Mãn Hà Tinh Vân giống như bị đốt cháy. Ở trong vũ trụ yên tĩnh không một tiếng động.
Thế giới, thật ra cũng không hề có nhan sắc. Nhân loại cảm thấy nhan sắc, chỉ là ánh sáng trải qua dây thần kinh thị giác rồi đưa vào trong đầu hình thành phản ứng khác nhau mà thôi.
Ở trong tinh không mênh mông này, đám mây màu đỏ kia, từ xưa tới nay, bằng vào khuôn mặt vốn có, tồn tại ở bên trong mảnh tinh vực này. Chẳng qua là khi chiếc phi thuyền đầu tiên của nhân loại đi qua nơi này, thời điểm bọn họ thấy nàng, nàng mới được trao cho cái tên sáng lạng, này giống như đầy trời sao này.
Từ thời đại thăm dò vũ trụ của nhân loại đến bây giờ, thì nàng đã lặng yên nhìn chăm chú vào một chiếc thuyền lại một chiếc thuyền của nhân loại từ nơi này xuất hiện, lại từ nơi này biến mất.
Dần dần, phi thuyền lui tới trở nên càng ngày càng nhiều. Cả tuyến đường hàng không đông đúc, phồn hoa hơn rất nhiều.
Mười năm, năm mươi năm, một trăm năm, một ngàn năm.... Nhiều đời người lữ hành vũ trụ, nhà thám hiểm, thương nhân, đi qua tuyến đường hàng không nầy, theo thời gian trôi qua. Cũng không hề tiếp tục đi qua nữa, thì lại sẽ có những con người mới gia nhập vào đó, tiếp tục hành trình văn minh của nhân loại.
Mà bây giờ, nhiều nhất bên trên tuyến đường hàng không nầy, đã không phải là thuyền nghiên cứu khoa học, thương thuyền cùng thuyền thám hiểm, mà là chiến hạm.
Ở trong vành đai tiểu hành tinh cùng bụi vũ trụ cách cứ điểm vạn km, có một viên vệ tinh trinh sát im lặng trôi lơ lửng ở bên trong đá vụn cùng bụi bậm.
Đây là một vệ tinh quân sự màu đen. Bên ngoài tựa như một con ong mọc ra cánh hình vuông vậy.
Ở trên đỉnh đầu của nó, chảo Rada đang không ngừng xoay tròn, màn ảnh của dụng cụ viễn thị hình tròn trên thân thể cứ mỗi hai phút sẽ xoay tròn một vòng, giám thị một cách kĩ càng mọi thứ ở bốn phía. Bất cứ một di chuyển, thậm chí cả sóng vũ trụ biến hóa rất nhỏ nào, cũng không thể thoát khỏi cảm giác nhạy cảm của nó.
Vệ tinh giống như vậy, ở mảnh không vực bị nước cộng hòa Payon bố trí phát triển mấy trăm năm này, còn có rất nhiều. Chúng nó có hình dạng bất đồng, nguyên lý công tác bất đồng, bất đồng chức năng. Nhưng chúng đều lẳng lặng ẩn núp ở bên trong vành đai tiểu hành tinh cùng bụi vũ trụ, đem mọi thứ đều nhét vào trong phạm vi chính mình quản lý.
Một con thuyền điều tra hạm, chậm rãi phá vỡ bụi vũ trụ tràn ngập khắp nơi, xuất hiện ở bên cạnh viên vệ tinh quân sự màu đen này.
Đây là một chiếc điều tra hạm cấp [Cảnh Giác] loại nhỏ so với tàu bảo vệ loại nhỏ đều nhỏ gần bốn phần năm. Nó không thể tiến vào Bước nhảy Không Gian, cũng không thể sử dụng bước nhảy để chấp hành nhiệm vụ trinh sát siêu xa. Bởi vậy, loại chiến hạm này thường do ba người lái tạo thành một tổ trinh sát loại nhỏ, tác dụng của nó, chính là ánh mắt của hạm đội.
Giờ phút này, trong phòng điều khiển của [Cảnh Giác], ba gã Lính Trinh Sát của hải quân Payon, cũng đang khẩn trương theo dõi các loại dụng cụ trinh sát trong buồng lái.
"Pete... Ngươi xem này." Một binh lính tuổi trẻ có một đầu tóc vàng thưa thớt cùng ánh mắt màu lam nhạt. Nhẹ nhàng đụng đụng đồng bạn nhỏ gầy ở bên cạnh: "Sóng vũ trụ có biến hóa.".
"Có lẽ là mưa sao băng...." Đồng bạn nhỏ gầy liền quay đầu lại, nhìn kỹ một chút tổng số số liệu trên dụng cụ màn hình, khẳng định mà nói: "Số liệu biến hóa không có vượt qua mức cảnh giới, thì cũng đừng quan tâm đến nó, rõ chưa!".
"Đã hiểu.".
"Hắc, các ngươi nói xem, hiện tại hạm đội Phỉ Quân sẽ ở nơi nào?" Ngài điều khiển chính thật cẩn thận né tránh một viên đá lớn lăn lộn xẹt qua trước mặt, nhẹ nhàng thở ra, quay đầu lại hỏi.
"Ta cảm thấy bọn họ sẽ không đi ngang qua tới chỗ chúng ta đâu." Quan sát viên Pete nhỏ gầy một bên dùng hai tay gõ thật nhanh trên "bàn phím ảo", một bên nhắm nửa mắt, cẩn thận xem xét số liệu trên màn ảnh, miệng nói: "Khả năng lớn nhất của hạm đội Phỉ Quân, chính là tấn công hạm đội hỗn hợp thứ ba ở cánh phải của chúng ta, địa hình chỗ đó, cũng càng trống trải một ít.".
Hắn gõ xong một lệnh cuối cùng, đem lưng dựa vào trên ghế ở phía sau, nói tiếp: "Chúng ta diễn tập ở chỗ này, cũng không là lần đầu tiên rồi. Lần trước tập đoàn quân hai mươi ba cùng tập đoàn quân hai mươi lăm hạm đội làm Lam Quân, cả mười hai chi hạm đội cường công nơi này, kết cục cuối cùng như thế nào?".
Quan sát viên Pete nói, làm cho hai đồng bạn cùng gật đầu.
Một lần diễn tập kia. Đến giờ bọn họ còn nhớ rất rõ. Lúc ấy tập đoàn quân ba mươi hai chỉ phái ra hai chi hạm đội cấp độ A, phối hợp với hạm đội Lực Lượng Dân Chủ, phòng ngự mảnh không vực này. Kết quả là, bất kể đối phương dùng chiêu thức gì, cũng đều không hề có tác dụng. Mười hai chi hạm đội, ở trên phòng tuyến này bị đánh cho dập nát.
Cánh trái phòng tuyến, dễ thủ khó công, rất dễ bị hạm đội phòng ngự đẩy vào khu dẫn lực hấp dẫn của Bạch Ải Tinh.
Tuy rằng chiến hạm tấn công bị buộc tiến vào khu dẫn lực hấp dẫn, thì cũng không phải liền không thể di chuyển, hoặc là sẽ bị cắn nuốt. Thế nhưng, khu dẫn lực giống như là một vũng bùn ở trên chiến trường.
Sa vào trong bùn, ở tình huống bình thường, có lẽ chỉ là tốn chút thời giờ, lãng phí một chút động lực cùng năng lượng của động cơ để thoát ra, thế nhưng, một khi đang ở trong trạng thái giao chiến, thì đó gần như chính là bị động bị đánh đến chết.
Mà ở phòng tuyến trung ương cùng cánh phải, lại là đan xen với nhau.
Ở trung ương có một vành đai tiểu hành tinh, là một lá chắn thiên nhiên.
Vành đai tiểu hành tinh rậm rạp, không thể thông qua rất nhiều chiến hạm một lần. Chiến hạm từ phía tây xuyên qua vành đai tiểu hành tinh tiến về phía đông, thì trận hình sẽ bị đánh tan khi tiến vào vành đai tiểu hành tinh. Không có trận hình, chiến hạm tán loạn chỉ cần từ trong vành đai tiểu hành tinh lộ đầu ra, sẽ gặp phải hạm đội phòng ngự đón đầu tấn công.
Huống hồ, một khi trung ương gặp phải tập kích, thì trong vòng nửa giờ hạm đội cánh phải liền có thể thông qua dẫn lực hành tinh để thực hiện bước nhảy cự ly ngắn, để tiếp viện không vực trung ương số .
Điều này cũng có nghĩa rằng, muốn đột phá phòng tuyến trung ương, thì trên lý luận kẻ địch phải chuẩn bị hy sinh hơn năm lần binh lực của bên thủ mới được.
Trung ương cùng cánh trái, đều là dễ thủ khó công. Như vậy, nhược điểm duy nhất của toàn bộ hệ thống phòng ngự, có lẽ cũng chỉ là bản thân cánh phải rồi.
Hạm đội trung ương cùng cánh trái, muốn tiếp viện cánh phải, cần phải có thời gian hai giờ trở lên. Mà cánh phải lại không có điều kiện ác liệt giống chiến trường cánh trái, bởi vậy, trực tiếp tấn công cánh phải là cách tốt nhất để phá hư cả phòng tuyến.
Nhưng mà, ở trong thực chiến, sự thật lại không phải như thế.
Bộ đội phòng ngự cánh phải, sẽ không hề dừng lại tại nguyên chỗ chờ đợi kẻ địch tấn công. Bọn họ sẽ lợi dụng dẫn lực của hành tinh trong khu vực phòng thủ để thực hiện chuyển động tốc độ cao, ở trong nháy mắt khi kẻ địch xuất hiện, thì sẽ đột phá đến cánh thậm chí hơi chếch về phía sau của kẻ địch, chiếm trước vị trí công kích, phát động tấn công.
Ở dưới tình huống giành trước được phương hướng công kích như vậy, tỉ lệ chiến hạm tổn thất của hai bên, thậm chí sẽ đạt tới một so với mười!
Tại lần diễn tập trước, tập đoàn hạm đội hai mươi ba cùng tập đoàn hạm đội hai mươi lăm, chính là lựa chọn cánh phải làm phương hướng chủ công. Mười hai chi hạm đội của bọn họ, trừ bỏ ở không vực cánh trái cùng trung ương đưa vào hai chi hạm đội mỗi bên để kiềm chế, thì tám đơn vị hạm đội cấp độ A còn lại, toàn bộ tập trung hướng về phía không vực cánh phải.
Mà kết quả, cũng là một lần thảm bại.
Ở trong vòng chiến đấu thứ nhất, bộ đội phòng ngự đã hoàn toàn nắm rõ không vực như trong lòng bàn tay, ngay thời điểm khi bọn hắn mới vừa tiến vào khu vực phòng thủ. Liền dùng tốc độ cao chuyển động đến bên trái của bọn họ. Không đợi bọn họ điều chỉnh mũi chiến hạm, thì tên lửa cùng pháo năng lượng đã đồng loạt bắn, cũng đã rơi vào trên đầu bọn họ. Một vòng tấn công này, đã trực tiếp làm cho trận hình của bọn họ hỗn loạn cùng rất nhiều tàu chiến bị đánh giá là bị hạ gục.
Mà ở mấy vòng chiến đấu kế tiếp, thì bên tấn công vẫn ở bên phía có hoàn cảnh xấu như cũ, thẳng đến lượt bắn thứ năm, mới cướp được vị trí công kích. Đã phát động ra lần đồng loạt bắn đầu tiên từ khi bọn họ tiến vào chiến trường.
Thế nhưng, lúc này hạm đội phòng ngự, đã bắt đầu rút lui về phía sau rồi.
Đồng thời lui về phía sau, còn có hạm đội phòng ngự ở trung ương cùng cánh trái.
Khi mấy đơn vị hạm đội phòng ngự gần như không có tổn thất gì lui đến phạm vi phòng ngự của cứ điểm, nhận được hỏa lực của cứ điểm ủng hộ bắt đầu phản kích. Thì một nửa binh lực của tập đoàn hạm đội hai mươi ba cùng tập đoàn hạm đội hai mươi lăm chịu trách nhiệm tấn công cũng đã được ghi tên trong danh sách bỏ mình.
Trận chiến ấy, để lại cho ba người ở bên trong điều tra hạm ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Bởi vậy, bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, Phỉ Quân cũng chỉ có một chi hạm đội cấp độ A cùng năm chiếc hàng không mẫu hạm, có lực lượng gì mà đến đụng vào cục đá cứng này!
"Chúng ta đang ở không vực trung ương, chỉ sợ lần này sẽ không được đến một trận chiến nào." Quan sát viên Pete duỗi lưng một cái, ngửa đầu nhìn máy theo dõi phía trên, lười biếng nói.
"Hử?" Binh lính tóc vàng ở một bên bỗng nhiên kinh ngạc chỉ vào màn hình dụng cụ viễn thị: "Đó là…"
"Cái gì?" Quan sát viên cùng người điều khiển tàu, thật nhanh quay đầu lại.
Trên màn hình dụng cụ viễn thị, một vật phi hành màu đen so với trứng chim không lớn hơn được bao nhiêu, thoáng một cái bay qua. Lập tức, lại là một vật… Sau một lát, hàng ngàn, hàng vạn trứng chim màu đen, ùn ùn kéo đến.
Quan sát viên hoảng sợ nhìn về phía Rada, trên Rada cùng máy thăm dò khác, không có chút phản ứng nào!
"Gởi cảnh báo cho hạm đội....." Quan sát viên còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy vô số trứng chim đột nhiên bắn mở ra, hóa thành một đám dĩa dẹt bay múa xoay quanh. Ngay lúc đó, ngọn đèn thiết bị điện tử bên trong buồng phi cơ bỗng nhiên chớp lên, phát ra từng đợt tạp âm bén nhọn chói tai. Đèn chỉ thị điện tử quấy nhiễu tăng vọt lên, sau một lát, cũng đã vọt tới đỉnh.
Nhìn một mảnh đèn đỏ kia, ba tên binh lính Payon chỉ cảm thấy lòng mình tựa như chìm xuống đáy nước lạnh như băng, vừa hoảng sợ, vừa bất lực.
Dụng cụ viễn thị, vẫn còn đang tiếp tục hoạt động.
Vệ tinh ở chung quanh, cũng sau một trận rung động kịch liệt, biến thành từng tảng đá không thể giao tiếp được. Mà xa xa, một chi hạm đội cấp độ A cùng ba chiếc Hàng không mẫu hạm, đã hiện ra thân hình.
"Phía trước truyền đến tin tức sao?".
"Hạm đội Phỉ Quân tới chỗ nào rồi hả?".
"Như thế nào thời gian dài như vậy còn không có động tĩnh gì?".
Trong đại sảnh Thiên Võng, khán giả là các tướng quân thì thầm với nhau, tất cả đều trao đổi bàn luận. Thời gian đã qua nửa giờ rồi, dựa theo kế hoạch dự định, thì lúc này hai bên đã phải phát sinh lần tiếp xúc đầu tiên rồi.
Thế nhưng, bên phía Hồng Quân làm màn hình biểu hiện chính, lại không có chút phát hiện nào.
Vệ tinh, điều tra hạm cùng tuần tra hạm được bố trí ở tuyến đầu phòng tuyến. Cũng không có nhận thấy bất cứ sự dị thường nào. Hạm đội Phỉ Quân, giống như là biến mất trong vũ trụ rồi.
Dù sao đây cũng chỉ là diễn tập, mà không phải chiến dịch thật sự.
Ở bên trong phương án diễn tập, Phỉ Quân cũng không cần phải đột phá mấy cái phòng tuyến phía trước hành lang Mãn Hà Tinh Vân, cũng không cần phải chiếm lĩnh vài cứ điểm chiến lược quan trọng trên hành lang.
Bọn họ chỉ cần đi đến ở ngoài phạm vi theo dõi của hạm đội tập đoàn quân ba mươi hai, là có thể bắt đầu hành động. Nhưng bây giờ, đã vượt qua thời gian tiếp xúc dự định phút, vẫn như cũ không thấy có bất cứ động tĩnh gì.
Bởi trước khi Lam Quân áp dụng hành động, thì bộ phận đạo diễn lấy bên phòng ngự Payon là ánh mắt chính không thể chuyển bên, bởi vậy, ai cũng không biết giờ phút này "Kẻ địch" của Payon đang làm gì.
Loại yên lặng này, làm cho khán giả là các tướng quân cảm thấy một loại áp lực nặng nề.
Phỉ Quân cũng không phải là đế quốc Binalter. Thế nhưng, khi bọn hắn từ phía tây mà đến, trong bóng đêm chuẩn bị đâm ra thanh kiếm bén nhọn của bọn họ, kiểm tra tấm chắn mà ở suy nghĩ của mọi người là kiên cố nhất, thì loại cảm xúc khẩn trương này, vẫn hết sức mãnh liệt như cũ.
Có lẽ, Payon thật sự kiêu ngạo quá lâu. ------