Từ trong quyển sách, rốt cuộc Phương Tịch Lam đã trả ra được bệnh dịch này là gì và nguồn cơn của nó rốt cuộc là xuất phát từ đâu.
Dịch bệnh này từ hơn một ngàn năm trước đã xuất hiện, các triệu chứng cũng giống hệt như hiện tại.
Ban đầu là mệt mỏi, sau đó dần dần các bộ phận đau nhức sẽ từ từ nứt vụn ra, thành một mớ thịt vụn.
Nguồn cơn của dịch bệnh này bắt nguồn từ một người đàn ông.
Nghe người dân nói rằng thấy một người đàn ông trùm kín mít, áo choàng đen dài đến tận mắt cá chân.
Không ai rõ mặt mũi của gã ra sao, chỉ có một người dân trước khi chết nhìn thấy nụ cười của gã.
Một nụ cười rộng toác, kéo ra đến mang tai.
Người này chính là nỗi ám ảnh của nhân loại khi đó, tên Black.
Cách thức để gã đàn ông tên Black này gieo rắc nỗi ám ảnh cho nhân loại đó là một lọ thuốc màu đỏ.
Gã đỏ lọ thuốc đó vào nguồn nước, người dân không hay biết vẫn dùng nước cho sinh hoạt, cho các nhà máy, lọc nước từ sông lớn, thông qua các thiết bị lọc hiện đại dẫn nước đến từng hộ nhà của người dân Đế Quốc.
Họ uống vào, tắm rửa, và rồi dịch bệnh bùng phát.
Chỉ có một cách duy nhất để chấm nhất dịch bệnh này, đó là hòa trộn sức mạnh của người có dị năng hệ chữa trị và dị năng hệ điều khiển tinh thần lại, tạo ra một loại nước thuốc đưa cho bệnh nhân uống.
Đồng thời cũng có một điều kiện nữa, đó là tiêu diệt Black.
Một ngàn năm trước người ta chỉ có thể chế tạo ra nước thuốc thông qua cách hòa trộn dị năng của hai hệ đặc biệt lại.
Đó chỉ là một kế sách tạm thời để đẩy lùi dịch bệnh, như một phong ấn chứ chưa diệt hết dịch bệnh được.
Vì vẫn chưa có ai tiêu diệt được Black.
Gã như một con ma ẩn trốn trong bóng tối, sống sót qua một ngàn năm, đến tận ngày hôm nay lại xuất hiện để gieo rắc sự ám ảnh cho thế gian.
Không đúng, phải nói rằng Black có thể đã sống hơn một ngàn năm rồi.
Sự tồn tại của gã quả là một điều đáng sợ.
Cách chữa trị dịch bệnh này… đó chính là lý do cô gọi Nicolas Á Phong về gấp.
Phải có sự phối hợp của hắn thì cô mới có thể chế tạo ra kháng thể chống lại dịch bệnh được.
Bởi hắn sở hữu dị năng điều khiển tinh thần, còn cô có dị năng chữa trị.
Bé con Phương Ái Niệm cũng có dị năng điều khiển tinh thần, nhưng bé còn quá nhỏ, dị năng lại không mạnh bằng Nicolas Á Phong, vì thế nên Phương Tịch Lam không muốn dùng sức mạnh của bé.
Nhưng dường như Black đã lường trước được việc cô và Nicolas Á Phong sẽ kết hợp, vì thế nên gã đã hạ một loại thuốc gì đó cho cô, khiến cô không tài nào sử dụng được dị năng của mình.
Phương Tịch Lam nhìn cách khắc phục việc đột ngột bị mất dị năng ghi trong sách thì ngớ người ra.
Bên này, Nicolas Á Phong sau khi nhận được cuộc gọi của Phương Tịch Lam thì nhanh chóng phi như gió trở về.
Đồng đội và cấp dưới hỏi hắn có việc gì gấp vậy thì hắn chỉ bỏ lại một câu.
“Về với vợ, các cậu tiếp tục chiến đấu.
Gary chỉ huy đi.”
Vợ, thượng tướng đại nhân chẳng phải đã ly hôn vợ từ lâu rồi sao? Hơn nữa người vợ cũ này của ngài ấy… gia tộc của cô ấy chẳng phải là phản quốc sao?
Chẳng lẽ đại nhân có tình mới rồi?
Mặc kệ những người xung quanh thắc mắc, Nicolas Á Phong dùng sức mạnh tối đa để về doanh trại.
Một niềm vui dâng trào trong lòng hắn, đây là lần đầu tiên Phương Tịch Lam, người con gái mà hắn yêu thương chủ động tiếp cận hắn, cho hắn cơ hội.
Chỉ một cuộc gọi bàn chuyện công của cô thôi mà Nicolas Á Phong đã có thể nghĩ ra kịch bản khác nhau.
Hắn si mê cô đến phát điên rồi.
Nhưng đồng thời Nicolas Á Phong cũng có chút lo lắng, bởi thông qua quang não, hắn biết được ở quân doanh đang có chuyện gì đó rất nguy hiểm, một loại dịch bệnh chết người đang diễn ra.
Tuy Phương Tịch Lam bản lĩnh phi thường, hơn nữa lại có dị năng hệ chữa trị, Nicolas Á Phong vẫn không yên tâm được.
Đến lúc hắn về đến quân doanh, cảnh tượng kinh hoàng trước mắt khiến hắn không ngừng hoảng hốt.
Chuyện gì thế này?
Nicolas Á Phong phi thẳng về phía lều của Phương Tịch Lam, một đoàn quân thịt người đang không ngừng cào vào lều của cô, căn lều bộc bằng titan cũng không chịu nổi, sắp rách đến nơi.
“Dừng lại!”
Hắn phóng dị năng hệ điều khiển tinh thần ra, nhưng nó lại không có tác dụng với đoàn thịt người này.
Trong phút chốc, Nicolas Á Phong hiểu ra.
Những người này đã sớm bị thối rữa toàn bộ những bộ phận trong cơ thể, bao gồm cả não.
Mà dị năng điều khiển tinh thần này của Nicolas Á Phong lần đầu tiên xuất hiện nhược điểm.
Hắn không thể điều khiển những người mất não, não của những người này đã bị thối rữa.
Để hình dung chính xác thì bọn chúng lúc này chẳng khác gì một đám zombie trong phim kinh dị, hành động một cách vô thức chứ không theo lý trí.
Nhưng vẫn còn một vài người có ý thức, họ thấy Nicolas Á Phong liền không ngừng nhào về phía hắn.
“Cứu… thượng tướng đại nhân… cứu chúng tôi…”
Đống thịt nhão nhoẹt trước mắt càng lúc càng rớt xuống nhiều hơn, những người còn ý thức này sớm muộn gì cũng hoàn toàn mất đi ý thức, hóa thành zombie.
Nicolas Á Phong dùng dị năng đánh bay tất cả.
Hắn biết họ không cứu được nữa, vậy thì chỉ có thể cắn răng giết đi những người đồng đội, những người cấp dưới của mình.
Hắn mở một con đường máu, ngay lúc lều của Phương Tịch Lam bị xé rách, hắn phi đến ẵm hai mẹ con bọn họ tạm lánh qua lều của mình..