Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

chương 56: lai lịch của tang thi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thanh Thạch

Trở lại tường thành, Lăng Thanh Vân phát hiện ánh mắt mọi người nhìn hắn đều thay đổi.

“Thanh Vân, lúc nãy rốt cuộc cậu xảy ra chuyện gì thế?” Trương Nghị luôn luôn bình tĩnh trầm ổn lúc này lại không thể bình tĩnh nổi. Lúc trước mẹ anh luôn nhắc đến quỷ thần gì đó, khi ấy anh còn nói chắc như đinh đóng cột tất cả đều là giả dối lừa đảo, nhưng hiện tại, anh lại muốn tìm mẹ mình học “bái thần”.

“Không có gì, chỉ là thực lực tôi tăng lên mà thôi.” Trên người Trương Nghị có một tầng sáng trắng khiến Lăng Thanh Vân cảm thấy rất thoải mái.

“Động tĩnh lớn như vậy, hiện tại không ít người đều coi cậu là thần để cúng đấy!” Trương Nghị nhăn mặt nhíu mày, nói tiếp: “Cậu cẩn thận một chút!”

“Tôi sẽ cẩn thận.” Lăng Thanh Vân cười, cảnh tượng hoành tráng như vậy hẳn sẽ khiến rất nhiều người chú ý nhỉ? Chẳng qua mình vẫn luôn giết tang thi, cứu trợ dân chúng, không có bất cứ khuynh hướng không tốt nào, hắn cũng không cảm thấy sẽ có người đối phó mình, đặc biệt là người ở đảo HN. Những người đó mượn sức mình thì mới được càng nhiều ích lợi, mà bản thân… Lăng Thanh Vân nghĩ tới phần tài liệu về ứng dụng năng lượng mặt trời bị mình để trong không gian, nay quốc gia hẳn là rất cần thứ như vậy? Mình mà lấy ra thì có thể đạt được bao nhiêu công đức?

Chỉ cần nghĩ đến lần thăng cấp tới phải đạt được một trăm vạn công đức, Lăng Thanh Vân đã cảm thấp áp lực vô cùng.

Nhưng trước mắt trong không gian có mấy viên tinh hạch cấp ba và một viên tinh hạch cấp bốn, ngược lại có thể cho Trang Thành thăng cấp…

Nói mấy câu với bọn Cố Gia Bảo, Lăng Thanh Vân liền chui vào xe. Hắn phải vào không gian hỏi con cún tình hình hiện tại, hắn nhớ lúc trước con cún từng nói chỉ cần hắn thăng thêm một cấp, đi ra ngoài lượn một vòng cũng có thể khiến người khác coi mình là thần mà cúng bái, chẳng lẽ chính là chỉ cảnh tượng lúc nãy?

“Những tinh hạch này có thể dùng để thăng cấp không gian không? Có thể dùng để thăng cấp không gian không?” Lăng Thanh Vân vừa vào không gian, con cún đã nhảy ra, liến thoắng hỏi hắn.

“Đây là tao chuẩn bị cho Trang Thành thăng cấp!” Lăng Thanh Vân vơ hết đống tinh hạch, không biết Trang Thành ăn hết chỗ này có thể thăng cấp không…

“Người xấu! Tất cả đều là người xấu!” Con cún ỉu xìu nằm xuống đất.

“Chẳng lẽ mày tốt lắm? Lúc trước sao mày không nói cho tao biết thăng cấp sẽ có động tĩnh lớn như vậy?” Lăng Thanh Vân xách cổ nó lên.

“Không phải anh muốn được sùng bái sao? Tôi là đang giúp anh tạo điều kiện đó!” Con cún vùng vẫy phẫn nộ nói.

“Lần này thăng cấp tao có thêm năng lực gì?” Lăng Thanh Vân vừa nhấc con cún lên đã kinh ngạc vì sức nặng của nó. Hiện tại con cún ít cũng phải trăm cân, nặng như chì vậy, nhìn cũng lớn hơn rồi, không giống cún con nữa…

Không gian lớn lên, con cún cũng thay đổi theo? Lăng Thanh Vân ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện không gian đã lộ ra một ít đình đài lầu các, cộng thêm hoa thơm cỏ lạ, khiến hắn nhớ tới cảnh tượng trong giấc mơ lúc bị ngọc công đức đập vào đầu.

Không gian này chẳng lẽ chính là tiên cảnh nhân gian trong mộng kia?

“Lần này thăng cấp, anh có thể nhìn được rất nhiều thứ, ví dụ như linh hồn của người khác.” Con cún đột nhiên nói.

“Linh hồn?” Lăng Thanh Vân nhớ tới trên người mỗi người đều bọc một tầng sáng, hơn nữa khi giết tang thi còn có thể nhìn thấy một luồng sáng giãy giụa thoát ra, đây chính là linh hồn?

“Đúng vậy, dần dần anh có thể mở thiên nhãn… Đúng rồi, anh có muốn tiếp tục giả thần giả quỷ không? Ánh sáng trên người anh có thể phát ra đấy.” Con cún nhìn vầng sáng trắng bao quanh người Lăng Thanh Vân, nó tận mắt nhìn vầng sáng này biến từ nhạt đến đậm, nhưng Lăng Thanh Vân hẳn là giờ mới nhìn thấy được?

Đặt con cún xuống đất, Lăng Thanh Vân ngồi xuống đối diện nó: “Tao cảm thấy chúng ta phải nói chuyện cho tử tế, tại sao mày lại giấu rất nhiều chuyện không nói cho tao biết?”

“Tại sao tôi phải nói cho anh?” Con cún ngồi xổm xuống, đột nhiên cúi đầu nhẹ giọng hỏi. Nó đúng là có giấu một số chuyện nhưng ai bảo Lăng Thanh Vân không đối tốt với nó? Hơn nữa nếu thật sự nói cho Lăng Thanh Vân, nhỡ hắn hận đời thì sao?

Lăng Thanh Vân bị hỏi ngược thì sửng sốt, ngọc công đức đập vào đầu hắn, hắn liền cảm thấy hết thảy đều là đương nhiên, nhưng hiện tại… Hắn nhíu mày, lạnh lùng nhìn con cún.

“Tôi là Kỳ Lân vĩ đại đó! Bị phong ấn trong không gian này đã đủ nghẹn khuất rồi, dựa vào cái gì mà tôi phải nghe lời anh chứ? Hơn nữa rõ ràng bọn họ nói đợi đến khi ngọc công đức có chủ nhân là tôi có thể chậm rãi cởi bỏ phong ấn đi ra, hiện tại anh chỉ lo cho tang thi kia, căn bản mặc kệ tôi!” Con cún nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Thanh Vân, đột nhiên sửa lại bộ dạng chột dạ vừa rồi, rống lên, càng nói càng thấy tủi thân!

Lúc trước còn đỡ, Lăng Thanh Vân tối nào cũng vào không gian, nhưng hiện tại thì sao? Không chỉ không chịu cho nó tinh hạch, lâu lắm cũng không vào không gian, có vào thì cũng là lấy đồ xong ra!

“Kỳ Lân?” Lăng Thanh Vân cảm thấy con cún trước mặt tựa hồ cũng có điểm giống Kỳ Lân, nhưng hình như lúc này nó đang làm nũng?

“Sao, không giống à? Giờ mà cởi bỏ phong ấn, hừ hừ!” Con cún giẫm giẫm chân, trên mặt đất xuất hiện một cái hố.

Lăng Thanh Vân sớm biết đất đai ở đây không giống như ở ngoài, nhưng cái động tác này… Kỳ Lân gì đó, không phải nên cao lớn uy mãnh sao?

Nhưng trước mắt không phải lúc để truy cứu, mặc kệ con cún vì cái gì mà giấu giếm nhiều chuyện như vậy, hôm nay hắn nhất định phải hỏi cho ra! Lăng Thanh Vân nhìn nó chằm chằm, khí thế trên người cũng tăng.

“Vì sao ngọc công đức lại đột nhiên rơi từ trên trời xuống đập vào tao? Tang thi rốt cuộc là từ đâu đến? Mày với không gian, không gian với tao có quan hệ như thế nào? Mày nói một trăm triệu công đức có thể cứu Trang Thành, thế cứu thế nào?” Lăng Thanh Vân chau mày, lúc trước bởi vì cảm thấy con cún, à không, con Kỳ Lân này có giới hạn của nó nên hắn không hỏi kỹ, nhưng hiện tại, hắn cảm thấy cần phải hỏi rõ ràng toàn bộ sự tình!

Đột nhiên xuất hiện tang thi, thình lình xuất hiện ngọc công đức, chẳng lẽ thật sự không có chút liên hệ nào sao?

Kỳ Lân Tiểu Công dùng móng vuốt cào cào đất, không mở miệng.

“Nếu mày cái gì cũng không nói cho tao biết, tao nghĩ về sau cũng không cần nói chuyện với mày nữa, thăng cấp không gian gì gì đó, mày cứ chậm rãi chờ đi.” Lăng Thanh Vân tức giận, nếu Kỳ Lân Tiểu Công không như hắn luôn tưởng là sẽ không gây bất lợi cho hắn…. liệu có phải kỳ thật là không thể cứu Trang Thành?

“Anh… Anh…” Tiểu Công giơ lên một móng vuốt chỉ vào Lăng Thanh Vân, nhìn thấy biểu tình kiên định trên mặt đối phương, bỗng xoay lưng lại: “Không lâu trước, mấy vị Thần Quân vây công một Ma Quân…. Nhóm Thần Quân thắng, nhưng Ma Quân kia tự bạo Nguyên Thần xong liền phân tán đến tinh cầu này… Nguyên Thần tiêu tan, công lực phân tán, nhưng dù sao cũng là Ma Quân, lại còn là một vị Ma Quân thích chế tạo ôn dịch… Ngay từ đầu, nhóm Thần Quân không muốn quản chuyện ở tinh cầu này, nhân quả tự có luân hồi, nhưng sau đó lại phát hiện Ma Quân kia tựa hồ có phương pháp có thể chậm rãi khôi phục lại sức mạnh, chính là lấy máu thịt của con người trên tinh cầu này để tế… Tang thi ăn thịt người đạt được năng lượng, ngưng tụ thành kết tinh, sau đó lại cắn nuốt nhau để trưởng thành. Đến cuối cùng, có lẽ toàn bộ năng lượng lấy được từ máu thịt của con người trên tinh cầu này sẽ tập trung lại trên người một tang thi, mà tang thi này tất nhiên cũng đã thành ma…”

Tang thi cắn nuốt nhân loại, cũng cắn nuốt lẫn nhau, đến cuối cùng, có lẽ thật sự sẽ chỉ còn lại một? Lăng Thanh Vân nhíu mày, nay Trang Thành đã cấp bốn, nhưng thành phố B còn có một tang thi cấp năm, các nước khác có lẽ còn có tang thi cao cấp hơn… Nhưng: “Người tiến hóa thì sao?”

“Ma Quân phân tán ma khí Nguyên Thần nhưng cũng mang theo thần khí của các vị Thần Quân cùng rơi xuống. Mỗi người có thể chất khác nhau, có người có thể tiếp nhận ma khí, có người lại tiếp nhận thần khí… Nhưng người tiến hóa một khi bị tang thi cắn, năng lượng trong cơ thể sẽ chuyển hoán, bọn họ cũng sẽ biến thành tang thi. Kỳ thật người bạn Trang Thành của anh có thể chất tu tiên tuyệt hảo, nếu may mắn thì tiền đồ vô lượng…”

Thảm họa thổi quét toàn bộ địa cầu hóa ra là bắt nguồn như vậy?

Lăng Thanh Vân nhất thời không thể tiếp thu: “Tại sao trước kia mày không nói?”

“Tôi sợ anh tức giận…” Tiểu Công quay mặt về phía Lăng Thanh Vân: “Kỳ thật, anh thấy đấy, các anh đúng là gặp tai bay vạ gió, hoàn toàn khác với những gì các anh tưởng tượng như là địa cầu phản kích, con người chọc giận thần linh vân vân…”

“Tác dụng của tao chính là để giết tang thi?” Đúng là ngũ vị tạp trần, Lăng Thanh Vân thậm chí cảm thấy không dám tin, chẳng lẽ trên đời này thật sự có thần ma? Có quá mức huyền diệu không vậy?

“Nếu anh vẫn tiếp tục tu luyện, khẳng định có thể ngăn chặn sự xuất hiện của ma đầu trên tinh cầu này. Kỳ thật nếu anh cho Trang Thành kia làm ma đầu cũng được, có khi ý thức của Ma Quân đã không còn tồn tại.” Tiểu Công ngồi xổm trong góc nói, thật ra từ khi Lăng Thanh Vân bị ngọc công đức rơi vào đầu thì đã không còn đường quay lại rồi. Theo thực lực tăng cường, sức hấp dẫn của thân thể hắn đối với tang thi cũng càng ngày càng lớn… Lại nói, con người đúng là một sinh vật thần kỳ, Trang Thành kia vậy mà có thể nhịn không ăn Lăng Thanh Vân…

“Tao phải làm gì để cứu Trang Thành?” Lăng Thanh Vân hỏi tiếp, để đạt được một trăm triệu công đức, nói thế nào cũng đều là cố gắng giết tang thi, thế thì cũng chẳng khác gì nhau, không phải sao? Hắn quan tâm nhất vẫn là Trang Thành!

“Anh thật sự muốn cứu anh ta?” Tiểu Công dùng móng vuốt gãi gãi tai, vòng một vòng tại chỗ: “Chờ anh đạt được một trăm triệu công đức, có được thành tựu công đức kim thân, anh có thể dùng toàn bộ công lực để tinh lọc một người hoàn toàn bị ma khí xâm lấn… Nhưng như vậy thì anh cũng không thể thành Thánh được nữa…”

Nó vẫn không muốn Lăng Thanh Vân đối tốt với Trang Thành kia, nếu cuối cùng Lăng Thanh Vân thật sự lựa chọn con đường này… Chẳng lẽ về sau nó cũng phải lưu lại tinh cầu này cả đời?

Cũng bởi vì có tư tâm nên nó chưa từng nói ra, nhưng lần này khí thế trên người Lăng Thanh Vân rất là áp bức, hơn nữa, nhiều năm không có người nói chuyện, nó thật sự rất muốn có người trò chuyện cùng mình…

“Vậy à…”

“Đúng vậy!” Tiểu Công gật đầu: “Anh tu công đức, thân thể chính là công đức kim thân, đối với ma vật mà nói chính là đại bổ, mà cũng là thứ có thể khắc chế bọn chúng…”

Nếu hắn không đánh đổi một thân thần lực để tinh lọc Trang Thành, kết quả cuối cùng đại khái chính là hai người yêu nhau vĩnh viễn không thể thân mật phải không? Lăng Thanh Vân suy nghĩ một chút, một thân sức mạnh này vốn chính là rơi từ trên trời xuống, có mất đi hắn cũng không thấy tiếc. Nếu đúng như lời con cún nói, mọi tang thi sẽ cắn nuốt lẫn nhau để trưởng thành, như vậy hắn không phải là có thể giúp Trang Thành trở thành người lợi hại nhất, sau đó tinh lọc Trang Thành sao?

Thành tiên thành ma thì có ích gì chứ, còn không bằng cùng nhau làm bạn qua cả đời!

Quyết định như vậy, Lăng Thanh Vân ngược lại thấy thoải mái hơn, nhưng nghĩ đến khả năng có không ít tang thi cấp bốn hay thậm chí là cấp năm đang ẩn núp muốn ăn Trang Thành, hắn lại không bình tĩnh được: “Tao muốn ra ngoài, nhất định phải mau chóng giúp Trang Thành thăng cấp mới được!”

“Sau này anh phải vào đây nhiều hơn nhá!” Con cún vội vàng hô.

“Được rồi.” Lăng Thanh Vân lần này ngược lại không giống như các lần trước nói ra là ra luôn.

Kỳ thật hắn cũng lưỡng lự không biết có nên tin lời nó không, nhưng rồi cũng lựa chọn tin tưởng. Dù sao trước kia nó giấu nhưng cũng chưa từng lừa gạt hắn, nếu không có nó, làm sao hắn có thể đạt được trình độ như bây giờ?

Giờ đã là buổi tối, bên ngoài tiếng súng tiếng pháo vẫn chưa ngơi nghỉ. Tang thi luôn mù quáng đuổi theo thức ăn, cho dù nữ tang thi lúc trước triệu hồi bọn chúng đến đã chết, nhưng bọn chúng vẫn không ngừng nhằm về phía khu an toàn.

Lăng Thanh Vân mở cửa xe ra ngoài thì phát hiện trời đang lất phất mưa, Uông Chân Huy cầm một chiếc ô đứng bên xe hắn.

“Cậu ở đây làm gì?” Lăng Thanh Vân hỏi, ánh mặt trời mới ló chiếu lên người Uông Chấn Huy làm nổi bật sắc mặt tái nhợt, nhưng ánh mắt lại sáng vô cùng.

“Anh Lăng, em chờ anh tỉnh dậy, em mang cơm cho anh này!” Uông Chấn Huy cười nói, giơ lên hộp cơm trong tay.

Lăng Thanh Vân hơi chần chừ, không đâu lại cứ xun xoe… Huống chi hắn đã có chút hoài nghi Uông Chấn Huy!

“Anh Lăng, mọi người ăn hết rồi, đây là để phần cho anh.” Uông Chấn Huy tựa hồ nhìn ra hắn chần chừ, nói tiếp.

“Cảm ơn.” Lăng Thanh Vân không nghĩ nữa, tiếp nhận hộp cơm, bên trong có hơn mười chiếc bánh rán cuộn to cỡ miệng chén.

Lăng Thanh Vân ăn liền mấy cái, có nhân thịt lợn xào dưa, nhân đậu đỏ, còn có nhân trứng xúc xích, hương vị rất ngon.

“Tôi phải ra khỏi khu an toàn một chuyến.” Đợi Trương Nghị và Cố Gia Bảo lại đây, Lăng Thanh Vân nói.

“Anh Lăng! Bên ngoài toàn là tang thi!” Cố Gia Bảo nhíu mày.

“Không sao, anh không sợ tang thi. Kỳ thật buổi sáng còn để xổng mất một tang thi cấp bốn, anh muốn ra ngoài thử vận may, cũng để làm quen với một thân sức mạnh này.” Lăng Thanh Vân biết nay muốn vụng trộm ra ngoài rất khó, còn không bằng quang minh chính đại đi ra.

“Thanh Vân! Cố lên!” Trương Nghị không nói nhiều, anh vô cùng tin tưởng Lăng Thanh Vân. Cố Gia Bảo nhớ tới chuyện hồi sáng cũng không phản đối nữa.

Cho nên, khi Uông Tuấn Siêu và mấy người tiến hóa cấp hai nhận được tin Lăng Thanh Vân rời đi thì đã đuổi không kịp rồi!

Lăng Thanh Vân ra ngoài, việc đầu tiên đương nhiên không phải là đi tìm tang thi cấp bốn bị thương kia, mà là đi tìm một tang thi cấp bốn khác – Trang Thành.

Cảm nhận hơi thở của phân thân mà đi, tuy trên người bị mưa thấm ướt sũng nhưng tâm tình lại vô cùng tốt.

Lần thăng cấp trước, Trang Thành đã hiểu chuyện hơn nhiều, lúc này mà thăng cấp, liệu cậu có nhớ được sự tình trước kia không? Nếu Trang Thành có thể nhớ lại, nếu Trang Thành có thể nói chuyện với hắn… Lăng Thanh Vân nhanh hơn bước chân.

Rốt cuộc, khi tới gần một tòa nhà, Trang Thành đột nhiên từ chỗ tối lao ra.

“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân kinh hỉ hô, hắn đã lâu lắm không dùng bản thể đi cùng với Trang Thành!

“Ngao ngao!” Thơm quá thơm quá thơm quá đi mất, Thanh Vân có thể cho cậu cắn một miếng không? Trang Thành hơi mất khống chế muốn cắn về phía Lăng Thanh Vân, nhưng giữa đường thì khựng lại.

“Thành Thành, anh mang thứ tốt đến cho em đây!” Lăng Thanh Vân nói xong liền lấy ra mấy viên tinh hạch, hắn gấp gáp muốn xem Trang Thành thăng cấp!

“Ngao!” Trang Thành thèm nhỏ dãi Lăng Thanh Vân rốt cuộc đã bị mấy viên tinh hạch hấp dẫn lực chú ý, không được ăn đại tiệc thì ăn vặt cũng được…

Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành nhét hết đống tinh hạch vào miệng, vừa định hỏi cậu có bị nghẹn không thì phát hiện ánh mắt Trang Thành đỏ lên.

Hắn chỉ hoảng thần một chút liền thanh tỉnh, còn Trang Thành lại giống như mất đi thần trí mà há miệng lao về phía hắn.

Lúc này Lăng Thanh Vân mới nhớ tới lần trước Trang Thành thăng cấp tựa hồ cũng có một đoạn thời gian không có thần trí, còn bây giờ… hắn xoay người bỏ chạy!

Trang Thành không chút do dự đuổi theo hắn, nhưng lúc này tốc độ của Trang Thành không bằng hắn, đôi khi Lăng Thanh Vân thấy Trang Thành không đuổi kịp, còn phải dừng lại chờ một chút…

——————-

Bánh rán cuộn:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio