Trong đêm tối, tiếng ngâm nga giai điệu vui tươi vang lên một cách quỷ dị, cùng những đốm trắng bay bay càng làm cho người ta nổi da gà.
Hai người của Vân gia đang hì hục dọn dẹp cùng Tế Ly sắp xếp đồ đạc, Tử Thiên ngồi một bên chống cằm cười hát. Bên cạnh Tử Thiên có một con tang thi đang ngấu nghiến một cái xác bị cháy đen nửa mặt, tay chân bị cắt rời. Tang thi dường như không hề nhận ra có một kẻ sống đứng cạnh nó mà chỉ chú tâm gặm cắn cái xác, đám người Tế Ly vừa làm việc vừa cật lực phân tán sự chú ý.
" Mọi người cứ làm đi, khi nào xong thì gọi ta." Tử Thiên đứng dậy đi vào lều.
" Thiếu gia, vậy còn con tang thi này?" Một người hỏi.
" Chờ nó ăn xong rồi giết đi, chắc trong đầu nó có tinh hạch á, lấy về mà dùng."
Hạ cửa lều xuống Tử Thiên liền tiến vào trong không gian, nơi đây hiện đang là buổi tối, bên cạnh hồ có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi.
" Em tỉnh rồi à?" Tử Thiên nhào qua ôm chặt Tử Thần.
" Đừng làm vậy lần nữa, anh sợ."
Tử Thần xoa cái đầu đang dụi vào ngực mình, không nói gì cả. Cậu tỉnh lại sau khi Tử Thiên đặt cậu vào lại trong không gian một lúc, ký ức có hơi hỗn loạn một chút nên đầu rất nhức. Tử Thiên có kể cậu nghe về những việc xảy ra gần đây và những thứ lặt vặt anh ấy làm, không ngờ cậu đã ngủ lâu đến như vậy.
" Em không sao rồi, anh không cần lo nữa." Chậc, đừng dính lấy em nữa coi.
Tử Thiên sau khi moi từ tên phản bội những thông tin mình cần xong liền tốt bụng tiễn hắn lên đường luôn, nhìn đống bầy nhầy dưới chân liền khó chịu cau mày lại. Sau đó Tử Thiên để Huy Lan cầm cái cánh tay của tên kia ra ngoài dụ một con tang thi về, rồi để con tang thi đó ăn nốt đống bầy nhầy đó.
....................................................
Tại một nơi nào đó bên trong rừng Lâm Hoa, một xe việt dã chạy băng băng. Sau đó trong tầm nhìn xuất hiện một cái lều lớn, bên ngoài có một cô gái đang loay hoay làm việc gì đó.
" Thiếu gia, đã đến rồi ạ." Một người của Vân gia nói.
Tử Thiên và Tử Thần mở cửa xuống xe, cô gái vừa nhìn thấy hai người họ liền dang tay lao tới, lao thẳng vào ngực Tử Thiên.
" Hự!" Tử Thiên kêu một tiếng.
" Thần Thần, Thần Thần anh tỉnh rồi hả? Có làm sao không? Có đau ở đâu không ??! " Huyền Hạo ôm chặt lấy người, miệng nói không ngừng nghỉ.
" Đồ hai lưng, mau buông anh ra !!!" Tử Thiên cảm thấy nội tạng của mình đang kêu cứu.
" Hả?" Nghe được câu trả lời, Huyền Hạo làm vẻ mặt ghét bỏ ngẩng đầu lên.
" Anh là A Thiên hả?" Lập tức bỏ tay ra xoay sang ôm người còn lại.
" Thần Thần, tên kia chê em lép!!! Mau mắng anh ta đi !!!"Huyền Hạo trốn sau lưng Tử Thần lè lưỡi với Tử Thiên.
" Được rồi, đừng nghịch ngợm nữa, anh hơi mệt. Ra chơi với anh trai đi." Tử Thần xoa xoa đỉnh đầu Huyền Hạo.
" Anh mệt hả? Mau vào trong đi, em kiểm tra cho anh." Nói xong liền kéo Tử Thần vào trong.
" A! Ly Ly, mọi người xem chừng ở ngoài nhé!"
" Vâng, tiểu thư."
Bên trong lều là một số thiết bị máy móc hiện đại cùng những giá để các bồn thực vật nhỏ, một số loại cây đã tuyệt chủng từ rất lâu rồi. Huyền Hạo đầu tiên dùng dị năng kiểm tra một lượt cơ thể Tử Thần, sau đó truyền vào dị năng chữa trị.
" Cơ thể anh không có gì bất ổn, chỗ mạch máu có lẽ do lần trước cuồng bạo nên có thương tổn nhẹ em đều chữa xong rồi nhưng tốt nhất đừng để lại cuồng bạo lần nữa."
" Bọn anh cũng đâu có muốn, chỉ là gặp phải một cục rác hệ tinh thần mà thôi." Tử Thiên nhún vai.
" À phải rồi, Huyền đại nhân đưa hai người thứ này." Huyền Hạo cụm hai tay vào với nhau, từ lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu nhỏ màu đỏ.
" Đây là " Liên kết sống " của Huyền đại nhân, hấp thụ thứ này rồi thì dù hai người có ở cách xa nhau cũng không có hề hấn gì cả." Huyền đại nhân lo hai người này lại bạo loạn lên thì rõ khổ, hơn thế dị năng của ông lại thuộc hàng hiếm, đó là dị năng về Linh hồn, chỉ cần là sinh vật sống ông liền có thể thao túng linh hồn để họ làm việc cho mình, giống khôi lỗi sư vậy.
" Sao lại đưa thứ này?" Tử Thần nghi ngờ.
" Ờm thì.... Để hai người có ở xa nhau mà dù dính phải dị năng giả hệ tinh thần cũng không làm sao. " Ánh mắt không nhìn thẳng vào hai nhân vật chính.
" ............. " Tử Thiên nghiêng đầu cười.
" Bé yêu à, cái gì thế ?" Miệng thì cười tay thì bóp miệng Huyền Hạo thành một đường thẳng.
" Cách đây km có một căn cứ hạng nhỏ, ở đó có một tổ nghiên cứu người, Huyền đại nhân muốn Thần Thần đem chồng em về!!" Huyền Hạo sau khi được thả ra liền trốn sau lưng Tử Thần xoa mặt.
" Mặc Ti ở đó ?" Tử Thần ngạc nhiên.
Mặc Ti từ lúc tuổi liền rời Nhà Chính sống ở xã hội loài người, Mặc Ti hơn bọn họ tuổi và là chồng của Huyền Hạo. Lại nói bọn họ không có khả năng sinh sản, nói trắng ra là vô sinh. Trường sinh vừa là món quà cũng là lời nguyền rủa, bọn họ sống theo chu kỳ nên không có cái chết thực sự cũng gần như bất tử rồi, tộc nhân vốn đã ít lại không thể gia tăng nên sinh mệnh và vật chứa ( thân xác hiện tại ) là vô cùng quý giá.
Không thể có con nên giữa các nhà có thể liên hôn, như Huyền Hạo và Mặc Ti vậy. Hơn nữa Mặc Ti cứ mỗi năm sẽ về Nhà Chính khoảng - tháng để gặp Huyền Hạo, hoặc là trực tiếp đem vợ theo luôn. Nói ra nói vào thì đối với bọn họ ở tại Nhà Chính vẫn thoải mái nhất nên Huyền Hạo rốt cục vẫn chuyển về Nhà Chính ở.
" Trước khi mạt thế anh ấy đang nghiên cứu một dự án cuối, sau khi kết thúc anh ấy cũng rời nhóm nghiên cứu để nghỉ hưu, dù sao cũng ở ngoài năm rồi, anh ấy không thích phải đeo lớp mặt nạ kia nữa." Huyền Hạo bĩu môi, nếu còn không biết về thì ly hôn cho nhanh.
" Nhưng sau đó không hiểu vì sao cuối cùng lại ở nghiên cứu tại căn cứ nhỏ kia, đến em gọi cũng không thèm nghe. Tại căn cứ tỉnh O, Huyền đại nhân cũng có một phòng nghiên cứu, anh ấy có thể làm việc ở đó. Kì lạ là em không liên hệ được với người đi theo anh ấy hoặc bất cứ người nào. " Chuyện này không khoa học.
Tử Thần nhíu mày, không liên lạc được có trường hợp : Một là đã chìm trong trạng thái " ngủ đông ", hai là không thể tiếp nhận. Cái thứ nhất thì không thể nào, Mặc Ti mới gần tuổi, sung sức chán.
" Được rồi, anh sẽ đi xem. " Vừa nghĩ đến Mặc Ti liền không nhịn được rùng mình một cái. Nếu không phải do khác khuôn mặt thì Tử Thiên và Mặc Ti mới giống anh em, hai tên tâm thần giả dạng.
.................................
P/s: Vote và bình luận nè ~~~