[Harry Potter Đồng Nhân] Mạt Thứ Băng Kỳ

Chương 18: Lợi ích của gia tộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày khai giảng, Harry vẫn như năm ngoái dậy sớm thu thập đồ đạc rồi đi theo nhà Dursley — vài ngày trước cậu dưới sự trợ giúp của Dudley đã mua được bộ sách giáo khoa năm thứ hai và một số tài liệu khác — chẳng qua là kết quả của lần trợ giúp này lại là một cái thùng lớn — trẻ vị thành niên thì không được sử dụng phép thuật nên Harry không thể thu nhỏ hành lý lại rồi cất vào túi tiền được như năm trước.

Đến nhà ga Cross Station King lúc 9 giờ, Harry mang thùng đến bức tường nằm giữa sân ga số 9 và số 10, sau đó, cậu ngoài ý muốn phát hiện ra rằng, sân ga đã bị phong bế.

Hạ mắt, Harry mang theo thùng đồ, ngồi xuống chỗ ngồi chờ của hành khách, khẽ xoay xoay cái nhẫn trên ngón tay giữa bên trái vài cái, sau đó đặt ra một giờ, theo thói quen ngủ thiếp đi.

Sách trong thư phòng không thể mang ra khỏi giấc mơ. Harry sau này mới phát hiện ra chiếc nhẫn của mình có thể dùng để đặt giờ, xoay một vòng thuận kim đồng hồ là một giờ, lúc đến thời điểm đó là cậu sẽ tự động tỉnh lại.

Mặc kệ nói như thế nào, đây là món quà sinh nhật tốt nhất của cậu. Nhà Potter không hổ danh là gia tộc lâu đời nhất của Thế giới Phù Thủy, phòng sách vô cùng phong phú đủ để hoàn toàn thỏa mãn trí tò mò của đứa trẻ nào đó.

Bước ra khỏi giấc mộng, Harry lại đẩy xe chất đầy thùng đồ của mình đến vị trí giữa của hai sân ga, ngoài ý muốn nhìn thấy một người quen thuộc.

“Harryyyyyyy?” Âm thanh kéo dài âm điệu vang lên, hỗn loạn đang xen với một tia kinh ngạc và tìm tòi. Draco Malfoy nhìn thấy cậu, hất cao cằm gọi một tiếng.

Harry ngẩng đầu,nhìn cậu nhóc có mái tóc màu bạch kim rồi lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.

Đi đến trước mặt cậu bé, Draco vẫn dương cằm như cũ, khắc chế sự hưng phấn của mình xuống, lấy tiêu chuẩn lễ nghi nhà Malfoy nói “Lại có thể gặp cậu, thật vui mừng, Harry.” Hơi hơi ngiêng người lại nói, “Cho phép tôi giới thiệu với cậu, cha tôi ngài Lucius Malfoy và mẹ tôi bà Narcissa Malfoy. Cha, mẹ, cho phép con giới thiệu với hai người, đây là bạn con Harry Potter!”

Trong kì nghỉ hè Harry đã xem qua phần miêu tả nghi lễ quý tộc qua sách vở, nay liền thì lễ với hai người trưởng thành nọ. Nhìn động tác tiêu chuẩn của cậu, lớn nhỏ nhà Molfoy đều nhướng mày, một bên kia, phu nhân Malfoy cảm thấy vô cùng hứng thú nhìn cậu, dùng khăn lụa che mất nửa miệng.

Harry hạ mắt, lấy tự bản từ trong gói hành lý to của mình ra. Nhìn đó rõ ràng là sản phẩm của Muggle, Lucius không khỏi nhíu mày.

[Ngài Malfoy, Malfoy phu nhân, lần đầu gặp mặt, mong hai người giúp đỡ!]

“Tôi đã nói qua với họ về cậu rồi.” Draco nói, không dấu vết nhảy về phía trước một chút, đứng ở giữa Harry cùng cha mẹ mình, “Harry, bởi vì có sự cố phép thuật nên không thể đi qua cánh cổng này. ”

“Đúng vậy, Draco đã nói với chúng tôi về cậu…..Bao gồm cả chuyện của cậu….” Lucius dùng giọng điệu cao ngạo hoa lệ nói, “Nghe nói cậu là bạn tốt của con tôi. ”

[Đúng vậy, vô cùng cảm ơn Draco đã giúp đỡ tôi ở trường. ]

Nhìn lời nói cậu trai viết xuống, mặt Draco nhanh chóng biến thành màu phiến hồng,“Harry cũng thật là, bài tập của cậu luôn khiến cho người ta ngạc nhiên mà. Nhưng bây giờ chúng ta phải đến sân ga a!”

Không có nói thêm nữa cái gì, ba người nhà Malfoy cùng đi với Harry, thực thuận lợi xuyên qua được bức tường, đứng bên cạnh xe lửa đang tràn ngập hơi nước. [Dobby bé nhỏ, mi lại tiếp tục bôi cụ (bi kịch) rồi….Hiển nhiên dù thế nào đi chăng nữa cũng không có đủ can đảm chặn đường chủ nhân của mình a ~]

Sau khi nhìn cậu bé im lặng dùng phép thuật lấy tự bản nhỏ của mình ra và mang hành lý lên xe lửa, Lucius nhìn Harry một cái thật sâu, cho đến khi xe lửa biến mất khỏi tầm mắt gã mới thôi.

Từ lúc bắt đầu nghỉ hè, gã đã nghe con trai mình kể về chuyện của Harry Potter. Vẫn tưởng rằng là con cháu nhà Potter — gã còn nhớ rõ lúc trước nhà Gryffindor có một tổ bốn người cái gì đó, nhà Potter cùng nhà Black đã đối nghịch lại với điều cấm của của giới [ bốn người nhà Gryffindor đấu với Severus ]. Tuy rằng lúc bọn họ mới bắt đầu nhập học, chính mình đã là học viên năm thứ năm, nhưng là cấp trưởng tức là sau này cũng phải là Hội chủ tịch hội học viên nam, gã không thể không chú ý đến bọn họ — lại thêm cả danh hiệu gọi là “Cứu thế chi tinh”, Harry Potter hoàn toàn có thể thừa kế cả tính thích gây thị phi và tính cách cuồng vọng, tự đại của cha cậu ta, thậm chí là chỉ có hơn chứ không có kém. Nhưng Potter từ miệng Tiểu Long nói ra lại khiến cho những ý nghĩ trong đầu gã đảo điên. Vì vậy nên gã đã tự mình hỏi và hỏi cả bạn gã — Severus, sớm đã thành thói quen nhìn Snape bôi nọc độc lên các đồ vật của hắn, nhưng gã lại vô cùng kinh ngạc khi phát hiện sự tồn tại của tên Potter này là khó có thể lý giải nổi đến thế. Trong mắt hai vị nhà Slytherin [ Mặc dù chưa hoàn hảo nhưng con ông cũng là người nhà Slytherin ], khả năng không chế ma lực của Harry Potter ổn định hơn rất nhiều người trưởng thành, chỉ mới năm nhất mà cậu ta đã có thể sử dụng phép thuật của các lớp cao hơn, đối với ma pháp thì cần có các lý giải độc đáo của chính mình, biết sáng tạo hơn nữa cần phải có cả sự chính xác đáng chết, phải khiến cho tất cả các giáo sư phải nhìn mình bằng con mắt khác, hơn nữa, cậu ta có thể là học sinh duy nhất đạt điểm tốt đa trong một thế kỷ qua.

Có lẽ, chuyện xảy ra hơn mười năm kia, thật sự giống như người ngoài đoán, có chuyện gì đó ẩn khuất mà người ta chưa được biết.

Đối với gia tộc Malfoy mà nói, một Potter có khả năng ngày càng trở nên mạnh mẽ không chỉ liên quan đến chiến tranh, lớn hơn nữa là một gia tộc cổ đại có thể thức tỉnh. Trong thế giới thuần huyết, chuyện như vậy quả là một chuyên rất lớn, vì lợi ích của nhà Slytherin, xem ra, đây là lúc nên cẩn thận điều tra cái gọi là gia tộc Potter đang xuống dốc.

Trước khi xe lửa chậm rãi xuất phát, Lucius khẽ huých cánh tay vợ mình.

“Suy xét xong rồi sao, Lucius?” Narcissa vẫn không nói gì đột hiên hỏi rất mông lung.

“Đúng vậy.” Gã trả lời đơn giản, sau đó xoay người rời khỏi sân ga. Mái tóc dài màu bạch kim vẽ ra một đường cong ưu nhã, dưới ánh nắng mặt trời phát ra một tia sáng chói mắt.

“Cảm thấy cha mẹ tôi thế nào? ” Sau khi cứng rắn lôi Hary ngồi cùng ghế lô với mình — ngoài ra còn có cả Blaise và Pansy — Draco hỏi.

Suy một lúc, Harry viết nói: [Rất thú vị.]

Cố nén xúc động muốn bóp trán lại, Draco nói: “Harry, đối với cậu mà nói thì cái gì là không thú vị chứ? Lúc trước cậu còn đánh giá cả cha đỡ đầu cũng thú vị.”

[ Cha mẹ Draco rất yêu thương cậu.]

Nhìn những lời này, bạch kim Tiểu Long dương dương tự đắc nhíu mày: “Đó là đương nhiên, tôi là người thừa kế duy nhất của nhà Malfoy mà.”

[Tôi cũng là người thừa kế duy nhất nhà Potter.]

Viết xuống những lời này rồi Harry nhắm mắt lại, đồng thời chạm nhẹ vào chiếc nhẫn trên tay mình. Cậu muốn ngủ.

Draco nhìn những lời này, sửng sốt một chút, lật tức hiểu được ý tứ của Harry. Làm người thừa kế cuối cùng của nhà Potter, thực lực lớn như vậy, gia chủ đương nhiệm nhà Malfoy cũng chính là cha mình sẽ bắt lấy cơ hội này điều tra cậu một phen.

“Gia tộc của tôi và nhà Pansy cũng đã bắt đầu động.” Blaise nhìn chằm chằm Harry trong chốc lát, xác định cậu ta đã ngủ nên hạ giọng nói, đồng thời không quên hạ chú [Cách Âm], “Tạm thời bỏ qua một bên kẻ được gọi là Chúa tể Hắc Ám của chiến tranh kia, nhà Potter dù sao cũng từng là một đại gia tộc, hiện tại đã muốn xuống dốc nhưng so với gia tộc Black xem ra còn tốt hơn nhiều, ít nhất bọn họ còn có Harry Potter. Nhiều năm như vậy, bọn họ hoạt động vô cùng im ắng, nhưng một khi bọn họ lại một lần nữa quật khởi thì sẽ tác động đến thế giới Thuần huyết không kém gì khi mà ‘Người kia’ trở về đâu.”

“Tôi trong lúc vô ý nghe cha tôi nói, người mà được điểm tuyệt đối toàn khoa trước kia chính là ‘Người kia’. Về phần việc Potter một tuổi đã đả bại ‘Người kia’ nói không chừng chính là sự thật. ” Tiểu thư nhà Parkinson cũng tham gia thảo luận. Dòng dõi của gia tộc Parkinson chỉ có một mình cô là con gái, hình thức truyền thừa của gia đình cũng không mấy lạc quan, nếu có nhiều gia tộc thế lực cổ xưa cùng xuất hiện, hết thảy mọi chuyện sẽ ngày càng tồi tệ.

Draco không có đáp lại. Cậu liếc mắt nhìn cậu bé đang dựa vào cửa sổ bình yên ngủ. Áo choàng phù thủy rộng rãi bao lấy dáng người nhỏ gầy của cậu, cho dù là ngủ cũng không hề có chút thả lỏng thân thể. Yên tĩnh an tường. Tựa như nơi cậu cuối cùng cũng để cho người ta cảm nhận được một chút không khí vững vàng, khoan dung.

Từ trong giới Qúy Tộc lớn lên, 5,6 tuổi Draco đã có thói quen quý tộc mặt ngoài bình tĩnh mặt trong sóng ngầm mãnh liệt, lần đầu tiên cậu bắt đầu căm thù cái gọi là danh hiệu quý tộc.

Đó là một vũng bùn, hãm sâu tất thảy mọi người mặc kệ quá khứ người đó có như thế nào, tất cả đều dần dần bị nhuộm lên một màu dơ bẩn không chịu nổi. Không biết vì cái gì, Draco nghĩ Harry sẽ không phải là ngoại lệ. Một ngày nào đó, Harry cũng sẽ biến thành giống như cha mình, nhìn thấy thôi cũng cảm thấy không sao chịu đựng được.

Draco biết, người nhà Slytherin một khi có bạn bè chân chính, chính là nên cam kết suốt cả một đời. Tựa như, cha mình cùng với giáo phụ.

Lại liếc liếc mắt nhìn cậu bé bên người.

Harry, là người đáng để mình đánh đổi cả một cuộc đời. [ Viết ra những lời này khiến tui lôi quá trời a ….Văn này thực sự không phải DH ~ ]

Một bên kia Blaise chú ý tới ánh mắt của Draco đối diện, cũng không tự chủ liếc mắt đến cậu nhóc trong góc, ánh mắt mang theo vài tia sáng khó có thể diễn tả được. [ Lại thanh mình: Văn này thực sự không phải DH….](* DH: Là cp DracoxHarry)

Trong tay bưng một ly rượu nhỏ màu đỏ, gã lười nhác tựa vào cửa sổ nhìn về phía tà dương đang dần dần hạ xuống một màu máu xa xa. Đặt lên trên chiếc bàn làm việc to lớn là một bọc tư liệu thật dày, còn thản nhiên tản ra mùi mực in còn mới. Tại trang thứ nhất, có một chữ “Malfoy”.

[Đã bắt đầu rồi, nhịn không được nữa sao?]

Khóe miệng gợi lên một nụ cười tà mị, đủ để làm say mê phần đông những con người khác phái, đáng tiếc rằng hiện tại, một người cũng không nhìn thấy được nụ cười đó.

Ánh dương xa xa cuối cùng cũng chỉ còn một vài tia sáng cuối cùng, bóng đêm bắt đầu nuốt hết tất cả mọi thứ.

Phía sau, thiếu gia hẳn là đang nhanh chóng đến trường học đi.

Nụ cười càng thêm sâu. Gã ngồi trở lại chiếc bàn bên cạnh, buông ly rượu đang uống dở trong tay ra. Màu đỏ sậm lạnh lẽo chiếu vào hai tròng mắt màu mực của hắn.

[Dewa, hajimemasu] (では,始めます.- như vậy, hiện tại bắt đầu thôi.)

Đúng giờ tỉnh lại, cùng bọn Draco xuống xe, Harry đến khi ngồi vào bàn ăn nhà Ravenclaw mới được nhìn thấy lại vị bạn cùng phòng của mình.

“A! Harry!” Phillips vô cùng nhiệt tình, vô cùng Gryffindor ôm lấy Harry, đem cậu trai nhỏ bé toàn bộ nhét vào trong lòng, “A nghỉ hè có khỏe không? A~ Đúng rồi, tôi có việc muốn nhờ em.” Nói xong, hắn liền thả cậu nhóc bị hắn ôm đến thở không nổi ra, để cậu ngồi xuống nói: “Biết không, năm nay tôi là học sinh năm thứ năm đó, năm nay phải thi O.W.Ls. Harry, em nhất định phải giúp tôi, em là học sinh ưu tú nhất. Harry, năm nay em nhất định phải mở một khóa bổ túc [ Độc Dược Học ] cho tôi, bằng không kỳ thi O.W.Ls của tôi khẳng định sẽ rớt!! Kinh khủng ghê!! Tôi còn chưa muốn bị cha mẹ mình bày mưu giết hại đâu!!”

Nhìn nhìn người bạn cùng phòng đang kích động quá độ của mình, cùng với các tiểu ưng mặt đầy hắc tuyến khinh bỉ xung quanh, Harry nhợt nhạt gật gật đầu.

“Harry! Tôi biết vẫn là em tốt nhất mà!!!” Phillips làm bộ lại muốn ôm cậu, lại bị bạn học năm nhất ngồi bên cạnh giữ chặt lại, “Nghi thức phân viện sắp bắt đầu, đừng làm mất mặt nhà Ravenclaw nữa!”

Quả nhiên, các giáo viên bắt đầu bước vào lễ đường, một lát sau, giáo sư McGonagall mang theo những học sinh mới tiến vào lễ đường.

Năm nay Nón Phân Viện nói cùng với năm trước vẫn như vật, điểm giống nhau là cùng muốn khảo sát sự nhẫn nại của mọi người. Lại có thêm một ít học viên nữa bị phân đến nhà Ravenclaw, trong đó có một cô bé vô cùng kỳ lạ, cô ngồi xuống bên cạnh Harry.

Một người vô cùng kỳ quái!! Phillips ngồi cạnh thầm nghĩ như vậy, tầm mắt dừng lại trên người Harry. Harry vẫn giống hệt năm trước, đang xem một quyển sách vượt xa tầm tay của người thường, thân hình thẳng tắp không chút thay đổi.

Cùng là người kỳ quái. Nói không chừng bọn họ sẽ có tiếng nói chung cái gì đó. Lắc lắc đầu, cậu quay sang cùng bạn bè bàn luận về Quidditch.

Luna nhìn cái bàn đột nhiên xuất hiện thức ăn phong phú, liền lặng lẽ liếc mắt nhìn cậu bé vẫn không nhúc nhích.

Đây là, Harry Potter nổi tiếng sao? Sau này có thể cha với cậu ta sẽ phải đối đầu, nói không chừng hiện giờ có thể đào ra một cái gì đó thú vị đây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio