Quyển thứ năm chương thứ năm mươi bảy: Còn trò gì nữa
Chiến đấu, ngay từ đầu đã giống như dung nham nóng chảy gặp phải nước lạnh.
Hai trăm robot [Liệp Sát Giả] vọt lên trước phát động công kích. Những chiếc robot đặc chủng này giống như bầy sói rốt cục đã phát động tấn công về phía con mồi, trong nháy mắt đem tốc độ tăng lên tới đỉnh điểm, đối mặt với hỏa lực ngăn chặn của đàn robot [Kim Cương], bọn họ coi như không nhìn thấy!
Trong làn lửa đạn rực rỡ, đột kích như thiểm điện mà quân Leray đang phát động đột nhiên đã biến hóa, như sói nhảy hổ vồ , từng trung đội robot tung người đằng không mà lên - Oa Khiêu Đột Kích (đột kích kiểu ếch nhảy)! Dòng lũ sắt thép vọt lên giữa không trung rồi đánh thẳng xuống như biển gầm, kinh thiên động địa!
Trong khi [Liệp Sát Giả] giống như một trân mưa thiên thạch trút xuống đàn robot [Kim Cương], mấy trăm chiếc robot [Dũng Sĩ] theo sát phía sau cũng đã hình thành được hai trận hình công kích hình cầu. Bọn họ gần như là dán sát vào [Liệp Sát Giả], đụng đầu vào quân địch. Ở hai bên cánh, [Nộ Hỏa] cùng [Vinh Dự ] lại càng không cam lòng yếu thế, với hỏa lực biến thái cứ vậy mà một đường quét ngang, mấy chiếc [Kim Cương] trong nháy mắt liền nổ tan tành, hóa thành cầu lửa bùng cháy.
Mười chiếc [Kim Cương] lần lượt gục xuống, tựa hồ cũng không có sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với hai tiểu đoàn robot Thần Thoại. Bọn họ nhanh chóng mở rộng màn yểm hộ dạng sóng ra một cách thành thục, cuồng liệt phát động phản kích lại!
Là một đội quân có trăm năm công trạng vinh quang, mỗi một chiến sĩ Thần Thoại đều là người vô cùng kiêu hãnh! Bọn họ có thể sẽ sinh ra nghi vấn đối với Reinhardt, có thể sẽ cảm thấy mơ hồ đối với niềm tin đã mất, cũng có thể trong hỗn loạn mệt mỏi ở Mosky mà tự tương tàn lẫn nhau. thế nhưng, bọn họ tuyệt đối sẽ không thờ ơ đối với sự khiêu khích của địch nhân!
Hai nhóm bộ đội thiết giáp đỉnh cấp nhất trên tình cầu Mosky đang điên cuồng mà chém giết cùng một chỗ! Hàng nghìn robot các loại, vào giờ khắc này cũng đã đều trưng ra bộ mặt dữ tợn nhất của mình, bọn họ tổ hợp thành đủ loại trận hình, ở trên cái triền dốc thoai thoải không lớn trước ngọn đồi này mà đánh giết ngang dọc, nhanh như chớp!
Ngay khi tiểu đoàn Tiêm Đao rốt cuộc đã gia nhập vào chiến đấu chống cự lại Thần Thoại Quân Đoàn, Rashid cùng Stewart đột nhiên cảm giác được áp lực đã giảm đi, đội ngũ mấy sư đoàn thiết giáp vẫn liều mạng muốn chặn trung đoàn và trung đoàn đã không hẹn mà cùng thả chậm lại tần suất công kích!
Bọn họ cũng không biết rằng mấy ngày nay, nghi vấn đối với Thần Thoại Quân Đoàn cùng với oán giận đối với hành động khoanh tay đứng nhìn của Thần Thoại Quân Đoàn trong chiến đấu mới vừa rồi, đã xâm chiếm hết đầu óc của những binh lính Gatralan miễn cưỡng tập hợp dưới sự khống chế của Thần Thoại Quân Đoàn này.
Cho tới bây giờ, hành vi của Reinhardt cũng không thể làm cho người tin phục! Nếu như, hắn cùng Thần Thoại Quân Đoàn của hắn không thể chứng minh được bản thân trong chiến dịch liên quan đến thế cục của Mosky này mà nói, như vậy, muốn dựa vào sự hy sinh của những đội ngũ phụ thuộc đổi lấy thắng lợi, chuyện này không khỏi quá tốt một chút đi! Chẳng ai lại nguyện ý đem thực lực cùng tánh mạng của mình tiêu biến ở nơi đây cả.
Nhất là đối với mấy vị sư trưởng mà nói, trận đánh này làm cho bọn họ thật sự đau lòng vô cùng.
Đối mặt với trung đoàn trung đoàn thiết giáp Leray này, bọn họ mới thật sự nhận thức được giữa cận chiến và công kích tầm xa có chênh lệch tới mức nào! Huống hồ, kể cả là công kích tầm xa thì tần suất bắn trúng mục tiêu và né tránh của robot Leray cao hơn rất nhiều so với những robot binh sĩ bình thường của mình!
Bọn họ chưa từng gặp qua địch nhân như vậy! Ở sư đoàn thiết giáp Leray này, có một khí chất coi nhẹ mọi thứ trời sinh của người Leray, có sự cương nghị cùng can đảm của người chiến sĩ kiên cường nhất, có sát khí của sự lưu manh và tàn nhẫn nhất, có sự cao ngạo không thể vũ nhục đang hừng hực. thêm nữa lại có một phương thức cận chiến nhất kích trí mạng, có hỏa lực tầm xa tinh chuẩn đến chết người!
Vậy mà, bọn họ lại còn có sự giảo hoạt như của hồ ly, khi đánh không lại thì liền bỏ chạy không biết xấu hổ, có một chiến thuật hội đồng cùng nhau mà lên một cách lưu manh, với tính cách có thù tất báo, đủ loại đánh lén ẩn núp, đan xen vu hồi, dụ dỗ mai phục, chiến thuật giả chết, giả bộ yếu thế, khiến cho người ta khó lòng phòng bị!
Bọn họ là đặc chủng trong bộ đội đặc chủng, các kiểu chiến thuật, thủ đoạn chơi đùa đã đạt tới lô hỏa thuần thanh. Khi bọn họ liều mạng, bọn hắn liền phát cuồng như mãnh thú, mội tập thể hàng trăm hàng ngàn liền tục điên cuồng, Tử Thần ở trước mặt đám người điên này, cũng chỉ có thể nhượng bộ mà lui binh!
Bọn họ ngang ngược vô lý, bọn họ ngang nhiên ỷ mạnh hiếp yếu, lấy nhiều đánh ít, bọn họ không có bất cứ quy củ hay tiêu chuẩn gì. Bọn họ chạy trốn, bọn họ liều mạng, bọn họ không quản da mặt dày hay mỏng, bọn họ vượt ải trước ba quân!
Ở sư đoàn thiết giáp Leray này, tập trung rất nhiều mâu thuẫn không thể giải thích! Thế nhưng chính những mâu thuẫn đó đã làm cho cả đội quân này luôn tản mát ra một sự sắc bén! Chiến tranh theo tiết tấu của bọn họ, liều mạng thì liều mạng tới cùng, chơi đùa thì chơi đùa vô hạn, luận thủ đoạn luận âm hiểm, bọn họ lại càng là số một!
Ai mà lại muốn giao thủ cùng với địch nhân như vậy? Đúng là con mẹ nó có bệnh!
Xem cái đám cứu viện hỗn tạp này một chút, có cái robot nào không phải vết thương chằng chịt? Có cái nào không từ trong trùng trùng vạn quân mà giết ra giết vào? Lại có cái nào, từng có nửa điểm do dự, nửa điểm lùi bước?
Trước sau đầu nhập ba sư đoàn, bị bọn họ đánh cho tan tác mất một nửa! Từng có một chiếc [Dũng Sĩ] bị vây kín trong lúc đan xen, tên ác ôn này vậy mà khi đối mặt hơn mười robot chặn ở trước người vẫn phát động công kích, sau khi giết chết ba chiếc robot, lồng năng lượng robot của hắn rốt cuộc đã biến thành màu đỏ!
Ngay trong nháy mắt sắp nổ tung đó, từ trong khung máy móc của chiếc[Dũng Sĩ] bất ngờ phun ra một chiếc robot mini, chỉ thoáng một cái, hắn đã ngang ngạnh luồn qua được phong tỏả, đuổi theo đội ngũ của hắn.
Sau đó, tất cả mọi người nghe hỗn đản này hô một câu: ", bọn chúng đánh tan quần áo của lão tử rồi, ta liền rút lui trước, các ngươi báo thù cho ta!”
Hắn chuồn mất, vậy mà cái đại đội robot kia cũng không thèm nói hai lời, vừa mới đánh tan được trận hình xong lại một lần nữa quay đầu, giết thêm một lần nữa!
Một chút đạo lý cũng không nói, tiểu đoàn trưởng quý tộc mặt trắng dẫn đội lúc ấy liền muốn khóc. Một kẻ chưa bao giờ nói tục như hắn cũng đã phải thốt lên, con mẹ nó quả thật khinh người quá!
Địch nhân như vậy, nguyên bản nên là do Thần Thoại Quân Đoàn đi đột kích. Nếu như Thần Thoại Quân Đoàn có thể đem trận hình phòng ngự này xé rách ra, vậy thì bộ đội phía sau theo vào hy sinh sẽ giảm đi rất nhiều!
Hiện tại, chính là lúc Thần Thoại quân đoàn nên tự chứng minh bản thân rồi!
Robot cận chiến, bao giờ cũng đặc sắc hơn so với việc dùng hỏa lực công kích nhau.
Đặc biệt là giữa là hai đội quân thiết giáp vốn luôn lấy cận chiến là thủ đoạn công kích chủ yếu! Tràng diện chiến đấu đặc sắc này khiến cho mỗi một người may mắn được nhìn thấy liền cảm thấy hít thở không thông!
Phương hướng phát triển robot quân dụng từ tầm xa tới cận chiến trong mười mấy năm qua. qua trận chiến này được thể hiện đến lâm li tận trí. Đây cũng không phải là ý nghĩa pháo năng lượng đã mất đi tác dụng, ngược lại, tư tưởng quân sự tiên tiến cùng kinh nghiệm chiến đấu trường kỳ đã khiến cho hai đội quân robot không hẹn mà gặp liền lựa chọn phương thức cận chiến làm chủ, phương thức đánh xa kết hợp tác chiến dài ngắn làm phụ.
Dù sao đi chăng nữa, hỏa lực tầm xa của robot hạng nặng cùng robot hạng trung song phương mặc dù mất đi địa vị làm công kích chủ yếu của mình, tuy nhiên, bàn về sự kiểm soát mà nói, không có gì có thể thay thế được cái ánh sáng tử vong chói mắt kia của pháo năng lượng.
Vô số [Liệp Sát Giả], [Dũng Sĩ] cùng [Kim Cương] ở trong lửa đạn mãnh liệt đang né tránh, luân phiên yểm hộ, màu sắc lồng năng lượng nhanh chóng biến ảo, sự phối hợp giữa bọn họ, chỉ có thể dùng từ “đẹp mắt” để hình dung!
Chiến sĩ của Thần Thoại Quân Đoàn đúng là binh lính ưu tú nhất của Gatralan, bọn họ chẳng những là vạn người tuyển một, hơn nữa tất cả đều là lão binh có kinh nghiệm chiến tranh cực kỳ phong phú! [Kim Cương] ở trong tay Thần Thoại chiến sĩ liền giống như cá gặp nước! Chỉ cần không có khuyết điểm trí mạng, ai ai cũng không thể khinh thị đám chiến sĩ trời sinh này.
Từng chiếc [Kim Cương] theo tầng tầng lớp lớp phát động công kích về phía tiểu đoàn robot Leray, trận hình bọn họ chợt tán chợt hợp, động tác bọn họ tiêu chuẩn giống như sách giáo khoa! Khi một chiếc [Kim Cương] cao tốc bước lên tung Trùng Quyền, ngay lập tức lại có một chiếc [Kim Cương] khác thực hiện Oa Khiêu Đột Kích tầm thấp. Mà khi một chiếc [Kim Cương] phát động chiêu Khiêu Dược Xuyên Hành, thì tự nhiên có một chiếc [Kim Cương] khác theo hướng gấp khúc ngược lại mà phát động chiêu Khiêu Dược Xuyên Hành cũng y như vậy!
Phối hợp của bọn họ, có thể nói thiên y vô phùng! Mỗi một động tác của bọn họ cũng đã tinh luyện tới phản phác quy chân! Không có hoa chiêu, không có phức tạp, có cũng chỉ là kỹ thuật điều khiển robot tiêu chuẩn nhất, đồng thời cũng là nhanh nhất!
Nếu như nói Thần Thoại Quân Đoàn là một cỗ máy tinh vi, như vậy, quân Leray chính là một đám sài lang đang du tẩu săn mồi!
Nhìn bọn họ mặc dù như rải rác, thể nhưng vẫn phảng phất như có một sợi dây liên kết vô hình nào đó ở giữa bọn họ! Động tác của bọn họ nhìn như không hợp lý, thế nhưng bọn họ luôn có thể đoạt được tiên cơ, cũng luôn có thể hóa hiểm thành an!
Chiến đấu, trong nháy mắt qua đi hai mươi phút. Một chiếc lại một chiếc robot ở trong tràng chiến đấu thảm thiết này ngã xuống, thế nhưng, cho tới bây giờ cũng không ai có thể phán đoán ai thắng ai bại!
Với ưu thế về số lượng và đã chiếm cứ được địa hình, hai tiểu đoàn robot [Kim Cương] đang tiến sát từng bước, ưu thế chiến đấu của bọn họ càng ngày càng rõ ràng, cơ hồ hoàn toàn ngăn chặn quân Leray. Thế nhưng, chân chính ngã xuống, đại bộ phận lại đều là những chiếc [Kim Cương]!
Cục diện như vậy, ai có thể phán đoán được đây?
Quân Leray thật sự đã bị mất tiên cơ, hay là bọn họ đang tỏ ra yếu kém?
Nếu như bọn họ đang ở thế yếu, vậy thì bọn họ đang chờ đợi cái gì? Tại cái gò núi nhỏ trước lẫn sau đều đông nghịt bộ đội thiết giáp của tập đoàn Reinhardt này, bọn họ còn có thể chơi được trò bịp bợm gì đây?!
Một đại đội robot [Kim Cương] dưới sự chỉ huy của đại đội trưởng ý thức mà lui về phía sau.
Reinhardt cùng ba vị đoàn trưởng vẫn lẳng lặng đứng ở trên gò núi như trước, không hề nhúc nhích. Sau khi nhìn đại đội này lui về, Reinhardt thản nhiên nói:“Không cần phải lo, cứ lên đi, ta muốn tiêu diệt toàn bộ!”
Trong ngữ khí của hắn, ngoài mang theo sự tự phụ cùng cao ngạo như xưa, còn có một tia tức giận. Đại đội [Kim Cương] liền xông lên, gã đại đội trưởng có chút xấu hổ tự mắng mình một tiếng, ở trên đó là một chiến sĩ robot cấp chín cùng ba cái chiến sĩ robot cấp tám, cho dù cả tiểu đoàn robot Leray cùng xông lên, đối với bốn người này mà nói, bất quá cũng là hơi tốn nhiều thời gian một chút mà thôi.
Tiểu đoàn robot Leray, trong lúc liên tiếp kháng cự, rốt cuộc đã vô lực mà bị ép tới chân dốc rồi! Một tiểu đoàn [Kim Cương] đã vu hồi tới phía sau bọn họ rồi, chỉ sau vài phút nữa, các Thần Thoại chiến sĩ sẽ đem trận chiến đấu này hoàn toàn giải quyết!