Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh

quyển 1 chương 90

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho dù không cần mở mắt, Trương Thư Hạc cũng biết người vào lúc này là ai, nhưng vẫn cảm nhận thấy toàn bộ thân thể không thể khống chế thoáng cứng đờ. Còn chưa đợi y xoay người, người đó đã tới phía sau, kế đó trong nháy mắt thân thể tựa như bị một ngọn lửa bao vây, bị nhốt trong lòng người đó.

Tâm tư Trương Thư Hạc lưu chuyển, động tác không chậm, lập tức gập khuỷu tay xoay người muốn đẩy người đó ra, miệng lại nói: “Chờ một chút, hôm nay không được...”

Ai biết Kim Trảm Nguyên lại như không nghe thấy, hai mắt cho dù trong hơi nước cũng sáng đến dọa người, hắn cúi đầu, bá đạo hôn chặt đôi môi màu hồng nhạt của người trong lòng, miệng lại trái ngược với phong cách hành sự trước đây, dường như có chút tức giận lạnh lùng cứng nhắc nói: “Trước đây cậu dùng cấm thuật luyện chế tôi, hạ mệnh lệnh, tôi đều nhất định phải chấp hành, nếu không sẽ phải chịu nỗi khổ tinh thần rạn nứt. Nhưng hôm nay, tôi bất quá chỉ muốn thân thiết với cậu vài lần, nhưng mỗi lần cậu đều tìm đủ loại vịn cớ qua loa, không phải thân thể không thoải mái, thì là tu luyện tới thời khắc mấu chốt không thể quấy nhiễu, thậm chí dứt khoát bế quan, bình quân ra, mỗi mười ngày mới chịu để tôi chạm một hai lần, cậu còn tưởng rằng tôi vẫn là phó thú mà cậu luyện chế? Mọi chuyện nhất định phải mặc cho cậu sai bảo, cậu nói gì phải nghe nấy? Hay cậu cảm thấy dã thú sơn lâm hóa hình như tôi, đều là súc vật hạ đẳng, không xứng giao hoan với tu sĩ nhân loại như cậu?”

Kim Trảm Nguyên đè thấp thanh âm, trong giọng nói lộ ra sự phẫn uất nồng đậm không thể tan.

Nghe thấy hai chữ giao hoan, Trương Thư Hạc chỉ cảm thấy gương mặt trở nên có chút cứng ngắc. Về chuyện thân thiết với Kim Trảm Nguyên, trước đó xác thực y từng chật vật trốn tránh, điều này ngoại trừ vì Kim Trảm Nguyên cực kỳ chấp nhất và cương quyết ở phương diện này, nam nhân với giống đực, khiến trong lòng Trương Thư Hạc nhất thời khó có thể chấp nhận, từ sự chán ghét đến sự ngăn cách đối với việc này, cho dù dưới sự ám chỉ tâm lý trường kỳ, cũng cần một thời gian quá độ dài lâu, muốn y chấp nhận đối phương như đồng tính nam chân chính, đồng thời dung hòa cùng vui, như cá gặp nước trong khoảng thời gian ngắn, đó gần như là chuyện không có khả năng làm được, quá khó khăn.

Bất quá trước đây y cũng có thái độ như vậy, tuy rằng Kim Trảm Nguyên thường thường lộ ra vẻ mặt bất mãn, nhưng cũng không có giọng điệu như vừa rồi, nói yêu tu này vui giận thất thường, thực đúng là không phải không có lý.

Thấy Trương Thư Hạc đang ngây người, ngay cả nửa câu giải thích cũng không có, lửa giận của Kim Trảm Nguyên càng tăng lên, một tay hắn ôm chặt y vào trong ngực, nâng ót y, cúi đầu hung hăng hôn đôi môi mềm mại nhu hòa kia, hôn còn sâu hơn mấy phần so với trước đây, mút cắn đến mức hơi thở người trong lòng bất ổn, giãy dụa mấy lần mới buông ra.

Lần này ngủ say, dường như đã rất lâu rồi không ôm khối thịt đầu quả tim này, chỉ cảm thấy một phương diện trong lòng có lửa giận một phương diện lại rất tự tin. Ôm người trong lòng, cảm nhận thấy trong mấy ngày nay hắn không có mặt, dường như thân thể Trương Thư Hạc lại có thêm được chút thịt.

Tỉ lệ vóc người Trương Thư Hạc vốn cực kỳ cân xứng, vừa không gầy đến thấy xương, cũng không có chút thịt thừa, hơn nữa nhiều năm ăn chay da trơn bóng nhẵn mịn, sờ vào trong ngực thoải mái nói không nên lời. Kế đó cánh tay Kim Trảm Nguyên tham lam nhanh chóng siết chặt, càng ngày càng dùng sức ôm, hận không thể khắc y vào trong thân thể mình.

Trương Thư Hạc bị thắt mà lông mi khẽ giật, thân thể yêu tu này còn cứng hơn so với dây thép cốt sắt, tâm tình bốc lên thì tay thường không biết nặng nhẹ, nếu không phải mình khác với người thường, dưới cái thắt này đã sớm vỡ xương chết rồi. Không khỏi vận công chống lại, tuyệt không phải vì muốn phân cao thấp với Kim Trảm Nguyên, mà là để cho hắn tỉnh táo một chút, dù sao thân thể mình là máu thịt, không phải cao su đất sét, bóp nát chặt vụn xong, còn có thể gom nặn lại.

Hành động của Trương Thư Hạc xác thực đã đánh tỉnh Kim Trảm Nguyên, hắn cũng thực sự thả lỏng tay ra, bất quá trên mặt mang vẻ ấm ức, dựng thẳng mi, ánh mắt cũng trở nên hung thần ác sát oán hận nói: “Đối với tôi thì phiền chán đầy mặt, đối với nam nhân khác, thì sắc mặt tốt mong ngóng thay quần áo ra ngoài ăn cơm với người ta. Thế nào? Bản thể của tôi là một con báo khiến cậu cảm thấy khó có thể chịu đựng như thế?” Nói xong, ánh mắt ngoan lệ vặn thân thể Trương Thư Hạc qua, một tay sờ soạng hướng xuống, dùng sức xoa nắn vài cái, liền tách phần mông ngọc mịn hình dạng căng đầy phía sau ra. Bởi vì dùng sức quá mạnh, chỗ trắng noãn đó bị nắn không còn ra hình dạng, cũng lộ ra khe mông hồng nhạt. Bụng dưới của Kim Trảm Nguyên chợt nóng lên, đỡ vật tím đen to dài giữa chân, liền nhắm ngay chỗ màu hồng nhạt mà hắn đã dùng nước miếng xoa, thắt lưng cường tráng thoáng đưa về phía trước, liền đẩy vào.

Ban nãy Trương Thư Hạc sau khi nghe xong, trong nháy mắt đã hiểu rõ nguyên nhân cái tên này thịnh nộ lửa giận, vậy mà là do chuyện sáng sớm y ra ngoài ăn cơm với Khấu Vận Thành. Khi yêu tu này chưa hóa hình, dục vọng chiếm hữu đối với y đã mạnh đến mức không cho phép người xa lạ dùng bất cứ ngôn ngữ nào lôi kéo làm quen với y, càng không cho phép y thân cận với bất cứ kẻ nào, dù là Lưu Hải với Ngụy lão đầu, cũng phải thích ứng mấy năm, cảm thấy hai người này rất yếu, không có tính uy hiếp mới dễ dàng tha thứ một chút, không ngờ sau khi hóa hình lại tái phát bệnh này.

Còn chưa đợi y mở miệng giải thích nửa câu, người phía sau đã vặn y qua, chỉ cảm thấy chỗ yếu đuối phía sau đau đớn một trận, một cái chày to như bị thiêu đỏ kiên quyết đâm vào, dù sức chịu đau của Trương Thư Hạc mạnh, nhưng bộ phận non mềm nhất thân thể bị cưỡng ép tách ra, không ngừng đâm nện, cũng nhịn không được rên đau.

Trước đây tuy rằng Kim Trảm Nguyên làm đến giai đoạn sau sẽ không khống chế được có chút mãnh liệt, nhưng chưa từng làm bừa ngay từ lúc đầu như thế. Trương Thư Hạc chỉ có thể lần nữa dùng cánh tay chống tường, thân thể hơi ưỡn lên, cắn răng bắt đầu tìm điểm kết hợp phù hợp dưới sự va chạm để giảm bớt đau đớn.

Mà Kim Trảm Nguyên nghẹn lửa trong lòng, hung hăng nắm lấy thắt lưng Trương Thư Hạc, giữa hai đùi bị tách ra có một vật to lớn tím đen đang nhanh chóng ra vào, động tác va chạm mỗi một lần đều dùng hết sức, khiến phần mông trắng noãn bị nện không ngừng vang rung trời, rung động không thôi cũng không bỏ qua.

Hơn mười phút sau, Trương Thư Hạc cuối cùng nhịn không được nữa, nâng tay nắm lấy một cánh tay vẫn giam chặt thắt lưng y của Kim Trảm Nguyên, thấp trầm nói với giọng khàn khàn: “Sáng sớm ra ngoài tôi chỉ vì muốn hiểu rõ một số việc về phù trận, sau khi hiểu rõ, tuyệt không ăn cơm đã trở về trước, còn có, tôi cũng không có nửa phần hảo cảm với người kia...” Sau khi thỉnh thoảng nói ra, sẽ không chịu nổi mà thở dốc vài tiếng. Vật của yêu tu này quá dài, dưới sự dốc toàn lực, nơi sâu nhất bị đâm đến, như vạn kiến gãi cắn, ba loại cảm giác tê ngứa đau dung hợp lại cùng nhau, y thật sự chịu không nổi, thấy hắn vẫn không có dấu hiệu dừng lại, lập tức dùng sức nắm chặt cánh tay bên hông, giọng điệu mang theo chút kinh hoảng cắn răng nói: “Kim Trảm Nguyên, anh đẩy quá sâu, chậm một chút... Anh muốn khiến tôi mười ngày không xuống được giường? Hay là sống sờ sờ đau chết ở đây?”

Trước đó mặc dù Kim Trảm Nguyên trong giấc ngủ say, nhưng thần trí vẫn thanh tỉnh, sau khi biết được Trương Thư Hạc không chút do dự theo một nam nhân với ánh mắt rõ ràng có ý đồ gây rối ra ngoài ăn cơm, đố kị cả buổi sáng gần như muốn phát cuồng. Rốt cục khi Trương Thư Hạc trở về vào phòng tắm, bản thể mới tỉnh lại từ trong giấc ngủ, hắn thậm chí không quan tâm việc củng cố tu vi tinh tiến không ít lần này, liền nén lửa giận xông vào, sau khi nhìn thấy thân thể trắng như tuyết xối dưới nước của Trương Thư Hạc, mà y cũng không hề để ý tới hắn, thậm chí ngay cả đầu cũng không quay lại, lửa giận được kiềm nén trong nháy mắt bùng nổ.

Bất quá, ban nãy khi nghe thấy Trương Thư Hạc giải thích, thần trí hắn đã có chút hòa hoãn, bởi vì tu vi tiến mạnh, lại không được củng cố đúng lúc, không thể đúng lúc khống chế tâm tình, hơn nữa lại làm loại chuyện này, nếu là người khác có thể hắn đã sớm giơ một cước đá đi, đúng lúc rút tinh nguyên ra, nhưng đối phương vẫn nhất mực là người trong lòng mình, bình thường sờ cũng sờ không được, lúc này lại đang được nắm trong tay, mà chỗ kia lại gắt gao hút lấy hắn, vừa nóng vừa chặt vừa trướng, như hàng trăm cái miệng nhỏ liếm mút, hút cắn, mùi vị đó thật sự là tiêu hồn thực cốt, lúc này kêu hắn rút ra, không thể nghi ngờ tựa như cực hình.

Thế nhưng, sau khi nghe thấy người trong lòng kêu đau, cho dù lửa dục đốt người, hắn cũng không nỡ thực sự đả thương người trong lòng, động tác miễn cưỡng dần dần chậm lại, không dám tiếp tục quá mãnh liệt, chỉ là khó nhịn dùng tay vuốt ve chỗ mềm mại có chút sung huyết kia của Trương Thư Hạc, sau đó động tác chậm lại, cũng áp sát phần lưng trơn bóng của người trong ngực, một tay dời về vật thon dài phấn hồng mà bình thường hắn yêu nhất phía trước, một tay nâng lên một chân vô lực của Trương Thư Hạc, để khuỷu chân treo trên cánh tay hắn, gánh chịu phần lớn thể lực của y, như vậy động tác ra vào sẽ thông thuận hơn.

Trong khoảnh khắc, trong một đoạn thời gian rất dài phòng tắm nho nhỏ đều vang lên những tiếng “pách pách” đan xen không ngừng, với từng đợt tiếng thở dốc khó nhịn và tiếng hô nặng nề bị dục vọng khống chế.

Lần này thân thể Trương Thư Hạc xác thực không thoải mái, sau đó là do Kim Trảm Nguyên giúp tắm rửa, đặt lên giường thì Trương Thư Hạc đã ngủ. Kim Trảm Nguyên đã sớm tiết xong lửa, hơn nữa sau khi biết Trương Thư Hạc với nam nhân kia ra ngoài không có chuyện gì, cũng không ăn cơm, chỉ hỏi mấy vấn đề, nhất thời trong lòng từ mây mù rậm rạp biến thành trời trong nắng ấm.

Dùng ngón cái sờ sờ nơi màu phấn hồng khiến hắn tiêu hồn kia, rốt cục cũng khiến cho hắn có chút áy náy. Tuy rằng mỗi lần làm xong nơi đây của Trương Thư Hạc đều sẽ sưng đỏ, nhưng lần này đặc biệt nghiêm trọng, thậm chí còn có chút tơ máu, nói không đau lòng là nói dối, bất quá Kim Trảm Nguyên là người sẽ không đặt áy náy với yêu thương trên mặt, hắn chỉ không chút do dự rạch một vệt nơi ngực của chính mình, lấy vài giọt máu màu đỏ kim ngậm trong miệng, sau đó tiếp cận mặt qua, vươn đầu lưỡi bôi máu tới đó. Bởi vì hiện tại nơi đó quá yếu đuối, tựa như chỉ còn lại một tầng da hơi mỏng, nếu dùng ngón tay, chỉ sợ luồn vào sẽ xuất huyết, chỉ có thể dùng đầu lưỡi mềm mại dùng máu thấm ướt trong ngoài, bôi xong thậm chí còn chưa đã nghiền mút vài cái bên cạnh, cố ý lưu lại mấy vết đỏ mới dừng lại, sau đó tà tứ liếm liếm đầu lưỡi, xem như thu hồi lợi tức, bởi vì nếu là lúc bình thường Trương Thư Hạc tuyệt đối sẽ không để cho hắn làm như vậy vào ban ngày ban mặt.

Năng lực khép miệng vết thương của máu thịt yêu tu cực kỳ mạnh, bởi vì trong máu của chúng trời sinh đã chứa năng lực tự lành, nhất là máu nơi ngực, hiệu quả cực tốt, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao máu của yêu tu cực kỳ trân quý, mỗi một giọt máu của chúng đều do tu vi biến thành, tổn thất một giọt sẽ phải tu luyện rất lâu mới có thể bù lại.

Trương Thư Hạc lần này ngủ, đủ một ngày một đêm mới tỉnh, nếu nói không căm tức yêu tu, đó là điều không có khả năng, bất quá y không phải loại người rảnh rỗi không có việc gì làm thích kiếm chuyện đánh nhau, cũng sẽ không không biết tự lượng sức đi so thực lực với yêu tu, nhiều lắm là thái độ lãnh đạm, nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến cho Kim Trảm Nguyên bất an. Sau khi lấy lòng mọi cách đều vô dụng, Kim Trảm Nguyên cũng bốc lên tà hỏa, thế nhưng cũng chỉ dám bốc trong lòng, bởi vì Trương Thư Hạc căn bản không để ý tới hắn, hắn đã sớm cảm nhận được loại lãnh đạm này còn đáng sợ hơn so với cãi nhau. Ngay khi hắn buồn bực, mới sáng sớm người khởi xướng việc này lại tới, lửa giận của Kim Trảm Nguyên rốt cục cũng có chỗ phát tiết.

Khấu Vận Thành ngày hôm qua xuất sư bất lợi, trở lại cả đêm tự kiểm điểm bản thân, nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy hình như không có chỗ nào khiến đối phương tức giận, vậy giải thích duy nhất chính là đối phương không phải đồng tính nam, cũng có tâm tình chán ghét với đồng tính nam, hoặc là y đã có bạn lữ rồi. Bất quá Khấu Vận Thành đã âm thầm tìm người điều tra qua, Trương Thư Hạc tuyệt không có bằng hữu thân mật, có thì cũng không phải quan hệ bạn lữ, vậy tính khả năng cao nhất cũng chỉ có việc y không phải đồng tính nam. Nhưng kết quả này lại không dễ xử lý nhất, nếu là trước kia, có lẽ gã sẽ từ bỏ, dù sao điều kiện của gã không tệ, nếu thực muốn tìm, trong căn cứ có rất nhiều, thậm chí có thể tùy tiện cho gã lựa chọn.

Thế nhưng, Trương Thư Hạc thật sự quá ưu tú, cho dù tướng mạo với điều kiện của gã đều không tệ, nhưng khi đối mặt đối phương, cũng sẽ cảm thấy tự ti. Trương Thư Hạc không phải loại tướng mạo bắt mắt nhất trong đống người, lần đầu tiên gặp liền cảm thấy chấn kinh như thiên nhân, nhưng lại là loại chân chính không có nửa thái độ làm ra vẻ, cử chỉ dường như tự nhiên mà thành, không cần tạo hình, khí chất thật sự cũng là trong vạn không một, mà mình bất quá chỉ là một thầy giáo trong căn cứ, tuy rằng trình độ sinh hoạt so ra tốt chút, thế nhưng dựa vào sự xuất sắc của đối phương, hoàn toàn có thể có lựa chọn tốt hơn, không nhất định phải làm bạn lữ với gã.

Nghĩ đến đây, Khấu Vận Thành lại có chút không cam lòng. Mấy năm nay, dù sao có cảm giác duy nhất cũng chỉ có một người này mà thôi, cho dù đối phương không phải đồng tính nam, gã cũng phải thử một chút, cổ vũ bản thân, không trả đủ nỗ lực, làm sao có thể nhận được tình yêu thơm ngọt.

Kế đó, sáng sớm gã liền mua bữa sáng đến, mong được lần nữa nói chuyện với Trương Thư Hạc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio