Vẫn là Tặng Huy yêu dấu!
Khi nhịp điệu vừa vang lên, tất cả thực khách của toàn bộ nhà hàng phương Tây lại chìm đắm trong giai điệu của khúc nhạc tuyệt vời đó một lần nữa.
Họ như đang lang thang trong đại dương nhạc dương cầm, tinh thần trở nên nhẹ nhàng thoải mái.
Rất nhanh đã kết thúc đoạn đầu tiên!
Khi đến khuông nhạc thứ hai, Dương Hồng Anh nâng lên F/C thay vì D trưởng! Đinh Đinh Đinh.
.
Khi những nốt nhạc cải tiến bay đến tai của từng vị khách trong nhà hàng, tất cả mọi người đều nhắm chặt mắt lại rồi lại xôn xao mở mắt ra.
Sốc.
Bởi vì mỗi người đều có thể cảm nhận rõ ràng sự khác biệt trong nhịp điệu, nếu giai điệu trước đây khiến họ thả lỏng thì sau khi cải thiện, những nốt này sẽ khiến tất cả các tế bào trong cơ thể của từng vị thực khách đều run lên.
Đúng vậy, chỉ là cảm giác run rẩy.
Cùng một bản nhạc dương cầm nhưng cảm giác hưởng thụ âm nhạc lại hoàn toàn khác nhau.
Đặc biệt là nhịp điệu âm nhạc tổng thể, sự thay đổi này dường như tạo ra một loại hiệu ứng xúc tác khiến cho toàn bộ bài hát được phối hợp hoàn hảo hơn.
Chuyện này, sao có thể như vậy chứ!
Không chỉ những vị thực khách đông đảo bên dưới cảm thấy khó tin mà ngay cả Dương Hồng Anh, người đang chơi dương cầm cũng cảm thấy bất ngờ không kém.
Cô ấy là người trình diễn khúc nhạc này!
Đối với những thay đổi tinh tế trong nhịp điệu thì nhận thức của cô ấy càng rõ ràng hơn.
Cô ấy vô cùng sửng sốt khi phát hiện ra dù chỉ là một sự điều chỉnh chi tiết nhỏ nhưng ca khúc Tặng Huy yêu dấu này đã hoàn toàn thay đổi, dường như nó đã được nâng cấp lên một tầm cao mới.
Ngay cả khi cô ấy đang chơi nhạc thì cô ấy cũng có thể cảm thấy các tế bào trong cơ thể mình như đang vui vẻ nhảy múa và cô ấy hoàn toàn phấn khích trước chi tiết nhỏ được thay đổi đó.
Là mơ!
Mặc dù Dương Hồng Anh vẫn đang chơi nhạc nhưng đây đã hoàn toàn trở thành bản năng của cô, mà lúc này não của cô thật sự đang ở trạng thái ngừng hoạt động.
Cô ấy không thể tin được rằng: "Có người thật sự có thể điều chỉnh một vài giai điệu khiến cho hiệu quả cảm thụ âm nhạc của Tặng Huy yêu dấu được nâng lên một tầm cao mới.
Chẳng lẽ những đề xuất cải thiện của anh ta có thể khiến cho Tặng Huy yêu dấu trở nên hoàn hảo hơn hay sao?”bg-ssp-{height:px}
Suy nghĩ về điều này!
Dương Hồng Anh hoàn toàn bị kích động, cô chỉ cảm thấy hơi thở của mình bắt đầu trở nên gấp gáp.
Ngay lập tức, tiết tấu âm nhạc cũng trở nên nhanh chóng theo trái tim cô, rất nhanh đã đến khuông nhạc thứ ba.
Đặc biệt là hạ B / E/ A thay vì điệu E trưởng!
Bùm!
Khi những âm điệu này rơi xuống, dù là Dương Hồng Anh hay những vị thực khách đứng bên dưới, thì cơ thể của ai cũng bất giác run lên.
Đây là một sự run rẩy từ tâm hồn.
Dường như, bản nhạc dương cầm được cải tiến không chỉ là một sự hưởng thụ thông qua thính giác thông thường mà nó đã hoàn toàn tác động vào tâm hồn của người nghe.
Cảm giác này thật là rung động quá mức.
Thậm chí, trên trán của nhiều vị thực khách còn
lấm tấm những lớp mồ hôi.
Nó đã sinh ra một loại phản ứng sinh lý.
Mà lúc rung động tâm hồn này đạt đến hiệu quả đó thì “Tặng Huy yêu dấu” đã đạt đến đoạn cao trào sau cùng!
Âm nhạc kết thúc! Giây phút này, nhưng tiếng ồn ào bên trong nhà hàng Tây Âu đều biến mất.
Không một ai nói chuyện, cũng không hề có âm
thanh gì được phát ra.
Dù là Dương Hồng Anh ngồi trước cây đàn piano hay những khách hàng bên dưới, họ dường như đã đắm chìm trong cú sốc của âm nhạc từ lâu và không thể phản ứng kịp.
Cả đám người đều có một loại cảm giác không thể thở được.
Nếu như trước đây Tặng Huy yêu dấu là một kiệt tác thần thánh thì bây giờ mọi người có thể chắc chắn rằng sau khi cải tiến nó đã đạt đến trình độ siêu kiệt tác.
Tuy nhiên, làm thế nào điều này có thể được thực hiện bởi một vài câu nói nhỏ nhoi của Lâm Thiệu Huy!
Ôi ôi!
Họ lần lượt nhìn về hướng Lâm Thiệu Huy, và trong đôi mắt đó của họ đều đều giống như nhìn một con quái vật!.