Mạt Thế Trùng Sinh Thệ Bất Tổ Đội

chương 2: chiến đấu kịch liệt [ 1 ]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đi một vòng bên ngoài nhà máy, Lâm Đăng vẫn quyết định chọn lựa một vị trí nhỏ hẹp nhất trên mái hiên ở trên cùng với các đường ống dẫn. Lâm Đăng nhanh chóng bò lên, mỗi lần bám vào đường ống dẫn luôn có ảo giác như có thể bị đổ ngã bất cứ lúc nào.

Cách xa hắn một trăm mét chính là đỉnh chóp của nhà máy, Đao Ba Kiểm đang ở đó khởi động súng máy, gã mắt chuột ôm vài trái lựu đạn đứng bên cạnh Đao Ba Kiểm, gã vô cùng lo âu nhìn đám tang thi đang bu lại từ đằng xa. Đại khái có khoảng năm con tang thi cấp ba đang dẫn đầu đội ngũ, ở giữa quân đoàn tang thi là tang thi cấp hai có tốc độ nhanh nhất, phía sau là đám tang thi cấp một đang chậm chạp lê lết theo. Râu quai nón vác cây súng trường thử đủ các loại tư thế, từ động tác của gã có thể nhìn thấy được nội tâm nôn nóng lúc này. Lần này quân đoàn tang thi triều rất khổng lồ, có đến mấy chục con tang thi cấp hai chứ đừng nói chi năm con tang thi cấp ba cũng đã đủ doạ người kinh hồn khiếp đảm.

Đợi khi Lâm Đăng bò lên đến mái hiên, khi vừa thiết kế xong giá súng ngắm thì Đao Ba Kiểm đã hướng qua đây phất phất tay, ý bảo đã chuẩn bị xong tất cả.

Lâm Đăng để sát vào ống kính ngắm chuẩn, ngắm vào con tang thi nhảy cao nhất để đánh giá ước lượng độ nhảy cao của nó, vào lần bật lên cao tiếp theo thì kịp thời nổ súng!

Oàng ______ một tiếng, đầu tang thi nháy mắt bị bắn nổ, bộ óc hư thối văng khắp nơi, thẳng tắp từ trên không trung rơi xuống.

Lâm Đăng dùng là đạn M xuyên thép, uy lực cực kỳ bạo.

Lúc này, tang thi triều còn cách mái hiên đúng hai km…

Bởi vì một súng kia, toàn bộ quân đoàn tang thi lập tức nóng nảy, bốn con tang thi cấp ba còn lại càng nâng cao tần suất bật lên, nhanh chóng nhảy về phía Lâm Đăng đang núp. Đám tang thi cấp hai cũng bắt đầu ồ ạt, chỉ có đám tang thi sơ cấp vẫn đần độn bước liêu xiêu từng bước một, lập tức khoảng cách đối mặt với tang thi cấp hai và tang thi cấp ba bị rút ngắn.

Vì cự ly còn xa, đám người Đao Ba Kiểm không thể sử dụng được súng, lực cánh tay của gã mắt chuột không có khả năng ném lựu đạn xa như vậy, cho nên, trước mắt chỉ có Lâm Đăng có thể bắn chết chúng nó.

Còn có bốn con…

Nhìn bóng đen nhanh chóng đang phóng đến đây, Lâm Đăng cắn chặt răng, bức bách bản thân tỉnh táo lại, tuyệt đối không để bị vài con tang thi cấp ba hung hãn doạ sợ.

Lại giữ chặt súng, ổn định cổ tay, ngắm chuẩn, bắn ______

Oành _______

Lại một đầu tang thi bị tạc nở hoa ở giữa không trung, tinh chuẩn, nhanh chóng, ngay chính giữa não bộ.

Trước mắt chỉ còn dư ba con tang thi.

Chúng nó gào thét bay vọt theo hướng bên này, trong hốc mắt hư thối ẩn hiện ra tia đỏ ngầu.

Lâm Đăng tập trung nhìn lăng kính ngắm chuẩn mục tiêu, ngón tay câu động, viên đạn lao ra từ nòng súng, lại ghim vào đầu tang thi.

Lại xong một con, bây giờ còn hai.

” Quá đẹp!!” Đao Ba Kiểm ở xa dựng ngón cái với Lâm Đăng, sau đó rít gào với hai gã bên cạnh, ” Đừng thất thần, chuẩn bị chiến đấu!”

Hai con cao cấp tang thi kia rõ ràng đang vây trong trạng thái bạo tẩu, quăng lại đám tang thi cấp hai một khoảng xa, hiện cách mái hiên lộ trình khoảng một km.

” Mấy người trước đừng đánh, đợi tang thi cấp hai đến!” Lâm Đăng quơ tay, quát lớn về phía bên kia.

Không quản bọn họ có nghe thấy hay không, Lâm Đăng nhanh chóng quay đầu điều chỉnh lại trạng thái tốt nhất, đôi mắt nheo lại tiếp tục tập trung vào lăng kính ngắm chuẩn, giữ chặt súng, trầm hạ khí, bình tĩnh phân tích tần suất biến hoá của tang thi, cao một, hai thấp, lại cao một, một thấp ; cao một, hai thấp, lại cao một…

Lâm Đăng nheo mắt, kỳ thực cũng là có quy luật, chung quy cũng là đầu tang thi bị mục nát không đủ dùng, cho dù có là người, lúc chơi đoán số cũng không khống chế ra quyền dựa theo quy luật, càng đừng nói là tang thi đã ở trong trạng thái xác sống.

Đợi đến khi chân tang thi vừa chạm xuống mặt đất, làm bộ muốn vọt lên, Lâm Đăng tinh chuẩn thả ra một súng bắn vào khoảng thấp trong không trung, tang thi nhanh chóng nhảy lên vừa vặn đụng vào viên đạn bay tới, chính trúng đầu!

Con tang thi giống như một con rối rách nát hung hăng đập mạnh xuống mặt đất.

Còn lại một con tang thi cuối cùng, cự ly quá gần, không kịp thư kích ngắm bắn trúng đầu.

Nếu hắn còn tiếp tục bắn tỉa, nói không chừng còn bị hạn chế phạm vi tầm nhìn, con tang thi cuối cùng này rõ ràng đã cẩn thận hơn rất nhiều, nó không giống bốn con kia chỉ nhảy ở một khu vực, mà là nhảy trước nhảy sau, nhảy sang trái lại nhảy sang phải, muốn mục kích bắn tỉa nó phải tốn không ít sức lực.

Cho nên Lâm Đăng trực tiếp đứng lên, dựa vào xúc cảm đối với con tang thi này mà bắn súng, nhưng cũng chỉ là bắn trúng lên trên người tang thi, hoặc là trên mặt. Nếu là người sống thì còn có lẽ là dùng được, thế nhưng đây là tang thi, thần kinh cảm giác đau đớn không nhạy trên cái xác không hồn. Một chút uy lực của đạn căn bản không đủ để đánh rớt nó, thậm chí không đủ cho nó tạm dựng lại.

Bên cạnh truyền đến âm thanh bắn phá của súng máy, Đao Ba Kiểm quát về phía hắn, ” Mau bò xuống đi!”

Lâm Đăng oán hận cắn răng, ánh mắt đều tức đến đỏ mắt, ở trong lòng âm thầm mắng câu ngu ngốc.

Bây giờ Đao Ba Kiểm nổ súng là hoàn toàn lãng phí đạn, bắn không trúng tang thi cấp ba thì không nói, tiếng súng vang động sẽ khiến đám tang thi cấp hai nóng nảy, tốc độ chạy bộ sẽ nhanh hơn, đến lúc bị mấy chục con tang thi cấp hai vây công thì bọn họ mọc cánh cũng chạy trốn không được.

Con tang thi kia đã chạy tới chỗ còn cách mái hiên mấy chục mét, có thể nói là gần ngay trước mắt. Lâm Đăng bắn đạn cũng không xong, hắn đành phải rút ra chuỷ thủ trên đai lưng, ngắm chuẩn độ cao tang thi nhảy lên một phen phóng qua, tiếc nuối, chuỷ thủ chỉ cắm được vào cổ tang thi.

Tang thi điên cuồng rống lên một phát, mạnh bạo nhảy cao lên, ý đồ muốn ném đi thanh chuỷ thủ, chỉ tiếc là đao bị cắm vào quá sâu chỉ lộ bên ngoài một ít tay cầm, vẫn ương ngạnh như cũ cắm vào khối thịt xanh lè.

Trái tim Lâm Đăng nhót lên một trận kinh hoàng, ánh mắt đục ngầu ác độc của con tang thi nhìn thẳng hắn, tựa hồ như chỉ trong giây tiếp theo sẽ vươn vuốt xé nát thân thể hắn.

Rống _________

Tang thi thò tay bắt lấy đường ống thiết bên cạnh, ngay sau đó mượn lực nhảy lên cao, vững vàng đứng trên đỉnh mái hiên.

Dường như là đã sớm đoán được, trong cùng một khắc Lâm Đăng kịp thời nhảy dựng xuống dưới, tiếp theo kịp thời tóm lấy đường ống kế bên, lúc này mới không bị ngã ra đất.

Tang thi trảo vào khoảng không, thân thể chuyển mạnh trảo tiếp, một bộ móng vuốt ý đồ bắt lấy tay Lâm Đăng.

Đồng tử Lâm Đăng co rút nhanh, nhanh chóng buông tay, thân thể lao thẳng xuống dưới, ở giữa không trung lại bắt được ống thép.

Tang thi theo sát cũng nhảy xuống dưới, Lâm Đăng sớm dự đoán được tình hình như vậy, hai tay lập tức thả ra, nhanh chóng tóm lấy đường ống khác, tang thi lần thứ hai trảo thất bại bị rơi mạnh xuống đất. Tang thi xương cốt rất yếu ớt, cú rơi này bẻ gãy đùi phải của nó, làm giảm mạnh năng lực nhảy cao với tốc độ di chuyển.

Nhưng mà nhảy đến độ cao hiện tại của Lâm Đăng lại không khó.

Con tang thi này liều mạng nhảy lên, lần này Lâm Đăng không dám trì hoãn, sử dụng tay chân bò lên trên, một bên còn không quên quát râu quai nón, ” Dùng súng bắn nó!”

Râu quai nón lúc này mới phản ứng lại, cuống quýt giơ súng trường bắn vài phát đạn liên tục với con tang thi, thế nhưng toàn bộ đều bắn hụt, không trúng được một súng.

Ngay trong lúc Lâm Đăng tuyệt vọng nhìn móng vuốt trảo mình ngày càng gần, tang thi lại một tiếng bạo rống, ngã xuống đất.

Lâm Đăng hồng hộc thở hổn hển, xem ra độ cao kia là cực hạn của con tang thi, hắn cúi đầu lại nhìn thấy con tang thi nhảy lên, không dám khinh địch vội bò nhanh lên trên nữa.

Lần này ngay cả độ cao lần trước tang thi nhảy cũng không tới đã bị rơi xuống, trong lúc tang thi còn chưa kịp đứng lên thì bị râu quai nón theo sát nã cho một súng, oành một tiếng, chớp vàng vẩy ra, tang thi rốt cuộc không có động tĩnh.

Lâm Đăng nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt sáng ngời nhìn lên đỉnh mái hiên, chỉ muốn bò lên đó, không có tang thi cấp ba thì hắn cơ bản xem như an toàn.

Tang thi cấp hai tuy tốc độ mau nhưng chỉ là tốc độ mau, tốc độ bò leo của nó chỉ sợ so với tốc độ di chuyển trên mặt đất của tang thi sơ cấp còn chậm hơn, tuy rằng không có súng, thế nhưng trên tay Lâm Đăng còn có một thanh đao lớn, hắn cầm chắc trong tay chờ chém rớt mấy con tang thi có ý đồ bò lên đỉnh.

Đợi vài phút, tang thi cấp hai gầm rú nhảy vào quần thể kiến trúc cũ nát của nhà máy.

Lâm Đăng núp ở trên cao, đám tang thi không cảm giác được sự tồn tại của hắn, chúng nó chỉ đối với ba gã đàn ông đứng ở trên đỉnh nhà chính bên kia rít gào, thế nhưng lại không có cách nào đi lên, cổng sắt lớn nhà chính đã sớm bị bọn họ khoá cứng bên trong, hơn nữa Lâm Đăng ở bên ngoài còn bỏ thêm xích khoá thô to.

Đám tang thi chỉ số thông minh thấp chỉ có thể cào cấu bên ngoài cửa sắt, tuy rằng phía sau không có đám tang thi chen lại đây, đẩy đẩy táng táng muốn áp đảo cánh cổng xông vào, nhưng cổng sắt vững chắc, kiên định chắn đám tang thi ở bên ngoài.

Hiện tại đám người Đao Ba Kiểm hoàn toàn làm chủ chiến trường, gã mắt chuột ném một trái lựu đạn xuống, đám tang thi bạo nổ thành mảnh vụng.

Tang thi ở phía sau còn chưa chen lên trước cửa cũng bị súng máy của Đao Ba Kiểm bắn phá một mảng lớn.

Râu quai nón chỉ là đứng ở bên cạnh thỉnh thoảng phóng mấy súng trợ uy, cây súng trường này của hắn đối mặt với một đàn tang thi thật sự giết chẳng được mấy con.

Thế cục bây giờ đã khống chế hoàn toàn, tang thi cấp hai trên cơ bản đã bị tiêu diệt sạch sẽ, chỉ còn lại vài con tang thi sơ cấp đang lắc lư.

Lâm Đăng cầm kính viễn vọng mini trên cổ lên quan sát, ở cách xa, thế nhưng có số lượng tang thi cấp hai nhiều gấp mấy lần quân đoàn tang thi vừa rồi, ít nhất phải đến vài ngàn.

” Thừa dịp chúng nó còn chưa đến, chúng ta nhanh chóng rời đi nơi này!” Lâm Đăng quát lớn với đám người Đao Ba Kiểm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio