Hoàng Minh Hải cũng không tin tưởng.
Anh ta nghĩ thế, ném hết những nghi ngờ ra sau đầu rồi quay người nói với ông lão bên cạnh rằng: "Nhà thiết kế Dương, nếu bây giờ ông giúp công ty chúng tôi thiết kế trang phục lần này thì tôi tin rằng nhất định ông sẽ nổi tiếng!"
"Đúng vậy! Mấy năm trước bộ quần áo Bách Điểu Triều Phượng của nhà thiết kế Dương rực rỡ nhất tuần lễ thời trang Milan đó!" Từ Hồng Diễm đứng cạnh cũng nịnh nọt theo.
Nhưng ông lão nghe nói thể lại xua tay liên tục, nói rằng: "Thật đúng là xấu hổ, tôi đã già rồi, mắt thẩm mỹ cũng không theo kịp xu hướng nữa!"
Nói đến đây, trên mặt ông Dương hiện lên vẻ nghi ngờ: "Nhưng nói đến tuần lễ thời trang Milan thì trong mắt tôi bộ trang phục kinh điển nhất chính là bộ trang phục Đế Vương của Pellet Catherine!"
Pellet Catherine! Đó là nhà thiết kế trang phục xinh đẹp nổi tiếng nhất ở Italy, thậm chí là trên toàn thế giới.
Những tác phẩm của cô ta đều là những trang phục kinh điển trong giới thời trang.
Nhưng hai vợ chồng Từ Hồng Diễm lại chưa từng nghe nói về trang phục Đế Vương.
"Ha ha, hai người chưa nghe nói đến cũng đúng! Bởi vì bộ trang phục Đế Vương đó được Pellet Catherine tự làm theo yêu cầu của một vị khách bí ẩn, tốn khoảng ba năm của cô ấy!"
Ba năm.
Hai vợ chồng Từ Hồng Diễm nghe thế thì cực kỳ kinh ngạc.
Một người có trong tay thời gian, tiền tài, tuổi trẻ như Pellet Catherine thường chỉ mất một năm để thiết kế một bộ trang phục cực kỳ nổi tiếng.
Nhưng cô ta đã mất ba năm sao?
Hai vợ chồng Từ Hồng Diễm không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là ai mà có thể khiến cho ngôi sao giới thiết kế quần áo Pellet Catherine tự mình hao tốn nhiều thời gian như thế để thiết kế trang phục cho người đó.
"Ông Dương! Vị khách bí ẩn đó là ai mà có thể khiến Catherine tốn nhiều chi phí như thế?" Từ Hồng Diễm tò mò hỏi.bg-ssp-{height:px}
Nhưng ông Dương nghe câu hỏi này xong thì rơi vào trầm tư rồi lắc đầu: "Không biết nữa! Nhưng năm đó sau khi tin tức về bộ trang phục Đế Vương được truyền ra ngoài thì có rất nhiều kẻ, nhà giàu trên thế giới uy hiếp Catherine để cướp lấy bộ trang phục này!"
"Nhưng không biết vị khách bí ẩn kia đã làm gì mà chỉ trong một đêm, đám người định cướp giật đó đều biết mất khỏi thế giới! Từ đó về sau cũng không ai biết bộ trang phục Đế Vương đó đã về tay ai!"
Âm!
Ông Dương vừa nói xong thì trong lòng hai vợ chồng Từ Hồng Diễm cũng chấn động.
Hễ ai cướp lấy bộ đồ đó sẽ bốc hơi khỏi thế giới!
Lại còn là những người có quyền thế trên thế giới, vị khách bí ẩn đó đúng là kinh khủng thật, người thường khó mà tưởng tượng nổi lại có chuyện như vậy xảy ra.
Ba người vừa nói chuyện, vừa đến cửa hàng
Armani.
Đúng lúc này, Từ Hồng Diễm vừa liếc mắt đã thấy
Bạch Tổ Y đứng trong cửa hàng nên cô ta nở nu cười châm chọc: "Ôi! Chào hoa hậu Tố Y, đúng là trùng hợp nhỉ, lại gặp mặt rồi!"
"Chạy xe điện mà cũng muốn mua Armani à? Không biết các người đã mua được chưa nhỉ?"
Nói xong, ba người Từ Hồng Diễm cũng bước vào cửa hàng.
Hoàng Minh Hải thấy Lâm Thiệu Huy đang đứng chọn quần áo thì ra vẻ oán trách: "Ôi! Lâm Thiệu Huy, một tên ăn xin như mày mà còn đòi giả làm nhà giàu tới Armani mua quần áo à! Chẳng lẽ mày không sợ làm bần quần áo ở cửa tiệm nhà người ta hay sao?"
"Đúng rồi, mày nhìn mày mặc cái gì đi? Cái thứ rách rưới trên người mày nhìn y chang đồ chợ mấy năm trước, vậy mà mày còn mặt mũi bước vào Armani à?"
Từng câu từng chữ của Hoàng Minh Hải đều vô cùng chua ngoa.
Nhưng ánh mắt của ông Dương thì gắn chặt vào bộ quần áo trên người Lâm Thiệu Huy!
Thân thể của ông ta run rẩy, thốt lên một câu bằng giọng khó tin: "Đây là! trang phục Đế Vương sao?".