Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

chương 98: hợp tác thành công

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường

- ---------------------------------------------

Đường Du Khoan ngây cả người, kinh ngạc vỗ vỗ bàn, vội vàn đứng lên hắc một tiếng: "Mọi người nhanh như vậy đã đến? Tôi còn tưởng phải hai tiếng nữa chứ."

Tổ Kỳ: "..."

Cậu đột nhiên nhớ lần cậu và Hằng Cảnh Thần tới, Đường Du Khoan cũng chờ bọn họ đi một hồi lâu mới chịu xuất hiện, có phải là cái chiêu chỉnh người của hắn...

Nghĩ tới đây, sắc mặt Tổ Kỳ bắt đầu thối.

Ba người đàn ông ngoài cửa không nhúc nhích, ánh mắt hồ nghi đảo qua Tổ Kỳ, sau đó dừng lại trên người tên "chơi bời lêu lỏng" Đường Du Khoan.

Lặng im chốc lát, ba người cùng nhau hiểu ngầm định quay đầu rời khỏi.

"Ể?" Đường Du Khoan không nghĩ tới, bọn họ sẽ phản ứng như vậy, tháo kính râm ra, ba chân bốn cẳng chạy lại kéo cánh tay của người dẫn đầu, "Các người chạy cái gì vậy?"

Đường Du Khoan tâm tình kích động, lúc nói chuyện hơi lớn tiếng, hơn nữa hắn thân hình cao lớn, cả người thoạt nhìn có khí thế mười phần, đem ba người kia dọa sợ.

Gã đàn ông mập mạp bị bắt được cánh tay bỗng nhiên rụt vai, há mồm liền nói: "Đại ca tha mạng đi!"

Đường Du Khoan mặt đần thối: "???"

Gã mập còn tưởng Đường Du Khoan đang do dự, nhanh chóng thừa thắng xông lên mà cầu xin tha thứ: "Đại ca anh cần bao nhiêu tiền cũng được, hiện tại nhưng là xã hội văn minh, đánh người giết người đều phải vào tù nha!"

Hai trợ lý cao gầy từ lâu đã bị dọa sợ lùi ra mấy trăm mét, bọn họ lưng tựa vào vách tường, tận lực cùng Đường Du Khoan bảo trì khoảng cách, hai người cùng nhau gật đầu phụ họa: "Đúng đúng đúng, ông chủ của tụi tui có tiền, cướp tiền có thể, giết người là phạm pháp, làm hại người khác cũng không có lợi, anh cân nhắc đi!"

Đường Du Khoan đầu óc mơ hồ mà nghe xong lời của bọn họ, liền nghe Tổ Kỳ xì một tiếng bật cười, lúc này mới trì độn ý thức được là chuyện gì xảy ra, nhất thời giận không chỗ phát tiết.

"Ông chủ Vương, ông đây là có ý gì vậy? Ngay cả tôi cũng không nhận ra?" Đường Du Khoan duỗi ra một đầu ngón tay nhắm ngay chính mình, đồng thời trợn mắt lên, như đang hứng chịu oan ức sỉ nhục, "Tôi là tiểu Đường, ông không biết tướng mạo tôi thì cũng phải nghe ra giọng nói chứ?"

Một khoảng trầm mặc.

Ông chủ Vương bị dọa rốt cục tỉnh táo lại, hắn ta cảnh giác quan sát tỉ mỉ Đường Du Khoan một phút chốc, đến khi Đường Du Khoan buông tay hắn ra cầm điện thoại gọi tới, hắn mới biết mình hiểu lầm...

Ông chủ Vương kéo kéo khóe miệng, sau đó phát ra một chuỗi tiếng cười xấu hổ vô cùng: "Thì ra cậu chính là tiểu Đường nha ha ha ha ha ha... Cũng thật là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong nha ha ha ha ha ha..."

Hai gã phía sau cũng cảm thấy không khí ngột ngạt, cùng cười rộ lên: "Ha ha ha ha ha..."

Đường Du Khoan: "..."

Con mẹ nó chứ không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Không phải là chê hắn lớn lên nhìn hung thần ác sát như phường cướp bóc sao?

Đường Du Khoan trong lòng kìm nén một luồng khí nóng, nhưng hắn biết đây không phải là lỗi của hắn, ngay cả Tổ Kỳ cùng Hằng Cảnh Thần cũng sẽ ở một số thời điểm hiểu lầm hắn mặt không hề cảm xúc là biểu hiện sinh khí, cuối cùng chỉ có thể trách mẹ hắn đem hắn sinh thành cái bộ dáng này..

Sau khi tự an ủi bản thân mình, Đường Du Khoan cuối cùng cũng cảm thấy tâm lý dễ chịu hơn một chút.

Sau đó ông chủ Vương giải thích một chút, trước đây bọn họ đi đàm luận hợp đồng từng gặp phải xã hội đen vơ vét tiền, nên đây chính là đoạn quá khứ đáng sợ khiến họ có biểu hiện như vừa nãy.

Đừng xem ông chủ Vương nhát gan mặt nhìn có vẻ gian xảo, một chút cũng không có bộ dáng của một ông chủ, nhưng hắn ta tay trắng gầy dựng sự nghiệp trên cả nước đã có hơn chi nhánh siêu thị.

Hàng hóa bán trong sieu thị đều do ông chủ Vương tìm nguồn hàng, ngay cả hoa qur cũng là hợp tác với hợp tác xã.

Khi Website vừa thành lập không lâu, ông chủ Vương có liên lạc với Đường Du Khoan, chẳng qua là lúc đó hắn cũng không có dự định thay đổi nguồn cung hoa quả, hắn trước sau vẫn nghĩ hoa quả bán trên mạng dù có bán chạy cũng sẽ chìm nhanh thôi, không bằng bán hoa quả truyền thống ổn định an toàn.

Đáng tiếc tuần trước chỗ cung cấp hoa quả hắn hợp tác bốn, năm năm bỗng dung xảy ra vấn đề, chất lượng hoa quả không đạt yêu cầu, bất đắc dĩ ông chủ Vương phải đích thân tìm nguồn cung khác.

Nhưng mà hắn tìm tới tìm lui lại không tìm được chỗ cung cấp táo tây thích hợp, hắn ta trong lúc đi ăn cơm cùng bạn bè có than vãn một chút, sau khi được bạn bè mách nước, hắn mới quyết định đến chỗ của Đường Du Khoan xem thử.

Đường Du Khoan đương nhiên là rất hoan nghênh, sau khi rót cho bọn họ ba chén nước ấm, mới giới thiệu Tổ Kỳ nói: "Vị này chính là đối tác của tôi, cũng là ông chủ của vườn trái cây này, Tổ Kỳ."

"Tổ tiên sinh, rất vui được gặp mặt." Vương lão bản vội vàng cùng Tổ Kỳ bắt tay, dùng giọng điệu khách khí nói chuyện, "Tôi rất thích phim điện ảnh của cậu."

"Chào ngài ông chủ Vương." Tổ Kỳ lễ phép đáp.

Giới thiệu xong sau, Đường Du Khoan mới trở lại phía sau bàn làm việc, từ trong ngăn kéo lấy ra một văn kiện, là bảng biểu thống kê giá cả mà lúc nãy hắn và Tổ Kỳ bàn bạc đưa đến trước mặt ông chủ Vương.

"Ông chủ Vương xem một chút, điều kiện chúng tôi điều ghi trên đây."

Ông chủ Vương nhận tờ giấy, nhìn một chút, trên mặt không nhịn được cười, nhưng càng kinh hãi hơn nói: "Nửa ký táo tây nhập vào giá đồng? Cũng quá mắc đi!"

"Ông chủ Vương, chắc chắn trước khi đến đây ông đã tìm hiểu kỹ tình nhình trên mạng? Ở trên mạng hiện giờ đang sục sôi vấn đề táo tây của chúng tôi bán hơn nữa giá bán là đồng một quả." Đường Du Khoan nhẹ như mây gió nói.

Ông chủ Vương cò kè mặc cả: "Trên mạng là cậu bán lẻ, tôi nhập hàng chính là mấy trăm cân, sao có thể so sánh được?"

Nghe vậy, Đường Du Khoan khoát tay một cái: "Đối với chúng tôi mà nói đều giống nhau, hiện tại trang web bán trực tuyến cũng như tuyên truyền chúng tôi đều đã làm tốt, chỉ cần chúng tôi toàn tâm toàn ý mà kinh doanh trực tuyến, sẽ không lo không kiếm được tiền, chúng tôi sở dĩ muốn chọn thêm con đường bán ngoại tuyến, bất quá là muốn tiết kiệm thời gian đóng gói giao hàng thôi, mà giá cả đưa cho ngài chính là thù lao tiết kiệm thời gian chúng tôi đóng gói."

Ông chủ Vương suy nghĩ một lúc lâu, vẫn cảm thấy cái gái này cũng đáng, hắn nếm thử táo tây, mới quyết định đến tìm Đường Du Khoan đàm phán.

Trực giác thương nhân cho hắn biết, loại táo tây này có thể đem lại lợi nhuận to, nhưng cũng mạo hiểm cao, nếu là ngày nào đó nó đột nhiên quá hạn sử dụng, vậy tổn thất không phải là một số tiền nhỏ.

"Để cho tôi suy nghĩ thêm." Ông chủ Vương bỏ tờ văn bản xuống, chần chờ chà xát tay, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Du Khoan nói, "Trong hai mươi bốn giờ sẽ cho cậu câu trả lời có được không?"

"Được." Đường Du Khoan vung tay lên, rất là hào hiệp.

Tổ Kỳ chưa từng làm kinh doanh, càng không có kinh nghiệm cùng người khác đàm phán, toàn bộ trong quá trình ở bên cạnh ngồi lặng yên, lúc này thấy phản ứng của Đường Du Khoan, hơi kinh ngạc.

Không nghĩ tới Đường Du Khoan cứ như vậy để cho ông chủ Vương đi!

Cậu còn tưởng rằng lúc ông chủ Vương nói sẽ trả lời sau, Đường Du Khoan sẽ hạ giá xuống một chút, kết quả Đường Du Khoan bình tĩnh đến đuôi lông mày đều không nhấc một chút.

Tổ Kỳ vốn định chờ ông chủ Vương đi rồi, hỏi lại Đường Du Khoan có tính toán gì không, nào có biết ông chủ Vương còn chưa đi tới cửa, chỉ thấy hai người đàn ông nhìn hơi thô kệch từ bên ngoài đi tới.

Một người trong đó người gõ cửa một cái, hỏi: "Xin hỏi nơi này là phòng làm việc của ông chủ Đường sao?"

"Ông chủ Trần? Chào ngài chào ngài!" Đường Du Khoan nhiệt tình đứng dậy đi tới, cùng hai người kia nắm tay, dưới ánh mắt mơ hồn của bọn người ông chủ Vương, cùng bọn họ hàn huyên một trận.

Đợi đến khi Đường Du Khoan chuẩn bị đem người mời vào trong phòng làm việc,ông chủ Vương mới đợi cơ hội hỏi: "Tiểu Đường, vị này chính là..."

"Há, vị này chính là ông chủ Trần, cũng chuyên về kinh doanh siêu thị, ngài ấy với ngài giống nhau đến đây cùng tôi bàn chuyện nhập hàng." Đường Du Khoan vung môi cười cười, chỉ là nụ cười kia thấy thế nào đều hiện ra một luồng khí tức giả dối.

Ông chủ Vương rất nhanh liền hiểu được ý đồ của Đường Du Khoan, thoáng chốc tức giận đến gương mặt mập đều lúc trắng lúc xanh.

Đường Du Khoan đồng thời gọi hai người đến nói chuyện làm ăn?!

Này cũng hơi quá đáng đi! Trong lĩnh vực kinh doanh nào có người xảo trá như vậy? Căn bản không đem hắn để ở trong lòng đầu!

Chỉ là tức thì tức, nhìn thấy cái kia Trần lão bản cùng Đường Du Khoan lửa nóng hướng trời mà nói chuyện,ông chủ Vương nghiến răng nghiến lợi vẫn là mặt dày ngồi xuống lại.

Ngay sau đó, ông chủ Vương liền phát hiện Đường Du Khoan người này so với trong tưởng tượng càng thêm vô liêm sỉ, cư nhiên không phải chỉ gọi hai người là hắn và ông chủ Trần,phía sau còn có thêm người đến tổng cộng tận chỗ nhập hàng.

Hơn nữa những người ngồi cở đây đại đa số ông chủ Vương đều biết...

"Nếu mọi người đã ngồi ở chỗ này, vậy tôi liền cũng không vòng vo." Đường Du Khoan phát cho mỗi người một bản photo thỏa thuận biểu giá, Vương lão bản tự nhiên cũng có, "Từ khi chúng tôi khai trương cửa hàng trực tuyến tới nay, mỗi ngày đều có rất nhiều người gọi điện thoại tới hỏi việc nhập hàng, mọi người chính là người tôi muốn hợp tác, hiện tai tôi đẫ đem giá cả niêm yết ở đây, ai có thể chấp nhận liền hợp tác, không thể chấp nhận tôi cũng không miễn cưỡng."

Nói xong, Đường Du Khoan liền dẫn Tổ Kỳ rời phòng làm việc, đem không gian để cho bọn họ.

Nửa giờ sau, Đường Du Khoan cùng Tổ Kỳ trở lại văn phòng, cũng nhận được câu trả lời.

Trước tiên là ông chủ Vương và ông chủ Trần cùng hai người khác chuyên kinh doanh hoa qur đồng ý hợp tác, bốn người khác biểu thị sẽ suy nghĩ thêm, cũng chính là uyển chuyển tỏ rõ từ chối hợp tác.

Đường Du Khoan không miễn cưỡng, lúc này cùng bốn ông chủ đồng ý hợp tác ký hợp đồng.

Bất quá này người đến cùng không dám quá mạo hiểm, chỉ tính toán ba tháng đầu nhập vào năm trăm cân táo tây.

Sau khi tiễn hết khách, đã là chạng vạng sáu giờ.

Dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành cuộc làm ăn đầu tiên tâm tình Đường Du Khoan rất sung sướng, nhiệt tình mời Tổ Kỳ ở lại cùng đi ăn tối, nhưng bị Tổ Kỳ tàn nhẫn cự tuyệt.

Trước khi đi, Đường Du Khoan đau khổ co quắp ở trên ghế sa lon, trong miệng ngậm một điếu thuốc, ánh mắt ai oán mà nhìn chằm chằm Tổ Kỳ, như hát hí khúc xa xôi nói rằng: "Cậu chỉ nghĩ đến cái người kia trong nhà cậu, không có chút nào bận tâm cảm nhận của tôi, ai, hoa ở nhà vẫn hơn là đóa hoa dại như tôi a ~ "

Tổ Kỳ: "..."

Đem Đường Du Khoan ấn lại tra tấn một trận, Tổ Kỳ mới quyết tuyệt rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio