Edit: Linhlady
Beta: Mẫn
"Ta đây là......"
Tô Linh Nhi nhớ rõ bản thân bị vạn tiễn xuyên tâm, sớm đã chết rồi.
Chính là hiện tại nàng như thế nào lại sống?
Cảnh giác nhìn bốn phía, Tô Linh Nhi phát hiện chính mình ở bên trong một mảnh không gian đen nhánh.
Trừ bỏ thân thể của mình, nàng nhìn không tới bất luận một chút đồ vật gì.
Bốn phía lọt vào trong tầm mắt đều là màu đen, như mực, như đêm. Một mảnh hỗn độn.
"Chẳng lẽ ta trọng sinh?"
Ý tưởng này chợt lóe qua trong đầu Tô Linh Nhi.
Nàng lỗ lực trấn áp kích động cùng hưng phấn trong lòng.
Chờ đến lúc nàng trở về, nhất định sẽ không để bi kịch tái diễn.
Kết quả, thời điểm Tô Linh Nhi cõi lòng đầy chờ mong trọng sinh xảy ra, đột nhiên, trong bóng tối truyền đến một thanh âm tràn ngập từ tính, dùng một loại ngữ khí hài hước nói: "Cô nương, ngươi hình như suy nghĩ hơi nhiều?"
"A?!"
Tô Linh Nhi cảnh giác nhìn bốn phía lại phát hiện xung quanh trừ bỏ màu đen vẫn là màu đen, một mảnh hỗn độn nhìn không tới giới hạn.
"Ta nói ngươi suy nghĩ nhiều, ngươi đã chết, ngươi cũng không thể trọng sinh, trạng thái hiện tại của ngươi chỉ là linh hồn."
Thanh âm kia hơi dừng rồi lại lần nữa mở miệng nói: "Chỉ là cũng không sao, xem như ngươi là người đầu tiên tiến vào nơi này của bản thần, bản thần thật ra có thể cho ngươi một cơ hội trọng sinh, như thế nào?"
Tô Linh Nhi sửng sốt, tuy rằng lúc biết được mình không phải là được trọng sinh trong lòng nàng thập phần mất mát, nhưng phần mất mát này ở thời điểm giọng nói trong bóng tối nói cho nàng có thể đạt được cơ hội trọng sinh lại nháy mắt có hy vọng.
"Thật sự?"
Có lẽ là không dự đoán được Tô Linh Nhi sẽ nghi ngờ chính mình, giọng nói trong bóng tối trong nháy mắt tạm dừng.
"Đương nhiên, bổn thiên thần lời nói tự nhiên là thật, chỉ cần ngươi chịu tiến vào bên trong luân hồi hoàn thành một loạt nhiệm vụ......"
Còn chưa chờ giọng nói trong bóng tối kia nói xong, Tô Linh Nhi lập tức mở miệng nói: "Ta đồng ý! Chỉ cần giúp ta có được cơ hội trọng sinh dù làm cái gì ta đều nguyện ý!"
Chết đều chết qua, còn có cái gì có thể làm Tô Linh Nhi nàng sợ chứ?
"Tốt, rất tốt!"
Thanh âm trong bóng đêm cũng không vì Tô Linh Nhi đột nhiên đánh gãy mà sinh khí, ngược lại tán thưởng nói: "Không có cò kè mặc cả, không hỏi này hỏi kia, đây mới là bộ dáng người chết hẳn nên có."
Nghe vậy, Tô Linh Nhi cười khổ nói: "Ta chỉ có lựa chọn này! Không phải sao?"
"Rất tốt, nếu ngươi có thể hiểu được thì bổn thiên thần cũng không tốn sức nói những lời vô nghĩa."
Đột nhiên, một luồng sáng từ trong bóng tối bay ra, trực tiếp đi vào ấn đường Tô Linh Nhi.
"Chuyện liên quan đến luân hồi bản thần đã thông qua【 sinh động 】(?) phương thức nói cho ngươi, nếu không có vấn đề gì hiện tại liền chính thức bắt đầu! Nhớ kỹ tên bản thần ―― Hạo Thiên."
Tô Linh Nhi chỉ cảm thấy trong đầu có một trận linh quang hiện lên, vô số tin tức giống như thủy triều dũng mãnh ập vào.
Trải qua thời gian ngắn ngủi tiêu hóa cùng lý giải, ánh mắt Tô Linh Nhi kiên định nhìn về phía trước:
"Ta đã chuẩn bị tốt! Bắt đầu đi!"
Áy náy với cha mẹ, những người vì chính mình mà chết oan, sự phản bội khiến nàng đau lòng, đôi cẩu nam nữ kia khiến nàng mang cừu hận......
Tất cả chuyện này thời thời khắc khắc đều kích phát Tô Linh Nhi dâng trào ý chí chiến đấu.