Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

chương 108: say tàu?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là, có một số việc trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.

"Lã thiếu, không ở lại chơi thêm chút nữa sao?" Một thanh âm mềm mại uyển chuyển truyền đến, Tử Ca quay đầu đi, liền thấy Sở Luật kéo theo một dáng người nóng bỏng đi tới, đúng là ngày đó tại nhà ăn từng có gặp mặt qua một lần - Ôn Toa.

Lã Phương hướng Sở Luật gật gật đầu, Sở Luật thuộc loại đàn ông cực kỳ diêm dúa lẳng lơ , đuôi lông mày gợi lên vẻ dâm loạn,"Hoàng hậu nhà tôi có lệnh, phải lập tức trở về vị trí cũ."

Không xem việc bị người yêu quản là sỉ nhục, Lã Phương thừa nhận lại khiến người khác không nói được lời nào. Tử Ca nghĩ đến Chương Tiểu Hiền, tính cách hai người thật sự khác nhau hơn nữa cũng không hay đi với nhau

Lã Phương không phải là loại người mặc cho người khác ràng buộc, trừ khi chính anh ta muốn thế, cho nên có thể nhìn ra được , Tiểu Hiền ở trong lòng anh ta hết sức quan trọng, anh ta sẽ không để cho cô ấy có bất cứ tổn thương nào.MiuDĐLQĐ

Hâm mộ hạnh phúc của người khác, nguyên nhân chính là do bản thân cô chưa từng đạt được nó. Tử Ca miễn cưỡng nhếch miệng cười cười, cô xoay người lại, thấy người đàn ông đứng bên cạnh mà hoảng sợ, Mộ Diễn đứng ở một bên, thân thể cao to quăng xuống một đoạn bóng mờ, hô hấp của Tử Ca bị kìm hãm.

"Nhìn cái gì lại mê mẩn như vậy?" Ngón tay thon dài nhẹ nắm cằm cô nâng lên, ánh mắt yên tĩnh không cảm xúc đi dò xét cô.

Tử Ca quay đầu đi, nụ cười trên miệng bất giác trở thành nụ cười nhạt,"Nhìn ra được, Lã Phương đối với Tiểu Hiền là yêu thật sự. Em hâm mộ hạnh phúc của bọn họ, nếu như có một ngày có một người sẽ đối với em cũng như vậy. . . . . ."

Nếu có một ngày như vậy, tôi nhất định sẽ không phải đi hâm mộ hạnh phúc của người khác. Đúng là, ông trời, ông cảm thấy tôi còn có cơ hội không?

Tử Ca ngừng lại không nói nữa, thần sắc của cô vẫn như thường, nhàn nhạt hâm mộ cùng nhàn nhạt cam chịu. Miệng cô quét qua ý cười chói mắt cực kì. Mộ Diễn có vẻ đăm chiêu liếc Tử Ca một cái, tay đặt trên eo của cô ,"Anh đối em có gì không tốt sao?"

Trong nháy mắt ngây người, cô cười uyển chuyển,"Rất rất tốt."

Đúng là, Mộ Diễn, anh dùng tiền bạc rất tốt, nhưng mà cái tôi muốn, anh không thực hiện nổi, cũng không muốn thực hiện.

Bên kia, Sở Luật đã đi qua đây , ánh mắt hắn cố định trên người Tử Ca , trực tiếp đem tầm mắt quỷ dị bắn sang khiếnTử Ca không thoải mái, cô quay đầu nhìn về phía mặt biển.

Một lúc sau cũng có vài người lục đục đến đây. Du thuyền phát động nổi dậy, đại bộ phận mọi người vào trong khoang thuyền.MiuDĐLQĐ

Tử Ca đi theo Mộ Diễn vào ngồi ở một bên ghế sofa, quanh đây đã đầy người, ngẩng đầu liền nhìn thấy Sở Luật ngồi đối diện với bọn họ, thấy cô ngẩng đầu nhìn, khóe miệng của hắn gợi lên ý cười nhìn cô một cái, Tử Ca vội vàng bỏ qua một bên tầm mắt.

Gió ở ngoài đi qua cửa sổ thấm vào người Tử Ca , vị mặn thổi vào khiến cô khó chịu một phen, cố giữ bản thân vững vàng, Tử Ca lại cảm thấy mình không khoẻ, cô không bị say tàu, nhưng hiện tại cô cảm thấy cực kì khó chịu.

Bất động sản Tần Minh Hiên thấy du thuyền đã khởi động, vỗ vào cái mông cô gái ngồi bên cạnh ,"Có mỹ nhân không rượu sao được, đi, cho các ca ca rượu."

"Vâng, ca ca." Một tiếng ca ca ngọt ngấy muốn chết, cô gái lắc lắc thân hình như rắn nước đứng lên, khi trở về trong tay mang theo hai chai rượu đỏ.

Chỉ thấy cô ta đảo ngã rượu, đi đến mớm rượu. Các cô gái ở đây cũng vậy chẳng khác nhau là mấy, Tử Ca nhìn qua chỗ Sở Luật thấy Ôn Toa đang dang rộng chân ngồi trên người hắn, cánh tay vòng qua cổ hắn, mặc cái áo rất mỏng, ngực cao vút, nửa kín nửa hở. Động tác khiến người ta sinh chán ghét

Tử Ca quay mắt đi lại gặp phải ánh mắt khác, đầu hốt hoảng buông xuống, thật không biết muốn đem mắt đặt tại chỗ nào mới đúng, trên mặt đã đỏ đậm một mảnh, Mộ Diễn ngồi ở chỗ kia cũng chưa hề đụng tới, đối với cảnh tượng như vậy anh đã quá quen thuộc.

"Mộ thiếu. . . . . . Tôi tới hầu hạ ngài . . . . ."

Thấy Tử Ca chậm chạp lại không có động tác gì, cô ta đi tới, hai chân thon dài đứng trước mặt Mộ Diễn, giang rộng hai chân ra ngồi trên phần eo của Mộ Diễn, dùng miệng cắn nắp bình, một tay lấy ly rượu ngã tới.MiuDĐLQĐ

Khóe mắt Mộ Diễn thâm thúy nhếch lên, vui vẻ tiếp thu động tác, bộ dáng lười biếng của anh khiến anh gợi cảm hơn mười phần, ngón tay thon dài để trên đùi người phụ nữ, lòng bàn tay cảm giác da thịt cô ta nhẵn nhụi , dáng người của cô ta đầy đủ khiến máu nóng của đàn ông sục sôi, cô ta khẽ nâng thân thể lên, nửa người dưới nhẹ nhàng chậm chạp ma sát địa phương mẫn cảm của Mộ Diễn, động tác như vậy, người ngồi bên sắc mặt đã đỏ, toàn thân lại bị đốt nóng một dạng.

Bàn tay người đàn ông đặt trên đùi cô nắm chặt, khi đó rời đi, tiện để lại mấy vết nhéo màu đỏ, cô ta ngẩng cổ nhấp ngụm rượu, ánh mắt tràn ngập sự mị hoặc, cúi đầu xuống, nụ cười của người đàn ông vẫn lười biếng như vậy.

"Nôn. . . . . ."

Ngay tại lúc cái môi mọng đỏ sắp tiến gần môi Mộ Diễn, vốn đã khiêu khích thành công, lại bị người khác phá đám. Tử Ca ôm bụng, mặt xanh mét,"Em say tàu."

Cô ta lườm cô một cái, lại cúi đầu, Mộ Diễn lại nhịn không được bật cười, anh nâng ngón tay của mình lên đặt trên môi cô ta, cũng hơi hơi nghiêng đầu, một tay chụp được vú cô ta,"Xuống đi." MiuDĐLQĐ

Cô ta không tình nguyện từ trên người anh trượt xuống, một tay Mộ Diễn lao quá Tử Ca,"Đổi người?"

"Em say tàu."

"Chuyện ma quỷ, trước khi đi chưa từng nghe nói qua." Giữa lông mày Mộ Diễn có vết nhăn, tay để trên vòng eo của cô dùng lực, Tử Ca chỉ cảm thấy thân thể bị anh bóp nát ra rồi,"Không phải muốn đi chơi vui vẻ sao, không thả ra thì chơi vui vẻ thế nào được?"

Rõ ràng đáy mắt anh mang theo sự thăm dò, trong lòng Tử Ca bị đâm một nhát, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ mặt bình thường, trên mặt của cô trắng xanh,"Mộ Diễn, em nói thật."

"Mộ thiếu, người đàn bà của anh chưa được thuần phục, trước khi lên đây chưa dạy dỗ qua sao?" Tần Minh Hiên tới gần trêu chọc, hắn liền đứng cạnh Tử Ca, một tay ngả ngớn khoát lên trên đùi Tử Ca .

Trong bụng từng đợt khuấy đảo khó chịu, đại sảnh trong khoang thuyền dày đặc mùi thuốc lá rượu chè khiến cô không thở nổi, Tử Ca đứng dậy tránh sự đụng chạm của hắn, một tay hất tay Mộ Diễn ra ,"Em thật khó chịu, có thể là dạ dày không thoải mái, em đi hít thở không khí."

Nói xong, cũng không chờ Mộ Diễn gật đầu Tử Ca liền liền xông ra ngoài, ngồi trên sàn Tử Ca nôn khan một trận, phun cái gì cũng không ra, không khí bên ngoài lưu thông, không đến mức khó chịu, kéo dài một lúc Tử Ca cảm thấy tốt hơn nhiều.

Cô không nghĩ muốn đi vào, bên trong xa xỉ, không khí truỵ lạc cô hưởng thụ không được, Tử Ca giật mình thấy thân thể mình nóng lên , thân thể bị đè ép, một đôi tay màu đồng dựa vào lan can, thanh âm trầm thấp truyền đến, Tử Ca sửng sốt mới phát hiện người tới không phải Mộ Diễn, cô sốt ruột muốn tránh thoát, lại bị cánh tay cứng rắn giống như là thép chặn lại,"Say tàu? Hay mang thai?"

Trong lời của hắn có sự nghi ngờ khiến Tử Ca kinh hãi toàn thân chảy mồ hôi,"Sức tưởng tượng của anh thật phong phú"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio