Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạc Ngân thấy mọi người đã tránh xa ở bên ngoài phạm vi ảnh hưởng, liền nhảy khỏi nóc hầm. Tay vung lên, một kết giới trong suốt bao quanh khu công trình chỗ con tang thi đang chuẩn bị xông ra, ngăn cách bọn Đường Ngạo bên ngoài, bảo vệ họ an toàn.
Vu Tư Tuyệt nhìn Mạc Ngân làm xong tất cả liền đi nhanh đến cửa hầm, không ngừng thi triển lôi hệ mà đánh vào trong. Từng sợi sấm sét màu tím cứ theo hai tay anh mà bay múa. Đánh ầm ầm lên những phần lộ ra của tang thi, khiến những cái đầu lồi ra của nó cháy đen thui.
Nếu như tang thi bình thường đã bị anh giật cho thành tro. Nhưng con tang thi này lại chỉ cháy khét, đủ để thấy phòng ngự của nó mạnh hơn tang thi biến dị khác rất nhiều. Vu Tư Tuyệt thấy lôi hệ cũng không làm gì được nó liền thu hồi dị năng. Hai tay anh lập tức kết một cái ấn đơn giản, miệng nói " Hỏa diễm thâm uyên, đi." Một ngọn cực lớn màu đỏ kỳ lạ từ người anh bay ra. Nó dung nhập vào lồng băng của Mạc Ngân tạo thành hình thái cực âm dương cực lớn. Nửa là băng tinh khiết phát quang, nửa là lửa đỏ rực như máu. Không ngừng cùng nhau thiêu đốt con tang thi bên trong, lúc thì lạnh tận xương cốt, lúc lại nóng như trong dung nham.
Đám người Đường Ngạo, Ngô Dương ở xa xa còn bị hai luồng khí nóng lạnh này làm cho ảnh hưởng. Sắc mặt ai nấy lúc tái lúc đỏ, nhìn vô cùng khôi hài. Nhưng nhìn thấy hai người đang thi triển dị năng khủng bố bên trong, làm cho tất cả mọi người có mặt ngày hôm nay trỗi dậy một quyết tâm biến cường. Họ muốn mình sẽ có một ngày cũng trở nên mạnh mẽ như thế, soái khí như vậy. Phát động di nặng tầm xa lợi hại như thế. Trong lòng mỗi người đều vô tình thấp lên ngọn lửa kiên cường, một phần quan trọng khiến bọn họ trở thành những vị tướng quân dũng mãnh, danh tiếng vang dội sau này.
Con tang thi bị hai người liên thủ tấn công, nó phát ra những âm thanh gào thét nho nhỏ nhưng lại khiến mọi người nghe thấy đều muốn mao cốt tủng thiên.
() Cực kì kinh hãi. -> Tây du kí 西遊記: "Long Vương kiến thuyết, tâm kinh đảm chiến, mao cốt tủng nhiên" 龍王見說, 心驚膽顫, 毛骨悚然 (Đệ nhị hồi) Long Vương nghe nói, khϊế͙p͙ đảm kinh hồn, lông tóc dựng đứng.
Mạc Ngân đang tập trung phát động di năng thì nghe Mạc Tinh la một tiếng " Cẩn thận đằng sau." Cậu lập tức theo phản xạ mà nhún người bay lên, lăng không mà đứng nhìn xuống. Chỗ cậu vừa đứng kia xuất hiện một con tang thi, hai tay đầy móng nhọn đen sì đang hướng về phía trước mà đâm tới. Nó thấy tay mình đâm vào khoảng không liền bối rối, đôi mắt ánh xanh liền liếc nhìn xung quanh. Thấy hành động này của nó, Mạc Ngân kinh ngạc. Đây là tang thi biến dị có trí tuệ.
Vu Tư Tuyệt bên này thấy Mạc Ngân xém nữa mất mạng liền tức giận. Tay đánh ra một quả cầu lửa về phía con tang thi bỗng dưng ở đâu xuất hiện này, nhưng quả cầu lửa lúc sắp đánh trúng thì con tang thi biến mất tại chỗ. Thân ảnh nó lại xuất hiện cách đó hơn mét.
Dị năng thuấn di.
Ánh mắt Mạc Ngân mở lớn, thuấn di thường khi người có hệ không gian cấp cao trêи cấp mới thực hiện được. Mà theo cậu biết thì con tang thi mắt xanh này chỉ mới cấp đỉnh phong.
" Cậu chủ ngốc. Không nhất định phải dị năng không gian trêи cấp mới có. Theo hệ thống phân tích dữ liệu, con tang thi này khi còn sống đã có dị năng thuấn di sẵn rồi. Cho nên sau khi biến thành tang thi vẫn giữ được dị năng của bản thân." Mạc Tinh không ngừng xoay tròn, hất cầm tự tin nói.
"..." Mạc Ngân câm nín. Ý tưởng muốn bổ đầu chính mình lại nhảy lên. Thật mệt, tâm mệt, não còn mệt hơn.
Mạc Ngân nhìn kỹ con tang thi biến dị ở dưới. Hai mắt màu xanh lục như phát sáng, mái tóc ngang vai đầy bụi bặm. Thân hình không cao, tầm mét. Là tang thi nhưng ngoài làn da xanh tím, và bộ móng tay nhọn hoặc đen xì ra thì thân xác coi như hoàn hảo, không thiếu tay hay thiếu chân. Cơ thể cũng không có mùi thối rữa. Quần áo trêи cơ thể lại cực kỳ sạch sẽ, chân còn mang một đôi boot màu nâu mới tinh.
(@[email protected]) nhìn đến đây Mạc Ngân sa mạc lời. Gặp một con tang thi yêu sạch sẽ như thế, ai còn có thể nói gì được nữa. Thấy Vu Tư Tuyệt chuẩn bị dùng dị năng không gian kϊƈɦ sát con tang thi mắt xanh, Mạc Ngân vội nói.
" Giữ lại mạng sống cho nó. Con tang thi này, tôi muốn."
Tôi muốn, muốn, muốn....MUỐN.
Những từ này cứ vang dội nện thẳng vào tai của Vu Tư Tuyệt khiến anh cực kỳ không vui. Cậu muốn, muốn như thế nào hả. Nhìn qua con tang thi này cũng khá đầy đủ nhưng nó rất xấu xí. Có anh khí, khốc soái như anh không. Anh mà cậu không muốn đi muốn một con tang thi xanh lè này làm gì. Vu Tư Tuyệt càng nghỉ càng bực bội. Mặc kệ lời nói của Mạc Ngân. Hai tay anh vung lên, không gian xung quanh bán kính mét của con tang thi bắt đầu vặn vẹo.
" Dừng tay, đừng giết chết nó. Có vài điều tôi cần kiểm tra. Khi làm xong thì muốn giết tùy anh." Mạc Ngân thấy anh giận dữ hơn thì khó hiểu. Con tang thi này nãy giờ có đụng chạm anh đâu. Sao lại muốn giết nó như vậy chứ.
Nghe Mạc Ngân nói vậy lửa giận của Vu Tư Tuyệt mới dịu bớt nhưng sắc mặt vẫn đen xì như cũ. Mà cho dù sắc mặt anh có xấu hơn nữa cũng không ai biết đâu. Ai biểu anh trời sinh mặt than làm gì. Nhiều khi muốn tỏ ra "người ta rất tức giận, rất ủy khuất. Cầu an ủi..." này nọ cũng không được.
Vu Tư Tuyệt dùng vực của mình nhốt con tang thi mắt xanh lại. Điều lạ là nó chỉ hơi cực quậy một chút liền rất ngoan ngoãn nà đứng. Dùng đôi mắt xanh lục của mình mà liếc qua liếc lại xung quanh. Biểu cảm của nó có phần đáng yêu.
Mạc Ngân khóe miệng co rút vài cái vì ý nghĩ vừa hiện lên trong đầu. Thấy tang thi không còn khả năng gây nguy hiểm nữa liền chuyên tâm đối phó con tang thi tổng hợp này. Lúc này vách tường xung quanh đã bắt đầu nứt ra, vết nứt lan tràn không một chỗ lành lặn.
Chưa đến vài giây căn hầm vì lực công phá quá lớn mà nổ tung. Cũng may trước đó Mạc Ngân đã bày kết giới nên những mảnh vỡ chỉ bay bên trong kết giới của cậu, không hề làm bị thương những người bên ngoài. Nhưng Mạc Ngân và Vu Tư Tuyệt bên trong lại không may mắn như thế. Những mảnh vụn nổ ra văng bụi đất tứ phía, khiến tầm nhìn của Mạc Ngân bị cản trở. Dị năng trong tay vì thế mà đình chỉ, con tang thi lợi dụng kẻ hở mà công kϊƈɦ tới. Vu Tư Tuyệt chớp mắt xuất hiện bên cạnh Mạc Ngân, kéo cậu vào lòng, một màn chắn trong suốt kịp thời bảo vệ hai người.
Mạc Ngân nhờ vậy mới nhìn rõ phía trước, cậu thở phào một hơi. Cũng may khi Vu Tư Tuyệt kéo mình cậu liền theo bản năng mà tạo màn chắn bảo vệ hai người nên mới may mắn chặn lại được công kϊƈɦ của con tang thi.
Khi bụi tản ra hết, thân hình của tang thi xuất hiện toàn diện trước mắt mọi người. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền khiến mọi người ôm bụng mà nôn một trận. Mạc Ngân dù là người từng thấy qua vô số thứ kinh dị vẫn không nhịn được giật khóe môi. Toàn thân nó to tròn như một quả bóng, không có đầu. Chỉ có hai chân to lớn lồi ra bên dưới, hai tay dài và nhọn như một lưỡi dao, toàn thân được trăm ngàn cái đầu và tứ chi bao bọc, tỏa ra mùi hôi nồng nặc vang xa vạn dặm. Những cái đầu phát ra tiếng gầm gừ, thân thể nó bị lửa và băng không ngừng công kϊƈɦ. Vài chỗ đã chẳng còn lành lặn, nhưng nó vẫn không ngừng hướng về phía Mạc Ngân và Vu Tư Tuyệt mà phóng ra dị năng.
Thấy những quả cầu lửa nho nhỏ, băng chùy, hay bóng nước và những cục đá nhỏ trêи người con tang liên tục phóng tới, Mạc Ngân chỉ có thể một bên tránh né, một bên tìm điểm mù của nó. Nhưng toàn thân con tang thi này đều là đầu và mắt, cho nên thân ảnh cậu bay đến đâu nó đều thấy được. Nhất thời hai người chỉ có thể liên tục tránh thoát đoàn tấn công dồn dập. Mạc Ngân lướt nhìn nó một lần nữa, hai mắt cậu sáng lên. Vì cậu để ý thấy khi con tang thi chiến đấu, hai chân của nó sẽ không ngừng đung đưa, tất cả cái đầu đều đưa mắt lên trêи là cơ hội tốt để công kϊƈɦ.
Vu Tư Tuyệt cũng phát hiện điểm này, hai người nhìn nhau gật đầu. Dị năng trong tay Vu Tư Tuyệt không ngừng lớn mạnh, lửa đang vây quanh con tang thi lại lớn hơn, màu sắc cũng càng đỏ hơn. Khiến cơ thể tang thi phát ra tiếng xèo xèo và mùi thịt nướng khét.
Nhất thời con tang thi bị ăn đau, liên tục giẫy giụa. Toàn thân nó hiện lên một tầng ánh vàng của kim loại. Mạc Ngân thừa dịp nó đang phân tâm, cậu rút Phách ra. Giơ roi quất thẳng vào đôi chân của nó. Phách cuốn lấy đôi chân đầy sọ người một vòng, sợi roi lập tức phát ra ánh sáng tím. Từng đợt khói màu đen từ nơi Phách chạm tỏa ra. Mạc Ngân vung mạnh tay, Phách lập tức kéo theo thân hình to tròn của tang thi đổ ầm xuống.
Vì thân trêи là hình tròn cho nên khi bị cắt đứt đi đôi chân, con tang thi không thể tự mình đứng dậy nữa. Nó không ngừng lăn qua lăn lại. Nhưng lăn qua bên nào cũng là đường chết. Lăn bên trái đụng phải hỏa diễm, lăn lại bên phải lại gặp băng tinh. Nó phát ra tiếng kêu bén nhọn, không ngừng phát động dị năng mà phóng ra. Nhưng cho dù nó là tang thi cấp đa hệ đi chăng nữa. Trêи cơ thể nó là sự tồn tại của hàng ngàn con tang thi khác, cho nên dị năng cũng theo đó phân chia thành những phần nhỏ. Nếu chúng hợp lực lại cùng tấn công giống khi nãy thì quả thật rất mạnh. Nhưng bây giờ chúng mỗi nơi trêи cơ thể tự do phát ra dị năng, cho nên lực sát thương không đáng nhắc tới.
Mạc Ngân thấy con tang thi không ngừng lăn lộn. Trêи tay xuất ra một thanh kiếm dài máu xanh như băng của cậu. Thân hình lao thẳng lên không, cả người phát ra ánh sáng mỏng manh, lao thẳng xuống con tang thi. Cùng lúc này, băng hỏa xung quanh nó cũng bắt đầu thu nhỏ lại. Ép cho nó không còn đường lui.
"Bụp" một cái. Thân thể to lớn của tang thi nổ tung. Nhìn những viên tinh hạch lấp lánh đầy màu sắc rơi xuống mà trong lòng ai nấy cảm thán. Không ngờ trong cơ thể ghê tởm của tang thi lại có thể hình thành được những viên đá xinh đẹp như thế.
Mạc Ngân phủi phủi bụi bẩn trêи quần áo xong liền nhanh tay thu lấy một viên tinh hạch màu có kϊƈɦ cỡ to nhất vào không gian. Nhưng điều lạ là hệ thống Mạc Tinh lại không hề thông báo cho nhiệm vụ của cậu hoàn thành.
Chuyện gì sảy ra đây.?
Hình thái cực bên trêи giống như vầy nè. Nhưng khác là bên lửa sẽ có màu đỏ. Ta tìm thiệt lâu cũng không thấy hình nào phù hợp. Nên chỉ có thể chọn hình tựa tựa để mọi người dễ hình dung nha. Hôm nay được bữa làm chương dài.