Mạnh Mẽ Công Thủ

chương 124: nghệ thuật gia và nhà phê bình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

//

Edit: Nhật Nhật

...!

Reese được điểm giúp DK phấn chấn hơn hẳn.

Một mở đầu như vậy, khiến tất cả mọi người càng đặt nhiều kỳ vọng vào trận đấu hôm nay.

Nhưng Ceston lập tức dẫn dắt toàn đội tiến lên tấn công nhanh.

Động tác xoay người chuyển hướng của anh ta quá sắc bén, khiến hàng thủ của DK hoàn toàn bó tay bất lực.

Carlo vốn muốn áp sát đối phương để phòng thủ, nhưng Ceston crossover vừa được triển khai, Carlo đã suýt chút nữa ngã sấp mặt.

Nhiếp Xuyên vọt tới trước mặt đối phương, khiến Ceston không thể không giảm tốc độ, mà Reese cũng đi áp sát phía Ceston đang chéo bóng.

Điều này khiến mấy vị bình luận viên tức khắc hăng máu.

"Nhìn kìa! Đây chính là cái mà tôi luôn muốn thấy, Reese và Nhiếp Xuyên phối hợp, phòng ngự Ceston!" Robert vỗ đùi.

Khán giả nín thở theo dõi.

Bởi vì sự có mặt của Reese, lòng tự tin của Nhiếp Xuyên như được củng cố vững chắc hơn, cậu trước sau gì vẫn đuổi theo bước nện dưới chân của Ceston, không cần biết là đối phương tiến lên, lùi xuống hay là căng ngang.

Cách lừa bóng của Ceston rất linh hoạt, nhịp điệu chuyển hướng luôn có thể điều chỉnh theo ý muốn, điều này khiến người am hiểu cướp bóng như Nhiếp Xuyên, cho dù đã có sự phối hợp của Reese vẫn không thể ra tay thành công.

"Nhiếp Xuyên có thể xem như là hậu vệ dẫn bóng có thể đeo bám Ceston lâu nhất đi, đúng không?" Relvon dùng cúi chỏ huých Owen ở bên cạnh một cái.

"Bọn họ phải thật cẩn thận..."

Owen vừa dứt lời, Ceston đột nhiên lắc vai, tay phải chéo bóng về phía bên trái của mình, bóng chạm đất, rồi lại nhanh chóng bật lên, Nhiếp Xuyên giật thót, đây chính là động tác lừa bóng qua người đặc trưng của Ceston!

Cậu và Relvin cùng nhau luyện tập vô số lần, chính là vì giờ phút này!

Nhiếp Xuyên lập tức chuyển hướng, cậu biết mình nhất định phải chặn bóng bật lên trước khi Ceston kịp thay đổi trọng tâm!

Nhưng tốc độ điều chỉnh trọng tâm của Ceston hơn xa Nhiếp Xuyên tưởng tượng, quả thực không giống con người!

Anh ta duỗi tay trái sang, một phát kéo bóng về, mắt cá chân xoay chuyển, trong nháy mắt đã biến hướng xong, thoạt nhìn như cánh cung đã lên dây, lại đột nghiên thay đổi hướng nhắm bắn, khiến người ta không kịp trở tay.

Mà Nhiếp Xuyên tuy đã cố hết sức để ổn định thân thể của mình, vẫn đụng trúng phải Reese bên cạnh.

Tiếng cảm thán vang lên khắp xung quanh, Ceston nhanh chóng chạy đi, Reese vươn tay đỡ lấy vai Nhiếp Xuyên, mà Ceston đã tới được dưới giỏ của DK.

Reese chạy như bay đuổi theo, tốc độ của anh khiến người xem thán phục không thôi, nhờ có Black Mount ngăn trở, Ceston không thể không vòng qua anh ta, lúc nhảy lên lấy đà, thì Reese đã đuổi tới kịp, khán giả nhìn mà muốn đau tim, ánh mắt Ceston lạnh lùng quét qua Reese, nghiêng người chuyền bóng ra ngoài, người nhận bóng chính là Ben Robbins!

Nhiếp Xuyên và Ewing tức tốc chạy tới, Nhiếp Xuyên tới trước một bước chặn trước mặt Ben, đối phương lùi về phía sau một bước lớn, lập tức ra tay!

Nhiếp Xuyên nhảy lên, nhưng Ben đã sớm đoán được động tác của cậu, lập tức làm một cú Fadeaway, chỉ nghe "Binh ——" một tiếng, Nhiếp Xuyên trợn to mắt nhìn Ben Robbins, quả nhiên mặt đối mặt vẫn khác, trực tiếp cảm nhận tốc độ ném rổ của Ben, Nhiếp Xuyên mới hiểu cái gì gọi là "Ngửi khói".

"Không hổ là Ben Robbins! Ra tay quá nhanh!" Robert khen ngợi.

Điểm số trong nháy mắt đã được san bằng!

Ceston và Ben đập tay, Nhiếp Xuyên thở ta một hơi, tự nhủ với chính mình: AZU là đội có thể tiến vào tới trận chung kết, không có trình độ như vậy, bọn họ làm sao có khả năng xứng bá NCAA ba...!Nhiều năm.

Phải nhanh chóng thích ứng với cách chơi của Ceston, Nhiếp Xuyên!

Tuy tốc độ Ceston biến hướng nhanh hơn so với khi Relvin mô phỏng, lại càng linh hoạt đa dạng hơn, nhưng chỉ cần cậu thích ứng được nhịp điệu của anh ta, thì không có gì là không thể!

DK tràn lên tấn công nhanh, Nhiếp Xuyên chuyển bóng sang cho Ewing, Ewing đang giơ tay chuẩn bị ném rổ, thì không ngờ Ben đã chặn ngay trước mặt, đánh về phía bóng trong tay Ewing, Ewing lùi về phía sau một bước, tiền phong hàng trong của AZU lại áp sát, đối mặt với gọng kìm từ cả hai phía, Ewing bình tĩnh lắc vai, giả bộ như muốn đột phá, đưa bóng về cho Carlo.

Thành thực mà nói, Ewing có thể trong tình huống nguy cấp như vậy bình tĩnh chuyền bóng đã là vượt xa khỏi dự đoán của mọi người, nhưng bóng còn chưa kịp đến tay Carlo đã bị Ceston cắt ngang.

Tiếng hô kinh ngạc vang lên liên tiếp.

Ceston quay người, dẫn bóng lao đi, Carlo bám sát theo, lại bị Edgar - tiền phong hàng trong của đối phương ngăn cản.

Ceston mới vừa xông qua được khu vực giữa sân, thì cảm thấy có người đuổi theo sau mình, đối phương trong nháy mắt đã chặn trước mặt, Ceston cứ nghĩ người tới là Reese, không ngờ hóa ra lại là Nhiếp Xuyên.

Ceston hừ lạnh một tiếng, Nhiếp Xuyên trực tiếp hạ thấp trọng tâm, khom người phòng thủ.

Ceston biết tốc độ phản ứng của Nhiếp Xuyên rất nhanh, anh ta làm động tác giả hướng về bên phía cánh trái, Nhiếp Xuyên bước lướt theo, hạ người về phía Ceston chếch bóng, tầm mắt Ceston liếc qua mắt cá của Nhiếp Xuyên, biết cậu lúc nào cũng có thể thay đổi hướng, tiến lên phía trước, cũng có thể lập tức tăng tốc chặn đường cắt bóng của mình, Ceston bất bình lình kéo trọng tâm lại.

Lúc này Nhiếp Xuyên đã sớm có sự chuẩn bị đối với Ceston Crossover, khi đối phương duỗi người, muốn kéo bóng chạm đất về, Nhiếp Xuyên cũng đồng thời duỗi người, khán giả ồ lên kinh ngạc, chuyện này thực sự không khác gì hình ảnh phản chiếu trong gương.

Ngay trong nháy mắt, lúc Nhiếp Xuyên cảm thấy mình đang đi theo tiết tấu của Ceston, thì đối phương đã chạm vào bóng trước cậu một bước, lừa bóng về phía sau lưng, vượt qua Nhiếp Xuyên.

Tốc độ thần tốc đó, ở trong đầu Nhiếp Xuyên giống như ảo ảnh vậy.

Nhiếp Xuyên cứ nghĩ mình đã tiến thêm được một bước, cuối cùng lại phát hiện đó chỉ là cậu tự đánh giá cao bản thân mình.

Ceston chạy băng băng, tiền phong hàng ngoài Bracy và tiền phong hàng trong Edgar vốn theo phía sau anh ta cũng đã tới được dưới rổ.

Carlo cắt đứt Edgar, The Rock và Black Mount ở dưới giỏ kịch liệt tranh đoạt vị trí, Reese hô lớn một tiếng: "Nhiếp Xuyên ——"

Nhiếp Xuyên đột nhiên hồi thần, vội vàng xông về phía giỏ, chắn trước mặt Bracy.

Ceston cùng Reese một chọi một, Ceston đang muốn đưa bóng chuyền lại cho Ben ở phía sau, nhưng Ewing đã nhanh chóng di chuyển đến vị trí Ben đón bóng, Ceston không thể làm gì khác hơn là nghiêng người chuyển hướng, Reese bám sát theo, chỉ thiếu một chút nữa là đã cắt được bóng trong tay đối phương.

Ceston thoạt nhìn như sắp sửa ngã sấp xuống, nhưng cố tình vẫn giữ được trọng tâm, Reese có vẻ như đã bị anh ta vượt qua nhanh chóng điều chỉnh lại phương hướng của mình, lần thứ hai chặn lại hướng chuyền bóng của Ceston, chỗ trống ở khu vực dưới giỏ càng lúc càng nhỏ lại, phạm vi di chuyển của hai người nhìn thì rất lớn, thực ra lại rất hữu hạn.

"Tuy Ceston vượt qua được hàng phòng ngự của Nhiếp Xuyên, nhưng thực ra cú đó rất nguy hiểm." Relvin nói.

"Cao thủ so chiêu, thắng bại chỉ trong nháy mắt thôi, chẳng qua là bây giờ, Nhiếp Xuyên còn chưa bắt được nháy mắt kia." Owen đáp lời.

Nhiếp Xuyên lao về phía giỏ, cùng Reese trước sau kèm chặt Ceston.

Nghe tiếng bước chân Nhiếp Xuyên chạy tới, trên môi Ceston nở một nụ cười, đột nhiên đập mạnh bóng về phía Nhiếp Xuyên.

Có điều gì đó chợt lóe lên trong tâm trí Nhiếp Xuyên, cú đập bóng đó rất hung mãnh, Nhiếp Xuyên vô thức né qua, bóng từ mé chân trái của cậu bật lên, có người đón được bóng.

Nhiếp Xuyên quay sang nhìn, là Ben! Cậu ta đã đột phá được hàng phòng ngự của Ewing, tới tiếp ứng cho Ceston!

Cú đập bóng vừa rồi thực ra là chuyền bóng chạm đất!

Nhiếp Xuyên chạy về phía Ben, Ewing cũng nghiến răng, dồn hết tốc lực đuổi theo, Ben nhảy bật lên, Nhiếp Xuyên tháy mình sắp chém được bóng xuống rồi, thì Ben lại đẩy bóng ra ngoài, cậu ta không ném rổ mà muốn chuyền bóng!

Tiền phong hàng ngoài Bracy của AZU đón bóng, chạy hai bước lên rổ.

Trong lòng Nhiếp Xuyên ảo não không thôi.

"Tuy hiệp đấu mới mở màn được có năm phút, biểu hiện của các cầu thủ trên sân cũng rất đặc sắc, nhưng tôi luôn cảm thấy nó vẫn có chút gì đó..." Ingrid cau mày nói.

"Bởi vì DK đang quá gò ép bản thân.

Bọn họ để tâm quá nhiều đến Ceston, đặt trong điểm phòng ngự vào cậu ta, thành ra không thể chơi ra được bản sắc của chính mình." Espenson nhận xét.

Robert cũng tán thành với ý kiến của đối phương: "Cái DK cần vượt qua không phải là Ceston, mà là phá vỡ cục diện bế tắc lúc này."

Lúc này, AZU đã dẫn trước DK sáu điểm.

Nhiếp Xuyên thở dốc, Ceston quá nhanh.

Cho dù cậu biết mình phải ngăn anh ta lại như thế nào, thậm chí trong đầu còn mô phỏng lại vô số khả năng có thể xảy ra, nhưng khi cậu thức sự đối mặt với Ceston, loại tốc độ kia làm cho cậu nhận ra, tốc độ của mình vẫn còn chưa đủ!

Ceston nhìn về phía Nhiếp Xuyên, trên môi anh ta vẫn là nụ cười rất thích thú.

Reese đi tới bên cạnh Nhiếp Xuyên, nhỏ giọng nói: "Giao Ceston cho tôi.

Để ý đến Ben, tổ chức tấn công cho toàn đội thật tốt."

Lời Reese nói khiến Nhiếp Xuyên bừng tỉnh, đây không phải thi đấu một chọi một, mà là trận đấu của cả đội.

Nếu cậu đã không thể một mình giải quyết Ceston, vậy thì phải huy động sức mạnh của toàn đội.

Lúc này, Bracy – tiền phong hàng ngoài của AZU chuyền bóng, lần thứ hai khởi xướng tấn công, tiền phong hàng trong Edgar cũng ở cách cậu ta không xa, Nhiếp Xuyên nheo mắt lại, vọt vào giữa hai người này, ngăn không cho họ phối hợp.

Cái người tên Bracy này không thể coi thường được, Nhiếp Xuyên vừa định ra tay cắt bóng, cậu ta đã quyết đoán lừa bóng ra sau lưng né đi, sau đó lại dùng một động tác giả đánh lừa Nhiếp Xuyên, Nhiếp Xuyên đi theo hướng cậu ta chếch bóng, gây áp lực không nhỏ cho đối phương, cậu ta chuyền bóng lại sang cho Edgar.

Cú chuyền bóng này rất có kỹ thuật, nhưng Nhiếp Xuyên lại trong nháy mắt đổi hướng, cắt đứt đường chuyền.

Ngay khoảnh khắc khi cậu xoay người, có cảm giác ai đó xẹt qua bên cạnh, bóng trong tay không còn nữa!

Là Ceston!

