Con ma nữ này oán khí khá nặng, nó sẽ không dừng lại cho đến khi nào nó giải toả được u uất trong lòng.
Có một điều vô lý mà tôi nghĩ mãi không thông, dù cái đìa này có sên lại đi nữa thì hũ bùa vẫn nằm đó thì tại sao con ma nữ lại thoát ra được?Lúc đó không hiểu sao con lại răm rắp nghe theo lời ông thầy pháp này, có lẽ chính bởi khi đối diện với ông ta con cảm nhận được một niềm tin mãnh liệt rằng ông ta sẽ giúp được con.Khi đó con tức tốc chạy vào nhà kho Ba Bình lấy cái xẻng ngắn rồi phi ngay xuống đìa mà không cần nghĩ ngợi nhiều.
Con làm theo lời ông ta dặn dò, đo xuống ba gang tay ở mỗi góc đìa rồi đào sâu xuống, mọi người có biết con đào được thứ gì không?Là bốn cái hủ nhỏ bằng khoảng nắm tay.xung quanh mỗi hủ có cột hai sợi chỉ chéo nhau, khi đó con cũng không biết là thứ gì con vội mang lên cho ông lão kia, ông ta ngó qua ngó lại cái hủ rồi quay sang nói với Ba Bình nói:– Cũng may cho ông là có người đã ra tay giúp đỡ, dùng thuật bùa để yểm con ma này lại, nếu không thì ông đã sớm về với ông bà rồi.– Thầy vừa nói gì vậy? ma là sao hả thầy? nó ở đâu vậy thầy?Nói xong Ba Bình nhìn dáo dác xung quanh, ông thầy vẫn giữ vẻ điềm tĩnh trả lời:– Nó đã ở trên đất nhà ông bấy lâu nay, nhưng không thể hại người được vì đã có người dùng bùa trú trấn áp nó dưới cái đìa cá này, nhưng không hiểu sao giờ nó lại thoát ra mà hại người đượcÔng lão hất mặt về phía đìa cá, Ba Bình càng lúc càng sợ, con nhìn thấy đôi tay ông ta run lẩy bẩy.
Ba Bình chộp tay ông thầy rồi nói như van xin:– Thầy ơi, thầy gáng cứu tôi đuổi con ma đó đi dùm tôi với, bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ trả thầy mà.Ông lão kia lườm Ba Bình một cái, rồi nói– Có nhân ắc có quả, ma thì tôi chắc chắn phải bắt.
còn tiền bạc thì tôi chỉ lấy một ít để mua dụng cụ hành nghề.
nếu ông thật sự có lòng thì hãy dùng tiền đó đi làm từ thiện giúp đỡ người nghèo, tích cực lên chùa hành hương để tích đức cho bản thân.
...– Dạ, tôi sẽ nghe hết theo thầy.
bây giờ tôi phải làm gì hả thầy?– Những thứ tôi dặn ông mua ông đã mua đủ rồi phải không?– Tôi đã mua không thiếu một món!– Được rồi, trước tiên ông hãy treo một con kỳ lân giẫm bát quái lên đầu cây dầm nhà nó sẽ giúp giảm sát khí, treo thêm một gương bát quái lồi ở cửa chính, sau đó cho người cất lại cửa hậu lệch sang một bên tránh khỏi đường xuyên sát, còn nữa ông hãy đốn bớt cây xung quanh nhà cho dương khí lọt vào, riêng phần mộ của cha ông tôi sẽ chọn ngày và âm trạch tốt để cải táng lại.– Đội ơn thầy, tôi sẽ đi làm ngay.Ba Bình cảm ơn rối rít, định chạy đi chuẩn bị thì ông lão kia ngăn lại:– Khoan đã, không cần gấp, ông ngồi xuống đây tôi có chuyện muốn hỏi ông.Ba Bình nghe theo vội nhấc chiếc ghế đẩu mời ông lão kia ngồi:– Giờ ông hãy kể tôi nghe sự thật đi.– Dạ, sự thật gì hả thầy?Ba Bình tỏ ra khó hiểu về câu nói đó, ông lão kia lại tiếp lời:– Thì sự thật về cái xác dưới đáy đìa kia!Lúc này mặt Ba Bình bắt đầu biến sắc:– Dạ.
.
dạ.
.
cái xác gì, làm gì có cái xác nào dưới đìa cá của tôi.– Thôi được rồi, ông không muốn nói cũng không sao, tôi sẽ không ép.
nhưng sau này tính mạng của ông có giữ được hay không thì tôi không chắc đâu à, thôi tôi về đây.Nói xong ông lão đứng dậy định ra về thì Ba Bình ngăn lại.– Khoan đã thầy, thầy ngồi xuống nghe tôi nói hết cái đã.
thật ra thì.
..Ba Bình lưỡng lự một hồi, xong ông ta thở dài một cái rồi nói:– Có lẽ đây là tội nghiệt mà ông già tôi gây nên.
..
chuyện này xảy ra khi tôi còn rất nhỏ, mãi đến sau này tôi mới nghe mẹ tôi kể lại.
khi ấy nhà tôi còn cất lại như bây giờ chỉ đơn giản là một ngôi nhà ngói cổ điển, có một lần cha tôi đánh ghe đi thu mua lúa ở miệt sông tràm rồi gặp được một cô gái trẻ, cô gái này đem lòng thương cha tôi, hai người ăn ở với nhau, nhưng nghe đâu cô gái này đã có chồng.
sau đó cha tôi trở về.
Bẵng đi một thời gian sau cô gái kia tìm đến tận nhà, nói là có thai với cha tôi, nhưng ông già tôi quyết ý không nhận vì khi đó ông là người có địa vị xã hội nếu chuyện này đổ bể ra thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của ông đồng thời mẹ tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này.
cô gái kia khóc rất nhiều rồi bỏ đi trong đêm mưa gió đầy trời, sáng hôm sau cha tôi mở cửa nhà sau ra thì thấy xác cô gái đó mặc một chiếc đầm đỏ treo cổ trên cành cây vong cặp đìa cá.– Vậy họ đã làm gì với cái xác đó?– Tôi cũng không nghe họ nhắc tới điều này, chỉ biết là sau khoảng thời gian đó mẹ tôi bệnh tật liên miên đêm nào cũng nằm mơ thấy ác mộng và cả tôi cũng vậy, trong nhà thì khi đêm xuống thường xảy ra những hiện tượng kì lạ như đêm xuống thường nghe thấy tiếng khóc rất thê lương văng vẳng xung quanh nhà, nồi cơm nấu ra chưa đầy một tiếng đã có mùi hôi thiu như bùn đất..., trong lúc cha tôi đang đau đầu về những chuyện xảy ra thì có một người đàn ông đến nhà tôi tự xưng là thầy phong thuỷ gì đó, ông ta nói nhà tôi thế vận không tốt nên thường làm cho gia chủ bệnh đau liên miên, gặp nhiều xui xẻo.
người đàn ông đó đưa ra ý kiến muốn cất lại căn nhà cho cha tôi theo đúng phong thuỷ để đổi vận, cha tôi như mở được khuất mắc trong lòng vội đồng ý ngay.
Vậy là căn nhà này đã được dựng nên, trước khi ông thầy phong thuỷ kia đi còn dặn dò sau này cha tôi mất phải kêu con cháu xây một ngôi mộ đúng như ngôi mộ mà mọi người nhìn thấy bây giờ.Khi ông ta đi, mọi chuyện tưởng đâu đã được giải quyết, nào ngờ bệnh tình mẹ tôi ngày càng trở nặng, chuyện kì dị trong nhà vẫn cứ thế tiếp diễn, hết cách nên cha tôi mới mời một ông thầy pháp về nhà, hai người ra phía sau nhà xì xầm gì đó mà tuyệt không cho ai đi theo, một hồi sau ông thầy pháp kia từ giã cha tôi rồi ra về.
quả nhiên những ngày sau đó mọi thứ đã bình yên trở lại và cũng kể từ đó cha tôi không cho bất cứ ai động đến cái đìa kể cả con cháu sau này.Nghe xong câu chuyện ông lão gật gù nói:– Giờ thì tôi đã hiểu rồi, nếu tôi đoán không lầm thì cha của ông vì sợ cái chết của cô gái đó làm ảnh hưởng đến sự nghiệp, địa vị của ông ta nên ông ta và mẹ của ông đồng lòng che đậy sự thật, nên đã chôn cái xác đó dưới đìa cá kia.
vì oán khí quá nặng cô gái kia lại treo cổ tự tử ngay trên mảnh đất này nên đêm nào cô ta cũng lên quấy phá gia đình ông muốn hại cho gia đình ông chết không còn một mạng.
còn tên thầy phong thuỷ kia theo tôi suy đoán chắc là do chồng hoặc người nhà cô gái đó nhờ đến đây để hại gia đình ông trả thù cho cô gái.– Khoan đã, nếu người nhà cô ta muốn trả thù sao họ không đi báo cho chính quyền nhà nước bắt cha tôi, tự dưng lại bày ra nhiều trò như vậyÔng lão cười nhạt nói:– Nếu họ báo chính quyền thì chỉ có một mình cha của ông bị bắt, họ nhờ thầy phong thuỷ là muốn cả con cháu đời sau cũng từ từ lụng bại không chuyển mình được, thâm độc là ở chổ đó.– Thì ra là vậy.
Vậy mà tôi còn ngu ngốc nghe theo lời tên thầy phong thuỷ đó xây mộ cha tôi đúng vào thế sát, tôi tự mình hại mình mà– Cha của ông chắc cũng nhận biết được sự quấy phá của con ma nữ đó, nên sau này mới mời thầy về trấn yểm nên ông mới thoát được nạn.
Nhưng tôi vẫn còn một điều thắc mắc chưa hiểu, tại sao ông lại sên cái đìa kia lên trong khi cha ông dặn dò không được đụng đến.
.– Thưa thầy.bg-ssp-{height:px}
.
thật ra là....!do tôi tham lam, dạo trước tôi nghe cá dưới đìa quậy đùng đùng mỗi đêm nên tôi mới thoáng nghĩ cá nuôi lâu như vậy chắc con nào con nấy to đùng nếu bắt bán sẽ có giá lắm, không kiềm được nên tôi đã quên luôn lời dặn của cha tôi– Lòng tham sẽ khiến con người u mê, cái nghiệt của cha ông tạo ra giờ ông phải gánh lấy.– Phải chi nó đổ lên đầu tôi cũng được, đằng này nó lại lấy luôn mạng con trai tôi– Con ma nữ này oán khí khá nặng, nó sẽ không dừng lại cho đến khi nào nó giải toả được u uất trong lòng.
Có một điều vô lý mà tôi nghĩ mãi không thông, dù cái đìa này có sên lại đi nữa thì hũ bùa vẫn nằm đó thì tại sao con ma nữ lại thoát ra được?Ngay lúc này, con mới bắt đầu xen vào giữa câu chuyện của họ:– Thưa thầy...Cháu nghĩ là do cháu vô tình giúp con ma đó thoát thân.Con vừa nói vừa cảm thấy dằn dặt lương tâm và hối hận vô cùng.
Khi nghe con thốt lên như vậy cả hai người họ đều ngạc nhiên, Ba Bình vội lên tiếng:– Tôi nhớ rồi thưa thầy, hôm đó tôi có nhờ thằng Quách sang nhà sên lại cái đìa, có khi nào vì vậy mà con ma kia thoát được.Ông lão nhìn con chăm chú rồi hạ giọng:– Ngay từ đầu tôi đã cảm nhận được điều bất ổn ở chú em này, giờ hãy kể hết đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe xem.– Dạ..
thật ra chuyện là như vầy.Con bắt đầu kể hết mọi thứ đã xảy ra trong thời gian qua cho hai người họ nghe.
Ba Bình nghe xong câu chuyện liền nổi cáo:– Không ngờ cậu cũng tham lam chẳng khác gì tôi, chính cậu đã hại chết mạng của hai sinh linh bé nhỏ rồi đó.– Thôi giờ không phải lúc trách móc, mọi thứ đều có số mạng.
giờ thì đã rõ, con ma nữ đó nhập vào chiếc vòng vàng kia rồi mượn dương khí của anh bạn này mà thoát lên.
...!Thôi chếtÔng lão bỗng đứng phắt dậy, mặt tỏ ra nghiêm trọng quay sang hỏi con:– Chú em mày quăng cái vòng đó xuống con sông cạnh nhà đúng không?– Dạ đúng vậy!– Nhà chú em mày còn ai ở nhà không?– Dạ, còn vợ cháu, vì nó cứ điên điên khùng khùng nên cháu không thể dẫn nó theo được.– Nguy rồi, chú em mày mau đưa tôi đến đó ngay, nhanh lên không thì không kịp!– Thật ra đã xảy ra chuyện gì vậy thầy?– Không có thời gian để giải thích đâu, phải đi ngay đến nhà chú em mày, trên đường đi tôi sẽ nói rõ.Vậy là con và hai người họ tức tốc lên đường, khi ấy trời đã nhá nhem tối, trên đường đi ông lão kia mới giải thích rằng "bản thân con ma nữ kia chết trong tức tưởi, lại bị chính người nó yêu thương chôn xác dưới đáy đìa, dĩ nhiên nó sẽ rất ghét nước...!Giờ chú em quăng nó xuống sông cạnh nhà, hãy nghĩ xem hậu quả sẽ như thế nào, chú em lại còn bỏ vợ ở nhà một mình.
mong số mạng vợ chú em mày không ngắn".Nghe ông lão kia nói vậy làm con vô cùng lo lắng, đường về nhà thì xa mà vợ con thì ở nhà có một mình, bản thân con mén lại lúc tỉnh lúc mê nữa chứ.Sau một khoảng thời gian gấp rút mọi người cũng đến được nhà con, đứng trước cửa nhà con đã cảm thấy có điều gì đó bất ổn, sau hôm nay nhà con êm ắng đến lạ thường, tiếng ếch nhái quanh nhà thường ngày râm ran đêm nay bỗng nhiên im bẵn, đèn dầu trong nhà thì không thắp chỉ nhìn thấy một màu đen quánh phía bên trong, vợ con cũng không thấy tăm hơi đâu, nếu như thường ngày thì vợ con đã la hét um sùm rồi.
không nghĩ nữa con định bước vào nhà tìm thì ông lão kia ngăn lại:– Chú em mày không cần tìm.
vợ chú em không có trong nhà đâu, mau đi thắp một cây đuốc lớn cho tôi.Con làm theo lời ông ta, đốt một bó đuốc lớn, ông ta không vào nhà mà đi thẳng ra bờ sông nơi con quăng chiếc vòng:– Mau thắp ba cây nhang cho tôi, chuẩn bị gạo muối, hai chén nước, ba chén rượu, hai cây đèn cầy, , một mâm cơm.
..nhà chú em mày có vàng mã không?– Dạ hôm bữa cúng mùng vẫn còn một ít!– Mau đem hết ra đây!Sau khi có đầy đủ mọi thứ, ông lão bày biện ngay cặp mé sông, nhìn thoáng qua giống như cúng cô hồn tháng bảy vậy, ông ta thò tay vào chiếc túi vải mang theo bên mình, lấy ra cây đinh lớn và một cuộn chỉ đỏ, ông ta cột chỉ đỏ vào đầu hai cây đinh, sau đó bước bảy bước về phía trái bàn cúng rồi phóng cây đinh cắm phập vào bờ sông bên kia, bên phải bàn cúng ông ta cũng làm tương tự, tạo nên hai đường chỉ đỏ đối xứng nhau, xong xuôi mọi thứ, ông lão quay sang nhìn con:– Viết ngày sinh tháng đẻ của vợ chú em lên tờ bạc đại kia rồi cột vào một đầu chỉ đỏ, sau đó ném nó xuống sông, còn đầu chỉ đỏ còn lại hãy cột vào ngón tay giữa bên trái, chú em hãy ra giữa đàn quỳ xuống thành tâm gọi tên vợ!– Thật ra vợ cháu đã xảy ra chuyện gì hả thầy?Ông lão thở dài một tiếng rồi nói:– Vợ chú em mày thật tình là không cứu được nữa rồi, ta chỉ có thể tìm xác lại thôi, lần trước con ma nữ nó chỉ cướp hồn vía của vợ chú em, nên mới làm cho cô ta nửa tỉnh nửa mơ, còn lần này.
...Ông lão lại thở dài lần nữa.
nghe đến đây con đã bật khóc như mưa trong tức tưởi nghẹn ngào:– Vợ ơi là vợ, mén ơi là mén.
..
tôi hại mình rồi!– Thôi chú em đừng khóc nữa, lần này tôi sẽ dùng thuật triệu hồn để tìm xác, hồn cô ta đang lẩn khuất không biết đường về ta phải tìm thấy xác trước giờ đêm, nếu không thì vĩnh viễn sẽ không tìm thấy, vì vậy chú em mày hãy tập trung mà cầu khấn.Con đành nén lại đau thương tập trung khấn nguyện, mong sao tìm gặp vợ mình.Ông lão kia bắt đầu khấn bùa chú gì đó, rất lâu.
Ông dùng hai hình nhân nhún vào rượu rồi quăng xuống sông, Ba Bình đứng kế bên như nín thở theo dõi, ít phút sau nước trong vùng chỉ đỏ sôi lên sùng sục như được nấu lên càng ngày càng dữ dội, ông lão lại khấn nhanh hơn lúc đầu, từ từ xác vợ con ngoi lên từ dưới đáy sông, thân thể thâm tím, miệng thì máu tươi tuôn ra hai bên, mắt chỉ còn tròng trắng.
con đau lòng quá vội bay xuống sông vớt xác vợ mình lên, con khóc không còn hơi sức, ông lão quát lớn:– Đem xác lên nhanh!Rồi ông tiếp tục niệm chú, sau khi con vớt vợ con lên thì dưới sông chiếc vòng cũng dần dân nổi lên.
Nhanh như cắt ông lão dùng sợi chỉ cột bùa quăng vào chiếc vòng, rồi giựt phắt lên, chiếc vòng đã nằm gọn trong tay ông, ông tiếp tục niệm chú và bẻ đầu ba que nhang đang cháy cho vào hủ nhỏ rồi bỏ chiếc vòng vào bịt kín miệng lại bằng lá bùa trong túi xong cột chỉ lại– Mọi thứ ổn rồi.Ông lão thở dài trong tiếc nuối.– Nó bị bắt rồi hả thầy?Ba Bình khép nép.– ừm, tôi sẽ đưa nó về chỗ của tôi để xám hối, mong là sẽ sớm siêu thoát.mặc những lời bàn tán xung quanh con vẫn ôm xác vợ con khóc trong đau đớn.
ông lão vỗ vai con an ủi:– sống chết có số, chú em mày đừng buồn.
theo ta thấy tướng số chú em mày sau này sẽ phú quý giàu sang chỉ cần tích đức là được.Con gạt nước mắt quay lên cầm tay ông lão cảm ơn vì đã tìm dùm xác của mén, lúc này con mới nhận ra tay ông ta có một vết xẹo hình trăng khuyết...Nghe đến đây Chú Tư vội ngăn lời anh Quách:– có vết sẹo hình trăng khuyết? có phải ông lão đó cột búi tóc trên đầu, người gầy gò nhưng ánh mắt trong veo, thần thái hiên ngang bất phàm, chỉ nhìn thôi là cảm thấy lạnh người?– Dạ đúng vậy đó Chú Tư!– Thầy năm nhàn, ông ta đích thị là thầy năm nhàn, vợ Chú Tư từng kể về vóc dáng ông ta cho chú nghe.– Thì ra ông ta chính là thầy năm nổi tiếng khắp chốn, vậy mà bấy lâu con có biết đâu, từ đầu đến khi ổng bỏ đi ổng cũng không nhắc đến tên mình.
.Chú Tư vẻ như thán phục, hớp một ngụm rượu rồi nói:– Thầy năm này đúng là chân nhân bất lộ tướng, giúp người mà không cần trả ơn.Nói xong chú lại thở dài:– Chú rất tiếc về chuyện vợ con bây, nhưng chuyện cũng qua rồi bây đừng buồn nữa– Dạ, con không sao đâu Chú Tư chuyện qua cũng mấy năm rồi mà.A quách rót thêm rượu và chúng tôi uống tiếp.
.hết ly này đến ly khác, tiếng nói chúng tôi văng vẳng trong đêm tối, mờ dần rồi mờ dần.....Sáng hôm sau, mặt trời đã đứng bóng.
tôi bật người dậy khỏi giường, đầu đau như búa bổ.
tôi sực nhớ ra hôm nay mình còn có việc quan trọng phải làm, vội chạy đi đánh răng rửa mặt cho kịp.
bỗng tôi nghe tiếng Chú Tư biền và anh Quách gọi vào ngoài cửa nhà:– Hạo ơi, bây thức chưa?Cha mẹ tôi đều đi vắng nên tôi bước ra sân:– Có chuyện gì vậy Chú Tư, chú tìm ba cháu à, cha cháu chắc đi lên xóm trên rồi!– Ậy, chú với thằng quách sang tìm bây.
đêm qua ngồi nhậu mình hẹn nhau hết rồi mà, bây quên rồi àTôi thật sự không nhớ bản thân mình đã hẹn gì với họ, vì đêm qua tôi hơi quá chén, đành hỏi Chú Tư kĩ lại xem đã hẹn gì với họ:– Chú Tư với anh Quách thông cảm, đêm qua cháu uống hơi nhiều nên giờ không nhớ gì hếtAnh Quách xen vào:– Nhờ chầu nhậu đêm qua mà anh mới biết chú mày mới là chân nhân!Tôi đang ngơ ngác thì Chú Tư tiếp lời:– Đêm qua bây xỉn vô kể hết mọi chuyện cho chú và thằng quách nghe rồi, thì ra bây là đệ tử của thầy năm nhàn, vậy mà bây dám giấu tao bấy lâu nay, chú giận mày lắm nhaTôi đang ấp úng không biết nói sao thì Chú Tư lại tiếp:– Đêm qua bây nói, chuyện quan trọng phải xử lý hôm nay là đi bắt con ma đầu cầu (hay còn gọi là ma da vì nó thường ngồi ở đầu cầu vào mỗi đêm ) ở xóm trên, bây còn hứa là sẽ cho chú và thằng quách tham gia vụ này nữa mà, chú với thằng quách chuẩn bị mọi thứ mày dặn dò rồi nè.
cuộc đời chú chưa bao giờ đi bắt ma, bây mà hứa lèo chú thì đừng bao giờ nhìn mặt chú nữa.Lúc này tôi mới hoảng hồn lầm bầm "thôi chết, đúng là rượu vào lời ra, nói những thứ không nên nói rồi "– Cháu còn nói gì nữa không Chú Tư?– Bây kể nhiều chuyện lắm, chắc bây xỉn quá nên quên rồi, để chú kể lại từ đầu tới cuối cho bây nghe...!chuyện là vầy..