Khi xe tiến vào khu vực gắn biển hiệu của tỉnh L thì mấy người Vu Tư Tuyệt bị cảnh sắc bên trong làm cho kinh ngạc. Không phải vì quá hoang tàn đổ nát mà là khung cảnh vẫn còn giữ nguyên như những ngày bình yên. Từ những ngôi nhà san sát nhau cho đến cánh đồng, vườn cây đều vẫn còn nguyên vẹn. Nếu như không phải trãi qua vài tháng chém giết tang thi, xém chết vài lần thì mọi người đã ảo tưởng rằng thế giới vẫn còn là thế giới an bình thịnh thế. Khung cảnh địa ngục vừa qua chỉ là bản thân một hồi Trang Chu mộng hồ điệp mà thôi.
" Nơi này không bị thiên thạch rơi trúng hả? Cả tang thi cũng không thấy bóng dáng đâu luôn." Hai xe dừng lại một nhà dân, Phàm Bân nhìn ngó xung quanh kϊƈɦ động mà nói.
" Mọi người có cảm thấy không khí cũng kì lạ hay không?" Đại Hán không hổ là người có thực lực cao. Y nhìn cảnh tượng đẹp đẽ yên bình trước mắt cũng không có buông lỏng cảnh giác, ngược lại cảm thấy một nỗi bất an dâng lên khó hiểu.
" Kì lạ? Em thấy bình thường mà." Phàm Bân tuổi còn nhỏ. Lại sinh trưởng trong gia đình nông dân bình thường. Cho nên đối với tư duy quan sát của bản thân không cao như những người từng trãi đời. Không thể so sánh với mấy con cáo già lão luyện đang ở trong đội được.
" Nó kì lạ là ở chỗ quá bình thường. Cậu nghĩ xem hiện tại thế giới bên ngoài là như thế nào. Mà đã qua gần nửa năm nơi này vẫn giữ lại được dáng vẻ lúc xưa. Cậu nhìn đằng kia đi, chỗ cái nhà có hàng rào đó. Thấy cái vườn trái cây hay không?." Phiến Phiến tuy là phụ nữ, nhưng con mắt của cô khá là nhạy bén. Gõ lên trán Phàm Bân một cái, đưa ngón tay chỉ vào một căn nhà cho nhóc thấy.
" Thấy, chị không chỉ em cũng không để ý. Vườn trái cây vậy mà còn trái xum xuê quá trời. Chúng ta có nên hái đem về thành H hay không? Em thèm hương vị của táo lắm rồi á." Phàm Bân hai mắt tỏa sáng mà nhìn vườn táo đầy trái kia. Nếu không phải ngại ngùng vì nhiều người đang nhìn, Phàm Bân nhất định sẽ lập tức chạy đến đó mà hái trái ăn cho đã ghiền.
" Ngu ngốc, bây giờ đâu đâu cũng là tang thi. Dân chạy nạn khắp nơi, nhân loại thiếu ăn thì hằng hà sa số, cướp bóc lương thực khắp nơi. Ai lại đi rãnh rỗi chăm sóc bón phân cho vườn của mình. Cậu nhìn kĩ coi, trêи đất không lấy một mảnh lá rụng. Đại biểu cho cái gì?." Bị ăn thêm một cái cóc đầu của Phiến Phiến. Cô nàng thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu nhưng lại rất kiên nhẫn nói.
" Hả? Đại biểu cho cái gì nha. Mấy cái cây táo này rất tươi tốt, sức sống đủ mạnh. Có đúng hay...ui da. Phiến tỷ, chị gõ riết là em biến thành một thằng ngốc cho mà coi." Phàm Bân ôm cái trán bị gõ đỏ, ai oán kêu lên.
" Chị đây không gõ cậu cũng ngốc sẵn rồi. Cậu thấy cây nào mà hơn nữa năm không chăm sóc lại còn tốt như thế chưa. Rồi trong những tháng qua không lẽ nó cũng không có một cái lá úa để rụng sao?"
" A.."
" Bởi mới nói cậu ngốc. Chị đây là đang gõ cho cậu khôn ra. Mắc công sau này khi bị bán còn giúp người ta điếm tiền."
Phàm Bân bị chửi đến mặt đều đỏ bừng. Lúc này cậu còn không nhận ra nơi đây có vấn đề thì đầu óc không còn dùng từ ngốc để hình dung nữa rồi. Trương Vũ thấy vậy, tâm hồn thầy giáo trỗi dậy, đi đến bên cạnh vỗ vai cậu nhóc an ủi. Lưu Kim Nguyệt một bên bụm miệng không dám cười, nhưng hai mắt đã sớm lấp lánh nước. Vu Tư Tuyệt cũng âm thầm gật đầu, bốn người này tuy chỉ tùy tiện ghép đội chung nhưng tính tình cùng nhân cách rất được. Nếu bọn họ ở thành H không được, anh có thể thu lưu vào đội của mình dùng.
Hai xe dừng lại bên cạnh một căn nhà khá lớn bên đường, nhưng lại không có rời khỏi xe.
" Hai người đi điều tra xung quanh nơi này xem có gì bất thường hay không. Nếu phát hiện gì khả nghi thì lập tức trở về báo cáo. Không được tùy tiện ra tay." Mạc Ngân thả tinh thần lực ra thăm dò bán kính hơn năm nghìn mét xung quang vẫn không phát hiện được một dáng của vật sống. Điều này càng khiến cậu càng thêm đề cao cảnh giác hơn. Bây giờ chỉ có thể trông cậy vào hai chị em Quỷ Diễm đều không phải là con người để dễ dàng tra xét.
Quỷ Diễm và Dạ Xoa đáp lại một tiếng liền nháy mắt biến mất tại chỗ. Mấy người trong xe cậu đã quen thuộc với thực lực của hai chị em trâu bò nhà kia nên không ai lấy làm lạ nữa. Nhưng lại khiến cho bốn người ở xe còn lại nhìn thấy mà giật mình.
" Này, Vu huynh đệ. Cậu để hai người con gái mỏng manh như vậy đi dò đường có phải quá một chút không. Dù gì nhìn họ cũng không mạnh lắm, lỡ như giữa đường gặp phải nguy hiểm thì làm sao?" Không trách Đại Hán hắn nói như vậy được, bởi vì ai nhìn thấy hai chi em nhà kia đều sẽ có ý nghĩ tương tự hắn. Nghĩ thử coi, thời buổi bây giờ mà hai cô còn mặc xường xám, chân đi giày cao gót cm thì thực lực cũng chẳng mạnh nỗi, chắc chắn sống sót được đến bây giờ là nhờ sự che chở của những người còn lại. Hắn nhìn ra được, trong đội ngũ này người có tiếng nói chính là nam nhân tà mị cao lớn, cả người luôn tỏa ra khí lạnh kia.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến một khả năng khác, là do người ta thực lực đủ mạnh nên mới tự tin để ăn mặc như vậy.
" Đội trưởng cứ yên tâm, hai người bọn họ đều là dị năng giả, thực lực cũng "tàm tạm". Cho nên không có việc gì đâu." Hiển nhiên Vu huynh đệ miệng vàng lời ngọc sẽ không nói chuyện bừa bãi. Cho nên người bất đắc dĩ lên tiếng là Mạc Ngân nhà ta.
Cậu nhìn ra được sự lo lắng thật lòng của Đại Hán. Nhưng không lẽ cậu lại lớn tiếng nói rằng họ không phải là con người mà chính là quỷ dạ xoa cùng quỷ diễm trong truyền thuyết sao.
Đại Hán thấy Mạc Ngân nói vậy cũng biết điều mà không nói nữa. Hắn chỉ vì trách nhiệm dẫn đội tạm thời mà lo lắng. Nếu đồng bọn người ta đã không để tâm với sự an toàn của hai người kia thì hắn nói vô cũng là chuyện dư thừa.
____________
Thành phố K, một căn cứ Bình Long do tam đại gia tộc ngay sau mạt thế giáng lâm mà cùng nhau quản lí. Cung gia, thực lực tuy là kém nhất nhưng lại nắm trong tay số lượng vật tư khổng lồ. Mộ Dung gia, nắm trong tay quyền quản lí hậu cần, chuyên trông coi vật tư cũng như quản lí số lượng người dân trong căn cứ. Vu gia, là thế lực mạnh nhất hiện tại vì có trong tay số vũ khí to lớn, sức chiến đấu cao cũng như là số lượng những dị năng giả cam chịu đầu quân. Nếu trong một gia đình thì Cung gia nấu cơm, Mộ Dung gia dọn dẹp nhà, còn Vu gia là trụ cột gia đình ra ngoài lo kiếm "tiền".
Ai không biết một gia tộc càng hùng mạnh thì bên trong nội bộ của họ lại càng loạn. Vì thế ba cổ thế lực dù tính ra chênh lệch nhau rất nhiều nhưng vẫn hài hòa mà đụng chạm, nhúng nhường nhau. Chỉ vì cái vỏ bên ngoài sáng bóng nhưng bên trong lại hư thối mà thôi.
Chuyện từ tháng trước, không ai biết Vu gia sảy ra chuyện gì nhưng Vu đại thiếu Vu Tư Tuyệt nổi tiếng gần xa đột nhiên biến mất. Chỉ thấy người anh họ đi cùng hắn lúc đó được người nhà Vu gia tìm thấy ngoài cổng căn cứ, toàn thân đầy vết thương, hôn mê bị nâng trở về.
Xin lỗi mọi người vì chậm trễ. Không phải ta lười đâu mà bàn tay phải bị thương nên đánh chữ không được. Ta đang dùng tay trái, tay không thuận với tốc độ của một con chậm hơn con rùa mà viết.