“Sử dụng Chân Diện Mục Nhãn”
Thông tin:
Thây Ma (tiến hoá)
cấp: E
- Lực lượng:
- Nhanh nhẹn:
- Sức sống:
- Thể lực:
- Tinh thần lực:
- Cường độ:
- Kỹ Năng: không có
Hàn Phong có chút giật mình. Nên biết rằng ngày Khải Huyền mới chỉ hàng lâm có hơn ngày, vậy mà tại đây đã xuất hiện một đầu thây ma tiến hoá cấp E, con này vậy mà có chỉ số xấp xỉ thiếu tá Bằng.
Đây chính là sự đáng sợ của chủng tộc Thây Ma mà Hàn Phong đã đọc trong thư viện hệ thống.
Mặc dù khi tiến cảnh, chỉ số của chúng sẽ không tăng mạnh như những sinh vật khác, nhưng thây ma sẽ sinh sôi và tiến hoá nhanh hơn bất kì sinh vật biến dị nào trong thời kỳ mạt thế.
Hàn Phong không hề run sợ, nao núng. Ngược lại, hắn lúc này lại hưng phấn đến run lên, chiến ý sôi sục.
Hàn Phong liền hít một hơi thật sâu để bảo trì thanh tỉnh. Hắn biết lúc này mình cần phải cực kì tập trung. Đối thủ không chỉ có một con trước mắt nhưng còn có hơn con thây ma còn lại nữa.
Hàn Phong không chút cố kỵ lao thẳng đến con tiến hoá trước mặt. Trong tay hắn nay đã xuất hiện một thanh kiếm nhật sắc bén.
Con Thây ma thấy vậy cũng ồm ồm gào lên một tiếng, rồi rang hai cánh tay lao về phía Hàn Phong hòng bắt lấy hắn.
Thấy Hàn Phong đã áp sát, nó liền khép hai cánh tay của mình lại, muốn ôm lấy thân ảnh đối diện kia.
Lúc này, Hàn Phong đã bật một cái, bay người lên không trung, tránh thoát khỏi cái ôm “âu yếm” của nó. Sau đó hắn lộn về phía trước một vòng, mượn lực ly tâm mà dùng sức bổ một kiếm giữa đầu con thây ma.
Tưởng như con thây ma này sẽ bị chẻ làm hai, nhưng nó đã kịp thời lăn một vòng về phía trước.
Hàn Phong liền tiếp đất rồi biến chiêu. Hắn trụ chân phải xuống, xoay người đưa mũi chân trái móc vào cổ họng con thây ma, lôi nó về phía hắn. Sau đó đâm một nhát cắm sâu vào giữa trán con thây ma.
Hàn Phong có chút bất ngờ khi nhát kiếm của mình đã không đâm được xuống dễ dàng như ý muốn.
Hắn đã phải sử dụng lực lượng nhiều hơn bình thường. Cũng đúng, con thây ma này vậy mà có cường độ thân thể lên tới .
“Đinh… ký chủ đã giết thây ma biến dị, nhận được exp…”
“Đinh… chúc mừng ký chủ đã tích đủ số năng lượng của tiến hoá thạch, toàn bộ điểm tố chất +.”
Hàn Phong không khỏi cảm khái sự khác biệt về mặt năng lượng của tiến hoá thạch cấp E và cấp F. Đồng thời, hắn cũng cực kỳ khiếp sợ bởi những tính năng mới của thây ma cấp E.
Không chỉ sự tăng lên của các chỉ số, thây ma cấp E lúc này đã sản sinh ra linh trí sơ khai, nó biết né đòn, biết đợi thời cơ tấn công nữa. Không biết khi chúng nó tiến hoá lên cấp D, C thì còn kinh khủng đến mức nào.
Sau đó hắn vừa tiếp tục chém giết thây ma, vừa kiểm tra tình hình chiến đấu bên phía Cẩu Vương.
Cẩu Vương chỉ với hai lần thuấn di đã rất nhanh kết liễu con thây ma tiến hoá kia. Nó đang huy động hai chân chụp chết những con lân cận, mồm thì nhồm nhoàm nhai tiến hoá thạch cấp E.bg-ssp-{height:px}
Hàn Phong giết được hơn con thì thật sự đã mệt mỏi. Cẩu Vương cũng đã thè cái lưỡi dài ngoằng của nó ra thở hồng hộc như một cái máy.
“Rút.” Hàn Phong ra lệnh cho Cẩu Vương. Nó liền thuấn di tới trước người Hàn Phong, rồi nhanh nhẹn cúi đầu xuống để hắn leo lên.
Hàn Phong thoắt cái nhảy lên lưng nó, tay hắn lúc này cầm một cây nỏ có ống ngắm hiện đại, liên tục phóng ra những mũi tên chính xác hướng về đám thây ma. Một người một thú cứ như vậy mở ra một đường máu.
Mất hơn một phút, cả hai cuối cùng cũng thoát khỏi vong vây, Hàn Phong ra lệnh cẩu Vương chạy như bay về một hướng.
Khoảng cách giữa Hàn Phong và thi đoàn hiện tại là mét. Lúc này, Hàn Phong đang trấm ngâm tính toán, sau đó hai người lại chạy vào một con hẻm nhỏ.
Trong ngõ lúc này có cái cột đèn chia đều hai bên. Đoàn đội thiếu tá Bằng đã đợi sẵn ở cạnh mấy cái cột đèn trong con hẻm nhỏ.
Chạy đến đầu ngõ, Hàn Phong đột nhiên dừng lại, quay người rồi hét một tiếng:
“Căng dây.”
Lúc này đoàn đội liền có thao tác gì đó lên cột đèn, sau đó nhanh chóng quay đầu chạy lại về phía Hàn Phong.
Cả thi đoàn đang lao vù vù đến chỗ họ với vận tốc của một vận động viên điền kinh. Bỗng nhiên, bọn chúng vô thanh vô tức bị cắt cho đầu một nơi, thân một nẻo.
Thi đoàn thay phiên nhau chạy đến nạp mạng. Bây giờ, ai cũng có thể rõ ràng nhìn thấy một sợi dây cước căng dài hai bên đường, vương đầy máu tanh không ngừng nhỏ xuống từng giọt như mưa.
Hoá ra, Hàn Phong cùng Cẩu Vương chính là mồi nhử thây ma, ca hai dẫn bọn chúng đi theo tuyến đường đã được sắp xếp từ trước, để rồi dính mai phục của đám người Hàn Phong.
Bỗng nhiên, dây cước đứt phăng một cái, bọn thây ma lại tiếp tục lao đến như một cơn sóng thần chết tróc. Nhưng chạy được một đoạn, một màn tương tự liền xảy ra.
Năm phút sau,
“Phăng.”
Đứt thêm sợi dây nữa, bọn thây ma chỉ còn cách đám Hàn Phong có đúng mét. Đây là phong tuyến dây cước cuối cùng mà bọn nó sẽ phải vượt qua
Lúc này, Hàn Phong cùng mọi người liền lùi lại, giữ khoảng cách mét với bọn thây ma, sau đó mấy người quân nhân liên mang ra một đoạn dây cước dài mét. Đoạn dây này có chút đặc biệt, nó có treo lủng lẳng trái lựu đạn. mỗi trái đều được dán bằng băng dính một cách cố định trên thân dây, mỗi trái cách nhau chính xác mét.
Khi sợi dây cuối cùng chuẩn bị đứt, thiếu tá bằng liên ra lệnh.:
“Rút chốt.. Ném!!!”
Ba người lính liền tiến lên rút chốt lựu ra cùng một lúc, sau đó hai người khác liền cầm lấy sợi dây, quăng về phía đám thây ma. Sợi dây rơi xuống đất, xếp thành một đường thẳng tắp phía dưới chân quân đoàn thây ma.
“Phăng.”
Sợi dây cuối cùng cũng đã đứt, ngay sau đó, trái lựu đạn liền phát nổ cùng một lúc. Cả đám thây ma bị cháy thành một mảng huyết nhục mơ hồ. Chỉ còn có hơn con thây ma ở đằng xa là còn sống. Chúng nó bị dư lực của vụ nổ chấn cho văng về phía sau một đoạn.
Công việc còn lại, Hàn Phong giao lại cho đám người thiếu tá lo liệu, hắn cùng Cẩu Vương thì lùi về sau mệt mỏi nằm lăn ra đất, đây là lần chiến đấu mệt mỏi nhất mà Hàn Phong từng tao ngộ.
Toàn thân hắn trở nên hư thoát, bây giờ, cho dù là một con thây ma cấp F, hắn cũng không chống lại được.
Đoàn người tiến sĩ ở đằng sau tiến tới. Huyền Anh lo lắng phóng đến bên cạnh Hàn Phong, biết hắn không có bị thương, nàng liền yên tâm kê đầu hắn gối lên cặp đùi ngọc của mình.
Hàn Phong sung sướng hồi sức. Thỉnh thoảng đầu hắn lại lưu mah cọ cọ làm cho Huyền Anh cảm thấy có chút khác thường. Nàng khẽ rên một tiếng, sau đó đỏ mặt véo vào eo Hàn Phong mấy cái. Sau lần đầu được nếm trái cấm, cơ thể Huyền Anh đang trở nên ngày càng nhạy cảm.
Đám người tiến sĩ đều vui vẻ nhìn cặp vợ chồng son liếc mắt đưa tình. Lúc này, đội thiếu tá Bằng cũng đã hoàn thành công việc. Họ mang theo một đống xác chết về cho bọn người tiến sĩ thu hoạch.
Một lát sau, cả đoàn hưng phấn nhìn lấy hơn viên tiến hoá thạch nằm la liệt trên mặt đất. Viên còn YJje lại thì hoặc là bị hai người Hàn Phong hấp thu trong lúc chiến đấu, hoặc là đã bị nổ nát. Mặc dù có hơi đáng tiếc nhưng viên tiến hoá thạch thật sự là một thu hoạch không tồi một chút nào.
P/S: Do số trục chặc kỹ thuật, mình phải đăng lại chương .