Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

chương 51

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai lực lượng đều rất mạnh, đàn thây ma chịu không nổi bắt đầu khè khè kêu to, thậm chí một số cấp bậc thấp đã ôm đầu lăn lộn trên mặt đất. Người trên tường thành trợn mắt há hốc mồm đứng nhìn, Thẩm Nguyên vẫn luôn lom lom nhìn Thương Triệt, rõ ràng cảm giác được khí tràng của Thương Triệt khác trước. Thẩm Nguyên trầm mặc, trong cuộc đua Thẩm gia và Mộc gia, kỳ thật Thẩm gia đã thất bại ngay từ đầu.

Không có một trụ cột chân chính, mọi trợ lực bên ngoài đều là vô dụng.

Dời tầm mắt về phía đàn thây ma đang vạn phần thống khổ, tùy tiện tìm một con trong đó cũng có thể khiến không ít người biến sắc. Nhưng hiện tại, chúng nó cũng chỉ là đồ chơi trong tay Thương Triệt. Vừa nghĩ như vậy Thẩm Nguyên lại cảm thấy rất là hả giận, ít nhất, nhân loại sẽ không bi ai như thế, không phải sao?

Nhìn lướt qua Mộc Bác vẻ mặt chuyên chú bên cạnh, Thẩm Nguyên chậm rãi nhếch khóe miệng, trong lòng làm quyết định.

Còn có tinh thần đi phân tích sắc mặt người khác cũng chỉ có Dạ Húc. Biểu tình đấu tranh của Thẩm Nguyên, Dạ Húc đều xem trong mắt. Chỉ cần căn cứ thành phố B đoàn kết sẽ đạt được lực lượng tuyệt đối. Trong vô tình, có lẽ Cố Tây Minh đã làm được một chuyện tốt đúng không? monganhlau.wordpress.com

Vừa giao chiến, trong mắt thanh niên tóc đỏ liền loé sáng. Đối phương cư nhiên không thối lui, ngược lại muốn cứng đối cứng với mình?

Thanh niên tóc đỏ là một người tiến hóa thành công, cũng là nhân vật lợi hại tại văn minh cấp . Lúc này bị một dị năng giả văn minh cấp thấp khiêu chiến, làm cho hắn có chút hưng phấn.

Tiếp tục gia tăng lực khống chế, thanh niên tóc đỏ mới mặc kệ thây ma có chịu được hay không. Dường như còn ngại chơi không vui, hắn phóng người một cái liền xuất hiện phía trên đàn thây ma.

Khi thanh niên tóc đỏ hành động Thương Triệt cũng đã hành động. Hai người gần như cùng xuất hiện phía trên thây ma, thanh niên tóc đỏ nhướng mày: “Phản ứng rất nhanh.”

Thương Triệt hừ lạnh một tiếng: “Hơn thằng hề nhảy nhót.” Cho là mình thông minh, có khả năng trêu đùa người khác trong lòng bàn tay. Nhưng lại chẳng biết, trong mắt người khác, mình chỉ là một thằng hề mà thôi.

Thanh niên tóc đỏ chưa từng bị người đánh giá như vậy, lúc này vừa nghe qua, ngọn lửa trong lòng lập tức bùng lên. Không đùa giỡn linh tinh nữa, trên mặt xuất hiện một tia tàn nhẫn. “Quả nhiên là tên văn minh cấp thấp không biết tốt xấu.”

Thương Triệt trả lại một nụ cười thách thức và một quả cầu lửa lớn. Ở trước mặt của cậu mà dám đàm luận văn minh cao thấp sao?

Không biết tự lượng sức mình.

Quả cầu lửa Thương Triệt phát động cũng không phải cùng cấp bậc với Dạ Húc, chỉ riêng độ nóng này cũng đủ để một dị năng giả sơ giai cấp biến thành tro bụi. Vì thế, khi thanh niên tóc đỏ cố sức đẩy quả cầu lửa xuống đất, một thây ma cấp nháy mắt biến mất, chỉ còn lại một viên tinh hạch sáng bóng màu xanh nhạt.

Thây ma cấp mà không chịu nổi một kích?

Người trên cổng thành chết lặng nhìn cảnh tượng giống như phim khoa học viễn tưởng của Hollywood, cũng không biết nên làm phản ứng gì, thế cho nên không ai để ý tới khối tinh hạch kia.

Mộc Bác nhìn cảnh tượng cực kỳ nguy hiểm, mấy lần muốn lao ra nhưng cuối cùng vẫn dừng lại. Mình bây giờ đi ra cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn, chẳng những không giúp được tiểu Dịch mà còn liên lụy em ấy. Mộc Bác gắt gao nắm chặt nắm tay, hắn hiện tại thật hận mình bất lực.

Song phương đang đọ sức đều không rảnh chú ý nhiều, khi ứng đối thanh niên tóc đỏ Thương Triệt vẫn luôn giữ lại ba phần lực lượng. Chủ yếu là cậu muốn thăm dò lực lượng của đối phương, sau khi thăm dò, Thương Triệt lập tức yên lòng. Đối phó một tên tóc đỏ quái đản, cậu rất có lòng tin.

Mà thanh niên tóc đỏ cũng rất kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng Thương Triệt chỉ hơi lợi hại. Bây giờ xem ra, tiếp tục kéo dài nữa, sớm hay muộn vẫn là mình chịu thiệt.

Làm sao có thể?

Không phải chỉ là một nhân loại tinh cầu cấp thấp sao?

Người luôn luôn sống trong cảm giác về sự ưu việt nhất thời không thể bình tĩnh, nhìn thoáng qua Thương Triệt đánh trả vô cùng thong dong, thanh niên tóc đỏ trong mắt hiện lên lạnh lẽo. Hôm nay mình nhất định không thể thua, trận chơi đùa này quy mô lớn như vậy, còn cố ý đợi con mồi lâu như vậy. Nếu thua, mình còn có mặt mũi gì đi gặp tướng quân?

Một đạo ánh sáng cực kỳ chói mắt truyền đến, Thương Triệt phản xạ có điều kiện né tránh. Chờ cậu lần thứ hai nhìn lại phương hướng thanh niên tóc đỏ, hơi nhíu mày.

Thanh niên tóc đỏ đã biến mất, hoặc phải nói, thanh niên tóc đỏ đã ẩn vào trong máy móc chế tạo đặc biệt kia.

Cơ giáp…đời đầu tiên? (cơ giáp: robot/người máy)

Thương Triệt khóe miệng run rẩy, nếu cái thứ vô cùng cồng kềnh này cũng có thể gọi là cơ giáp.

Không Không lúc này cũng có chút buồn bực: “Chủ nhân, người này muốn dùng cơ giáp thách đấu ngài?” Không có cái gì chết nhanh bằng cái này đi.

Thương Triệt cũng không xác định: “Có lẽ đi.”

Không Không “…”(Beta:”…”cơ mặt co rút cực độ)

Biểu tình Thương Triệt có vẻ quỷ dị, thế nhưng người trên tường thành lại là kinh ngạc. Trời, máy móc thật lớn này là cái gì? Thế nào lại đột nhiên xuất hiện?

Trước mặt cơ giáp khổng lồ, Thương Triệt có vẻ thật nhỏ nhắn và thật…yếu!

Người trên tường thành bắt đầu ồn ào, Thương Triệt là hy vọng duy nhất bọn họ, nếu Thương Triệt cũng thất bại bọn họ phải làm thế nào?

Đến lúc này Mộc Bác rốt cuộc kiềm chế không được, mặc kệ ra sao, hắn cũng chỉ hy vọng mình có thể bồi bên cạnh tiểu Dịch.

Một cái tay nhỏ bé ngăn cản Mộc Bác.

“Mông Á?”

Mông Á lắc đầu, viết ‘Đây là cơ giáp, tại văn minh cấp , người có địa vị đều sẽ có một cơ giáp chiến đấu. Lực phá hoại của nó mạnh hơn vũ khí nóng địa cầu nhiều, hiện tại chúng ta không biết Thương thiếu có thể đối phó được hay không, tùy tiện đi vào chỉ tăng thêm thương vong.

Kỳ thật trong lòng Mông Á cũng rất lo lắng. Người phải có lực lượng cường hãn mới có thể sử dụng cơ giáp, hơn nữa trong tay người tiến hóa, cơ giáp càng phát huy tác dụng lớn hơn nữa. Nó biết Thương Triệt rất lợi hại, nhưng đối mặt với tổ hợp người tiến hóa và cơ giáp, trong lòng Mông Á cũng không xác định.

“Cơ giáp…” Dạ Húc vô ý thức lặp lại hai chữ này, công nghệ cao của người ngoài hành tinh sao?

bg-ssp-{height:px}

Hết sức phong cách triệu hồi cơ giáp, tiếng kinh hô người tinh cầu cấp thấp khiến thanh niên tóc đỏ rất là hưởng thụ, tâm hư vinh cũng chiếm được thỏa mãn cực lớn. Ngồi ở ghế điều khiển, thanh niên tóc đỏ thông qua loa nói: “Thương Triệt, còn muốn đánh không? Chỉ cần một cánh tay chiến thần của ta cũng có thể nghiền nát ngươi, chỉ cần ngươi quy thuận ta, nguyện làm người trung thành với văn minh cấp chúng ta, ta tạm tha ngươi một mạng, thế nào? Chỉ cần ngươi quy thuận, sinh hoạt ưu việt liền cách ngươi không xa.”

Thái độ cao ngạo và khinh bỉ địa cầu của thanh niên tóc đỏ khiến người trên tường thành tức giận khó dằn, có không ít người xúc động muốn tiến lên liều mạng với thanh niên tóc đỏ nhưng lại bị không gian lĩnh vực cản lại, nhiều người kêu to: “Thương thiếu, mau cho chúng ta ra ngoài, chúng ta muốn cho quái vật tóc đỏ kia đẹp mặt.”

“Đúng, bộ dạng xấu như vậy còn dám ở địa cầu chúng ta phát ngôn bừa bãi.”

“Thương thiếu, cho hắn ta biết tay, không biết là cái quái gì mà cũng dám chạy đến địa cầu chúng ta giương oai.”

Không thể không nói, nhân loại chính là sinh vật thần kỳ, khi xem nguy hiểm như không, bất cứ phần tử nguy hiểm gì bọn họ cũng không sợ.monganhlau.wordpress.com

Thương Triệt nhìn không thấy biểu tình thanh niên tóc đỏ, nhưng cậu phỏng chừng là bị tức điên đi.

Giống như Thương Triệt phỏng đoán, thanh niên tóc đỏ cực kỳ tức giận, trong mắt hắn, người địa cầu chính là một đám sinh vật cấp thấp, hiện giờ bị sinh vật cấp thấp nhất cười nhạo, hắn hiển nhiên bị chọc giận.

Xúc tua cơ giáp với lực lượng cực lớn đánh mạnh về phía tường thành, mọi người biến sắc, điều chỉnh thực lực bản thân đến mức cao nhất chuẩn bị đón một kích này.

‘Thình thịch’ một tiếng, không vang nhưng lại nặng nề.

Mọi người cảm thấy tường thành lắc lư, ngẩng đầu nhìn, không gian lĩnh vực màu trắng ngà giống như gợn sóng từ từ hóa giải một kích kia, cuối cùng tiêu tán.

Không biết là ai cười đầu tiên, hoá ra cái gọi công nghệ cao so ra còn thua kém phòng hộ Thương thiếu, không phải sao?

Thương Triệt nhếch môi một cái, nhìn thẳng cơ giáp cao cao cách đó không xa, nói: “Không ngăn cản ngươi là vì ta có đầy đủ thông tin có thể đánh bại ngươi, quên nói cho ngươi biết, rất nhiều thời điểm, cái gọi công nghệ cao cũng không mang đến ưu thế tuyệt đối cho ngươi. Trưng cầu ý kiến của ngươi một chút, ngươi thật sự…” Thương Triệt chỉ vào quái vật lớn “Muốn dùng cái này chiến đấu với ta?”

Nếu dùng thực lực của mình, thanh niên tóc đỏ còn không đến mức thua thảm thiết, nhưng nếu dùng cơ giáp… Thương Triệt cảm thấy, làm người nên phúc hậu chút mới tốt. Nhắc nhở hắn trước là biểu hiện tính người thuộc văn minh cấp cao của Thương Triệt.

“Hừ! Nhân loại không có tri thức, bây giờ cho ngươi nếm thử hậu quả đắc tội người văn minh cấp .”

Liên tục bị coi thường làm sắc mặt thanh niên tóc đỏ cực kỳ khó coi. Hắn nhất định phải lấy lại mặt mũi của mình.

Nếu không thể chiêu hàng thì san bằng căn cứ thành phố B đi.

Ngón tay thanh niên tóc đỏ không ngừng nhảy nhót trên bàn phím, bốn đại pháo đồng loạt hướng về phía tường thành, cơ giáp cũng biến thành toàn thân đầy lưỡi dao, liên tục đổi màu thăng cấp.

Thương Triệt hờ hững nhìn, chờ Không Không phân tích.

Không Không vừa phân tích vừa nói: “Thật chưa từng nghĩ qua, trước mặt ta đường đường sinh vật siêu não cơ giáp huyền diệu có người nghĩ như vậy, hắn không biết ở đế quốc tinh tế, cơ giáp đều sinh vật hóa sao? Còn cần con người điều khiển, còn tốn lượng lớn thời gian tập trung năng lượng thăng cấp cơ giáp? Đúng là vật phẩm đào thải, tuy rằng trên phương diện khoa học kỹ thuật văn minh cấp có trình độ rất cao, nhưng mà …”

Thanh âm Không Không dừng lại, số liệu cơ giáp nó đã hoàn toàn phá giải, cơ giáp đối diện lại chưa thăng cấp xong.

Ngón tay mập mạp dừng trên một đống số liệu hư cấu, Không Không ngây thơ hỏi: “Chỉ cần ta chạm nhẹ, hệ thống nó liền tự động hỏng, chủ nhân, chúng ta phải tàn nhẫn như vậy sao?”

Thương Triệt nhếch môi một cái. “Kiêu căng là tật xấu, cần phải trị.”

“Được.” Không Không gật đầu, hiểu ý chủ nhân, để tên tóc đỏ đáng thương tiếp thu một kích tàn khốc này đi.

Cơ giáp đã chuẩn bị xong, chiến đấu bắt đầu, thanh niên tóc đỏ nhịn không được kiêu ngạo cười ra tiếng: “Thương Triệt, cho ngươi chứng kiến một chút lực lượng công nghệ cao đi.”

Một trận ánh sáng trắng hiện lên, các phương diện chuẩn bị đều đâu vào đó, người trên tường thành không khỏi vì Thương Triệt đổ một thân mồ hôi lạnh. Nhưng mà đúng lúc này, cơ giáp vừa rồi còn uy vũ bỗng nhiên dừng lại, sau đó một loạt đại pháo và vũ khí nhao nhao quay đầu, nhắm ngay phương hướng người văn minh cấp . Khi thanh niên tóc đỏ muốn khống chế cũng đã không kịp, chỉ nghe tiếng ‘ầm ầm’ không ngừng vang lên, phía sau tràn ngập khói thuốc súng, oanh đến ngay cả mẫu vụn cũng không còn…

Mọi người “…”

Bao gồm thanh niên tóc đỏ.

Kỳ thật hôm nay là ngày cá tháng tư đi, người ngoài hành tinh là muốn cho bọn họ thấy kỳ tích?

Mông Á ánh mắt phức tạp nhìn Thương Triệt, nó thế nào lại quên còn có sinh vật siêu não Không Không. Bóp méo số liệu cơ giáp đối nó mà nói hoàn toàn không đáng nhắc tới. Thương Triệt rốt cuộc đến từ văn minh nào?

Một văn minh cấp thật tiến bộ, thật phát triển chống lại địa cầu, thế nhưng rõ ràng, cơ giáp bọn họ kiêu ngạo nhất, trước mặt Thương Triệt căn bản là một chuyện cười. monganhlau.wordpress.com

Tuy Mông Á không thích hành vi người văn minh cấp , nhưng mắt thấy khoa học kỹ thuật quốc gia mình bị người khinh thường như vậy trong lòng cũng chua xót. Bản thân nó thích nghiên cứu, cũng đã từng vì tham gia nghiên cứu cơ giáp mà hưng phấn. Song, hiện thực đả kích như vậy, không biết những người vốn đắc chí kia, tự cho là có công nghệ cao đối xử như thế với người địa cầu, lại bị Thương Triệt cho một kích, có thể bớt phóng túng và nghĩ lại hay không đây?

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Trong toàn bộ vũ trụ , văn minh cấp cũng nhỏ bé và yếu ớt như thế.

Thanh niên tóc đỏ ngồi trong cơ giáp, nhìn số liệu rối tinh rối mù trên màn ảnh, biết mình bị tính kế, thẹn quá hóa giận đạp một cước, dứt khoát thu hồi cơ giáp, hai mắt bốc hỏa nhìn Thương Triệt, giống như muốn ăn thịt cậu.

Thương Triệt mỉm cười: “Cơ giáp rất lợi hại, phía sau ngươi thoáng cái đã trở thành một mảnh phế tích, người của tinh cầu ngươi biến mất chứng minh cho chúng ta thấy thực lực của các ngươi rất mạnh.”

Người trên tường thành lần lượt che mặt, rất hung tàn ~ ing. Ai nói Thương thiếu trầm mặc ít lời, không biết công kích bằng ngôn ngữ, nhìn xem, người ta sắp bị Thương thiếu tức chết rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio