Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

chương 199: tử chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Ken Le

Beta: Rosaline

“Trời a… Chúng ta làm sao trở về?” Phương Hách trợn mắt há mồm mà nhìn chằm chằm một mảng lớn đầu đen rậm rạp dày đặc ở phía trước, có chút không biết nói gì mới tốt.

Hạ Tử Trọng cũng chung một biểu tình nhìn chằm chằm biển tang thi trước mặt, đồng thời còn có tường vây của căn cứ A thị bị tang thi triều vây quanh tối đen.

Như thế nào bọn họ bất quá chỉ đi dạo vài ngày trong nội thành, căn cứ liền bị vây thành bộ dáng như vậy? Nhìn qua rất giống với hoàn cảnh của căn cứ ngục giam lúc trước.

Hai người bất đắc dĩ nhìn nhau – “Còn… Trở về không?”

Hoặc là nói, còn về được không?

Hạ Tử Trọng cũng nhìn về phía tường thành bên kia, tình huống hiện tại cùng lúc trước tại căn cứ ngục giam khác nhau, khi đó tang thi bao vây đều là ba cấp trở xuống, chỉ có vài con tang thi cấp ba. Mà hiện tại còn có tang thi cấp bốn vây công.

Bọn họn càng đi sâu vào nội thành thì gặp được càng nhiều tang thi cấp bốn, tuy bọn họ có biện pháp đối phó với mấy gia hỏa này, nhưng quan trọng là số lượng không quá nhiều. Còn có một ít tang thi cấp bốn thông minh thì thích mang theo một ít đàn em. Nếu mấy đàn em đó thấp hơn cấp bốn, hai người cam đoan có thể xử lý từng con một.

Nhưng nếu là một con tang thi hệ tinh thần mang theo một đám tang thi cấp bốn chỉ số thông minh không cao mà nói, cho dù là hai người bọn họ cũng không thể cam đoan toàn thây trở ra.

Nhưng bây giờ, bọn họ nhìn thấy xa xa có không ít tang thi cấp bốn phân bố trong biển tang thi.

“… Lần này chỉ sợ căn cứ rất nguy hiểm.” Hạ Tử Trọng chân mày cau lại, có chút thở dài nhìn tường vây kia, tường vây cao lớn đã ngăn cản qua hai lần tang thi triều tập kích, nhưng bây giờ…

Phương Hách cắn cắn môi, dùng ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía Hạ Tử Trọng: “Chúng ta…” Có trở về không? Có lẽ cho dù bọn họ trở về thì căn cứ A thị cũng không nhất định có thể giữ được.

“Nếu không quay về căn cứ A thị thì…” Hạ Tử Trọng khẽ thở dài một tiếng, tầm mắt quét nhìn bốn phía: “Muốn trở về cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp.”

Phương Hách bỗng nhiên nở nụ cười: “Vậy về đi, không gian của chúng ta còn đang chờ thăng cấp đó.” Trước khi bọn họ từ nội thành đi ra sương mù trong không gian đã nhiều đến trình độ nhất định, bọn họ đem vài thứ cùng đồ ăn chuyển vào ngọc không gian, lúc này mới chuẩn bị trở lại căn cứ sau đó để không gian tiến vào trạng thái thăng cấp còn họ thì nghỉ ngơi vài ngày, ai ngờ lại gặp phải tình huống này?

Cậu biết, Hạ Tử Trọng thực ra không như vẻ bề ngoài thoạt nhìn không muốn kết thân, lòng dạ sắt đá, anh bình thường tuy rằng không thích cùng người trao đổi, nhưng một khi đã quen, anh cùng bọn Quách Binh vẫn rất thân với nhau.

Phương Hách biết, lần này cho dù hai người bọn họ có trở về chỉ sợ căn cứ cũng không nhất định có thể thủ vững được, nhưng nếu không quay về, chờ hai người đi ra từ không gian thì phát hiện A thị đã triệt để bị diệt, thậm chí nếu toàn bộ thế giới không còn một ai, Hạ Tử Trọng nhất định sẽ hối hận – cho dù anh không nói ra, nhưng cậu cũng hiểu được.

“Chung sức một lần đi, nếu đã tận lực mà căn cứ vẫn bị diệt, chúng ta cũng không còn gì để oán giận.”

Hạ Tử Trọng trong mắt lóe qua một tia sáng, lúc này ngay cả hắn cũng không hiểu mình cũng cảm giác từ đáy lòng, chỉ biết, trên thế giới này người hiểu mình nhất chỉ có Phương Hách.

Nâng tay ôm chặt eo Phương Hách, Hạ Tử Trọng vận dụng Phong hệ dị năng đem hai người bọc bên trong – sau khi lên cấp bốn hắn không thể giúp người khác mất đi khí tức, nhưng hắn thăng lên cấp bốn đã rất lâu, dị năng trong thực chiến cũng tiến hóa ra nhiều cách sử dụng, trở nên càng thêm mạnh, giúp người sát bên cạnh mình mất đi khí tức cũng có thể làm được.

“Cẩn thận, chúng ta sẽ bay.”

“Được!”

Phong hệ dị năng của Hạ Tử Trọng vẫn như trước không thể giúp hắn thật sự bay lên, huống chi hắn bây giờ còn ôm thêm một người?

Nhưng gió màu xanh bao quanh hai người, còn có thể lợi dụng gió đỡ chân nâng hai người bay giữ không trung!

Mang theo người trong lòng nhảy lên, Hạ Tử Trọng một cước đạp lên đầu tang thi, lợi dụng Phong hệ dị năng lướt về phía trước!

“Mau nhìn, đó là cái gì?”

“Tang thi phong hệ mới sao?”

“Không đúng, còn ôm gì đó… Trời ạ, không lẽ là…”

“Người! Là người!”

Người canh gác phía Đông trên tường thành đối diện sôi trào, nghe tiếng một người cầm kính viễn vọng nhìn thoáng qua lập tức phất tay nói: “Đừng công kích! Là người của mình!”

“Là Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách! Là người của tiểu đội chúng ta!”

“Là hai dị năng giả cấp bốn kia!”

Trên tường vây ồn ào huyên náo, tất cả mọi người đem ánh mắt tập trung trên người hai người. Bởi vì hai người từ khi trở lại căn cứ A thị thì rất ít khi xuất hiện trước mặt đội viên mới của “Đội ngũ đó”. Bọn họ chừng hai tháng mới trở về một chuyến, khi trở về đồng thời còn sẽ mang theo số lượng lớn tinh hạch giao cho đội ngũ xem như mỗi tháng ra ngoài làm nhiệm vụ giao tinh hạch.

Khác với những người khác giao ra đa số là tinh hạch cấp một, hai người bọn họ giao ra ít nhất là tinh hạch cấp hai trở lên, đa số là cấp ba.

Trong nội thành xác thật có tin tức của tang thi cấp bốn, cùng với tang thi cấp bốn khó đối phó như thế nào cũng là từ hai người họ mới biết.

Lần này tang thi triều tới rào rạt, mọi người sửng sốt qua đi liền lập tức chuẩn bị, hiện tại, dị năng giả mạnh nhất trong đám bọn họ đã trở lại, vừa lúc tiếp thêm sức mạnh cho toàn bộ đội ngũ.

Lúc Hạ Tử Trọng ôm Phương Hách đáp trên tường vây, trên tường vây thế nhưng phát ra một trận tiếng hoan hô, khiến hai người trở tay không kịp sửng sốt nửa ngày.

Trần Ninh vừa lúc phụ trách phiên trực này nghe được tin tức đã chen lại đây: “Đi, đi tổng bộ trước, bọn Diêm Tân họ đang nghiên cứu cách phòng thủ.” Hai người Hạ Tử Trọng rõ ràng là từ nội thành đi tới, bọn họ hẳn sẽ rõ tình huống.

Hai người không nói thêm cái gì chỉ gật đầu, phát động dị năng nhanh như điện nhảy xuống từ đầu tường – một là dị năng giả hệ tốc độ, một là dị năng giả hệ phong, nháy mắt liền không thấy bóng dáng.

“… Nội thành còn có tang thi đang cuồn cuộn không ngừng đi về hướng này, trước khi bọn tôi về căn cứ đã thấy không ít tang thi cấp bốn, chúng nó ở phía ngoài cùng của tang thi triều, không có xen lẫn với đám đang vây thành.” Hạ Tử Trọng giải thích rõ ràng tình huống mà bọn họ nhìn thấy sau đó mới ngồi xuống, cầm lấy bình nước khoáng uống nước.

Diêm Tân cau mày, trước mặt mở ra một sa bàn(mô hình kiến trúc), chính giữa là căn cứ, bốn phía xung quanh đặt những thứ đổ nát thê lương không khác gì bên ngoài – đây là thói quen quân nhân của hắn, bất cứ lúc nào cũng sẽ lấy sa bàn ra để phân tích chiến thuật chiến lược. May mà có dị năng giả hệ thổ hiệp trợ nên làm thứ này rất dễ dàng.

“Lần này số lượng tang thi vây quanh căn cứ, so với số lượng tang thi ở căn cứ ngục giam kia có lẽ không chỉ gấp đôi, ít nhất có hai ba trăm vạn tang thi bao vây bốn phía.” Duẫn Đông đẩy mắt kính, giương mắt nhìn về phía Hạ Tử Trọng: “Có thể dùng phương pháp như lần trước, đem đám tang thi tạm thời rời đi một chút không?”

Hạ Tử Trọng do dự một chút, khẽ lắc đầu: “Chỉ sợ tác dụng không lớn, tang thi lần này là do tang thi cấp bốn mang tới, bọn tôi trong nội thành gặp được một ít tang thi cấp bốn, nếu mấy con tang thi cấp thấp này thật sự bị tang thi cấp bốn khống chế thì không dễ bị dẫn đi như vậy.”

“Tạm thời thì sao?” Ngón cái ngón trỏ ngón giữa tay phải Duẫn Đông theo bản năng chà xát: “Bây giờ chúng nó ngay trước cửa căn cứ, nếu có thể khiến chúng nó quay đầu rời đi một chút, chỉ cần có thể quay lưng lại với căn cứ, là có thể để một đội hữu lực phản kích giết chết một đám, tuy rằng làm như vậy rất tốn công.”

Hạ Tử Trọng suy tư một chút: “Có thể thử xem, nhưng tôi không cam đoan hiệu quả như thế nào.”

Diêm Tân lên tiếng: “Lập tức bắt đầu thu thập máu, để dị năng giả hệ trị liệu cùng nhau hành động.” Dứt lời thì đứng dậy: “Trước tiên thí nghiệm từ cửa Đông, không cần dẫn đi quá nhiều, cho dù ném đến giữa chúng nó cũng không sao, chỉ càn tranh thủ một đoạn thời gian.”

“Nếu nói như vậy thật ra cũng không cần để Hạ Tử Trọng ra khỏi căn cứ, chỉ cần tìm dị năng giả hệ sức mạnh đem bịch máu ném đến phương hướng đã xác định thì cũng có tác dụng.” Duẫn Đông hai tay đan lại, trên mắt kính phản ra một tầng bạch quang.

Diêm Tân lại cân nhắc một chút, nhìn về phía Hạ Tử Trọng: “Phương pháp này tuy rằng cũng có thể, nhưng vẫn nên thử một chút, xem phạm vi khống chế của tang thi cấp bốn là bao nhiêu cũng tốt.”

Từ sau khi tang thi triều đột kích, phát hiện trong đám tang thi trộn lẫn tang thi cấp hai, cấp ba, cấp bốn, mấy chỗ tường vây xém bị nguy hiểm, thì Diêm Tân nhanh chóng ngồi ổn định lên vị trí chỉ huy trong căn cứ.

Tang thi vây thành bên ngoài không giống hai lần trước, không có số lượng nào là ít nhất như vừa nói, dưới sự chỉ huy của tang thi cấp bốn thì bốn phía xung quanh căn cứ đều là tang thi rậm rạp, đem toàn bộ căn cứ bao vây không chút khe hở.

Trong căn cứ có vài lần xém xíu nữa là bị tang thi hệ thổ tấn công từ dưới đất, may mắn, tang thi vây thành lần thứ hai mọi người đều đã gặp qua tình huống này, bây giờ mặt đất trong căn cứ đều được lót tấm thép, phòng ngừa tang thi từ dưới đất chui lên tấn công.

Hạ Tử Trọng lĩnh vài thứ lại lần nữa trèo lên tường vây phía Đông, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Phương Hách tuy rằng trong lòng lo lắng, nhưng cũng như trước thành thật chờ trên tường vây giúp đỡ chống trả, chỉ phái bạch cầu bay giữa không trung chú ý tình huống của Hạ Tử Trọng.

Sau khi phát hiện trong đám này có không ít tang thi cấp bốn, bạch cầu như cái động không đáy cực độ hưng phấn, bất quá may mà nó tuy rằng thèm ăn nhưng cũng không phải không biết nặng nhẹ, lúc này đang bay giữa không trung, giúp ma ma nhà mình “Coi chừng” ba ba!

Hạ Tử Trọng đến vị trí được xác định ném bịch máu cùng bom hẹn giờ xuống, sau đó nhanh chóng quay người đi về phía căn cứ, bên cạnh tiếng gió xé qua, một con tang thi hệ tốc độ cấp bốn không bị lừa xông về phía hắn!

Thân ảnh Hạ Tử Trọng biến mất trong chớp mắt, sau đó lại hiện ra! Xoay người nhảy lên, đạp lên đầu tang thi chạy về phía tường vây – hắn vừa đi vào không gian sau đó đi ra, đây là phương pháp được rèn luyện ra khi đánh với tang thi cấp bốn trong nội thành, sử dụng rất tốt.

Tang thi cấp bốn còn định đuổi theo đột nhiên cảm thấy sau ót nó như bị chém một đường, nhưng nó lại không để ý – chỉ cần ăn người kia, nó rất nhanh là có thể khôi phục, cho dù ăn không được gã này thì hai ngày sau miệng vết thương cũng có thể tự lành…

Linh quang trong đầu vừa nghĩ như vậy, nhưng không đợi nó đuổi theo đồ ăn phía trước, nó liền té xuống đất, rốt cuộc không bò lên được nữa…

Bạch cầu vô cùng hưng phấn bay loạn xung quanh, hấp thụ tinh hạch trong đầu tang thi bị Hạ Tử Trọng tùy tay dùng phong hệ kếp hợp với kim hệ cho một nhát, ăn đến bất diệc nhạc hồ.

Hạ Tử Trọng một đường vượt mọi chông gai trở về, hắn rèn luyện mấy tháng trong nội thành, sử dụng kim hệ dị năng càng thêm quỷ thần khó lường, lúc trước còn cần dùng binh khí phụ trợ, để dị năng vào vũ khí rồi sử dụng, mà bây giờ có thể khống chế phong hệ mang theo kim hệ, cho tang thi một nhát vào đầu – dù sao còn có bạch cầu, hắn chỉ cần tạo lỗ trên đầu tang thi, sau đó để bạch cầu chậm rãi ăn là được.

Một đường chạy vội về tường vây, sau lưng bom đã nổ vang, máu tươi bắn ra – đám tang thi đều ngửi được hương vị!

“Hiệu quả không tốt.” Duẫn Đông giơ kính viễn vọng, vô cùng đáng tiếc nhìn thấy chỉ đám tang thi gần nhất rối loạn một chút, sau đó lại quay về tiếp tục sự nghiệp vây công tường vây.

Hạ Tử Trọng lúc này đã nắm một sợi dây thừng được thả xuống nhảy lên đầu tường, sau đó thở ra một hơi xoay người lại nhìn.

Phương Hách vội vàng chạy qua, cẩn thận kiểm tra xem trên người hắn có bị thương hay không, rồi dùng đầu ngón tay chạm vào cổ tay hắn giúp hắn kiểm tra.

“Vẫn có hiệu quả nhất định, tang thi ước chừng trong vòng bán kính mười mét từ giữa không bị khống chế, cho đến khi máu tươi triệt để bị dẫm nát.” Diêm Tân rất vừa lòng, quay đầu nhìn về phía sau: “Dựa theo kế hoạch đã định, bắt đầu phản kích!”

Khai hỏa phản kích. Lợi dụng đặc tính thích máu của tang thi lập một cái bẫy, có thể nhiễu loạn công kích của tang thi, thuận tiện thiết kế một ít bẫy tiểu, trực tiếp xử lý vài tang thi đang xông lên.

Nhưng, chung quy chỉ là tiểu đánh tiểu nháo.

Tang thi trong nội thành không ngừng cuồn cuộn đi về phía căn cứ, bên này vừa tiêu diệt một đợt, bên kia liền bổ sung một đợt, chiến đấu vô cùng gian nan sốt ruột, duy trì liên tục…

———————

Từng khu căn cứ, lớn nhỏ khác nhau may mắn sống sót không hẹn mà cùng bị tang thi vây công, chúng nó giống như cùng nhận được lệnh tấn công.

Một thân thể nho nhỏ đang bám trên vai một thân thể lớn hơn, do vô số thân thể tang thi tạo thành, nếu không nhìn kĩ, thân thể nhỏ kia sẽ bị che mất mà bị xem nhẹ.

Theo một tiếng “Gràooo” vang lớn, tòa tường thành trước mặt ầm ầm sụp đổ.

Thân ảnh nhỏ ngẩng đầu lên, hướng lên trời há to miệng phát ra một tiếng gào thét vô thanh. Cùng lúc đó, tang thi đi theo bên cạnh đều ngừng lại động tác trong tay, giơ cao hai tay ngửa mặt thét dài. Sau khi tiếng rít dừng lại, liền đồng loạt đi về phía căn cứ không còn đường thoát cách đó không xa.

Căn cứ thứ hai…

Một ít tang thi lưu lại phía sau khom lưng nhặt lên tinh hạch trong đầu đồng bào đã chết, sau khi thu thập lại cung kính chất đống trước mặt tiểu tang thi kia. Chốc lát sau, trong căn cứ truyền ra từng trận kêu gào thảm thiết, hai người toàn thân máu tươi bị đám tang thi đánh gãy tay chân, chặt đứt cằm sau đó đưa đến trước mặt tiểu quỷ.

Nó vẫn thích ăn thịt người như trước, đáng tiếc những người này toàn trốn ở những không gian nhỏ hẹp không chịu đi ra. May mắn còn có tinh hạch sáng long lanh kia có thể lấp bụng, mặc dù hương vị không hợp với khẩu vị của nó.

Nhảy xuống từ trên người tang thi lớn, tiểu tang thi mở miệng cắn da thịt trên người hai người kia.

Lúc tiểu tang thi ăn thì đám tang thi vây quanh bốn phía, đứng thẳng tắp như tượng điêu khắc. Cho đến khi tiểu quỷ ăn no, chúng nó mới lại hành động – tiểu quỷ để lại phần tay chân đã bị gãy của nhân loại cho đám tang thi khác, chuyển qua ăn đống tinh hạch dưới đất!

Tiểu tang thi nhảy lên “Đỉnh đầu” của tang thi lớn, ngẩng đầu lên, hai con mắt tối đen một mảnh “Nhìn” hướng Bắc – chỗ đó có hương vị, hương vị rất hấp dẫn nó, đồ ăn chỗ đó nhất định rất ngon, hơn nữa số lượng rất nhiều.

Mấy món đồ ăn kia rời đi bằng đường này, tuy rằng hương vị rất nhạt, nhưng trong không khí gần như bị ngưng trệ, hương vị bọn họ phảng phất tựa như cột mốc hấp dẫn nó…

Hiện tại, tang thi triều vây công các căn cứ ước chừng đã qua ba tháng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio