Mạo Bài Đại Anh Hùng

quyển 6 chương 93: đào được kho báu rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Markevitch lĩnh mệnh rời đi, mập mạp bị tin tức đột nhiên tới khiến cho tâm hỏa bốc lên, cũng không thể bình tĩnh mà tiếp tục tiến hành công việc trong tay đượcnữa.

Nếu như suy đoán không có lầm mà nói, hạm đội Salerga lưu lạc ở thế giới Tự Do này, chính là trợ lực lớn nhất cho Phỉ Quân! Thế nhưng, dùng cách gì để trói cái hạm đội này lên chiến xa của Phỉ Quân, cũng là một cái vấn đề rất vướng tay vướng chân.

Nếu như lão Tolstoi mà không chết mà nói, mập mạp liền để cho Chekhov cứ như thế trực tiếp tìm luôn tới cửa. Thế nhưng, hiện tại, là ai đang lãnh đạo cái hạm đội này, dự định của bọn họ là cái gì, thái độ đối đãi với minh hữu Phỉ Minh trước đây như thế nào, ai cũng không biết.

Mà tình thế hiện tại của cái hạm đội này, chính là tuyệt đối không cho phép có bất cứ bại lộ gì. Trong mắt của bọn họ, thế giới Tự Do không có người đáng để tín nhiệm, bất cứ chiến hạm nào xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của bọn họ, kết quả có khả năng nhất, chính là bị bọn họ không chút do dự mà phá huỷ.

Khi một con chó săn hung ác được huấn luyện nghiêm khắc biến thành một con chó hoang lưu lạc ở trong rừng rậm nơi kẻ mạnh hiếp đáp kẻ yếu, chính là không ai có thể khống chế được. Hiện tại hạm đội Salerga đã mất đi lãnh tụ tinh thần và tín ngưỡng này, chính là một con chó hoang hung hãn nhất! Bọn họ có thể phát động công kích vào bất cứ kẻ nào!

Mập mạp giống như một con lợn béo bị giam trong lồng, nghêu ngao qua lại vòng quanh phòng làm việc, nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng ra được chủ ý nào!

Do dự hồi lâu, mập mạp quyết định ra ngoài đi dạo một chút. Dù sao thì qua nửa giờ nữa, đến lúc hắn phải đi chỉ đạo việc huấn luyện điều khiển robot của trung đoàn Phỉ Quân một lượt rồi. Huống hồ, vừa mới dàn xếp xong đám khoa học quái nhân, cũng cần phải quan tâm thêm một chút, thuận tiện đi xem thành quả mà mình đã chỉ huy Phỉ Quân một phen tập kích đường dài.

Phòng nghiên cứu tiếp ứng từ Thung lũng Silicon về, đã an trí toàn bộ xong rồi. Mập mạp đem toàn bộ ngã tư quảng trường số đều quây lại, làm đại bản doanh cho đám nhân viên nghiên cứu khoa học này.

Mỗi ngày, mập mạp đều phải đến ngã tư quảng trường số dạo quanh một phen, giống như thần giữ của tuần tra bảo khố cất giấu của mình!

Đám người theo đến thị trấn Prue này, đều đã gia nhập Phỉ Quân.

Hiện tại biên chế của bọn họ, chính là Bộ Nghiên cứu H Bộ nghiên cứu hậu cần ậu cần Phỉ Quân.

Điều kiện của mập mạp rất rộng rãi, trong bữa tiệc hoan nghênh Bộ Nghiên cứu Hậu cần thành lập, hắn chỉ nói mấy câu với đám khoa học quái nhân.

" Nếu như Phỉ Quân có thể bảo đảm cho sự an toàn của các ông, có thể cho các ông nghiên cứu không bị cản trở, như vậy, mấy người chính là phòng nghiên cứu số đến số của Bộ Nghiên cứu Hậu cần Phỉ Quân. Nếu có một ngày, cái đội quân này thất bại, như vậy, mấy người chính là phòng nghiên cứu tư nhân của thị trấn Prue. Ta cần thành quả của các ông, thế nhưng ta sẽ không kéo các ông vào chiến tranh! Các ông chính là tài sản quý giá nhất của loài người, giá trị của các ông, quyết định bằng trí tuệ của các ông, bất cứ hành vi làm nguy hại đến sinh mạng của các ông, đều là gây tội với tất cả loài người!"

Lúc đó, nghe mập mạp nói xong, đám khoa học quái nhân cái gì cũng chưa nói. Bọn họ chỉ là lẳng lặng viết xuống tên và lý lịch sơ lược của mình vào danh sách thành lập Bộ Nghiên cứu Hậu cần.

"Các ông chính là tài sản quý giá nhất của loài người!"

Chỉ bằng những lời này, đám khoa học quái nhân cũng đã hạ quyết tâm gia nhập vào Phỉ Quân! Trên thế giới này, có rất nhiều người tôn sùng bọn họ là tông sư, có rất nhiều người có thể dễ dàng tha thứ cho sự cổ quái của bọn họ. Thế nhưng, có thể dùng một câu nói mà trở thành tri kỷ của bọn họ, chỉ có một người như thế!

Mập mạp ngay lúc đó biểu tình rất ung dung, hắn sớm đã biết được sẽ có kết quả như vậy. Mỗi lần khi vỗ mông ngựa (nịnh hót) lão già Boswell, những lời này vừa ra, lão Boswell tức thời liền đầu óc choáng váng!

Đối với mấy nhà khoa học như thế này mà nói, bọn họ truy cầu, chính là khoa học và chân lý. Bọn họ không thèm để ý đến ai đúng ai sai, trăm năm sau, ngàn năm sau, tất cả đúng sai đều tiêu tan thành mây khói, Thứ có thể lắng đọng lại mà truyền lưu hậu thế, chỉ có khoa học và chân lý.

Chỉ có văn minh của loài người!

Bộ Nghiên cứu nếu như thành lập, cùng với các nghiên cứu đang tiến hành của bản thân các phòng nghiên cứu, tự nhiên cũng sẽ có một hạng mục nghiên cứu nhằm vào Phỉ Quân. Đối với mập mạp mà nói, để cho đám quái vật này nhàn rỗi đến độ đi nghiên cứu phụ nữ vì sao lại có "màng", như vậy chẳng thà kiếm ít chuyện cho mấy lão ấy đi làm còn hơn.

Mặc dù bản thân hắn đối với mấy hạng mục trong danh sách đang nghiên cứu của phòng nghiên cứu cũng cảm thấy hiếu kỳ, bất quá, chiến tranh dù sao cũng không dùng được mấy cái đồ chơi này phải không?

Sau kh trở lại thị trấn Prue, mập mạp cầm bản liệt kê các nghiên cứu do các phòng thí nghiệm và phòng làm việc cung cấp nhìn tròn hai ngày.

Cho đến tận lúc này, mập mạp mới chính thức ý thức được về sự khủng bố của đám khoa học quái nhân thế giới Tự Do này. Đồng thời, hắn cũng nhận thức được mình đã kiếm được một cái tiện nghi lớn đến bao nhiêu rồi! Mặc dù ở phương diện vũ khí, giới khoa học Mars vốn sinh ra đã non kém. Thế nhưng, ở các phương diện khác, đám quái vật khoa học này quyết không phụ danh hiệu tông sư của bọn họ. Những nghiên cứu thiên kì bách quái của bọn họ, mập mạp xem ra, hoàn toàn chính là một cái kho báu thật lớn!

Máy từ lực thì không cần phải nói nữa rồi, đây đã trở thành cơ mật tối cao của Phỉ Quân. Mà để cho mập mạp cũng cảm thấy hưng phấn y như vậy, chính là một hạng mục có tên là máy tạo độ lệch quang học cùng với một hạng mục có tên là máy quấy nhiễu phi hành mini.

Máy tạo độ lệch quang học, chính là hạng mục nghiên cứu tốn nhiều năm của hảo hữu Thạch Thành Lĩnh của Bellky, hiện tại đã đến giai đoạn nghiên cứu hậu kỳ. Tác dụng của loại máy này, chính là thông qua sự dẫn đường của tia sáng, làm lách qua được vật thể được bảo hộ, từ đó đạt được hiệu quả tàng hình.

Ý tưởng này, từ lúc ở thời đại Trái Đất cổ cũng đã từng có, đồng thời cũng nghiên cứu chế tạo thành công. Thế nhưng, theo thiết bị dò xét quang học hiện đại càng ngày càng tiên tiến, cách làm trước đây, đã không thể tiến hành lừa dối một cách hữu hiệu. Mà nghiên cứu của Thạch Thành Lĩnh, lại là vượt quá tất cả các thiết bị kiểm tra đo lường hiện đại.

Bất luận là mắt thường, hay là tia hồng ngoại, hay là kính viễn vọng vũ trụ, ống nhòm điện tử, đều không thể xuyên qua sự gấp khúc ánh sáng của thiết bị này. Ngay cả khi tia laser bắn thẳng vào trên vật thể được bảo hộ, thấy, cũng chỉ là một tia sáng xuyên qua thẳng tắp, phảng phất như mục tiêu căn bản là không tồn tại.

Loại thiết bị thoát thai từ ảo thuật quang học này, rất nhanh khiến cho mập mạp dậy sự hứng thú. Là một quân nhân, hắn quá hiểu rõ ràng ưu thế của việc ẩn hình trên chiến trường rồi. Trong cái thời đại mà khoa học kỹ thuật là vua này, một phát minh, có thể thay đổi kết cục của một cuộc chiến tranh!

Mà nếu muốn đánh cờ cùng với các siêu cường quốc hùng mạnh đến mức không thể địch nổi, một Phỉ Quân không có tàu khủng pháo xịn, chỉ có thể dựa vào loại trí tuệ đến từ dân gian này! Du kích thổ dân cân quân đội chính quy, chú có máy bay đại pháo, anh có địa lôi địa đạo!

Mặt khác máy quấy nhiễu phi hành mini, chính là do một phòng nghiên cứu có tên là Tứ Diệp Thảo (cỏ bốn lá) khai phá. Loại máy quấy nhiễu này có thể dựa theo cách phóng tên lửa hoặc ngư lôi, một lần có thể phóng ra được mấy nghìn miếng.Mỗi một máy quấy nhiễu chỉ lớn bằng một viên đạn thủy tinh, sau khi triển khai, kích thước cũng không quá một chiếc đĩa nhỏ.

Thế nhưng, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ. Loại máy quấy nhiễu này có trang bị động cơ mini, có thể bắt lấy hạt cơ bản trong vũ trụ làm động lực, cũng có thể sử dụng năng lượng mặt trời. Cường độ quấy nhiễu của nó, chính là theo phương thức xếp chồng mà gia tăng. Một nguồn quấy nhiễu có lẽ rất bé nhỏ, thế nhưng, khi mấy nghìn máy quấy nhiễu bên trong một quả tên lửa phối hợp với nhau, tạo thành một nguồn quấy nhiễu dạng võng, đủ để phong tỏa toàn bộ không vực giao chiến.

Quan trong nhất chính là, trong chiến tranh hiện đại, tàu công kích điện tử, tàu báo động, tàu chỉ huy, đều là những mục tiêu cần phải ưu tiên phá hủy, thế nhưng, các máy quấy nhiễu siêu nhỏ phân tán như vậy, mội khi có đủ số lượng, căn bản là không thể phá hủy được trong thời gian ngắn.

Cộng thêm nó dễ dàng mang theo sử dụng, có tính bí mật cao, giá trị chế tạo thấp, các ưu điểm này đối với tổ chức dân binh như Phỉ Quân, thật sự là không thể thực dụng hơn được nữa rồi.

Mập mạp đi qua hành lang, khi lướt qua gian phòng của quán trưởng, liền ló đầu vào nhìn một cái

Helen đang dựng giá camera, đứng trước cửa sổ phòng khách mà quay chụp lại cảnh huấn luyện hằng ngày của Phỉ Quân ở trong sân huấn luyện.

Ánh mặt trời, từ ngoài cửa sổ chiếu đến, ấm áp mà nhu hòa chiếu vào trên mái tóc vàng mềm mại và khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Helen. Từ mặt bên mà xem, trên khuôn mặt của cô gái, vành tai vểnh ra, nhung mao rất nhỏ đang như ẩn như hiện dưới ánh mặt trời. Da thịt trắng nõn hiển lộ ra bên ngoài cổ và cánh tay đặc biệt mê người, khiến cho người ta nhịn không được mà tưởng tưởng, ở nơi bộ ngực cao vút dưới tấm áo lót bằng lông tơ cừu mỏng manh, cùng với nơi bờ mông duyên dáng tròn trịa vểnh lên trong bộ quần jean bó sát người kia, sẽ là một cảnh tượng mỹ lệ đến mức nào.

Mập mạp ừng ực nuốt nước miếng, tròng mắt hầu như dồn vào một chỗ, vẫn không thể tập trung nhìn xuyên qua được y phục của Helen. Gồng mình đến nửa ngày, chỉ khiến cho con mắt hoa lên, đành phải ủ rũ phẫn nộ mà đi xuống sân huấn luyện dưới lầu, trong lòng thầm tính toán lúc nào nên tìm mấy cái tên nghiên cứu "màng" kia để quẩy ra một cái máy nhìn xuyên thấu!

Helen nhìn vào ống kính phân cảnh nhằm ngay nơi cửa gian phòng, lặng lẽ mà thở phào nhẹ nhõm. Trống ngực kịch liệt vẫn như cũ không thể bình tĩnh lại, nàng ngượng ngùng mà sờ sờ lên gò má của mình, vậy mà đã nóng hổi rồi.

Ánh mắt của gã mập mạp chết tiệt kia, thật háo sắc!

"{Hãn Phỉ }, rẽ trái độ, tốc độ cấp ba, công kích vào phần đuôi cánh phải của hạm đội địch, bắn một pháo liền chạy, mẹ nó nghìn vạn lần đừng để bị người ta xích lại!"

"{Hãn Phỉ } nghe rõ!"

"{Vọng Phong }, đi theo phía sau Hãn Phỉ , công kích điện tử theo kiểu gián đoạn, đừng làm bại lộ toàn bộ lực công kích, để cho thông tin của bọn hắn gặp chút quấy nhiễu là được."

(nghe tiếng gió, canh chừng cho người hoạt động bí mật)

"{Vọng Phong } nghe rõ!"

" {Hãn Phỉ }, {Hãn Phỉ }, {Hãn Phỉ }, trực tiếp đến không vực số , tọa độ ..., chờ đợi đến khi hạm đội địch kết thúc Bước Nhảy, lập tức lập tức phát động công kích, ép buộc bọn hắn gom góp tập kết, sau đó chuyển bánh lái độ, phân tán chạy trốn cho lão tử."

" {Hãn Phỉ } nghe rõ!"

" {Hãn Phỉ } nghe rõ!"

" {Hãn Phỉ } nghe rõ!"

Trong máy thông tin, truyền đến một hồi trả lời ầm ĩ, Barbarossa thân thể thẳng tắp đứng ở trên cầu hạm, mau chóng hạ xuống mệnh lệnh. Nếu như không phải trong tay hắn vẫn còn đang cầm xì gà, miệng vẫn còn dùng mấy từ thô tục theo thói quen, vậy thì ai cũng không nghĩ đến, vị sĩ quan mặc chế phục của Phỉ Quân này, vậy mà trước đây lại là hải tặc đầu lĩnh của đoàn hải tặc Râu Đỏ lớn nhất.

Barbarossa cũng không nghĩ tới, qua nửa đời người, mình lại có một ngày như vậy.

Nếu như nói trước đây cảm giác của hắn khi rơi vào trong tay mập mạp chính là bi ai mà nói, như vậy, Barbarossa hiện tại, lại chỉ chỉ cảm thấy may mắn --- Ngay trong máy tính chỉ huy của hắn, đang có một bản danh sách các đoàn hải tặc lớn nhỏ trong tuyến đường bay Tự Do! Đây là các mục tiêu mà hạm đội Phỉ Quân sẽ hạ thủ không lâu sau đó! Nếu như ban đầu là một đoàn hải tặc khác, sợ rằng tiền cảnh của đoàn hải tặc Râu Đỏ, tất nhiên là không đẹp đẽ gì rồi!

Ở trong cái đoàn đội Phỉ Quân này đã lâu, nhìn thấy cũng được nhiều, Barbarossa lúc này đã hoàn toàn coi mình là một thành viên của Phỉ Quân! Là một hải tặc thâm niên đã từng lăn lộn trong vũ trụ mấy chục năm, Barbarossa, tự tin nhất, chính là ánh mắt của mình! Hắn tin tưởng, mình tuyệt đối không nhìn nhầm!

Nếu như nói hải tặc Râu Đỏ bất quá chỉ là một đám giặc cỏ chỉ biết kiếm cơm mà nói, như vậy, dưới sự lãnh đạo của gã mập mạp kia, Phỉ Quân ngày càng lớn mạnh có thể đi cướp bóc toàn bộ thế giới Tự Do!

Nói đến cướp bóc, Barbarossa trước đây vẫn còn tự nhân là có chút tài năng, thế nhưng hiện tại, mấy chuyện mà hạm đội số dưới sự lãnh đạo của Chekhov làm kia, cùng với danh sách vật chất thu được từ trong căn cứ truyền về, đã khiến cho hắn rốt cuộc triệt để mở rộng tầm mắt rồi.

Buôn bán một năm của đoàn hải tặc Râu Đỏ, còn không bằng cái tên Chekhov kia làm một tuần.

Nhổ vào cái tên kia vẫn còn tự xưng là quân nhân chính quy, khi nói chuyện riêng với đám hải tặc dưới tay Barbarossa chỉ tặc lưỡi. nếu như quân chính quy đều giống như cái tên kia, anh em hải tặc trên thế giới này đều chậu vàng rửa tay được rồi!

Năng lượng, dược phẩm, thực phẩm, thiết bị điện, khoáng thạch, tài liệu kim loại, linh kiện robot, bộ phận sửa chữa chiến hạm,... Có hạm đội số dương nanh múa vuốt đi khắp thế giới cướp bừa, kho vật chất trong căn cứ đều mau chất không nổi rồi. Mà những chiếc tàu vận tải, tàu bảo vệ và tàu buôn vũ trang bị bắt về kia, cũng hết thảy bị kéo vào trong căn cứ để tiến hành tháo dỡ cải tạo.

Căn cứ Phỉ Quân hiện tại, đã biến thành một cái công binh xưởng công binh cỡ lớn. Robot chiến đấu, xưởng tàu, xưởng chế tạo ngư lôi, xưởng lắp ráp pháo năng lượng, xưởng chế tạo lồng năng lượng bảo vệ,.. Cái gã mập mạp kia tựa như gã mèo máy Doremon trong phim hoạt hình, không ngừng ra ngoài đào khoét kỹ thuật quân sự, dùng linh kiện thay thế dân dụng tháo dỡ được cùng một số linh kiện then chốt chế tạo thủ công đi chế tạo vũ khí quân dụng và thiết bị. Việc này nếu là trước đây, căn bản chính là không thể tưởng tượng nổi.

Tuy rằng những xưởng công nghiệp quân sự này chỉ là hình thức ban đầu, đẳng cấp trang bị vũ khí quân dụng có thể chế tạo cũng có hạn, thế nhưng, Barbarossa không chút nghi ngờ, đợi đến khi mập mạp cướp được đám nhân viên nghiên cứu khoa học và thiết bị dụng cụ ở Cảng Tự Do Mars, đợi đến khi bộ đội mặt đất và hạm đội vũ trụ Phỉ Quân hội tụ, khi đó...

Đời người này, liền cầu một cái oanh oanh liệt liệt! Barbarossa chính là đã quyết một lòng hoàn toàn cột bản thân mình và toàn bộ đoàn hải tặc Râu Đỏ lên trên con thuyền tặc của gã mập mạp rồi, thực lực của Phỉ Quân, đang từng ngày bành trướng, chỉ cần lần này có thể nuốt được đoàn hải tặc Mắt Ác Ma, vậy thì hạm đội Phỉ Quân, sẽ nghênh đón sự nhảy vọt chân chính!

" Còn dư lại..." Barbarossa ấn tắt xì gà trong tay: "Giữ vững trận hình công kích, theo ta lên!"

" Động cơ toàn bộ mở!"

"Rẽ trái độ, khởi động máy đẩy chuyển hướng số , máy đẩy chính ổn định đẩy lên."

" Kết thúc chuyển hướng, chuẩn bị tiến vào điểm Bước Nhảy."

" Kết thúc Bước Nhảy."

Trên chiến hạm của hạm đội Phỉ Quân số , tất cả mọi người đang khẩn trương bận rộn.

Các thuyền viên thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn về phía màn hình biểu hiện ở khắp nơi, thần sắc trên mặt, chính là sự hưng phấn không thể che dấu được.

Thời gian đo đạc, thời gian hướng dẫn bay, thời gian điều khiển, thời gian hoàn thành công tác ở các cương vị, thời gian phối hợp trận hình tổng thể của hạm đội,... các hạng chỉ tiêu, mỗi ngày đều được nâng cao! Trong đó có chút số liệu, đừng nói là đám hải tặc trước đây, ngay cả các binh sĩ Leray đã trải qua huấn luyện lâu dài trên tàu {Rose Brand} cũng chưa bao giờ đạt được.

Bỏ qua nhân tốt bản thân chiến hạm, hạm đội Phỉ Quân số hiện tại, cũng có thể xưng là tinh nhuệ!

Hạm đội đã đến được tinh hệ dE-.

Đồng thời với việc nhận được thông tin mật mã của mập mạp, Chekhov cũng nhận được tư liệu hình ảnh mà tàu điều tra truyền về.

Căn cứ hải tặc Mắt Ác Ma được xây dựng ở phía sau lưng hành tinh số màu nâu đen gần Hằng Tinh của hệ hằng tinh nhất, tổng thể toàn bộ bị che lấp bởi các vành đai thiên thạch xung quanh hành tinh và vành đai lực hút ở ngoại vi hành tinh, đá vụn rậm rạp bụi sao dày đặc, tuyến đường thông hành hết sức bí mật và quanh co. Ban đầu để tinh tường con đường thông hành, tàu điều tra Phỉ Quân đã từng ẩn núp trong vành đai thiên thạch gần một tuần, dựa vào rada quân dụng của tàu {Rose Brand}, mới thăm dò được thông đạo thông qua việc vẽ bản đồ tuyến đường ra vào của chiến hạm Mắt Ác Ma.

Mà trong tư liệu hình ảnh truyền lại từ tàu điều tra, chiếc tàu tuần dương kia đang di động ở trên vành đai tiểu hành tinh ngoài căn cứ hải tặc Mắt Ác Ma, thỉnh thoảng nã pháo oanh kích vành đai thiên thạch và nhiều lần điều chỉnh trạng thái phi hành của chiến hạm, hiển nhiên là để quấy rối vành đai lực hút ở ngoại vi hành tinh, không tìm thấy được cửa vào của bọn hắn.

Chekhov vừa nhìn ảnh chụp cận tàu tuần dương mà tàu điều tra đã mạo hiểm chụp lại được, liền biết được suy đoán của mập mạp là chính xác.

Là sĩ quan thâm niên của hạm đội số Leray, Chekhov đều có nghiên cứu sâu sắc về các chiến hạm chủ lực của các quốc gia. Hắn liếc mắt liền nhận ra, chiếc tàu tuần dương đang dạo quanh ở bên ngoài căn cứ Mắt Ác Ma này, chính là chiếc tàu tuần dương hạng nặng cấp Long Bow mà Liên Bang Salerga đã trang bị toàn diện vào năm !

Loại tàu tuần dương này, vẫn luôn là tàu tuần dương chủ lực của hạm đội địa phương Long Bow Salerga, số lượng mua sắm của quân đội là tám mươi chiếc. Đến năm khi chiến tranh toàn diện bộc phát, khi Salerga xuất binh vào tinh hệ Bermuda Leray, cũng đã bàn giao ba mươi lăm chiếc, thực tế trang bị và tạo thành sức chiến đấu, cũng chỉ có hai mươi tám chiếc, chủ yếu tập trung ở hạm đội địa phương Long Bow Salerga và hạm đội số Salerga. Các đơn hàng mua sắm còn lại, đã bởi vì cục diện chính trị Salerga biến hóa mà bãi bỏ.

Khiến cho Chekhov cảm thấy kỳ quái chính là, tuy rằng một chiếc tàu tuần dương hạng nặng cấp Long Bow cũng có thể tấn công được vào một căn cứ đã xuất hết chủ lực và chỉ còn lực lượng phòng ngự mặt đất, thế nhưng, hao tốn thời gian và cái giá bỏ ra tất nhiên cũng không nhỏ! Mà ở ngay trong tinh vân cách căn cứ Mắt Ác Ma bốn triệu sáu trăm nghìn km, vẫn còn đang đỗ một con tàu chiến đấu cấp Napoléon!

Tàu chiến đấu cấp Napoléon, cũng là một trong những tàu chiến đấu chủ lực của Liên Bang Salerga, chiếc đầu tiên xuất xưởng vào năm , tiến vào phục dịch quân đội, nhiều năm nay, đều lấy hình dáng chắc nịch đặc biệt và sức phòng ngự mạnh mẽ của nó mà nổi bật. Tuy rằng chiếc tàu chiến đấu cấp Napoléon này, nhìn từ bề ngoài đã là vết thương vô số, thế nhưng, ở thế giới Tự Do, sự xuất hiện của một con quái vật khổng lồ như vậy, đủ để cho tất cả đám người trong căn cứ Mắt Ác Ma tuyệt vọng!

Khiến cho người ta nghĩ không ra chính là, chiếc tàu chiến đấu kia lại lặng lẽ đậu ở chỗ đó, tất cả đèn đuốc và động cợ đều đã bị tắt, phảng phất như là một con tàu ma, không có ý tứ tham dự vào cuộc tiến công một chút nào!

Đây tới cùng là chuyện gì?

Càng nghĩ, Chekhov lại càng đứng ngồi không yên.

Từ sau khi mập mạp phát thông tin mật mã, Chekhov liền đã hoàn toàn mất đi tâm tính ngày thường rồi.

Đã biết được thân phận của cái hạm đội này, đồng thời, hắn cũng nhìn ra được ý đồ của mập mạp --- cái hạm đội tàn dư lưu lạc thế giới Tự Do này, chính là minh hữu trời sinh của Phỉ Quân! Bất luận thế nào cũng phải nghĩ cách, đem cái hạm đội này trói lên con thuyền tặc Phỉ Quân!

Một chiếc tàu tuần dương hạng nặng cùng một chiếc tàu chiến đấu, đủ để cho nhịp tim của Chekhov gia tốc rồi.

" Thượng tá!" Sĩ quan liên lạc Thông tin đưa cho Chekhov một văn kiện: "Đây là tin tức mới nhất mà tàu điều tra vừa phát lại!"

Chekhov tiếp nhận rồi nhìn qua một cái, trong giây lát chỉ cảm thấy hoa mắt, một dòng máu xộc lên đỉnh đầu, toàn thân khô nóng khó nhịn --- Một chiếc tàu sân bay, hai chiếc tàu chiến đấu, năm chiếc tàu tuần dương!

Đây mới là toàn bộ lực lượng của hạm đội địa phương Long Bow Salerga bại lui tới thế giới Tự Do!

Hiện tại, ngoại trừ chiếc tàu tuần dương đang phát động công kích vào căn cứ Mắt Ác Ma kia ra, các chiến hạm Salerga khác, đều trốn ở xa xa rất xa, tắt đèn tắt lửa, không hề động đậy.

Chekhov hô hấp gấp gáp mà qua lại vòng quanh trên cầu hạm, cử chỉ quái dị của đám người Salerga, khiến cho hắn không cách nào phán đoán phân tích được --- nếu như người chỉ huy hạm đội này là hắn, vậy thì hắn đã sớm chỉ huy tất cả các chiến hạm lấy thế Thái Sơn áp đỉnh mà chiếm lĩnh căn cứ Mắt Ác Ma rồi!

" Lập tức liên hệ với thượng tá Điền Hành Kiện!" Chekhov có chút thống hận mập mạp, thời điểm mấu chốt như vậy, hắn vậy mà lại không ở hiện trường! Đây thế nhưng không phải là chuyện mà một hạm trưởng tàu khu trục phổ thông có thể quyết định được. Vạn nhất có điểm sơ xuất, Chekhov sẽ hối hận đến chết mất --- một hạm đội như vậy, lừa tới tay chính là một đống tiền của phi nghĩa! Chỉ hơi chút vô ý, mình có thể sẽ đem Phỉ Quân mà gã mập đã một tay sáng lập hủy hoại trong chốc lát!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio