Vì bị Chiến An Tâm chặn ngang, Trần Lam phản ứng lại, vội vàng né tránh Hứa A Văn, hung hăng đẩy
hắn một cái,
Hứa A Văn nhất thời không bắt bẻ, buông lỏng tay ra, hắn đứng tại chỗ không chút suy
chuyển, nhưng Trần Lam lại bị chính lực đạo của mình bắn ngược, bước chân lui ra sau một chút, rơi
vào trong biển!
Nàng mới đạp chân vài cái thì cá biến dị ở chung quanh đã bơi tới đây, đuổi theo cắn nàng.
Hứa A Văn quýnh lên, đang tính nhảy xuống cứu nàng nhưng lại phát hiện, nàng ở trong biển không
nhanh không chậm bắt được một con cá biến dị, vung một quyền qua, làm con cá trong tay bị đánh chỉ
còn nửa cái đuôi.
Ba người xúm lại mới nhớ, Trần Lam là dị năng giả hệ kim, đao thương bất nhập, cá biến dị cũng
không thể cắn được nàng.
Chờ Trần Lam bơi lên bờ, Hứa A Văn đã rời đi bến tàu, vội đi giải quyết việc trong doanh địa.
Chiến An Tâm đi tới, đưa cho nàng một chiếc khăn lông khô, cười hì hì nhìn nàng, nói:
"A Văn và A Võ phải vội đi, trong chốc lát hai người bọn họ phải chủ trì hội nghị này, ngươi đi
theo ta nào, ta sẽ phụ trách chiêu đãi ngươi, trước mang ngươi đi đổi bộ quần áo, sau đó sẽ cùng
ngươi đi dạo doanh địa nào, nhìn phong cảnh nơi này nhé."
Trần Lam sửng sốt, nhìn nụ cười xinh đẹp trêи mặt Chiến An Tâm, trong lòng nàng có chút đau xót,
nhưng nàng nghĩ gì trong lòng, kỳ thật Chiến An Tâm hẳn là đều biết, nhưng nàng ấy vẫn thản nhiên
khi đối mặt với nàng với tư thái không chút để ý, làm cho Trần Lam tự biết mà xấu hổ.
Nàng lại nghe được Chiến An Tâm cười nói:
"Ngươi thật là suy nghĩ quá nhiều, phụ thân ngươi cũng nghĩ quá nhiều, ta và A Văn, chỉ là quan hệ
hổ bằng cẩu hữu mà thôi, kết hôn sao? không bằng ngươi đi hỏi A Văn một chút xem có nguyện ý cưới
ta hay không?"
"Cái gì?"
Trần Lam không rõ Chiến An Tâm đang có ý gì, bảo nàng đi hỏi hứa A Văn, xem hắn có nguyện ý cưới
nàng ấy hay không sao?bg-ssp-{height:px}
Trong thâm tâm Trần Lam muốn hỏi rõ ràng nhưng Chiến An Tâm đã đi trước, chậm rãi đi trước, Trần
Lam chỉ có thể đi theo sau Chiến An Tâm, cùng nàng ấy đi vào bên trong doanh địa.
"Nơi này là mấy bác mấy chú của ta muốn xây dựng lại, giống như doanh địa của chúng ta ở phía nam,
chức trách của nơi này chủ yếu sẽ là nơi cung cấp vật tư cũng như nơi nghỉ ngơi tị nạn của mọi
người."
Trêи đường đi Chiến An Tâm đều giảng giải cho Trần Lam.
Nơi này rất lớn, chủ yếu bởi vì bờ đông không có một ngọn cỏ cho nên doanh địa được
thành lập ở một khoảng đất rất rộng rãi.
Diện tích rất rộng lớn, nhưng không giống với doanh địa ở phía nam chính là nơi này có xây dựng khu
dừng chân, khu vực hưu nhàn còn lại không thiết trí khu quân sự,
"Quân đội của Bách Hoa thành các ngươi không tính đóng quân tại bờ biển phía đông này sao?"
Trần Lam tham quan một vòng cho tới khu nhà ở được phân phối cho mình, có chút khó hiểu hỏi Chiến
An Tâm.
"Ba mẹ ta nói, nên cho một ít người ăn không ngồi rồi có cơ hội tham dự vào cuộc chiến ở đây."
Chiến An Tâm đi trước dẫn đường đã quay đầu lại, liếc nhìn Trần Lam một cái, còn nói thêm:
"Cho nên các vị cường giả sẽ không tới, quân đội cũng sẽ không tới."
Vì vậy nơi này chỉ có một ít "người trẻ tuổi" sinh sau khi mạt thế, lại không thể tòng quân trong
căn cứ Thời Đại tới đây.
Sau đó, Chiến An Tâm nghiêng người, đẩy một cánh cửa gỗ trước gian phòng bằng đá, nàng
mỉm cười nói với Trần Lam.:
"Tới rồi, đây là phòng của ngươi, ta "cố ý" sắp xếp cho ngươi đó." "Có ý gì?"
Trần Lam khó hiểu, nghiêng đầu nhìn Chiến An Tâm nhưng nàng ấy đã đi rồi.
Nàng ấy chỉ để lại bóng dáng lả lướt cùng bàn tay với thủ thế hẹn gặp lại mà đầu cũng chưa thèm
quay lại nhìn Trần Lam, sau đó cứ như vậy rời đi.