Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

chương 90: đất lún? sự kiện đột phát!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi Tiêu Tử Lăng đang thương xuân thu buồn vì việc mất mặt, đột nhiên cảm thấy mặt đất kịch liệt rung động lên, thiếu chút nữa khiến cho cậu không đứng vững được, mà bên ngoài thì lại truyền đến một trận huyên náo.

Trần Cảnh Văn đang nghị sự với Sở Chích Thiên kinh hãi, cấp tốc đứng lên la lớn: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”

Một thành viên tổ hậu cần xông vào lo lắng báo cáo: “Một kho hàng ở phía góc tây đột nhiên trũng xuống, bên trong truyền đến tiếng đập nện kịch liệt, có thể có tang thi!”

Nghe nói như thế, Tiêu Tử Lăng mạnh quay đầu lại, nhìn nhau một cái với Sở Chích Thiên đã đứng lên, hai người ngầm hiểu đồng thời đã có đáp án tương đồng -- Tang thi cấp bốn của căn cứ dưới đất.

Sở Chích Thiên chuẩn bị cùng Trần Cảnh Văn đến bên ngoài kiểm tra, vứt qua một ánh mắt tỏ ý Tiêu Tử Lăng đi theo. Tiêu Tử Lăng lập tức móc ra kính râm từ trong không gian mang lên, thứ nhất là thuận tiện cho cậu thi triển Linh Nhãn điều tra, thứ hai cũng là vì ẩn tàng gương mặt thật, bị phạt đứng ban nãy thực sự quá mất mặt, vẫn nên mang tương đối an toàn hơn, ít nhất hổng có người biết gương mặt thật của cậu. . .

Sở Chích Thiên Trần Cảnh Văn mang theo người tới chỗ bị sụp, so với sự hoang mang của Trần Cảnh Văn, hai người Sở Chích Thiên với Tiêu Tử Lăng lại biết rõ ràng trong lòng, đích thật là con tang thi kia làm, bởi vì chỗ bị sụp chính là cửa vào mà bọn họ ra vào.

“Làm sao giờ?” Tiêu Tử Lăng lặng lẽ ném qua cho Sở Chích Thiên một ánh mắt hỏi thăm.

Sở Chích Thiên lặng lẽ làm một động tác an tâm, để cho Tiêu Tử Lăng an tâm một chút chớ nóng nảy.

Trần Cảnh Văn suy nghĩ một chút, liền nói với đội viên phụ trách công trình mặt đất nào đó của tổ hậu cần: “Đào cho tôi, tôi ngược lại muốn xem xem phía dưới đến tột cùng có cái gì.” Tuy rằng bọn họ qua mấy ngày nữa sẽ phải rời đi, nhưng mang theo đầy bụng nghi vấn rời đi không phải tác phong của Trần Cảnh Văn anh. Anh nhất định phải biết rõ đến tột cùng là chuyện gì.

Cho dù phía dưới có tang thi? Thì thế nào? Ngay cả cấp bốn bọn họ cũng đã giải quyết, còn sợ những tang thi phẩm cấp thấp đó sao? Trong lòng Trần Cảnh Văn rất ung dung, đương nhiên nếu như biết phía dưới thực sự có một con tang thi cấp bốn, sợ rằng còn có thể cân nhắc một phen, sẽ không kiên quyết như thế.

Rất nhanh người phụ trách kia tìm tới mấy người phụ trách đào móc với một số khí giới nhỏ, bắt đầu đào móc. Không lâu sau, loáng thoáng liền có thể thấy được hình như dưới đất còn có một gian phòng tối.

Sắc mặt Trần Cảnh Văn ngưng trọng. Anh cảm thấy mọi chuyện tuyệt không phải đơn giản như anh tưởng tượng, đi đến bên người Sở Chích Thiên thấp giọng nói: “Sở ca, xem ra xưởng quân công này không đơn giản, hiện tại làm sao giờ?”

Mặt Sở Chích Thiên không biểu cảm cúi đầu trầm tư, sau đó ngẩng đầu phân phó Trần Cảnh Văn: “Hiện tại không rõ tình huống, kêu hết thảy nhân viên phi chiến đấu rời khỏi nơi đây trước, không biết chỗ Hạo Triết rời khỏi doanh địa chưa. Nếu chưa thì kêu bọn họ tạm dừng kế hoạch định trước, cấp tốc dẫn dắt tổ chiến đấu phong tỏa hiện trường nơi đây.”

“Vâng!” Trần Cảnh Văn lĩnh mệnh. Chân Nhất Long bên cạnh thấy thế lập tức tổ chức người không phận sự xung quanh rút lui khỏi, mà Trần Cảnh Văn thì liên hệ với Đổng Hạo Triết, may mắn Đổng Hạo Triết tuyệt chưa xuất phát, sau khi nghe thấy tin tức lập tức mang theo mọi người chạy lại đây.

Sở Chích Thiên trong lúc đó. Lặng lẽ cho Tiêu Tử Lăng một ánh mắt, kêu cậu kiểm tra tình hình dưới đất. Tiêu Tử Lăng buông tay phải xuống làm một thủ thế OK nhỏ, cậu mở ra Linh Nhãn, tỉ mỉ quan sát, phát hiện con tang thi cấp bốn kia không hề nhúc nhích ở phía dưới căn phòng tối mà bọn họ đang đào móc, dường như đã cảm thụ được bên trên có động tĩnh.

Chưa đến ba phút, chợt nghe thấy thanh âm của Đổng Hạo Triết truyền tới từ xa xa: “Chiến Đấu tổ một, phụ trách mặt đông, tổ hai mặt tây. Tổ ba mặt nam, tổ bốn mặt bắc, không cho phép bất kỳ kẻ nào tiến vào trong đó. Những tiểu tổ khác, theo tôi qua.”

“Vâng!” Đội viên của những tiểu tổ lĩnh mệnh, cấp tốc phân ra bốn nhánh tiểu đội đến địa điểm phân phối của nhiệm vụ mà bọn họ chấp hành, bọn họ cấp tốc ngăn người đứng xem náo nhiệt xung quanh ở bên ngoài. Cấm bất kỳ kẻ nào đi lại, phong bế toàn trường.

Đổng Hạo Triết mang theo người của những tiểu tổ còn lại tới bên người Sở Chích Thiên, thấp giọng hỏi thăm: “Phát sinh chuyện gì?”

Lúc này Tiêu Tử Lăng đang nhỏ giọng báo cáo địa điểm trước mắt của tang thi ở bên tai Sở Chích Thiên, nghe thấy tiếng hỏi của Đổng Hạo Triết, quay đầu mỉm cười với Đổng Hạo Triết, sau đó lặng lẽ lui về phía sau một bước, hoàn mỹ chấp hành một trong những hành vi chuẩn tắc của đàn em -- Nhóm lão đại thương thảo chuyện, đàn em phải thức thời rời đi.

“Tiểu Lăng nói phía dưới có tang thi!” Sở Chích Thiên khẽ nhíu mày, anh không ngờ tới lực phá hoại của con tang thi này lại mạnh như thế, vậy mà có thể hủy cánh cửa sắt lớn kia, để cho nó đi vào trong thông đạo, đi tới dưới phòng tối này.

Đổng Hạo Triết vừa nghe nhất thời khẩn trương lên, chẳng lẽ là ẩn núp lại sau thi triều?

“Phía dưới là chỗ nào?” Biểu tình Đổng Hạo Triết nghiêm túc hỏi.

Sở Chích Thiên tỏ ý Đổng Hạo Triết chờ một chút, anh trực tiếp mệnh lệnh với mọi người: “Mỗi người của tổ công kiên phụ trách một mặt hình thành phòng tuyến thứ nhất. Đới Hồng Phi dẫn dắt tổ chiến đấu còn lại cấu thành phòng tuyến thứ hai, vòng ngoài cùng là phòng tuyến thứ ba. Mỗi đạo phòng tuyến cách nhau ba mươi mét, bắt đầu hành động.”

“Vâng!” Người toàn trường cùng đáp lời. Ba đạo phòng tuyến một lần nữa được thành lập lên, ngoại trừ nhân viên công tác tương quan, toàn bộ những người không phận sự đọng lại bên trong bị phong tỏa ngoài phòng tuyến thứ ba. Mà Tiêu Tử Lăng là một thành viên của tổ công kiên đoạt trước một bước lựa chọn phương hướng cách tang thi gần nhất. Sở Chích Thiên nói với Trần Cảnh Văn cùng Đổng Hạo Triết bên người: “Các cậu cùng theo tôi qua xem.”

Sở Chích Thiên dẫn theo hai người đi tới bên cạnh cánh cửa ngầm kia, dùng đầu ngón chân nhấn nhấn vị trí đó, nói với nhân viên công tác đang đào móc: “Đào nơi đây trước.”

Nhân viên công tác cấp tốc tập trung lại bắt đầu đào bùn đất nơi đó, khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ sau, một nhân viên công tác cảm thấy đụng phải cái gì đó kiên cố, đào không xuống được nữa.

“Sở ca, phía dưới hình như có vật gì đó, đào không xuống được.” Đổng Hạo Triết phụ trách quan sát bên cạnh thấy thế vội hồi báo với Sở Chích Thiên.

Sở Chích Thiên gật đầu: “Xem ra hẳn là nơi đây.” Sở Chích Thiên đi qua, lúc này nhân viên công tác đã thanh lý sạch sẽ bùn đất bám bên trên, một mặt bản nhỏ làm bằng thép trơn bóng xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Hình như là thép tinh luyện.” Trần Cảnh Văn ngồi xổm xuống, sau khi nghiêm túc nghiên cứu cho ra kết luận này.

“Nếu như là thép tinh luyện, vậy đó là vật liệu thép kiên cố nhất. . .” Đổng Hạo Triết cũng ngồi xổm xuống, nghiêm túc sờ sờ, rất nhanh nhíu mày. Trần Cảnh Văn nói không sai, đích thật là thép tinh luyện, vật liệu thép này chịu nhiệt cao, chống ăn mòn, lại càng kiên cố đáng sợ, thoạt nhìn không có biện pháp bạo lực phá cửa.

“Không có khả năng toàn bộ là thép tinh luyện, thép tinh luyện phá không được, chỗ tiếp nối luôn sẽ có nhược điểm.” Sở Chích Thiên tuyệt không cho rằng không thể giải quyết. Chỉ cần nghiêm túc tìm, chung quy có thể tìm được phương pháp giải quyết.

Lúc này, phía dưới lại truyền đến một trận tiếng đập kịch liệt, cho dù là bên trên cũng có thể cảm thụ được sự rung động kịch liệt. Có thể thấy được lực lượng đập nện phía dưới to lớn ra sao. Đổng Hạo Triết yên lặng cảm thụ luồng lực lượng này, chờ tiếng đập đó qua đi, sắc mặt thập phần nghiêm trọng: “Luồng lực đạo này rất mạnh. Nếu thực sự là tang thi, sợ rằng không phải ít hơn cấp ba, hẳn là tiến hóa thuộc về loại lực lượng.”

Sở Chích Thiên gật đầu tán thành, anh đương nhiên biết tình hình tỉ mỉ của con tang thi này, cấp bậc cấp bốn, hơn nữa không chỉ là biến dị lực lượng còn có biến dị tốc độ.

Sở Chích Thiên kêu nhân viên công tác thanh lý sạch sẽ toàn bộ bùn đất xung quanh thép tinh luyện, bày biện ra toàn bộ nguyên khối thép tinh luyện.

Dù sao cũng là tài liệu khan hiếm, thép tinh luyện ở nơi đây không phải quá lớn, chỉ có không đến hai mét vuông.

Lúc này lại truyền đến tiếng đập kịch liệt, uy lực từng lần càng lúc càng lớn, liền thấy góc nào đó sát rìa thép tinh luyện bắt đầu xuất hiện khe nứt rất nhỏ.

Vẻ mặt Đổng Hạo Triết khẩn trương đứng dậy: “Hình như sắp bị phá rồi.”

Trần Cảnh Văn tỉ mỉ quan sát, gật đầu nói: “Không sai, chỗ tiếp nối đã thừa nhận không nổi luồng lực lượng này nữa, đã lỏng lẻo rồi.” Nói xong cũng đứng dậy lui ra phía sau mấy bước.

Sở Chích Thiên kêu mọi người triệt thoái, cho dù là tổ công kiên ở trong cùng cũng lui lại thêm hai mươi mét ra phía ngoài. Rất nhanh trong không gian năm mươi mét ngoại trừ ba người Sở Chích Thiên Trần Cảnh Văn với Đổng Hạo Triết, không còn người nào khác nữa.

“Chúng ta cũng lui lại ngoài hai mươi mét, Cảnh Văn mở thuẫn phòng thủ, Hạo Triết dùng kỹ năng mạnh nhất công kích nơi đây.” Sở Chích Thiên chỉ chỉ chỗ khe nứt lớn nhất ngoại vi thép tinh luyện.

Đổng Hạo Triết lĩnh mệnh, sau khi anh thối lui đến hai mươi mét, hít sâu một hơi. Hai tay mạnh chắp lại, một luồng năng lượng cực đại sản sinh ở giữa hai tay, trong miệng nhẹ hô một tiếng: “Không Long Chi Nộ!” Một con cự long vô hình vô sắc mãnh liệt đập ra từ hai tay của Đổng Hạo Triết, nó mở miệng rộng, cả mặt dữ tợn bay về phía mục tiêu.

“Uỳnh!” Một tiếng vang lớn, khe nứt kia trực tiếp xuất hiện một mặt cắt. Ngoại trừ thép tinh luyện vẫn bảo trì hình dạng, chỗ tiếp nối lại sớm đã biến thành một lỗ đen không đáy!

“Grào!” Dưới nền đất truyền đến một tiếng tang thi tru lên rõ ràng, tiếp theo một tiếng oanh kích cực đại vang lên, theo thanh âm đó vang lên, bụi đất vung ra xung quanh, khối thép tinh luyện kia cũng bay lên không, trực tiếp ném tới Tiêu Tử Lăng ở hướng tây bắc.

Roi nước của Tiêu Tử Lăng quấn một vòng lên trên, vung qua phải, đã quăng nguyên khối thép tinh luyện tới bên cạnh bỏ xuống, dễ dàng giải quyết uy hiếp nhỏ đột phát này.

Một thân ảnh đồng thời nhảy ra từ phía dưới, nó đứng trên mặt đất. Đợi bụi bặm tan đi, mọi người lúc này mới nhìn rõ đó là gì, không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy đây là một con tang thi cường tráng khôi ngô, trên người khoác quân phục rách nát, nó hai tay chống đất, hai đùi hơi hơi gập cong, một bộ dáng chuẩn bị công kích, nó ngửa đầu phát sinh tiếng rít gào uy hiếp với ba người vây quanh nó.

Tang thi vừa xuất hiện, liền hoàn toàn có thể cảm thụ được uy áp mang theo trên người nó, sắc mặt của Trần Cảnh Văn với Đổng Hạo Triết đồng thời biến đổi, gần như trăm miệng một lời nói: “Tang thi cấp bốn!”

Lời còn chưa dứt, công kích đầu tiên của tang thi cấp bốn đã tới, đối tượng nó lựa chọn công kích đầu tiên là Trần Cảnh Văn. Ở trong mắt nó, trong ba người trước mặt thì Trần Cảnh Văn yếu nhất, may mắn Trần Cảnh Văn đã nhận được sự phân phó của Sở Chích Thiên, sớm đã mở Thủy Long Thuẫn phòng thủ, cho dù như thế anh vẫn bị một chưởng của tang thi cấp bốn trực tiếp đánh bay lui về phía sau mấy mét, Thủy Long Thuẫn lại càng trực tiếp bị phá.

Nhịn xuống cảm giác nặng nề nơi ngực, lúc này Trần Cảnh Văn mới hô lớn: “Sở ca, là tang thi biến dị song hệ tốc độ lực lượng, cẩn thận a!”

“Pháo Không Khí!” Tuy rằng lực công kích của Không Long Chi Nộ mạnh, nhưng tốc độ phát chiêu chậm, sợ rằng đánh không đến được con tang thi biến dị song hệ tốc độ lực lượng này, vì vậy Đổng Hạo Triết trực tiếp dùng tới Pháo Không Khí, là tuyệt học sở trường, Đổng Hạo Triết đã dùng kỹ năng này được rất thuận buồm xuôi gió.

Chỉ thấy Pháo Không Khí vốn cỡ trái bóng rổ biến thành vô số miếng Pháo Không Khí nhỏ như đạn hình thành một phạm vi bắn về phía con tang thi cấp bốn kia. Tuy rằng tốc độ của tang thi rất nhanh, nhưng đối mặt Pháo Không Khí che trời lấp đất căn bản nhìn không thấy, chỉ dựa vào cảm giác của nó thì không có cách nào né tránh được toàn bộ.

Quả nhiên, trên người tang thi rốt cục cũng lưu lại vết tích của Pháo Không Khí, tuy rằng chỉ là vết thương nhẹ, thế nhưng trong nháy mắt đánh trúng, sự đau đớn kịch liệt đó, vẫn khiến cho tang thi phẫn nộ lên, nó thầm muốn giết chết cái tên đáng hận này trước, vì vậy nó từ bỏ Trần Cảnh Văn, quay đầu chuẩn bị công kích Đổng Hạo Triết.

“Thiên La Địa Võng!” Không đợi nó công kích Đổng Hạo Triết, Thiên La Địa Võng cỡ lớn của Sở Chích Thiên liền chụp xuống đầu. Sở Chích Thiên không có nắm chắc dùng Thiên La Địa Võng nhỏ có thể bao được con tang thi biến dị tốc độ đến cấp bốn này lại, vì vậy vừa lên liền dùng siêu cỡ lớn.

Bởi vì anh biết rõ tang thi cấp cao trong căn cứ phía dưới chỉ có một con này, mấy con khác đều là tang thi cấp thấp cấp cấp , tuyệt không thể sản sinh uy hiếp với doanh địa của bọn họ, vì vậy Sở Chích Thiên tuyệt không hề suy nghĩ đến chuyện tiết kiệm dị năng.

Tốc độ của tang thi cấp bốn dù nhanh thế nào, nhưng đối mặt loại kỹ năng phạm vi siêu cỡ lớn này cũng chỉ có thể bó tay đầu hàng. Bất quá cho dù tốc độ của nó nhanh đến mức có thể trốn ra khỏi được phạm vi của Thiên La Địa Võng, cũng không có cơ hội đó, bởi vì có hai người Trần Cảnh Văn Đổng Hạo Triết chặn, điều này cũng chưa tính, sau đó còn có đạo phòng tuyến thứ nhất của Tiêu Tử Lăng Lục Vân Đào chờ nó, vì vậy vô luận như thế nào nó cũng không có biện pháp thoát khỏi được phạm vi của kỹ năng này (Phạm vi của Thiên La Địa Võng bao trùm lấy toàn bộ trung tâm, trực tiếp kéo dài tới tận phòng tuyến thứ nhất bên chỗ Tiêu Tử Lăng).

Điện lực vô cùng của Thiên La Địa Võng đã khiến cho tang thi cấp bốn bị thương nặng, nếu là cấp ba, sợ rằng đã tro tàn khói bay. May mắn nó đã là cấp bốn, còn có thể sống sót trong đại chiêu này.

Tang thi cấp bốn chống qua được một kiếp này, mắt thấy tình hình đối với nó không ổn, cũng vô tâm ham chiến nữa, tuy rằng sự mê hoặc của thức ăn tươi mới đối với nó rất lớn, nhưng nơi này có người canh giữ rất mạnh, mấy người liên hợp lại, dựa vào thực lực hiện tại của nó chỉ có thể từ bỏ. Nó biết ở lại tiếp nữa sẽ lại càng không có lợi đối với nó.

Đôi mắt đỏ máu của tang thi cấp bốn nhìn chằm chằm Sở Chích Thiên, dường như sắp muốn liều mạng cùng với anh.

Ba người Sở Chích Thiên cảnh giác phòng bị, bởi vì ai cũng không biết nó sẽ công kích ai. Một giây kế tiếp, tất cả mọi người sửng sốt, hóa ra tang thi cấp bốn đột nhiên xoay người đánh về phía chỗ nó đi ra, chuẩn bị trốn về sào huyệt của nó. Vốn chính là tang thi biến dị tốc độ cấp bốn, tốc độ đó cực nhanh, cho dù Sở Chích Thiên với Đổng Hạo Triết ở bên cạnh nó cũng phản ứng không kịp, chỉ có thể trừng mắt nhìn nó chạy trốn.

Mắt thấy tang thi cấp bốn sắp vào động biến mất, giữa lúc Sở Chích Thiên phải thở dài, một sợi roi nước lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quấn lên một cánh tay của nó, cố gắng kéo lấy con tang thi đó.

Vì vậy, trước mắt mọi người thể hiện một tình cảnh như vầy, tang thi cấp bốn một chân sắp bước vào trong động, thân thể lại bị một sợi roi nước cuốn lấy không thể nhúc nhích, toàn bộ thân thể cứ như vậy cứng ở cửa động.

“Tiểu Lăng, làm tốt!” Đổng Hạo Triết mừng rỡ vạn phần, trực tiếp dựng lên ngón tay cái biểu thị sự tán dương của anh.

“Cấm ~!” Sở Chích Thiên thấy thế tâm tình thả lỏng, trực tiếp thấp giọng khẽ quát, giam cầm lấy tang thi cấp bốn đang muốn tránh khỏi roi nước.

“Cảnh Văn, Hạo Triết, đại chiêu lên!” Sở Chích Thiên cao giọng nhắc nhở.

“Thủy Long Bạo!”

“Không Long Chi Nộ ~!”

Theo hai tiếng quát lăng lệ này, một con rồng nước, một con rồng không khí vô hình vô sắc nhất tề đánh tới phía tang thi cấp bốn.

“Thiên La Địa Võng!” Kỹ năng của Sở Chích Thiên tới sau đó.

Tang thi cấp bốn rốt cục lưu lại tiếng kêu tuyệt vọng sau cùng của nó, chết dưới đại chiêu liên thủ của ba người. Sở Chích Thiên sớm đã biết, trải qua sự thiết lập của Thủy Long Bạo trước đó, uy lực Thiên La Địa Võng của anh sẽ trực tiếp đề thăng gấp ba, cho dù không cần kỹ năng hệ lôi điện cấp bốn của anh cũng có thể giải quyết được con tang thi này, mà sự thực cũng chính như anh dự liệu!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio