Bằng năng lực của Anthony thì tìm người rất dễ dàng, Nữu Nữu cũng chỉ vừa mới lạc, cô nhóc rất ngây thơ nhưng cũng không ngốc, cũng có chút võ vẽ, có thể tự bảo vệ mình, cũng không sợ bị người xấu bắt cóc, hẳn còn đang đi dạo chợ nữa đó.
Dẫn hai thằng nhóc đi về một đầu chợ, không thấy, nhất định đi ngược chiều. Anthony lại dẫn hai đứa nó quay trở lại. Kết quả vừa đi được hai bước, trước mặt đột nhiện xuất hiện một người. Người nọ xuất hiện rất đột ngột, thật giống như xuất hiện từ hư vô, người xung quanh cũng không phát hiện ra.
Người nọ nháy mắt đã tới trước mặt Anthony, hai mắt tỏa sáng nhìn Anthony, “Dơi con, ngươi tới Trung thổ chúng ta làm gì?” Tiếp theo, người nọ liếc nhìn Phi Phi và Tiếu Tiếu, banđầu còn có vẻ tùy ý, sau đó lại ngây người, “Vậy mà lại có thể gặp được hài tử có tư chất tốt như vậy.” Ánh mắt nhìn về phí Anthony lại cứ như có gắn laze, mà càng xem lại càng giật mình.
Anthony nghe người kia nói vậy, có chút sợ hãi, từ khi hắn bắt đầu tu luyện đã dần mất đi những đặc điểm của Vampire, không ngờ người này vẫn phát hiện ra hắn là Vampire. Ngay sau đó, không chờ hắn nói gì, khí của người kia đã bao trùm lấy hắn, khiến hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn kéo hai đứa nhỏ ra phía sau, để lộ rõ ý bảo vệ. Mà chỉ một động tác đơn giản như vậy cũng khiến hắn toát đầy mồ hôi rồi.
Người nọ vốn nhìn Anthony còn mang theo chút sát khí, nhưng thấy hắn làm như vậy, vẻ mặt cũng dịu đi nhiều.
Đúng lúc này, điện thoại Anthony reo lên, chính là Quả Quả gọi tới bảo hắn Nữu Nữu đang ở chỗ Cổ Dã, “Quả Quả, bên chú có chút việc không đi được, cháu bảo bạn cháu đưa Nữu Nữu về đi.”
Quả Quả hỏi hắn có chuyện gì, vì đang ở trước mặt người kia nên cũng không nói gì. Người kia cho hắn cảm giác hơi giống Khúc Phàm, khiến hắn cảm thấy không thể đánh lại.
Người nọ vừa định nói gì, đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhìn hai đội viên của Cục Đặc vụ đi theo sau Anthony phía xa xa, rồi lại rất có thâm ý nhìn thoáng qua Anthony và hai đứa nhỏ, cơ thể hơi chớp động đã không thấy. Bằng tốc độ của Anthony cũng không thấy được hắn rời đi như thế nào, thuấn di?
Thanh âm xung quanh lại truyền đến tai, quần áo của hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Quả Quả cảm thấy giọng Anthony qua điện thoại có vẻ nghiêm trọng, nói với Lôi Bằng Phi một tiếng rồi quay về tứ hợp viện. Hôm nayLôi Bằng Phi hiếm khi được rảnh, chưa nói được mấy câu đã lại phải tách ra. Vốn còn muốn nói chút về những chuyện có thể xảy ra vào chuyến thăm viếng sang năm nữa cơ đó.
Cổ Dã không để ý đường muội làm nũng, gọi taxi cho cô về trước, mình thì bế Nữu Nữu về tứ hợp viện. Cậu đi rất nhanh, ba đoàn người thì cậu về đầu tiên. Vào tứ hợp viện, mẹ Khúc và thím Lâm đang bận rộn. Phí Dương ôm Bé Bé vừa lắc lư vừa nói chuyện. Tuy Bé Bé sinh ra sớm hơn dự tính nhưng cơ thể còn khỏe mạnh hơn trẻ con bình thường, mới qua đầy tháng vài ngày, bé đã có thể hua chân hua tay, rất hoạt bát. Có thể bởi từ khi còn trong bụng Phí Dương đã có thể trao đổi với hai ba ba, bé có phản ứng đặc biệt với hai ba, chẳng những có thể nhắn nhủ cảm xúc của mình ra, còn có thể hiểu được cảm xúc của hai ba. Cảm giác huyết mạch tương liên này luôn khiến Phí Dương và Khúc Bình cảm động vô cùng. Càng khiến họ kỳ quái là, Gia Gia đi học ở nơi khác, không có nhiều thời gian tiếp xúc với bé nhưng trong đám trẻ trong nhà, Bé Bé vẫn thích Gia Gia nhất. Bé trời sinh đã rất mẫn cảm với huyết thống, nên vô cùng thích người anh cùng một cha này.
Phí Dương hiện chính là có nữ mọi sự hưng, nhìn rất khác so với trước kia. Trước kia, y còn có chút mất tự nhiên khi đứng trước mặt cha mẹ Khúc Bình, dù hai vị đã chấp nhận y, nhưng địa vị của y trong lòng hai vị cũng không sánh bằng Thước Nhạc, y cũng có chút ghen tị chuyện này, ở cùng hai vị cũng có chút khách sáo. Tuy y rất hiếu thuận, cũng rất tôn kính, nhưng giữa họ vẫn sẽ thiếu đi sự thân mật. Có lẽ điều này cũng bị ảnh hưởng từ phía gia đình y. Y đã độc lập từ sớm, quan hệ với cha mẹ cũng không quá thân mật.
Chờ có Bé Bé, mẹ Khúc vẫn luôn chăm sóc y, mà làm cha rồi, y cũng hiểu rõ tình cảm của người làm cha mẹ, cũng thay đổi cách đối xử với hai vị. Hiện ở chung lại càng thêm hòa hợp, tự nhiên.
Hôm nay, tập đoàn của Khúc Bình có hội nghị cấp cao, Phí Dương một mình ở nhà cũng rảnh rỗi nên mới qua xem mẹ Khúc chuẩn bị cho ngày mai. Bữa cơm tất niên ngày mai sẽ được chuẩn bị từ hôm nay, cả nhà lớn nhỏ đều tề tụ ăn bữa cơm. Bé Bé nằm ngửa trên tay Phí Dương, không ngừng khua múa, Phí Dương phải du thì mới chịu yên. Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn xoe, má núm đồng tiền một bên má, dung mạo kia giống Khúc Bình ba phần, giống Phí Dương bảy phần, hoàn toàn kế thừa dung mạo của hai người cha, không lệch chút nào, càng khiến hai ba yêu thích.
“Cổ Dã, sao lại là cháu đưa Nữu Nữu về? Nữu Nữu không phải đi lạc đó chứ?” Mẹ Khúc nhìn qua Nữu Nữu lại không thấy mấy người kia, cũng liền đoán được.bg-ssp-{height:px}
“Bị lạc bên khu họp chợ ạ. Vừa lúc gặp cháu, rất khéo.” Cổ Dã chào mọi người rồi giải thích.
“Đúng là, mấy đứa kia, lúc đi bà còn nhắc mãi rồi, mấy đứa nghịch nhưng đừng có chạy lạc, quả đúng y như bà nói mà, may mà có cháu. Đúng hôm nay bà làm nhiều món ngon lắm, ở lại ăn cơm tối nhé, đã sớm muốn gọi cháu qua nhà, nhưng Quả Quả lại nói cháu qua nhà ông ngoại, còn tưởng năm sau cháu mới về nữa đó.” Khi học trung học Quả Quả cũng chỉ có duy nhất người bạn này, mỗi lần Cổ Dã tới đây, ai ai cũng nhiệt tình.
“Ông ngoại và ông nội cháu đều sáu mươi tuổi, một người trước năm mới, một người sau, nhà cháu chạy hai đầu.” Cổ Dã cười ha ha, nói chuyện với mẹ Khúc. Tính cách cậu rất tốt, rất được người già yêu mến. Tuy mẹ Khúc hiện nhìn chẳng già chút nào.
“Vậy sao? Vậy nhà cháu hẳn bận lắm. Bà nhớ Quả Quả nói nhà cháu không ở bên này?”
“Dạ, ông nội cháu ở Yến Kinh, ba cháu bận công tác không nghỉ, ba năm mới đổi một lần, còn không biết bao giờ mới có thể về kinh nữa.”
“Vậy sau này phải năng đến nhà chơi, dù sao trường cháu và trường Quả Quả cũng cùng khu, đến nhà bà làm chút thức ăn cải thiện cho cháu.”
Cổ Dã cười đồng ý, cậu ở cạnh trường, tuy nhà ông nội gần đó nhưng ông lại ở cùng với bác cả, bác gái có chút keo kiệt, cậu cứ đến đó mãi cũng không hay, còn không tự tại bằng nhà Quả Quả.
Cậu rất thích không khí trong nhà Quả Quả, cũng từ đó, cậu rất thường hay tới đây, ở chung với mấy anh em nhà Quả Quả cũng rất vui, cho dù Quả Quả không ở nhà, Kỳ Kỳ cũng thỉnh thoảng gọi cho cậu, hẹn cậu đến. Nhưng cậu hiện còn không biết mình sẽ gắn bó sâu đậm với gia đình này. Chờ đến khi cô bé Nữu Nữu đáng yêu kia lớn lên, trở thành cô gái khiến cho tim cậu rộn ràng còn cần rất nhiều thời gian. Mà hiện tại, với cậu mà nói, Nữu Nữu vẫn chỉ là cô em gái nhỏ đáng yêu mà thôi.
Không lâu sau, Quả Quả và Anthony dẫn theo Phi Phi, Tiếu Tiếu đều đã trở lại. Vẻ mặt Anthony không tốt, mẹ Khúc còn tưởng bị lạnh, bảo hắn mau lên kháng để ấm lên.
Trên đường về, Anthony đã gọi điện cho đám Cao Sảng, hắn cứ thấy người vừa rồi không bình thường. Tuy nói người nọ nhìn Phi Phi và Tiếu Tiếu cười rất ôn hòa nhưng hắn vẫn không dám lơ là, cứ thấy cái nhìn cuối cùng kia của người nọ có ẩn ý gì đó. Hơn nữa hiện tại nhớ lại những lời hắn nói thật kỳ quái. Thế mà nói ‘Trung thổ”
Khi Anthony còn chưa gọi điện, Cao Sảng đã nhận được báo cáo. Thực tế, lệnh bảo vệ Anthony nhận được sự đồng ý của Cao Sảng mới tiến hành, nói là bảo vệ nhưng thực tế cũng là giám sát. Anthony là một quý tộc nước Anh, vậy mà lại đơn độc tới Trung Quốc, điều này rất kỳ lạ, lại còn đến ở nhà họ nên căn cứ cũng lo lắng, phái người bảo hộ là rất bình thường, cũng theo đó giám sát xem hắn đến Trung Quốc có ý đồ gì. Nhưng đa phần vẫn là bảo vệ, dù sao nếu hắn xảy ra chuyện gì cũng khó nói với bên Anh.
Báo cáo được đưa tới chỗ Cao Sảng, hắn lại có chút đau đầu, nghĩ sớm biết vậy đã không nghe Anthony, gì mà đi dạo phố bình thường thôi. Hay rồi, bị người ta phát hiện ra, cũng không biết người nọ biết được bao nhiêu, nếu phát hiện quan hệ đặc biệt giữa nhà họ và Anthony, vậy phiền to.
Hắn kỳ thật không biết, với Anthony mà nói, việc có thể khôi phục lại những đặc tính của con người quan trọng đến mức nào. Tuy nắm trong tay gia tộc Vampire khổng lồ, nhưng hắn lại càng mong muốn cuộc sống của con người bình thường. Hiện châu Âu đã không còn vướng bận, hắn hoàn toàn có thể đi làm những việc mà hắn muốn. Chuyến dạo phố lần này cũng bởi muốn thử trải nghiệm cảm giác của con người. Lại không ngờ chưa tới một ngày đã bị lộ, người Trung Quốc quá giỏi, ngọa hổ tàng long.