" Không được ... A ... Đừng mà ! Cầu xin ngươi, tỉnh lại đi có được không?" Bonnie nước mắt chan hòa, khổ sở van nài nhưng vẫn không được đáp lại.
Điền Hành Kiện bây giờ đã hoàn toàn mất đi lí trí, hắn điên cuồng xé rách quần áo của bản thân, lỗ tai của hắn, căn bản là không thể nghe thấy bất cứ thanh âm nào, con mắt của hắn, giờ đây đang bị dục hỏa thiêu cháy đến đỏ bừng, thần trí của hắn, thậm chí còn không tỉnh táo bằng cả một con dã thú. Mọi hành động của hắn hiện giờ đang hoàn toàn là do bản năng thú tính chi phối. Khi cả thế giới trong mắt hắn chỉ còn lại một mình cô gái ở trước mặt này, ngoại trừ việc phải nhào lên người cô ta ra, hắn không còn bất kì suy nghĩ nào khác.
Mùi hương thơm nức làm say lòng người từ trên thân thể nữ giới, giống như là một liều xuân dược kích dục khiến cho Điền Hành Kiện ánh mắt ngày càng cuồng nhiệt. Hắn cúi đầu xuống thấp, một hơi ngậm lấy một điểm đỏ hồng xinh đẹp ở trên thân thể trắng noãn như sơn dương đang giãy dụa kia.
Cảm thấy trước ngực tê dại, Bonnie cả người như bị sét đánh, thân thể đang liều mạng vùng vẫy trong nháy mắt trở nên mềm oặt, tựa hồ bị mất đi tất cả gân cốt cùng khí lực. Một vùng đỏ ửng từ mang tai lan lên hai bên gò má, xuyên thấu qua cổ rồi dần lan tỏa ra toàn bộ thân thể như tuyết trắng. Cả cơ thể trắng trẻo thuần khiết tựa như không thể kìm hãm mà run rẩy mãnh liệt, một cảm giác khó hiểu không thể nói nên lời xuất hiện làm cho đầu óc nàng trống rỗng.
Mập mạp một mặt đang tham lam mà mút y hệt một đứa trẻ mới sinh đang cực kì đói bụng , một mặt lại đưa tay ra giống như giành giật thức ăn, hung hăng chiếm đoạt ngọn nhũ phong đầy đặn đang run rẩy kia của Bonnie.
Hành động này, làm cho thân thể của Bonnie như một chiếc dây đàn bị kéo chặt, hai chân thon dài bị kéo thẳng ra. Đau nhức, khiến cho nàng bỗng nhiên tỉnh táo lại, run giọng kêu lên: "Đau!" Nàng co chân lại, dùng đầu gối gắng sức thúc Điền Hành Kiện bật ra.
Điền Hành Kiện giờ đã lâm vào trạng thái cuồng loạn, nào dễ dàng bị Bonnie đẩy ra? Hắn theo bản năng xuất ra một chiêu Thái Cực, vừa gạt vừa vỗ, chuẩn xác đập đúng vào trên bắp đùi của Bonnie.
Ngay tại lúc chân của Bonnie đang tê rần không tự chủ được mà tách ra, Điền Hành Kiện dĩ nhiên lập tức động thân, mạnh mẽ phá cửa mà tiến vào.
Lạc hồng rực rỡ ...
Tấm thân xử nữ của Bonnie, làm sao có thể chống lại sự tấn công đột ngột và hung bạo như vậy? Đau đớn, nàng chịu không nổi hít sâu vào một hơi, đôi mắt đẹp dịu dàng một lần nữa rung động tuôn ra một dòng suối trong suốt, cả người cong lại, hai tay đồng thời ôm lấy bả vai Điền Hành Kiện, mười ngón tay thon nhỏ cào lên lưng hắn tạo thành những vệt xước dài. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Mập mạp dường như vẫn chẳng hề có cảm giác, hắn đưa tay ôm lấy thân hình mềm mại của Bonnie nâng lên rồi tiếp tục tiến thẳng một mạch như sóng lớn vỗ bờ, dồn dập dồn dập, không ngừng không nghỉ. Dưới thế công hung mãnh của Điền Hành Kiện, Bonnie cũng dần trở nên sức cùng lực kiệt, hoàn toàn không còn khả năng kháng cự lại nữa. Hết thảy thể xác và tinh thần của nàng, hệt như một chiếc thuyền lá nhỏ bé bị lạc lõng trong phong ba bão táp, chao đảo mãnh liệt, chốc chốc lại bị hất tung lên trời, chốc chốc lại bị sóng cuồn cuộn nhấn chìm xuống tận dưới nơi đáy đại dương.
Chiếc giường chật hẹp dưới mưa to gió lớn bỗng trở nên run rẩy, kêu lên cạch cạch từng tiếng khe khẽ, phảng phất như tiếng tì bà được gảy lên đồng thời lại vừa giống như tiếng thác nước chảy dội vào đá, tiếng cao tiếng thấp hốt trầm hốt bổng mang theo rung động như là rên rỉ như là nỉ non. Thân thể trắng ngần của Bonnie tựa như là một bông hoa bách hợp đang đung đưa lung lay trong mưa gió, gắt gao dính sát lên trên người Điền Hành Kiện. Trong nàng có ta, trong ta có nàng, hai người giờ như đang được một sợi dây vô hình nào đó ràng buộc lại với nhau, cho dù ở giữa mưa gió bão bùng cũng không thể tách rời. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Thời gian cứ thế trôi đi, cũng không biết trải qua bao lâu, Bonnie dần dần từ trong hôn mê tỉnh lại. Thân thể đã mệt mỏi đến mức cảm giác một chút khí lực cũng không có nhưng từ trên khuôn mặt nàng có thể thấy được vẫn còn vương một vài nét ửng hồng. Quay đầu nhìn lại, mập mạp đang an tĩnh mà ngủ giống một đứa trẻ say trong mộng đẹp, khóe miệng còn mang theo một nét cười yếu ớt, nào có còn chút gì vẻ hùng hổ hung bạo khi nãy nữa.
Cắn răng đẩy kẻ vừa mới phá hoại sự trong sạch của mình ra, nàng từ từ ngồi dậy, dưới thân mơ hồ truyền đến một trận đau đớn làm cho nước mắt của nàng lại tuôn ra đầy hai khóe mắt. Cũng không biết là thương tâm, là phẫn nộ, là nhục nhã, hay là chết lặng, trong đầu chỉ là một khoảng trống rỗng.
Chậm rãi bước xuống giường, Bonnie có chút thừ người mặc vào áo khoác của Điền Hành Kiện, che đi thân thể, tại mép giường ngôi lặng trong chốc lát, nhìn trước mắt tất cả đều như đang nhắc nhở nàng, hết thảy đều không phải là giấc mộng, chính bản thân mình, dĩ nhiên đã bị mập mạp cường bạo mất rồi.
Gatralan, chính là một cái quốc gia một chồng nhiều vợ, ở trong quốc gia này, yêu cầu đối với sự trung trinh của nữ nhân, chính là hơn xa xa những quốc gia Liên Bang với chế độ một vợ một chồng có thể sánh bằng, Bonnie khi còn nhỏ đã được dạy dỗ, từ đầu đến cuối, người chồng, chính là một ông trời của mỗi người vợ. Nguyện vọng đơn thuần nhất của Bonnie là lựa chọn được một người chồng tâm đầu ý hợp với mình, vậy mà giờ đây lại gặp phải cảnh ngộ này, đối với nàng mà nói, không khác gì trời long đất lở.
Cắn răng rút ra chiếc dao găm trang bị cho tác chiến đặc chủng của Điền Hành Kiện, Bonnie gắt gao nhìn chẳm chằm vào cổ họng Điền Hành Kiện, chỉ cần một cú đâm thôi là đã có thể triệt để giết chết gã nam nhân đang mơ màng trong giấc ngủ này. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Nàng chậm rãi đưa tay thăm dò xong xuôi, một lúc lâu ... cuối cùng lại do dự.
Nếu như đổi lại là Bonnie của ngày trước thì lúc này mập mạp hiện đã trở thành một cái xác chết cứng ngắc rồi.
Thế nhưng, Bonnie hiện tại, ngoại trừ ánh mắt lấp lánh, đôi má ửng đỏ như ráng chiều cùng hàm răng trắng đang thầm cắn chặt ra, chiếc dao găm trên tay vậy mà cũng đang phát run, càng ngày lại càng rời xa cổ họng mập mạp.
Sinh hoạt trong chiến hạm cổ đại dưới lòng đất cũng đã mau mau qua hai tháng rồi, Bonnie cũng không biết vì sao mình như thế mà đã dần dần làm quen với cuộc sống bị cầm tù này. Lại nói, ngoại trừ cơ giáp và vũ khí nàng không được tiếp xúc ra, những thứ khác, mập mạp ngược lại cũng chẳng hề có ước thúc gì đối với nàng.
Theo một ý nghĩa nào đó, đây có lẽ đúng là khoảng thời gian yên bình nhất, vui vẻ nhất của Bonnie.
Tại một môi trường hoàn toàn bị phong bế, không có quyền lực, không có cơ giáp, không có chiến tranh, không có cả những cuộc đấu đá lẫn nhau giữa các quý tộc Gatralan, ở đây, nàng chẳng qua cũng chỉ là một cô gái cực kì yếu đuối mà thôi.
Thật sự không ai có thể tin tưởng được, một Bonnie vẫn luôn kiêu ngạo, vẫn luôn cao cao tại thượng lại ước muốn trở thành một nữ nhân như thế này.
Kể cả Bonnie, nàng cũng không thể tin nổi, thế nhưng khi mà hết lần này đến lần khác nàng bỏ qua suy nghĩ về việc chạy trốn, cứ một mực bám trụ tại nơi đây mà hằng ngày cùng phân phối thức ăn với mập mạp, mà lặng lặng một bên đứng nhìn mập mạp ở nơi nào lăn qua lăn lại, mà nhìn hình dáng mập mạp ăn uống như cáo gặm hùm nhai, hết thảy cuộc sống sinh hoạt này, nàng bỗng nhiên cảm thấy một niềm yêu thích từ trước đến nay vốn chưa từng xuất hiện.
Đây là một loại cảm giác an toàn vô ưu vô lự mang đến cho con người ta sự thoải mái và mãn nguyện. Có thể chính là do cái gã mập mạp vẫn luôn mở miệng nói lời nhảm nhí, vẫn luôn lười biếng đến không chịu động đậy dù chỉ là một ngón tay kia mang đến. Bonnie thi thoảng lại hồi tưởng lại một phen mưa gió vừa mới xảy ra, chính mình đã đập tay vào trên lưng của mập mạp, cảm thụ được sự an toàn và rắn chắc đó, rốt cuộc nàng lại không nhịn được mà khuôn mặt trở nên đỏ bừng, trống ngực đập dồn dập.
Mỗi ngày, ngoại trừ việc phân chia chút đồ ăn ra, Bonnie vẫn có đầy đủ thời gian để đi tìm hiểu về cái gã mập mạp ghê tởm và đáng ghét kia. Trên người gã mà có bí mật càng nhiều, nàng lại càng muốn lật ra cho bằng hết.
Thế nhưng Bonnie, tại phương diện tình cảm nam nữ cũng hơi có chút đơn thuần nên chính nàng cũng không biết, khi mà một nữ nhân lại có suy nghĩ rằng bản thân cần phải quan tâm đến một người nam nhân mà vừa mới trước đã bắt cóc nàng, sự tình này, khó tránh khỏi việc có hơi ngoài ý muốn rồi. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Lòng hiếu kỳ có thể đấm chết voi, vì thế cũng có thể làm biến đổi một nữ nhân, nhất là một người ở trong một quốc gia vốn nổi tiếng với việc đàn ông bạc tình phụ nghĩa thành bản chất còn đàn bà thì luôn yếu mềm và bất lực, dù cho người phụ nữ đó có là tướng quân, là quốc vương, thậm chí là một kẻ độc tài mà đang ở trong sơn động này, mà có một người đàn ông so với nàng rất có lực lượng đang hiện hữu ở trước mắt, rốt cuộc nàng ta cũng vẫn sẽ chỉ là một nữ nhân.
Vào một ngày nào đó, khi Điền Hành Kiện dùng dược thủy rửa qua khuôn mặt, khôi phục lại diện mạo vốn có thì Bonnie liền hoàn toàn vứt bỏ đi niềm tin từ nhỏ về sự ưu tú nhất của Reinhardt.
Nàng chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ngay ra được mập mạp. Hắn đương nhiên không phải là Trương Nguyên, tên của hắn là Điền Hành Kiện, kẻ thủ vai chính trong một cuộn băng ghi hình công khai đã từng làm dấy lên sóng gió trong hàng ngũ tướng lĩnh quân đội Gatralan! Quan trọng hơn, con người này, đã nhìn thấu được kế hoạch của Russell dẫn đến làm tan vỡ toàn bộ lục quân Gatralan tại tinh cầu Millok. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Bonnie cho đến bây giờ vẫn còn nhớ được vẻ mặt thận trọng mà nghiêm túc của Reinhardt khi thấy tư liệu về tham mưu quân sự của Leray lúc rút quân khỏi Millok, chỉ khi nào đem đối thủ đặt ở mức độ ngang hàng với bản thân mình thì Reinhardt mới có vẻ mặt như vậy.
Đây là do quân đội Gatralan đã chú ý tới Liên Bang Leray ở trong chiến tranh đã xuất hiện một viên tân tinh cực kì rực rỡ, liên tục hai lần nhìn thấu mọi kế hoạch chiến lược và bố trí của đế quốc quân đồng thời còn tìm ra được địa điểm then chốt, khỏi cần phải nói lại mang chuyện ngẫu nhiên ra để giải thích. Thế nhưng Bonnie trăm triệu lần cũng không thể ngờ được, cái con người này, vậy mà lại dám tự mình xuất hiện bên cạnh Reinhardt và rồi đã trở thành một gã cố vấn quân sự một cách vô cùng hoàn hảo.
Bản thân mập mạp, tập trung rất nhiều mâu thuẫn: hắn nhát gan, cũng chẳng hề che giấu sự khiếp đảm của chính mình, thế nhưng, hắn lại dám đảm nhiệm những việc mà kể cả với người to gan lớn mật cũng không dám thực hiện; mặt khác hắn thoạt nhìn vô cùng thật thà vụng về, trên thực tế, hắn lại giảo hoạt như hồ, hành động nhanh như thỏ, thêm nữa, hắn còn là một kĩ sư thiên tài về máy móc đồng thời cũng là một chiến sĩ cơ giáp thiên tài.
Trên đường chạy trốn, cùng trải qua những kinh lịch cùng sinh cùng tử, khiến cho Bonnie cảm thụ được vô cùng sâu sắc, cái gã nam nhân này so với phần đông những nam nhân mà nàng từng nhận thức, lại càng thêm ưu tú, cũng rất chính trực.
Ngày đó, Bonnie tự giam mình ở trong phòng thật lâu, một mặt, nàng nghĩ đến hình dáng vốn có của Điền Hành Kiện, so với cái tên Trương Nguyên mà hắn giả dạng kia thì quả là hắn dễ coi hơn rất nhiều, đột nhiên có ý nghĩ như vậy, khiến cho nàng một trận hoảng hốt. Mà về phương diện khác, thật chẳng hiểu vì sao, nàng vậy mà lại có chút tức giận, cái gã mập mạp chết tiệt vẫn luôn ồn ào vui vẻ tại Gatralan và cứ mỗi khi thấy mình thì mặt đỏ tía tai vì xấu hổ này thế mà lại dám lừa dối mình một thời gian dài như vậy.
Về sau, cuộc sống có chút thoải mái hơn, đối với thái độ lén lút vụng trộm cùng một số trò quái đản của mập mạp, Bonnie tuy rằng vẫn dở khóc dở cười như cũ nhưng sau đó dần dần tập mãi cũng thành thói quen, chẳng hề để ý nữa.
Càng quen thuộc với mập mạp bao nhiêu, Bonnie liền cảm thấy mình càng không sợ hắn bấy nhiêu. Hắn tuy rằng hèn mọn bỉ ổi không thể chịu nổi nhưng cũng điển hình là một kẻ có tặc tâm mà không có tặc đảm. Lúc nói chuyện với nhau, đối với cách nhìn nhận mọi việc, nàng phát hiện, mình cùng với cái gã mập mạp này so với chính mình cùng với Reinhardt, tựa hồ ăn ý hơn một chút. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Reinhardt là một thiên tài quân sự của đế quốc Gatralan, từ khi tiếp quản chức vụ quân đoàn trưởng Thần Thoại quân đoàn đến nay, nam chinh bắc chiến, công huân lớn lao, bất luận là trí tuệ hay việc rèn luyện hằng ngày, ở trong chúng bạn đồng lứa ở Gatralan, đều là hạng nhất, không người nào có thể lật đổ được. Bonnie mỗi khi cùng Reinhardt sánh đôi đi với nhau, nghiễm nhiên là mội cặp long phượng của đế quốc, người ngoài nhìn vào có vẻ phong quang đắc ý, trên thực tế cuộc sống như vậy đối với Bonnie mà nói, không khỏi có chút chán ghét.
Bởi vì, Bonnie vô cùng hiểu, tất cả những việc mà mình làm, bất quá cũng chỉ là vì Reinhardt mà làm như vậy mà thôi.
Quỹ tích cuộc đời của mình từ lúc mười tuổi tới giờ, gần như là quỹ tích của Trái Đất quay xung quanh Mặt Trời, vĩnh viễn coi Reinhardt là trung tâm, vòng qua vòng lại, ngày qua ngày. Tất cả các quý tộc đều hội nhau rầm rì suy đoán về chuyện khi nào Reinhardt sẽ cưới mình, kể cả chính mình cũng đang chờ đợi điều đó đến, thế nhưng, đổi lại, thứ mà mình nhận được lại là thêm một lần nữa thất vọng. Reinhardt, tựa hồ chẳng cần đến một người vợ, ở trong con mắt của y, có rất nhiều thứ khác so với bản thân mình lại càng quý giá hơn.
Điều mà mình thực sự muốn, không phải là vinh dự, không phải là khung cảnh hào nhoáng, cũng không phải là quyền lực, mà là một ước mơ, cùng gã mập mạp chết tiệt này giống nhau, đó là được sống trong một thế giới không có chiến tranh, được ở trong một căn nhà yên bình và ấm cúng với một gia đình nhỏ hạnh phúc.
Nguyên bản theo tính toán của mập mạp, tiếp qua vài ngày thì có thể thoát ra khỏi đây, Bonnie một mực do dự,, mình rốt cuộc có muốn hay không đi tìm Reinhardt để chất vấn, về những hành động mà y làm, đã từng khiến cho mình không cam tâm, thế nhưng, sau hơn một tháng sinh sống ở dưới mặt đất, Bonnie phát hiện, lòng ham muốn đi tìm Reinhardt để hỏi cho ra nhẽ của mình đã biến mất từ lúc nào.
Chiếc dao găm trong tay rơi xuống, không một tiếng động cắm xuống nền nhà giả gỗ làm bằng chất liệu siêu plastic, chuôi dao rung lên, càng ngày càng nhanh rồi dần dần ngừng lại.
Trong phòng, liền trở nên yên tĩnh.
Mập mạp vẫn như cũ say sưa mà ngủ, trở mình một cái, miệng chép chép, lầu bầu một hai câu, không biết là đang mơ mộng cái gì.
Không biết qua bao lâu, "Àooo..." Một cốc nước giội thẳng lên mặt của mập mạp. Mập mạp giật mình một cái, đột nhiên xoay người vùng dậy, tựa hồ vẫn còn đang ở trong mộng chưa thể tỉnh táo lại, vừa mơ mơ màng màng vừa ủy khuất kêu lên: "Ai, ai... Làm sao?"
Rắm thối liền vứt ngay cốc nước, tránh mình ra xa xa rồi nơm nớp lo sợ nói vọng lại: "Là... là ta."
"Ngươi bị bệnh hả, hắt nước vào ta làm gì? A!" Chỉ nghe mập mạp thét lên một tiếng chói tai rồi thấy gã tiện nhân này co mình vào trong một góc giường, vẻ mặt không thể tin tưởng nổi, "Chuyện gì đã xảy ra thế này". Hắn một tay che ngực, một tay lại che đi nơi yếu hại, kinh khủng nhìn xung quanh, "Ta thế nào mà lại ở chỗ này? Quần áo của ta đâu?"
Rắm thối bất đắc dĩ nhìn cái gã mập mạp hèn mọn đang giống như đàn bà con gái bị hại này, không biết là nên than thở hay là nên tự bạo đây. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Sau khi hoảng loạn qua đi, mập mạp dĩ nhiên phát hiện ra mình chính đang ở trong phòng ngủ của Bonnie, lại cúi đầu liếc mắt thấy y phục dường như đã bị xé rách của Bonnie trên mặt đất, nhớ tới dị trạng khi luyện công khi trước của mình, cuối cùng quay trở về hiện tại, trong miệng lẩm bẩm nói. "Thôi xong, lão tử luyện cái dâm công kia, đến cuối chỉ cảm thấy cả người khô nóng không thể chịu nổi, lẽ nào... Ta đã bị cái nữ nhân kia làm nhục rồi?"
"Phì!" Rắm thối cũng không có cách nào giữ bình tĩnh được nữa, nếu không phải nó là một người máy, chỉ sợ có thể một ngụm nước bọt mà làm chết đuối cái gã mập mạp ngu ngốc kia, trong miệng cả giận nói, "Bị người khác làm nhục? Ta xem tình hình thực tế, người xem lại xem là ai làm nhục ai!" Nói xong, lộ ra xúc tu giống như là đường truyền số liệu, cắm vào lỗ cắm ở trên vách tường của khoang.
Ánh sáng lóe lên một cái, trên màn hình tin tức trên tường, xuất hiện cảnh sau khi mập mạp bị tẩu hỏa nhập ma. Hành vi giống như dã thú kia của bản thân, khiến cho hắn phải nghẹn họng trân trối mà nhìn, mặc cho da mặt của hắn có dày đến mức nào, lúc này cũng không khỏi đỏ bừng tới tận mang tai vì vô cùng xấu hổ. Khỏi cần nói lúc đó mình bị mất đi thần trí thế nào, việc cường bạo người khác, vẫn cứ là sự thật.
Rắm thối một bên truyền ra tình hình thực tế, một bên lại lắc đầu thở dài nói: "Ta khinh, cứ tưởng rằng ngươi là một gã chính nhân quân tử, không ngờ, ngươi cư nhiên đến cả cầm thú còn không băng, không phải là tẩu hỏa nhập ma sao? Hơi một chút là kêu lão tử lão tử này nọ, chẳng phải chỉ cần một liều thuốc an thần thôi sao, cần gì phải làm nhục hoàng hoa khuê nữ con nhà người ta chứ, đúng là đồ cầm thú mà." Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Rắm thối ở một bên ngồi xem đồng thời tấm ta tấm tắc thành tiếng, phân nửa là đang rung đùi đắc ý vì được mắng chửi đến đã nghiền, đột nhiên bị mập mạp lặng lẽ lại gần người giữ chặt lấy, nhịn không được kinh hoảng kêu lên: "Làm cái gì, , tên mập mạp chết tiệt ngươi muốn làm cái gì? Muốn Muốn giết người diệt khẩu hả?"
Mập mạp nhe răng ra cười nói: " Lão tử tẩu hỏa nhập ma là thật không giả, nhưng mà do thằng khỉ nào đã đem nó đến cho lão tử? Nếu không phải vì ngươi, làm sao ta lại bị dính vào chuyện này. Nạp mẹ cái mạng của ngươi ra đây đi."
Rắm thối hoa dung thất sắc, run giọng nói: "Đại ca à, em cũng chỉ là đùa vui một chút thôi mà, tại vì em đố kị với vẻ hùng phong lẫm liệt, cứng rắn không gì sánh được của đại ca, trong lúc nhất thời bị ma xui quỷ ám, đại ca cứ coi em như là rắm thối là được mà, thả em ra đi có được không?"
Mập mạp lí nào lại chịu uống bát nước đường mà hắn đem ra, cả giận nói: "Ngươi trước tiên là nói rõ cho lão tử biết, luyện cái khỉ gió kia vì sao lại thành ra như vậy?"
Rắm thối thương cảm thở dài nói: " Đại ca à, bản bí tịch này cũng không phải em làm ra, thế nên em có biết gì đâu? Huống hồ, em cũng đã từng luyện qua nó rồi mà." Hiểu rõ việc cần phải xóa bỏ quan hệ của mình đối với bản bí tịch, Rắm thối vội vội vàng vàng đưa đẩy, "Đại ca, anh cũng biết đấy, em cũng chỉ là một cái máy tính hỏng hóc, cái loại tra cứu tư liệu này, nói thật là chẳng liên quan gì đến em."
Lời Rắm thối nói theo kiểu nửa thật nửa giả, cái quyển bí tịch này tự nhiên là do hắn nghịch ngợm mà chém ra, thế nhưng, về cái chuyện mà Điền Hành Kiện vừa gặp phải, hắn thật sự cũng không hiểu rõ.
Tại lúc ban đầu khi sáng tạo bộ võ học này, Rắm thối đích thực là vì nhân loại mà viết ra, mượn căn bản của bảy mươi hai chiêu thức, kết hợp với hô hấp thổ nạp cùng kích thích và phân bổ, thông qua các tổ chức huyết mạch, kinh mạch, cơ nhục để tiến hành rèn luyện, đến tối hậu có thể đột phá cực hạn của cơ thể, đạt tới một cảnh giới cao hơn.
Hay nói cách khác, ngoài các chiêu số tinh kỳ, bộ võ học này còn có tác dụng tăng cường sức mạnh như bài tập thể dục, càng luyện càng mạnh.
Mà nếu muốn đột phá cực hạn của thân thể, cần phải dựa vào, chỉ duy nhất một cỗ dương khí, cũng chính là chí cương của võ học. Vì cực dương dịch chuyển, tại lúc thân thể vừa đột phá cực hạn, nếu không lập tức phục hồi lại âm dương điều hòa trong cơ thể, tất nhiên sẽ lâm vào trạng thái suy nhược.
Sở dĩ, Rắm thối thiết lập một chiêu Cửu Âm Chân Kinh ở cuối cùng, trên thực tế đúng là điều hòa lại âm dương, nguyên bản ý tưởng cũng không sai, võ học cùng khoa học kết hợp với nhau coi như cũng hợp lý, thế nhưng lại hỏng ở chỗ, Rắm thối đến đâu đi nữa cũng chỉ là một gã người máy, đâu phải cái gì cũng có thể tự mình nhận thức được hết? Tại rất nhiều chỗ mấu chốt, hóa ra chỉ tốt ở bên ngoài, thậm chí còn có một vài chỗ là nó dựa theo tiêu chuẩn người máy của mình mà đặt ra. Bí tịch như vậy, nếu mà có người có thể luyện thành, đấy mới gọi là siêu kỳ tích.
Coi như là cơ duyên xảo hợp, mập mạp suốt ngày vùi đầu vào trong nghiên cứu học tập, đối với cái phương pháp tu luyện vốn chỉ tốt ở bề ngoài này chung quy lại sinh ra có chút hứng thú, trừ lúc cải tạo [Logic] ra, không để ý mà bắt đầu dựa theo phương pháp trên sách tiến hành tu luyện, rồi đến khi nhận thấy được thân thể chính mình xuất hiện biến hóa, càng ngày càng trở nên mãnh mẽ thì rốt cuộc cũng không dừng lại được nữa.
Cứ như thế một đường luyện tới, thân thể trở nên cường hãn rồi, đến một chiêu then chốt cuối cùng để điều hòa âm dương là Cửu Âm Chân Kinh, thế mà lại không cách nào đạt được hiệu quả như trong tưởng tượng của Rắm thối, ngược lại, tựa như một thanh thép ném vào chậu nước lạnh, làm tất cả dương cương khí gom góp tích lũy được toàn bộ một hơi kích phát hết ra ngoài, đến nỗi càng lúc càng không thể vãn hồi lại.
Lấy lý trí mà nói, giống như đấm mạnh vào tường, chỉ cần năm vị muội muội cũng có thể giải quyết vẫn đề. Nói chung miễn là đem dục hỏa khô nóng ở trong cơ thể tiết hết ra, tự nhiên cũng qua được một cửa. Nhưng ai mà ngờ được, trong khoảng thời gian mập mạp bị tẩu hỏa nhập ma, hai bên trái phải xung quanh vậy mà lại xuất hiện ngay một nữ nhân thiên kiều bá mỵ, khắp người không chỗ nào là không đẹp, quả là muốn cái mạng của hắn đây mà, mùi hương từ trên thân thể Bonnie đối với mập mạp mà nói, tựa như là đặt một con gà nướng thơm ngào ngạt trước mặt một con hổ đang điên cuồng vì đói, chuyện tình này nghĩ cũng thật nan giải. Truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng
Nhận thấy rằng có hỏi cũng chẳng ra được kết quả, mập mạp chỉ có thể tự nhận là do không may thôi, hung hăng đem Rắm thối từ trên tường thả ra, nhìn qua xung quanh, hỏi: "... Thế cô ta đã đi đâu rồi?"
"Đi rồi!" Rắm thối trả lời thẳng thắn.
"Đi rồi?" Mập mập nhất thời mắt choáng váng, cả giận nói, "Ngươi thế nào mà lại không ngăn cản cô ta lại?"
Rắm thối ủy khuất nói lại: "Đều không phải là do ngươi bảo ta đừng cho nàng ta nhìn thấy sao? Huống hồ, sức lực tối đa của ta cùng lắm cũng chỉ có thể bưng lên một cốc nước, lấy cái gì ra mà ngăn cản nàng ta lại?" Miệng hắn lại lải nhải "Hơn nữa, ngăn cản được nàng ta, ngươi muốn làm cái gì?"
Mập mạp thở dài, trong bụng thầm nghĩ, Bonnie cứ như vậy mà bỏ đi, cũng coi như chuyện tốt, nếu không, chuyện xấu hổ thì chưa nói đến, mình cũng chẳng biết thế nào mà ăn nói với An Lôi và Mễ Lan. Quay người lại, thấy trên giường có một vết đỏ thắm, cùng với trước giường một chiếc dao găm đang lóe ra hàn quang, cắm trên mặt đất.
Mập mạp kinh ngạc nhìn chiếc dao găm, không khỏi trở nên ngây dại ra.
Tuy rằng mình lúc đó đang ngủ, nhưng lúc này khi thấy cái chuôi dao này, trước mắt, rất tự nhiên xuất hiện hình ảnh chiếc dao găm từ trong tay Bonnie rơi xuống rõ ràng như trong điện ảnh, mập mạp bỗng nhiên nhớ tới, Bonnie cùng với chính mình, nguyên bản chính là hai kẻ thù ở hai trận doanh khác nhau, mà mình, đã làm chuyện tổn hại sâu kín nhất với một nữ nhân, thế mà như cũ vẫn còn sống.
Ép buộc mình trấn tĩnh lại, mập mạp cắn răng một cái cắn răng một cái, đại trượng phu dám làm dám chịu, tuyệt không thể để mặc cho Bonnie rời đi như thế, có một số việc, chung quy chính là một thằng đàn ông không thể trốn tránh.
Nghĩ được là làm được, mập mạp ôm Rắm thối, mang ra khỏi căn phòng, tiến vào bên trong [Logic], ra lệnh cho nó loại bỏ tất cả các hình ảnh quay chụp được khi trước, tiếp theo, lấy một bộ y phục tác chiến mặc vào, trong tiếng kêu nhớn nhác của Rắm thối, dứt khoát hủy đi máy chủ của chiến hạm.
Cỗ chiến hạm cổ đại này đã không cần thiết phải tồn tại thêm nữa, trí năng trung tâm của Rắm thối, trước đó đã chuyển dời lên thân của [Logic], chỉ còn bước dung hợp nữa mà thôi. Mà việc tu luyện, cũng đã tu luyện xong, mập mạp từ sau khi tỉnh lại, rõ rang cảm giác được thân thể của chính mình thân thể của chính mình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bề ngoài thoạt nhìn thi tuy vẫn giống như trước đây, thế nhưng, hiện tại trong thân thể lại tràn ngập cảm giác nhanh nhẹn và lực lượng mà trước đây chưa từng có, không cần phải kiểm tra mập mạp cũng biết, các hạng chỉ số cơ năng của thân thể, chỉ sợ so với trước đây của mình cao hơn gấp hai lần.
Đó là một kiểu mạnh mẽ khác hẳn với bình thường.