Nhiếp Xuyên thậm chí còn chưa kịp cả thở, cái tên này rốt cuộc chạy đến chỗ mình từ lúc nào? Không phải Reese theo kèm anh ta à?

Lúc này, Reese đã áp sát Ceston, không ngừng tạo áp lực cho đối phương.

Động tác giả của Reese có phạm vi rất nhỏ, nhưng lại có thể thuận thế thực hiện bất cứ lúc nào, điều này khiến người am hiểu chuyển hướng như Ceston cũng thấy áp lực không nhỏ.

Ceston bước chéo chân, chân trái rõ ràng đã hướng về bên phải, thoạt nhìn như chuẩn bị xoay người cắt bóng, nhưng lại có thể trong chớp mắt thay đổi động tác, thiếu chút nữa đã vượt qua được Reese, mà Reese cũng lập tức điều chỉnh lại trọng tâm của mình, gắt gao chắn ở phía Ceston cắt bóng.

"Thật là thần kỳ, Reese rõ ràng không thể bám sát theo Ceston như Nhiếp Xuyên, thậm chí phạm vi dao động cũng không quá lớn, vậy mà vẫn có thể phòng ngự sát sao tên kia..." Lông mày Relvin nhíu lại, nghiêm túc tự hỏi.

"Đây giống như là nghệ thuật gia và nhà phê bình vậy.

Nhà phê bình là bị động, chỉ có thể nhìn thấy tác phẩm của nghệ sĩ rồi mới đưa ra được nhận xét.

Mà nghệ sĩ thì không giống như vậy, họ có tính chủ động của riêng mình.

Ở trước mặt Ceston, Nhiếp Xuyên chỉ là một nhà phê bình, còn Reese và Ceston, mới thực sự là trận quyết đấu giữa hai nghệ thuật gia hàng đầu." Owen đáp.

"Cậu có thể đừng nói mấy chuyện đơn giản thành như thơ ca, sâu xa phức tạp như vậy không?" Relvin bất mãn nói.

Nhiếp Xuyên đã đi tới bên cạnh Ceston, hình ảnh lần trước cậu bị Ceston đánh lừa, đụng vào trên người Reese vẫn còn hiện rõ trước mắt, lúc này Nhiếp Xuyên lại càng cẩn thận hơn.

Ánh mắt cậu đảo qua đầu gối của Ceston, bất kỳ một động tác chuyển hướng nào, vô luận động tác cơ thể có khó đoán đến đâu đi chăng nữa, muốn đột phá về phía nào cũng cần dùng lực từ chân.

Đầu gối bên trái của Ceston hướng về bên trong, ép xuống, chuyện này có nghĩa là anh ta muốn cắt về phía bên phải!

Nhiếp Xuyên chếch về phía bên phải của Ceston, vươn tay muốn chặn bóng, ngay trong nháy mắt đó, Nhiếp Xuyên thấy được nụ cười trên môi Ceston, khi cậu nhận ra ý đồ của đối phương thì đã chậm, Ceston xông qua kẽ hỡ giữa Reese và Nhiếp Xuyên chạy đi, Reese tăng tốc đuổi theo, Ceston không thèm liếc mắt lấy một cái đã nghiêng người lừa bóng về phía sau lưng, chuyền cho tiền phong hàng ngoài Bracy.

Nhiếp Xuyên không tiếp tục giằng co với Ceston, mà đổi hướng, truy đuổi Bracy.

Bọn họ đột phá qua tất cả cầu thủ phòng ngự, đi tới dưới giỏ của DK, Bracy nhảy lên lấy đà, Black Mount cùng Carlo chắn trước người cậu ta, Nhiếp Xuyên thừa dịp đối phương giơ tay lên trong nháy mắt đó, muốn cướp bóng, Bracy lại nghiêng người đổi hướng trên không, tránh được Nhiếp Xuyên, cánh tay cậu ta xuyên qua giữa khe hở của Black Mount và Carlo, đưa bóng vào trong rổ.

Khán giả phấn khích hò reo, ngay cả mấy bình luận viên cũng vỗ tay khen ngợi.

"Pha bóng này thực sự rất đặc sắc! Không hổ là tiền phong hàng ngoài của AZU!"

Nhiếp Xuyên biết mình không thể cản phá thành công tất cả các pha bóng, nhưng bàn thắng vừa rồi của Bracy đã gia tăng ưu thế dẫn trước của AZU.

Hơn nữa, điểm vừa rồi giống như Bracy đang muốn chứng minh cho mọi người thấy, là một tiền phong hàng ngoài, thực lực của cậu ta không hề thua kém Reese!

Trận đấu vẫn tiếp tục, Nhiếp Xuyên cướp bóng trong tay Edgar, thấy Ceston chuẩn bị chạy tới, lại bị Reese ngăn cản, Nhiếp Xuyên đột kích, dẫn bóng thẳng tới dưới giỏ của AZU, cậu cảm giác như mình đã tìm lại về được nhịp điệu vốn có của mình, dứt khoát vượt qua Ben Robbins, giơ tay nghiêng người, muốn làm một cú Skyhook, đưa bóng vào rổ.

Ngay cả cao thủ dưới giỏ như The Rock, muốn va chạm với Nhiếp Xuyên cũng bị cậu khéo léo tránh được, Nhiếp Xuyên cắn chặt răng, ở trong lòng tự nhủ, cuối cùng cũng coi như đã ghi được điểm!

Nhưng tay cậu chấn động, bóng bị người ta chém xuống! Người này không phải là The Rock!

Là Ceston!

Rốt cuộc Ceston thoát khỏi sự phòng thủ của Reese từ lúc nào?

Lúc tiếp đất, Nhiếp Xuyên mới nhận ra, Bracy đã thế chỗ của Ceston, giúp anh ta cắt đuôi được Reese.

Ceston vừa tiếp đất đã lập tức cướp bóng mang đi, Nhiếp Xuyên đuổi theo, Ceston dường như có mắt mọc sau lưng vậy, anh ta lắc người một cái, chuyền bóng sang cho Ben Robbins.

Nhiếp Xuyên siết chặt nắm đấm, liều mạng đuổi theo, Ben Robbins đã giơ tay muốn ném rổ, nhưng tức khắc lại bị người chém xuống.

Không phải ai khác, là Reese!

Ben Robbins bị phá bóng, giật bắn cả mình vội lùi về phía sau, Reese chuyền bóng lại cho Nhiếp Xuyên: "Tập trung!"

Nhiếp Xuyên như bị tạt cho một chậu nước lạnh, lập tức dẫn bóng tổ chức tấn công.

Bracy cùng Edgar bám theo hai bên Nhiếp Xuyên, tuy bị Nhiếp Xuyên vượt trước một khoảng, nhưng như vậy cũng có nghĩa là Nhiếp Xuyên không tìm được cơ hội thích hợp để chuyền bóng cho đồng đội.

Nhiếp Xuyên lấy đà nhảy bật lên, độ cao đó khiến mọi người không khỏi chấn động.

Barcy và Edgar đến chậm một bước, càng không cần nói thời gian dừng trên không của Nhiếp Xuyên rất dài, cậu ở trên không chuyển bóng từ tay phải sang tay trái, tránh được Bracy sát ngay cạnh mình, tay trái muốn chụp bóng vào trong rổ, có người chạy vọt tới, nhân lúc độ cao của Nhiếp Xuyên hạ bớt, đột ngột chém bóng trong tay cậu xuống!

Trái tim Nhiếp Xuyên dường như cũng bị nện mạnh vào, cú chém bóng đó của Ceston dùng sức rất mạnh, Nhiếp Xuyên thiếu chút nữa đã ngã xuống sàn.

Ceston dẫn bóng, đang muốn quay người, lại không biết Reese đã áp sát từ khi nào, cướp lại bóng trong tay đối phương.

Khán giả hét lên kinh ngạc.

Owen nheo mắt lại: "Quả nhiên vẫn chỉ có tốc độ và phản ứng của Reese mới có thể sánh ngang với Ceston."

"Tôi không hiểu, phạm vi động tác của Ceston rất lớn, lại biến hóa khó lường, mà Reese lại như một bức tường thành, vững vàng khóa chặt Ceston lại, như vậy rốt cuộc là sao?" Relvin nghi hoặc không thôi.

"Là vì nhịp điệu của Reese.

Bàn về tốc độ và sức mạnh, cậu ta và Ceston là ngang cơ với nhau, nhịp điệu tùy ý của cậu ta, lược bỏ toàn bộ những động tác dư thừa, còn dư lại chính là những cái có tác dụng nhất." Owen trả lời.

"Đúng thế...!Không biết đến lúc nào Nhiếp Xuyên mới có thể tìm lại nhịp điệu của chính mình đây..."

Reese dẫn bóng nhanh chóng xông về phía phần sân của AZU, Edgar, Bracy, cùng The Rock đồng thời tới phòng thủ, Reese dứt khoát chuyền bóng sang cho Nhiếp Xuyên.

Thấy Ceston đang hướng về phía này muốn cản phá, Nhiếp Xuyên nhớ đến kết quả đối đầu trực diện với đối phương mấy lần trước, bèn quyết định chuyền bóng sang cho Ewing.

Ewing đón bóng, ổn định cơ thể, cậu ta hít một hơi thật sâu, nếu lần này có thể ném trúng, vậy chênh lệch tỷ số giữa AZU và DK sẽ được rút ngắn.

Nhưng chỉ trong nháy mắt do dự đó, Ben Robbins đã kịp chạy tới, cậu ta vung tay, Ewing căng thắng, bóng đi ra ngoài, đập vào trên khung lưới.

Black Mount và The Rock cùng bật lên, The Rock dồn lực, đập bóng xuống, chuyền cho tiền phong hàng ngoài Bracy.

Bracy dẫn bóng lao nhanh, Nhiếp Xuyên vẫn còn đang đắm chìm trong chấn động khi Ceston phá bóng của mình.

"Nhiếp Xuyên —— Ngăn cậu ta lại!" Tiếng hét của Carlo truyền đến.

Nhiếp Xuyên vội đuổi theo tiếp ứng cho Carlo, Bracy thực hiện bước chạy Châu Âu.

Khi thực hiện động tác này, phạm vi chuyển động của cậu ta không lớn như Owen Whishaw, nhưng tốc độ lại rất nhanh, cùi chỏ của cậu ta chỉ thiếu có một chút là đã huých vào Carlo, nhưng dù chỉ thiếu một chút, cảm giác uy hiếp trong đó vẫn khiến Carlo phải lùi về phía sau, Nhiếp Xuyên tìm được cơ hội, cắt bóng, Bracy lại ngay trước đó đưa bóng sang cho Edgar.

Edgar xông về phía trước, The Rock đã tới, ngăn không cho Nhiếp Xuyên tiếp tục truy cản.

Khi Nhiếp Xuyên tăng tốc vượt qua được The Rock, Edgar đã chuyền bóng sang cho Ben Robbins.

Lúc này Ewing đã đến bên cạnh Ben, ai cũng nghĩ Ben sẽ lập tức ra tay, nhưng không ngờ cậu ta lại hạ thấp trọng tâm, tiếp đó làm một động tác giả cực nhanh, đánh lừa Ewing, ở sát ngay cạnh Ewing trực tiếp ném rổ, AZU lại ghi thêm điểm, đã dẫn trước DK mười điểm.

Relvin giơ tay che mắt: "Hai con số rồi...!Tại sao tôi luôn cảm thấy Ceston đang nhằm vào Nhiếp Xuyên nhỉ? Rõ ràng Reese mới là người phòng thủ cậu ta, có thể cảm nhận được rõ ràng là năng lực của Ceston đã bị hạn chế, nhưng tại sao tên này vẫn không ngại khó ngại khổ tìm cách áp chế Nhiếp Xuyên, đây rốt cuộc là tại sao?"

"Bởi vì cậu ta biết rõ, mình phải phá vỡ cái tôi của Nhiếp Xuyên, khiến Nhiếp Xuyên đánh mất nhịp điệu của cậu ấy, bị kéo vào trong tiết tấu của mình.

Cậu cũng nói rồi đó thôi, bàn về khả năng khống chế bóng, không cần biết là chuyển hướng hay cảm giác bóng, Nhiếp Xuyên đều không thua kém Ceston.

Ceston nhất định phải làm cho Nhiếp Xuyên mất hết ý chí chiến đấu, trước khi cậu ấy có được linh cảm."

Owen và Relvin cúi đầu nhìn theo bóng lưng Nhiếp Xuyên dưới sân.

Khi cậu hô hấp, sống lưng lên xuống rất rõ, rõ ràng cậu mệt mỏi hơn những người khác trên sân.

Sự mệt mỏi này không chỉ vì tiết tấu nhanh mà Ceston tạo ra trên sân, khiến lượng vận động của Nhiếp Xuyên lớn hơn so với bọn Ewing và Carlo, mà càng nhiều hơn là do bắt nguồn từ áp lực trong lòng.

"Nếu còn tiếp tục như vậy, Nhiếp Xuyên sẽ gục mất." Owen nói.

"Ừm..."

Năm phút tiếp theo, Ceston năm lần bảy lượt vượt qua Nhiếp Xuyên, thậm chí còn khiến cậu mất thăng bằng ngã xuống sân.

Nếu không phải có Reese trước sau kiềm chế Ceston, DK sợ là sẽ càng thua nhiều điểm hơn.

Nhiếp Xuyên nghiêng người sang, nhìn Ceston lại chuẩn bị ghi điểm, sau khi bị Reese chặn đứng thì đưa bóng sang cho Ben Robbins, Carlo muốn ra tay lại bị Bracy ngăn cản, Ben thành công ghi thêm một bàn nữa!

Khán giả hò reo, trái tim Nhiếp Xuyên dường như bị người siết chặt, máu khắp người như đóng băng.

Cậu không phải là đối thủ của Ceston, cậu làm thể nào cũng không bắt được nhịp điệu của đối phương, anh ta càng chạy càng nhanh, phản ứng cũng càng lúc càng sắc bén, chênh lệch giữa hai người dường như ngày càng xa.

"Này, Nhiếp Xuyên, cậu không sao chứ?" Ewing đi tới, vỗ vỗ vai Nhiếp Xuyên.

"Tôi không sao..." Nhiếp Xuyên lắc lắc đầu.

Cậu có vấn đề, cậu biết cậu có vấn đề...!Bởi vì cậu mệt mỏi.

Cảm giác khi truy đuổi Ceston hoàn toàn không giống với cảm giác khi truy đuổi Reese.

Bỏi vì Reese sẽ cố gắng thả chậm bước chân chờ cậu, nhưng Ceston lại không như thế.

Mà ở bên ngoài sân lúc này, huấn luyện viên Gordon cũng đang nhíu mày.

"Nhiếp Xuyên mệt mỏi." Peter ngồi theo dõi trận bóng từ bên ngoài nói với ông.

"Ừ, có thể nhìn ra được.

Ceston luôn kéo Nhiếp Xuyên phải chạy theo, lượng vân động của trò ấy quá lớn.

Tốc độ của toàn thể AZU đều rất nhanh, dựa theo lượng vận động của Nhiếp Xuyên bây giờ, trò ấy sẽ không trụ được đến cuối trận."

Đúng lúc đó, Ceston lại một lần nữa vượt qua Nhiếp Xuyên, Nhiếp Xuyên tuy rất uể oải, nhưng vẫn hết sức tập trung, Ceston lại xoay người đột phá thêm một lần nữa, nhân lúc trước khi Reese kịp đuổi tới, xuyên thủng hàng phòng ngự của Nhiếp Xuyên, đưa bóng chuyền cho Ben Robbins.

Reese dường như đã sớm đoán được, chạy về phía Ben, cắt đứt đường chuyền!

Fan của DK thở phào nhẹ nhõm.

Nhiếp Xuyên chạy sát theo Reese, rõ ràng nhịp độ của Reese và cậu luôn đồng nhất với nhau, nhưng giờ phút này cậu lại phát hiện mình rất vất vả để đi theo anh.

Reese tiến quân thần tốc, xông qua hàng phòng ngự của cả Edgar và Bracy, một chọi một với The Rock ở dưới giỏ, mạnh mẽ úp bóng vào rổ, lúc này Ceston mới đuổi kịp tới.

Nhiếp Xuyên chớp mắt một cái, mồ hôi rơi vào bên trong mắt.

Lúc này, huấn luyện viên Gordon yêu cầu dùng quyền thay người, để Peter vào sân thay cho Nhiếp Xuyên.

Khán giả toàn trường lập tức xôn xao, coi như Nhiếp Xuyên không phải là đối thủ của Ceston đi chăng nữa, thì rõ ràng trong phương diện tổ chức tấn công nhanh của DK, Nhiếp Xuyên vẫn phát huy được tác dụng của mình, một khi đổi cậu ra, tốc độ của DK sẽ giảm bớt trên diện rộng, hơn nữa cách lúc hết giờ của hiệp một chỉ còn có ba phút thôi, tại sao lại đổi người vào lúc này?

"Bởi vì nếu không đổi Nhiếp Xuyên ra, cậu ta sẽ bị Ceston đùa chết." Owen hừ lạnh một tiếng.

Nghe thấy tin này, Ceston quay đầu, liếc nhìn Nhiếp Xuyên một cái, lông mày cũng nhíu lại.

Nhiếp Xuyên vừa thở dốc vừa đi về cạnh chỗ huấn luyện viên Gordon, Chuck lấy khăn mặt trùm lên đầu thấm mồ hôi cho cậu, một đồng đội khác cũng đưa nước sang cho Nhiếp Xuyên.

Càm giác áp lực vẫn đè nặng trong lòng cậu, Nhiếp Xuyên không nhấc nổi đầu lên.

Bên tai có tiếng hò hét, tiếng giày chơi bóng ma sát cùng mặt sân, tiếng lên rổ, tất cả giống như truyền đến từ một thế giới khác, không thực.

"Trò đang sợ hãi Ceston sao?" Giọng nói của huấn luyện viên Gordon vẫn bình tĩnh như thường, không hề có ý trách cứ bên trong.

Mồ hôi Nhiếp Xuyên nhỏ xuống thành giọt, cậu không biết phải trả lời câu hỏi này của huấn luyện viên thế nào nữa.

"Trò biết đi xe đạp không, Nhiếp Xuyên?" Huấn luyện viên Gordon lại hỏi.

"...!Vâng." Nhiếp Xuyên gật đầu.

"Chiến thắng Ceston giống như đi xe đạp vậy.

Trò có đủ sức mạnh đạp pê đan, cũng có đủ độ cao để ngồi lên yên xe, nhưng muốn nắm được cách giữ thăng bằng lại không phải chuyện dễ dàng.

Đó là một loại cảm giác, chỉ cần trò thành công một lần, vậy sẽ có lần thứ hai, thứ ba, sau đó trò có thể đi càng lúc càng nhanh.

Còn trước khi tìm được cảm giác thăng bằng đó, thì cho dù trò có dùng sức ra sao, đều là phí công." Huấn luyện viên Gordon vỗ vỗ vai Nhiếp Xuyên.

Nhiếp Xuyên chậm rãi siết chặt tay mình, cậu ngẩng đầu lên, nhìn Reese và Ceston đang đụng độ dưới giỏ, Reese chặn bóng của Ceston, Ceston lại dựa vào sức mạnh ở eo lưng, thu bóng về chuyền cho Bracy.

Bracy lần thứ hai lên rổ, tình huống vô cùng nguy cấp.

"Ahh ——" Nhưng Carlo lại bất chợt thét to một tiếng, phá bóng trong tay Bracy, sau đó chuyền lại cho Reese.

Reese tăng tốc cực nhanh, Ceston bám sát theo phía sau.

"Nhiếp Xuyên, không được trốn tránh, nhìn cho kỹ xem Reese đang làm thế nào." Huấn luyện viên Gordon nhắc nhở.

Nhiếp Xuyên ngẩng đầu lên, chỉ thấy Reese hạ thấp trọng tâm, sau một pha dừng bất chợt, thì lại bất thình lình tiếp tức cắt bóng về phía bên cánh phải, động tác của anh không hoa mỹ nhưng lại vô cùng quyết đoán, đơn giản rõ ràng, nhưng cố tình lại khiến người có tốc độ cùng am hiểu điều khiến chuyển động thân thể như Ceston cũng không thể ngăn cản lại, Reese xông đến lưới giỏ, chụp bóng thật mạnh!

Trên sân lập tức sôi trào.

"Không hổ là Reese có khác! Đây chính là lần thứ tư cậu ta xuyên thủng hàng phòng ngự của Ceston để ghi bàn đấy!"

Mấy vị bình luận viên cũng rất kích động.

Nhiếp Xuyên nhìn theo bóng lưng Reese, đôi mắt lần thứ hai nóng lên.

"Nhiếp Xuyên, trò phải nhớ kỹ, không cần biết gặp phải đối thủ như thế nào, trò cũng không được phép quên mất mình là ai.

Muốn thắng được một người, không cần phải biến mình thành người đó, mà là làm càng tốt hơn, càng nhanh hơn chính bản thân mình.

Nhịp điệu vốn có của trò đâu?" Huấn luyện Gordon hỏi ngược lại.

Nhiếp Xuyên ngây người.

Nhịp điệu của cậu đâu? Nhịp điệu của cậu đi đâu rồi?

Giờ trong đầu của cậu đều là hình ảnh khi Ceston vượt qua mình, chớp mắt bất chợt thay đổi tốc độ kia...!

Cậu đột nhiên không biết mình nên chơi bóng kiểu gì nữa.

"Trò có thể một mình đấu với Raven Harvey, có thể dưới sự kìm kẹp của Owen Whishaw không ngừng ghi điểm kia mà, con trai...!Thực lực của bọn họ không hề thua kém Ceston đâu.

Cả sự phối hợp của trò với Reese nữa, tôi đã nói muốn để các trò tận hưởng trận đấu này, trò có thưởng thức được nó không? Trò ngay cả mình là ai cũng quên mất."

Lời của huấn luyện viên Gordon đâm sâu vào tâm trí Nhiếp Xuyên.

Lúc này, Reese lần thứ hai lên rổ, đối mặt với sự ngăn cản của cả Ceston và The Rock, đây chính là sự kết hợp của kỹ xảo và sức mạnh, khán giả nhìn theo không chớp mắt, chỉ lo lỡ The Rock va chạm với Reese thì sao? Lỡ bóng bị Ceston phá được thì làm sao giờ?

Mà Reese ở dưới giỏ lại bình thản thu bóng về, nghiêng người vượt qua hai người kia, tiếp tục đưa bóng vào rổ!

Nhiếp Xuyên biết trong ba phút vừa rồi, Reese gần như đã dốc hết toàn lực, tiêu hao một lượng lớn thể lực, anh giống như đang phát điên vậy.

Nhưng sự sắc bén cùng điên cuồng đó cũng khiến sự nhiệt tình của khán giả lên đến cực điểm.

"Hừ..." Ceston kéo cổ áo lau mồ hôi đọng trên cằm mình.

Reese quay đầu lại lạnh lùng liếc đối phương một cái.

Nắm đấm của Nhiếp Xuyên càng siết chặt thêm, cậu biết Reese đang chứng minh cho cậu biết, Ceston không phải huyền thoại không thể vượt qua.

"A, Nhiếp Xuyên bị thay ra, Reese tức giận rồi!" Relvin gật gù.

"Năm ngoái, trong trận đấu với CBU của bọn tôi, Reese cũng ở trong năm phút cuối giờ điên cuồng ghi gần hai mươi điểm, nhưng bây giờ mới chỉ đang là hiệp một, cậu ta dốc hết sức ra như vậy...!Tôi lo là đến hiệp sau, nếu Nhiếp Xuyên còn chưa lấy lại được trạng thái, Reese muốn san bằng khoảng cách giữa DK và AZU sẽ không còn đủ sức nữa."

"Đúng thế...".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio