Editor: Fuurin
Diệp Man lau mồ hôi lạnh toát ra trên trán, bất chấp trên bờ ruộng toàn bùn đất liền đặt mông ngồi xuống. Lo lắng đề phòng cả nửa ngày, cuối cùng cũng yên tâm. Tuy rằng cái mầm non đang đung đưa trên đầu con Zombie được trồng giữa ruộng vẫn làm cô rất 囧囧, đầu đầy vạch đen, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng tới niềm vui sống sót sau tai nạn của cô.
Lúc Diệp Man bước ra từ không gian, thì đã là rạng sáng, chân trời xuất hiện những tia màu trắng, ánh rạng đông lặng lẽ xuất hiện.
Cô quay sang nhìn cây xương rồng đang mặt dày mày dạn quấn quýt trên người mình, mím môi mặt không biểu cảm. Nói trắng ra, là cô đã bị đả kích tới chết lặng rồi.
Cây xương rồng cắm tất cả rễ lên người cô, cả cơ thể cao hơn một mét từ co lại nhỏ gần bằng nắm tay, cả bộ rễ tự như thằn lằn bám dính trên vai trái của cô, nhìn sơ qua rất giống nó mọc ra từ trên vai cô vậy, trông vô cùng quỷ dị.
May mà không có ai nhìn thấy, nếu không, chỉ sợ cô sẽ bị nghi ngờ là thứ biến dị phi nhân loại mất.bg-ssp-{height:px}
Diệp Man từng cố gắng nhổ nó xuống khỏi vai, nhưng bất kể cô dùng sức ra sao, thì gốc rễ của nó cứ như đã khảm vào trong máu thịt của cô vậy, nhổ không ra nó, ngược lại còn khiến vai cô vừa đau vừa rát.
Điều này không chỉ một lần khiến cho Diệp Man tức đến ngứa răng, nên ánh mắt nhìn cây xương rồng cũng lộ ra vẻ hung dữ.
Cây xương rồng đọc được biểu cảm của cô dễ như trở bàn tay, nó tội nghiệp lắc lắc hai cái tay bằng lá nhỏ nhỏ, hai cái tay một trái một phải chắp lại, hiển nhiên là bộ dáng bái Phật, cùng với thanh âm "sa sa" như đang cầu xin, thật sự dễ thương chết mất.
() vừa edit vừa tưởng tượng cảnh này >..