- -Câu chuyện tình yêu nào cũng bắt đầu từ những điều hạnh phúc. Những việc tình cờ cuộc đời sắp đặt đem họ đặt cạnh nhau. Họ cùng xuất thân từ một trường huấn luyện đặc biệt về điệp viên và cùng nhau xong pha hành động nhiều nhiệm vụ sinh tử.
- ---
Dưới ánh nắng ban mai của khu tập luyện đầy súng ống, cạm bẫy và vật dùng toàn mang mùi sát khí nực nồng. Hai thanh niên kiệt xuất nhất của cả một khu huấn luyện cao cấp cùng nhau xuất hiện đúng gây chấn động cho sự bình yên lạnh lẽo xung quanh mà. Thân hình khoẻ khoắn đang vật lộn nhau dưới nền cát trắng trên sân tập. Những giọt mồ hôi động lại trên cơ bắp của hai chàng trai, đúng là muốn giết người không cần vũ khí mà.
Vũ khí sát thương kinh hồn chính là khí chất của hai người đàn ông này rồi.
" Haha... Hắc Tuyên này..!! Lần nào em cũng ra chiêu cuối chậm hơn anh, anh đúng là số một, em phải chịu thua thôi..."
- " Cậu nhóc lần sau cố gắng, anh nghĩ với khả năng của cậu sẽ có một ngày vượt qua anh thôi..haha"
- " Anh đúng tài giỏi đến ngưỡng mộ mà lại quá khiêm tốn nữa. Chị Lan Hạ đúng có mắt nhìn người haha..."
- " Đừng khen anh trước mặt cô ấy nhé, không cô ấy lại nở hết cả mũi thay anh đấy.... "
- " haha..."
Cả hai cùng mặc trang phục vào khoát vai nhau vào nhà ăn của khu tập luyện. Nhìn là đủ biết anh em họ, tình thâm và như anh em ruột một nhà. Tiếng cười nói vui vẻ ngập trời. Vậy mà sau này trên giang hồ lại một trắng một đen đối đầu nhau không thương tiếc. Đúng là không đoán trước được vạn vật thay đổi mà. ---
" Hai người lại thi đấu nữa sau, mau rửa tay rồi lại ăn cơm với chúng em nào.." Lan Hạ lên tiếng rồi đứng dậy đi về phía Hắc Tuyên.
Một cô gái vừa nhìn qua bạn sẽ không nhận ra nét đẹp của cô ấy. Đó không phải là một người phụ nữ đẹp đến vừa nhìn đã say đắm lòng người.
Cô mang vẻ đẹp thanh tao thoát tục, chỉ cần ngồi cạnh nhìn cô cười thì mọi buồn phiền sẽ tan biến nhanh như bão tố cuốn qua. Cô tựa như một thôn nữ trong sáng bước ra từ tranh vẽ. Có thể nói phàm nhân khó mà chạm đến được.
Nhưng không phải chỉ một người phụ nữ như vậy nhé, mà là hai người giống y đúc nhau. Người em thì lại cố ánh mắt hơi đượm buồn man mác hơn, suy tư hơn. Ai không nhìn kỹ sẽ không bao giờ nhận ra sự khác biệt này. Họ là một cặp song sinh, cũng là hai nhà nghiên cứu chế tạo vũ khí sinh học đầy tài năng của khu huấn luyện. Hai chị em họ là Lan Hạ và Khúc Hạ.
- -
Khúc Hạ đang ngồi suy nghĩ gì đó thì thấy Bạch Vương bước đến trước cô, cô tươi cười nói:
" Này cậu nhóc, mặt đần ra thế, lại thua Hắc Tuyên rồi đúng không?? "
- " Tôi lớn rồi, ai cho cô gọi tôi là cậu nhóc "
- " Haha... xem nó kìa xem nó kìa.."
Thật ra trong trong bốn người bọn họ thì Bạch Vương lại không hơn không kém nhỏ tuổi nhất trong đó. Hắn là một người đàn ông mới lớn, khá hiếu thắng, khá nong nỏi và tràn đầy năng sinh khí của tuổi trẻ.
Khác hẳn với Hắc Tuyên, một người đàn ông có tố chất của sự cứng cõi lẫn ngoại hình và tâm hồn. Người đàn ông này có thể nói vừa nhìn là biết chỉ có thể ở vị trí trên cao mà người người ngưỡng mộ mà thôi. Sức mạnh cơ bắp và trí óc đáng sợ cùng không ít những kì tích của hắn ta luôn được ca ngợi bởi những người trong đó..
Đúng tuổi trẻ tài cao mà...
- --
Khúc Hạ và Bạch Vương đã ngồi sẵn vào bàn ăn, từ phía họ nhìn xa xa đã thấy bóng dáng ngày càng hiện rõ ra của một cặp tình nhân đầy mặn nồng đó là Hắc Tuyên và Lan Hạ...
" Xem kìa xem kìa... bọn họ tình chàng ý thiếp hiện lên hết cả rồi.. đúng là khiến người ta ganh tị mà.."
Khúc Hạ nhìn thấy chị mình đi bên Hắc Tuyên không thể thầm cảm thán, họ thật hạnh phúc mà.. Bạch Vương cũng nhìn về hướng Lan Hạ, ánh mắt của người đàn ông này thật dịu dàng hẳnhắn biết Hắc Tuyên là sự chọn lựa đúng đắn nhất của cô. Thật ra Bạch Vương biết Lan Hạ trước Hắc Tuyên, nhưng người ta nói duyên phận thì không phải bạn gặp nhau trước hay sau mà là phải gặp đúng thời điểm thì hoa mới nở, nắng mới rực rỡ tia sáng của nó được.
Trong một nhiệm vụ khó khăn họ đảm nhiệm, Lan Hạ đã bị phía địch đột nhập tấn công nơi hậu phương như cô. Nhờ sự thông minh và quyết đoán Hắc Tuyên đã nhanh chóng phát hiện có sự kì lạ và ra kịp thời cứu Lan Hạ và hắn cũng vì thế bị thương.
Lan Hạ biết ơn, cô cứ chăm sóc Hắc Tuyên nhiều ngày. Từ đó họ bên cạnh nhau nhiều hơn, hiểu nhau hơn, và đương nhiên tình cảm cũng từ những việc đơn giản mà ngày càng tích tụ. Tình yêu giữa họ nhẹ nhàng như cơn gió nhưng lại mang vị nồng nàn của hương hoa lan tỏ hòa quyện nhau không rời.
Hỏi Bạch Vương có từng tỏ tình với Lan Hạ chưa...??? Thật sự đã từng không ít hơn một lần nhưng luôn bị cô từ chói. Hắn cũng phải cúi đầu trước định mệnh mà thôi. --Chuyện đời đâu đẹp như truyện ngôn tình các bạn nhỉ..?? Có ngọt ngào thì cũng sẽ có đau thương, có những hiểu lầm vô tình làm nguội lạnh tình yêu. Có chuyện HE thì cũng có truyện SE đúng hem ạ. Đời biến đổi vô thường. Lòng người cũng có thể như thế. Nhưng ai đổi thay đôi khi nhìn bằng mắt thường sẽ không hiểu hết nội tình bên trong một sự việc.
- -
Tất cả bọn họ đều là nhân tài hiếm thấy của tổ chức điệp viên mật. Hoàn thành không ít nhiệm vụ, tức nhiên cũng đụng chạm không ít kẻ thù lớn nhỏ. Nhưng vì tình yêu vì sự cố chấp của tuổi trẻ. Hắc Tuyên cuối cùng cũng quyết định đưa Lan Hạ rời khỏi tổ chức, vì họ muốn có một gia đình. Một nơi chỉ có họ cùng những đứa con bên nhau cả đời. Hắc Tuyên biết quyết định như thế của hắn là rất liều lĩnh, thậm chí là đối đầu. Nhưng đúng là tình yêu che mờ mọi lý trí của con người mà. Hắn cho tới giờ vẫn không biết quyết định ngày ấy của mình là đúng hay sai nữa.