Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

chương 79: 79: côn lớn cản đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: XiThứ nam nhân độc ác như rắn kia, lại đi đối xử tốt với người khác sao?Mộc Cẩm Nhu rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào nói: "Ít nhất hắn cho ta nơi nương thân, không cho kẻ khác ức hiếp ta, ta muốn cái gì, hắn đều sẽ tìm cho ta.

.

""A, nói như vậy, đúng là hắn tốt với bà vô cùng!"Nguyên Sơ thật sự không có tức giận: "Vậy những nữ nhân bên ngoài kia thì sao? Đều là nữ nhân, khi còn sống thì họ chịu hết hành hạ, đến cuối cùng không phải là vẫn chết không toàn thây sao? Bà không thấy sao?"Như là bị Nguyên Sơ dọa sợ, Mộc Cẩm Nhu rụt cổ lại, nói nhỏ: "Ta không có ra khỏi cửa, ta không thấy được.

.

"Sắc mặt bà hơi ảm đạn, sau đó lại độc ác nói: "Mạng của mỗi người đều là của chính mình, chính ta còn không thể nào quyết định được những chuyện của mình, làm sao mà đi quan tâm người khác được? Đúng là những tên này làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng bọn chúng không hại ta, ta ở đây, tốt hơn ở Dạ gia rất nhiều, tại sao ta lại phải đi?""Vậy Dạ Trầm Uyên thì sao?" Hai tay Nguyên Sơ ôm lấy ngực, lạnh lùng hỏi: "Nhìn bà sống tốt như vậy, phải chăng là đã chẳng còn nhớ đến cái tên đó nữa rồi?"Chợt nghe được tên này, Mộc Cẩm Nhu ngẩn người: "Nó.

.

vẫn chưa chết sao?""Két!" Dường như có cái gì đó đang vỡ vụn, bây giờ Nguyên Sơ thật sự rất muốn đánh người!Mộc Cẩm Nhu lại kích động nắm lấy tay nàng hỏi: "Nó còn sống? Vậy ngươi mau đưa nó tới đây được không? Người của Dạ gia sẽ giết nó mất! Coi như ngươi rủ lòng thương mẫu tử bọn ta mà đưa nó tới đây, phu quân rất thương ta, chắc chắn cũng sẽ cho nó cuộc sống tốt.

.

"Nguyên Sơ rút tay lại, nàng đã chẳng còn lời gì để nói nữa, nữ nhân này thật đáng thương cũng rất thảm hại, nhưng nàng lại thấy bà cũng bi3n thái như đám ngoài kia vậy, hại ngươi khắp nơi, lẩn trốn khắp nơi, mà lại thấy sống rất tốt, còn muốn Dạ Trầm Uyên cũng sống cuộc sống này.

"Ta hỏi bà.

" Tầm mắt Nguyên Sơ từ trên cao nhìn xuống, mang theo lạnh lùng: "Những nữ nhân bị đuổi vào rừng kia, nói là để đi cho lão tổ tông ăn, lão tổ tông của Hỗn Nguyên tông này, rốt cuộc là kẻ nào?"Mộc Cẩm Nhu nghe vậy, nghĩ đến điều gì, sắc mặt trở nên khó coi.

Nhưng đứng trước uy quyền áp bức của Nguyên Sơ, bà chỉ đành nhanh chóng nói hết tất cả những gì mình biết.

Thì ra sở dĩ Hỗn Nguyên tông cần oán khí của nữ nhân để tu luyện, không phải là vì bọn chúng muốn, mà là vì chúng nuôi một con ma thú thượng cổ Thất Giai – cực ác ma xà, loài rắn này hút lấy oán khí của nữ nhân mà sống, mà máu của nó, mới chính là bí mật giúp người của Hỗn Nguyên tông tu luyện nhanh chóng!"Cực ác ma xà.

.

ma thú Thất Giai.

" Nguyên Sơ híp mắt, âm thầm suy tính, thú có chia ra làm linh thú và ma thú, linh thú là thú tu luyện chính kinh, còn ma thú là được sinh ra từ mặt trái cực đoan trong bóng tối, cho nên số lượng ma thú ít ỏi, nhưng một khi xuất hiện, sẽ mang tới thiên tai nhân họa.

Xét về năng lực của hai loại thú này, cũng được chia làm mười cấp, con băng giao bị nàng giết lần trước là linh thú Lục Giai, tương đương với tu vi sơ kỳ của Nguyên Anh, mà lần này.

.

Nguyên Sơ le lưỡi một cái, chẳng trách Hỗn Nguyên Ma Tổ nhìn giống rắn, thì ra là bởi vì thường xuyên uống máu ma xà để tu luyện, còn có con cực ác ma xà kia, nó bị Hỗn Nguyên tông bắt lại để lấy máu suốt nhiều năm, năng lực hẳn là không còn lớn được như xưa, ừ, không đủ gây sợ hãi!"Ta còn một vấn đề cuối cùng.

"Nguyên Sơ nói ra nghi ngờ từ lâu: "Lúc nãy tại sao bà nói người của Dạ gia chắc chắn sẽ giết Dạ Trầm Uyên? Rốt cuộc hắn chọc phải chỗ nào của Dạ gia chứ?"Vấn đề này đã ở trong lòng Nguyên Sơ từ rất lâu rồi, Dạ gia hoàn toàn không có lý do gì để hãm hại Dạ Trầm Uyên, nhất định là còn có nguyên nhân khác!Mộc Cẩm Nhu nghe xong, ánh mắt lại trở nên hoảng loạn, nhưng bà chưa kịp trả lời, cả hòn đảo đột nhiên chìm xuống!Nguyên Sơ cau mày, vội vàng kéo Mộc Cẩm Nhu ra ngoài!Lúc này, hơn bảy trăm người của Hỗn Nguyên tông đều bị Hỗn Nguyên Ma Tổ tập trung lại một chỗ, chuẩn bị chiến đấu, cho nên sau khi Nguyên Sơ đánh ngất xỉu được hai tên, cũng không còn gặp phải tên nào khác.

Vừa ra tới nơi, nàng lập tức phát hiện đã không còn thấy bầu trời trên đỉnh đầu nữa rồi, mà đã thay bằng biển rộng! Hơn nữa, hòn đảo nhỏ đang lao nhanh trong biển!"Ngươi định đưa ta đi đâu? Ta không đi, phu quân cứu ta!"Mộc Cẩm Nhu giãy giụa suốt dọc đường đi, Nguyên Sơ ghét bà ồn ào, che miệng bà lại, sau đó dùng linh khí của mình bọc bà lại, bà cứ như một tượng gỗ biết nói mà đi theo Nguyên Sơ.

Nguyên Sơ thấy tốc độ di chuyển của hòn đảo quá nhanh, để tránh cho Dạ Trầm Uyên dẫn theo người lại không tìm được nàng, nàng quyết định làm chuyện xấu một chút!Ai ngờ, nàng còn chưa làm gì, đã nghe một tiếng "Ầm" thật lớn, hòn đảo vốn đang chạy trốn dưới biển với tốc độ cực nhanh lại như bị va vào cái gì, chợt nghiêng ngả, cơ thể Nguyên Sơ cũng lung lay theo một chút, sau đó nhanh tay kéo Mộc Cẩm Nhu núp sau hòn núi non!Nàng chưa trốn được bao lâu, Hỗn Nguyên Ma Tổ đưa theo thuộc hạ đã xuất hiện.

"Có chuyện gì? Va phải cái gì?"Lòng dạ Hỗn Nguyên Ma Tổ rối bời, ở đại trận, cho tới bây giờ vẫn chưa kẻ nào bắt được bọn chúng, bởi vì vừa có gì bất thường, bọn chúng sẽ lập tức đổi địa điểm.

Nhưng mà hôm nay, Nhị đệ Tam đệ của hắn đến giờ vẫn chưa trở về thì cũng thôi đi, hắn muốn tẩu thoát lại còn bị cản lại, cái thứ quái gì mà có thể chặn lại cả một hòn đảo chứ? Chẳng lẽ là Xuất Khiếu cảnh đại năng?Không lâu sau, Tứ trưởng lão vội vã chạy tới hồi bẩm.

"Lão tổ, là Côn! Một con Côn lớn chừng nửa hòn đảo cản đường chúng ta!"Côn? Con ngươi Hỗn Nguyên Ma Tổ bỗng chốc thẳng biến thành đồng tử thẳng đứng!Trong các loài linh thú, Côn có huyết thống vô hạn gần gũi với thần thú, cho nên đã có linh trí từ lâu, cho nên cũng sẽ không làm phiền con người, sao hôm nay lại đến đây chặn đường hắn chứ?Khuôn mặt rắn của Hỗn Nguyên Ma Tổ hơi vặn vẹo: "Đi vòng qua!""Không được ạ!" Sắc mặt Tứ trưởng lão khó coi: "Mặc dù Côn cản đường chúng ta chỉ mới Ngũ Giai, nhưng lại vô cùng lớn! Lúc nãy con Côn kia còn mở miệng cắn một góc đảo, chúng ta.

.

không nhúc nhích được!""Cái gì? Đáng chết!" Hỗn Nguyên Ma Tổ híp mắt, hung ác nói: "Đợi bổn tổn đi giết con súc sinh đó!"Tứ trưởng lão tiến lên mấy bước: "Lão tổ, để thuộc hạ đi cùng người đi, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão truyền tin lại, họ đều đang bị tôn giả Nguyên Anh cản lại! Để tránh đảo chúng ta bị truy binh đuổi kịp, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng!""Không cần!" Hỗn Nguyên Ma Tổ vung tay lên, trầm giọng nói: "Ngươi ở lại đây điều động, bổn tôn nghi ngờ ở trên đảo này còn có nội gian, hơn nữa, cũng chỉ là một con linh thú Ngũ Giai, một mình bổn tôn là đủ rồi!"Thấy Hỗn Nguyên Ma Tổ cứ như vậy mà đi, Nguyên Sơ khẽ cau mày.

Tại sao lại có Côn tới cản đường chứ, loại linh thú hiền lành đó, không thể nào, chẳng lẽ là.

.

Nguyên Sơ nghĩ đến một khả năng, ánh mắt trở nên lo lắng.

Trong biển sâu, hòn đảo nhỏ bị con cự thú to như núi cắn thật chặt một góc! Nếu như bậc của con Côn này cao hơn chút nữa, đã có thể trực tiếp cắn vỡ kết giới, tất cả mọi người trên đảo đều không chạy thoát!Lúc Hỗn Nguyên Ma Tổ đuổi tới, toàn thân tỏa ra sát khí!"Nghiệt súc từ đâu tới, lại dám cản đường bổn tôn, đi chết đi! - Hỗn Nguyên Trảm!" Hỗn Nguyên Ma Tổ ra tay cực nhanh, định tốc chiến tốc thắng, thế nhưng Hỗn Nguyên Trảm lại bị cái gì đó ngăn lại, lúc này, hắn mới khiếp sợ phát hiện, trên đỉnh đầu con Côn kia, một thiếu niên áo đen đang đứng trên đó.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio