Ngao Mộ Thiên nghe được động tĩnh, sau khi đi vào lại không có một bóng người trong phòng ngủ, bất quá hắn cũng không gấp, nghĩ cũng biết Dịch Nhiên là vào không gian, chỉ là tiến không gian không mang theo hắn làm hắn rất thương tâm, ngày hôm qua hắn thực không phải cố ý làm ác như vậy, mà là, thật sự không khống chế được.
Toàn thân nhức mỏi, Dịch Nhiên miễn cưỡng đứng ở trong nước, bất quá khá tốt, đằng sau cũng không có loại dịch thể trắng trắng chảy ra, đoán chừng là lúc cậu ngủ Mộ Thiên giúp cậu thanh lý.
Thấp giọng mắng Ngao Mộ Thiên một tiếng không biết tiết chế, tùy ý dùng nước suối rửa một thân mỏi mệt, Dịch Nhiên nghĩ, đã giờ cậu còn chưa có đi gặp Thẩm thượng tướng, không khỏi nhíu mày, tuy không phải rất thích quân đội, nhưng tốt xấu đối phương xem như cứu bọn họ một mạng.
Nước suối trị liệu hiệu quả rất tốt, không nói loại cảm giác đau đớn giống như bị xe nghiền nát, mà ngay cả đầy người ô mai cũng phai nhạt không ít, Dịch Nhiên bình tĩnh nhìn ô mai bên đùi, quen là tốt rồi, quen là tốt rồi.
Ngâm mình đến khi cảm giác khôi phục năng lực bình thường, Dịch Nhiên bước ra khỏi mặt nước, thay quần áo đơn giản, hôm nay chỉ là đi báo cáo, không cần mặc trang trọng.
Cầm hai quả táo đi ra không gian, vừa đi ra ngoài đã bị người ôm, “Làm sao anh biết em hiện ra chỗ này?” Bị Ngao Mộ Thiên ôm lấy, Dịch Nhiên không có mừng rỡ, ngược lại vẻ mặt ngưng trọng, vạn nhất bị người khác trước đó phát giác chỗ mình ẩn thân, chờ nơi này ám sát mình…
Ngao Mộ Thiên thấy biểu Dịch Nhiên liền biết cậu đang suy nghĩ gì, điểm điểm cái mũi, “Đừng loạn nghĩ, ngày hôm qua anh đem em làm thành như vậy, nghĩ cũng biết em nhất định là trực tiếp từ trên giường vào không gian “
Vừa nghe đối phương không giấu đắc ý, Dịch Nhiên rất không khách khí đá một cước.
Đau đớn khiến Ngao Mộ Thiên vội vàng buông ra, aiz, vẫn là trên giường Tiểu Nhiên đáng yêu nhất a ~~
Hiện tại đã không đáng yêu Dịch Nhiên mới mặc kệ Ngao Mộ Thiên, trực tiếp vào phòng tắm rửa mặt.
Ngao Mộ Thiên theo đuôi ở phía sau, không ngờ bị một cái cửa đánh lên cái mũi, đành phải xoa xoa cái mũi yên lặng thủ ở ngoài cửa, hắn kỳ thật muốn hỏi Tiểu Nhiên điểm tâm ăn cháo được không?
Vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong, Dịch Nhiên vừa ra tới trông thấy Ngao Mộ Thiên ngồi ở bên cạnh bàn ngoan ngoãn xới cơm, không khỏi khóe miệng co giật, tạp dề này thật sự không thích hợp với anh a.
“Tiểu Nhiên.” Ngao Mộ Thiên nhãn tình sáng lên, “Đến nếm thử.”
“Nhưng…” Dịch Nhiên nhìn bên ngoài, đã giờ, nhưng nhìn Ngao Mộ Thiên bộ dáng chờ đợi, cuối cùng lựa chọn bỏ qua Thẩm thượng tướng, “Được.”
Nhìn bát cháo, phối hợp cải bẹ, Ngao Mộ Thiên ở một bên đau lòng nói, “Nghe nói làm chuyện này không thể ăn cay, chỉ có thể ăn chút ít thức ăn lỏng, nếu không rất phiền toái.”
“…” Dịch Nhiên bình tĩnh ăn cơm, “Em không sao.”
“Làm sao có thể?” Ngao Mộ Thiên nghe Dịch Nhiên nói như vậy mới phát hiện ô mai của hắn đã không thấy, “Như thế nào biến mất?” Tâm hảo đau, cứ như vậy biến mất ~~
Dịch Nhiên tiếp tục ăn cơm, “Trong không gian ngâm nước sẽ không sao.”
“Tiểu Nhiên.” Ngao Mộ Thiên đột nhiên đáng thương tiến lên trước.
“…” Không cách nào thích ứng Mộ Thiên cái dạng này, Dịch Nhiên nhanh chóng lui về sau.
Ngao Mộ Thiên mới mặc kệ, trực tiếp ôm lấy Dịch Nhiên, “Từ nay về sau không cho dùng nước tiêu ấn ký.”
“Vì sao?”
“…” Nhìn Dịch Nhiên vẻ mặt đơn thuần hỏi lại Ngao Mộ Thiên, hắn có thể nói những dấu đỏ kia đại biểu cho em ấy rốt cục thuộc về hắn sao? Rồi nghĩ hắn là đứa nhỏ khoe khoang đồ vật sao?
Được rồi, rất rõ là không được.
Dịch Nhiên sau khi ăn xong đang muốn tính toán đi rửa chén, bị Ngao Mộ Thiên một phen đoạt lấy, “Em không phải là có chuyện sao? Đi trước a.”
“Ừ, đã làm phiền anh.” Dịch Nhiên xấu hổ gãi gãi đầu, cậu thật đúng là không quen chứng kiến Ngao Mộ Thiên làm những sự tình này.
Ngao Mộ Thiên một phen kéo Dịch Nhiên qua, hôn một cái, “Nói phiền toái còn không bằng trực tiếp dùng hành động biểu thị.” Nói xong, cười buông Dịch Nhiên ra
Tất nhiên hiểu rõ Ngao Mộ Thiên nói cái gọi là hành động biểu thị cái gì, Dịch Nhiên yên lặng đợi Ngao Mộ Thiên buông cậu ra, sau đó dựa vào, kéo Ngao Mộ Thiên, kiễng chân, hôn một cái, nói, “Em đi trước.”
Sau đó, thừa dịp Ngao Mộ Thiên còn đang ngây người, mở cửa đóng cửa, đã hơn giờ, hy vọng Thẩm thượng tướng còn chưa có tan tầm.
Rốt cục phục hồi tinh thần lại, Ngao Mộ Thiên sờ sờ môi của mình, trên khóe miệng giương lên, Tiểu Nhiên nhà hắn thật là đáng yêu.
Ừ, xem ra xuống bếp mới có lợi a, buổi tối nấu mấy món về táo cũng được, Ngao Mộ Thiên nhìn quả táo Dịch Nhiên để trên bàn tính một hồi tìm người học nấu ăn, mặt mũi cái gì, thấy Tiểu Nhiên thì bay mất.
Mới vừa đi tới cửa quân bộ, Dịch Nhiên đã thấy tiểu chiến sĩ mặt tròn —— Từ Vinh, Từ Vinh lúc này cũng thấy Dịch Nhiên, đi tới đứng nghiêm chào, “Dịch thiếu tá, Thẩm thượng tướng đã đợi ngài lâu.”
Dịch thiếu tá? Dịch Nhiên nháy mắt mấy cái mới nhớ tới mình quả thật là có cái ngoại hiệu như vậy, “Ừ, dẫn đường a.”
Không có từ trên mặt Dịch Nhiên nhìn ra chút áy náy nào, Từ Vinh còn phát giác ra bản thân ở trên đầu Dịch Nhiên viết thêm hai chữ ‘ngạo mạn’, dù sao một cái Thượng tướng một cái Thiếu tá, cuối cùng vẫn là Thượng tướng đợi gần tiếng đồng hồ.
Không hề áy náy Dịch Nhiên lần đầu tiên chủ động chào hỏi Thẩm thượng tướng, cái này làm cho đối phương vội vàng chạy ra bên ngoài xem có phải là mặt trời lại đen, tang thi lại vào thành.
“Khụ.” Thẩm thượng tướng sờ sờ râu, điềm nhiên như không lại đi đến, “Tiểu Dịch a, không có việc gì đừng dọa người già.”
“…” Vốn còn muốn cám ơn đối phương về chuyện vào thành, Dịch Nhiên lập tức bỏ đi ý nghĩ này, “Không biết Thượng tướng bảo tôi đến có chuyện gì?”
Thẩm thượng tướng khoát khoát tay, “Đừng lạnh nhạt như vậy, quân đội đã sớm đem cậu về dưới trướng ta, từ nay về sau gọi ta Thẩm gia gia là được.”
“…”
Nhìn mặt Dịch Nhiên, Thẩm thượng tướng vội vàng vuốt lông, “Dịch Nhiên a, tốt xấu cậu cũng nên nói một câu, đi làm quen đội viên Đội a?”
“Ừ.” Dịch Nhiên gật gật đầu, nếu Mộ Thiên cũng không phản đối, cho nên cậu cũng không làm ngược lại, “Bất quá, nếu như bọn họ không phục tôi?”
“Đem bọn họ an bài đội khác.” Biết rõ Dịch Nhiên lòng dạ ngoan độc Thẩm thượng tướng vội nói, dù sao so với Dịch Nhiên khi làm nhiệm vụ mặc kệ họ chết sống, còn không bằng ngay từ đầu ném tới đội khác.
“Đi.” Có được cam đoan của Thẩm thượng tướng, Dịch Nhiên cũng không làm khó đối phương.
“Đi thôi, ta mang cậu đi nhận thức những người khác.”
Dịch Nhiên đi theo sau lưng Thẩm thượng tướng xuống lầu, trực tiếp đi về hướng thao trường, “Đội rất phức tạp, lúc trước chỉ có - đội viên, về sau cũng có gia nhập thêm, cho nên có lính mới cũng có lính lão luyện.”
“- đội?”
“Ừ, hơn mười ngày trước ba tiểu đội tiếp nhiệm vụ kết quả trở lại thiếu / người, cho nên đành phải đem bọn họ một lần nữa phân bố lại.” Dù sao nếu như người quá ít, không tốt an bài nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ gì?”
Thẩm thượng tướng dưới chân dừng lại, “Về sau cậu sẽ biết.”
Dịch Nhiên nghe ra Thẩm thượng tướng không muốn nói, cậu cũng không hỏi tiếp, dù sao có cái gì không đúng cậu né là được, so về trốn ai có thể vượt qua cậu?
“Dù sao về sau đánh không lại có thể bỏ chạy.” Đi ở phía trước Thẩm thượng tướng đột nhiên nói.
“…” Đối với Thẩm thượng tướng dám ở quân khu quang minh chính đại nói lời này làm cho Dịch Nhiên rất là bội phục.
Một chuyến ba người đi đến thao trường, - người quần áo tùy ý, có nghi hoặc, có điềm nhiên, có xem cuộc vui.
Dịch Nhiên mi nhảy lên, ở đám người kia thấy vài bóng dáng quen thuộc, Vu Đồng và Liễu Hy bọn họ sao lại ở đây?
Bất quá hiện tại không phải lúc hỏi cái này.
“Đội tập hợp!” Từ Vinh vượt lên trước tiến lên tập hợp thành viên Đội , sau đó thối lui đến đằng sau Thẩm thượng tướng.
Ngoại trừ nhận thức vài người, còn lại đều là biếng nhác đi tới, Thẩm thượng tướng trên mặt cũng không giận, xem ra loại hiện tượng này rất thông thường, dị năng giả vốn đặc biệt hơn quân nhân.
Dịch Nhiên nhíu mày, nếu như sau này vẫn như vậy, cậu tình nguyện một người cũng không muốn.
Thẩm thượng tướng thấy biểu cảm của Dịch Nhiên liền biết cậu muốn nói gì, vội vàng nhỏ giọng ngăn cản nói, “Cậu trước phải dạy dỗ bọn họ, nếu thật sự không được mới cho bọn họ đi đội khác.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, cậu sẽ ‘dạy dỗ’, thật sự.
Không biết vì sao thấy ánh mắt Dịch Nhiên phá lệ chăm chú, Thẩm thượng tướng trong nội tâm bất an, sao ông thấy cậu ta cứ như sói đói ba ngày? Ảo giác a.
Thẩm thượng tướng tiến lên một bước, tay chỉ là khẽ nâng, vốn đội ngũ còn rời rạc nói nhỏ lập tức biến thành rời rạc yên tĩnh, xem ra Thẩm thượng tướng vẫn là có uy danh.
“Vị này là đội trưởng của các người, Dịch Nhiên.” Thẩm thượng tướng chỉ vào Dịch Nhiên giới thiệu, một lời nói ra, phía dưới lại vang lên bàn tán xì xào, nhìn về phía Dịch Nhiên, ánh mắt khinh thị chiếm đa số, dù sao Dịch Nhiên tuổi còn trẻ, hơn nữa nhìn da mịn thịt mềm, làm sao có thể dẫn đội, cho nên càng nhiều người nghĩ đây cũng là một người đi cửa sau.
“Ta phản đối!” Một hán tử thoạt nhìn lỗ mãng đi ra, “Bọn ta không chấp nhận đi cửa sau.” Hắn vốn là đội viên Đội , đội trưởng chính là cháu ngoại trai của trưởng quan nào đó, nhưng một lần làm nhiệm vụ đơn giản bởi vì chỉ huy sơ sót làm đội viên chết hơn phân nửa, đội trưởng thì tốt hơn, đã trở lại làm viên chức ZF (Chính phủ), sống cũng tốt lắm, nhưng các anh em hắn đã chết làm sao bây giờ?
Nói trắng ra lập tức khiến cho trong đội ồn ào, nói đến nói đi, vẫn là bề ngoài Dịch Nhiên không đáng tin, nếu như đổi thành Ngao Mộ Thiên, bằng tướng mạo kia cũng có thể làm cho hơn phân nửa người câm miệng.
Đứng ở một bên, Vu Đồng muốn vì Dịch Nhiên nói gì đó kết quả bị Liễu Hy giữ chặt, “Đừng vướng bận.” Hiện tại tình huống này chỉ có Dịch Nhiên ra mặt mới được, hơn nữa những người này cũng xác thực thiếu đánh, nhìn nửa ngày Liễu Hy nhíu mày, những người này thật có thể giết tang thi sao? Trên đường đi theo Dịch Nhiên, đám người kia không phát giác ra bản thân bắt đầu dùng tiêu chuẩn của Dịch Nhiên nhìn người khác.
“Không phục sao? Phản đối sao?” Dịch Nhiên thiêu mi, trên khóe miệng giương lên, bẻ bẻ ngón tay, phát ra thanh âm xương cốt răng rắc, “Vậy bớt nói lời vô ích, ai không phục, lên một lượt.”
Tình huống quen thuộc như thế làm cho Liễu Hy bọn người lui về phía sau, bọn họ cũng không muốn ‘trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết’, hơn nữa sau khi đến B thị, Dịch Nhiên càng mạnh.
“Ta tới trước.” Hán tử bắt bẻ lúc nãy cũng không khách khí, “Tiểu tử, ta cũng là thể năng dị năng giả, cẩn thận.” Theo động tác liên tục của Dịch Nhiên, nghĩ lầm đối phương là thể năng dị năng giả.
“Không sao, không cần lưu tình.”
Vừa nghe lời này, hán tử không nói hai lời ra trọng quyền, Dịch Nhiên thân thể thấp xuống, một quyền đánh ở bụng đối phương, thành công làm cho đối phương bay ra ba thước gì đó, đây là Dịch Nhiên thả nước.
Hết thảy đều như điện quang, thắng bại đã phân, lập tức, một bộ phận nhìn về phía Dịch Nhiên, sắc mặt khinh thị chuyển thành kính sợ, có thể một quyền đem lão Trương đánh đi, lực lượng này có bao nhiêu mạnh a?
“Còn ai nữa không?”
“Tôi.” Một nữ tử mềm mại đi ra, “Tôi là phong hệ dị năng giả cấp , Hạ Nhu, kính xin Dịch đội chỉ giáo nhiều hơn.”
“Tôi nói, còn có những người khác sao? Từng người đến quá kéo dài thời gian, không bằng không phục lên một lượt a.” Dịch Nhiên nhìn cũng không nhìn nữ nhân, đã giữa trưa, cậu còn đáp ứng Mộ Thiên giữa trưa cùng nhau ăn cơm.
“Cậu!” Cho rằng Dịch Nhiên xem thường mình, mặt nữ nhân đỏ lên.
“Đã như vậy, tôi đây cũng tới.” Một nam nhân anh tuấn đi ra, “Hỏa hệ dị năng giả cấp , Tiếu Vũ.”
Hết chương .