Mạt Thế Chi Trọng Sinh

chương 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đột nhiên Dịch Nhiên nhớ ra cái gì đó, vội vàng lái xe trở lại nơi ở, run rẩy tìm dây chuyền ngọc bị cậu nhét trong tủ bàn học.

Đó là một mặt dây chuyền ngọc kì lân, là người kia mua cho cậu, nghe nói chất liệu không rõ nhưng so với kim cương còn cứng hơn, nó lại còn do bậc thầy điêu khắc nổi danh quốc tế hao hết cả đời mới mài thành, cho nên giá cả rất cao.

Ngọc là màu trắng, bạch khiết thanh tao, đưa ra ngoài ánh nắng còn có thể thấy màu xanh lam nhàn nhạt, kỳ lân thật thà phúc hậu đáng yêu, từng sợi da lông được điêu khắc rất tinh vi, trông thực sống động.

【Tiểu Nhiên, dây chuyền ngọc này anh đặc biệt tìm bậc thầy điêu khắc ra, có thể đem đến bình an, em phải đeo cẩn thận…】

【Biết rồi, biết rồi, tôi sẽ đeo, được chưa, anh thực dong dài.】

Nói sẽ đeo cẩn thận, một giây sau liền đem dây chuyền ngọc giá trị xa xỉ ném vào trong ngăn kéo, nhớ mang máng tháng kia, lúc chính mình trở lại nhà lớn, người kia liền có biểu tình thất vọng…

Dịch Nhiên lắc đầu, bây giờ không phải là lúc nghĩ tới chuyện này.

Cậu còn nhớ, lúc đầu là ngồi chờ cứu viện đến, sau đó cậu vì tìm một chút thức ăn, cả ngăn kéo đều lật lên, kết quả thức ăn không tìm được, lại tìm thấy dây chuyền ngọc.

Lúc ấy cậu vốn định tiện tay nhét lại, trong tận thế, vàng bạc ngọc khí cũng không bằng một bịch bánh bích quy, nhưng khi cậu muốn nhét lại, cậu nhớ tới lúc trước mới nhận một cú điện thoại, trong điện thoại người kia nói sẽ đến cứu cậu, thấy đối phương nguyện ý vì cậu mạo hiểm tánh mạng, đi từ B thị đến S thị, vậy cậu nên đeo dây chuyền ngọc làm cho đối phương cao hứng một chút, vì vậy, lúc ấy Dịch Nhiên cầm dây chuyền ngọc kỳ lân đeo lên trên cổ, lúc người nọ thấy, xác thực thật cao hứng.

Về sau, người kia chết, cậu vẫn không gỡ dây chuyền ngọc xuống, cho đến khi tới căn cứ N thị, đó cũng là nơi chấm dứt tính mạng cậu.

Tuy cậu không có dị năng, nhưng lúc ấy còn có lão Hàn bảo vệ cậu, cậu ở khu C, mỗi ngày có ba cái bánh bao để ăn, cậu gặp một thiếu nữ xinh đẹp trong sáng, mang theo thiện lương cùng hy vọng mà ở tận thế không bao giờ có, ngay lúc đó cậu cảm thấy thiếu nữ kia nhất định là thiên sứ đến cứu vớt thế giới này.

Thiếu nữ kia đứng đầu một nhóm nữ nhân, mỗi ngày các nàng sẽ đến khu C cầm chút ít bánh bao đi trợ giúp khu D, một ngày chỉ có thể cho một đứa bé thêm một cái bánh bao, thiếu nữ nói, những đứa bé kia chính là tương lai của nhân loại.

Nếu là ở thời bình, gặp được thiếu nữ này thật là tốt, gia thế Dịch Nhiên không tồi, mặc dù phần lớn là nhờ phúc người kia, nhưng cùng thiếu nữ cũng coi như môn đăng hộ đối.

Mang theo rung động lần đầu tiên trong đời, Dịch Nhiên mỗi ngày cầm bánh bao cùng thiếu nữ đi khu D, qua vài ngày lão Hàn phát hiện bí mật của bọn họ, nhưng cậu không quan tâm, cậu chỉ cần thiên sứ kia, những người còn lại cậu không để vào mắt.

Lão Hàn không nói gì, chỉ là mỗi ngày cho cậu thêm một cái bánh bao, để cho cậu nhớ rõ ăn, nhưng cậu không có nghe, một cái bánh bao kia của lão Hàn cũng bị cậu cho những đứa bé kia.

Có nụ cười của những đứa bé kia, có thiếu nữ mình yêu mến làm bạn, cậu khi đó cảm thấy thật hạnh phúc, so với trước tận thế còn muốn hạnh phúc hơn.

Nhưng mà, khi đó chính mình lại ngu xuẩn nhất, cái nên quý trọng thì xua đuổi như rác rưởi, cái đáng bị phỉ nhổ nhất lại cầm trên tay.

【Ngọc kỳ lân thật xinh đẹp, em luôn luôn mơ tới cái dây chuyền như vậy, đáng tiếc…】

【Thích không? Tặng cho em.】

【Cám ơn, anh Dịch…】

【Giữa chúng ta còn cần khách khí sao?】

【Anh Dịch đối với em thật tốt…】

Lại không nghĩ rằng…

【Anh Dịch, em luôn nghĩ anh là anh trai.】

【Thực xin lỗi, anh Dịch, em bây giờ là không gian dị năng giả, chúng ta không thể cùng một chỗ.】

【Anh Dịch, đây là người yêu của em, đội trưởng quân đội dị năng giả căn cứ N thị, là anh ấy giúp em thức tỉnh dị năng.】

【Anh Dịch, em yêu anh ấy, hơn nữa, cùng anh ấy một chỗ em có thể giúp đỡ càng nhiều người, anh hiểu em đúng không?】(Beta:[email protected]$%^ mụ già chết tiệt)

Ha ha, Dịch Nhiên cười khổ hai tiếng, lúc trước mình ngốc cỡ nào a, bất quá, chính mình nhớ rõ cô gái kia lúc đầu không có dị năng, mà khi xuất hiện dị năng cũng là lúc chính mình cho nàng ngọc kỳ lân!

Mà nàng cùng cái gì đội trưởng đã sớm kết giao, nếu có thể thức tỉnh dị sao lại trùng hợp như vậy, mà không phải ngày nào khác? Như vậy mình có thể lớn mật đoán không?! Là ngọc kỳ lân làm thức tỉnh dị năng của nàng?

Nhớ rõ lúc trước cậu từng cầm ngọc kỳ lân đến cửa hàng trang sức giám định, người giám định nói, nhất định không phải phàm vật…

Vô luận như thế nào, mình cũng muốn thử! Dù sao thử cũng không tổn thất gì, hơn nữa, hiện tại cũng không còn thời gian đi tìm không gian dị năng giả, hơn nữa cho dù có thể tìm được, có thể tin được hay không lại là một vấn đề lớn.

Nhưng mà, phải làm như thế nào?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio