là bởi vì cẩn thận từng li từng tí tiến lên mới hao phí lâu như vậy, dù sao Trùng thú kia đã ngừng, tự nhiên chậm hơn chốc lát cũng không có gì.
- Ở phía trước.
Kỷ Ninh đạp trên nền đá gập ghềnh, cùng Tô Vưu Cơ truyền âm nói.
- Chúng ta chầm chậm đi qua.
Kỷ Ninh truyền âm phân phó nói.
Hắn ở phía trước, Tô Vưu Cơ đi theo bên cạnh.
Hai người cẩn thận từng li từng tí, càng thêm chậm chạp tiến lên, sương mù bao phủ, Kỷ Ninh cũng chỉ có thể nhìn đến mấy trăm dặm, theo dần dần tới gần, một khí tức đáng sợ từ đằng xa truyền tới, để cho Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ đều biến sắc.