Edit + beta: Linhlady
Nhìn đến bốn cái tâm nguyện này, Tô Linh Nhi cảm thấy gánh nặng đường xa.
Cũng may bởi vì biết được cốt truyện, cô có thể ứng biến chuyện xảy ra tiếp theo.
Nhưng mà trong ba cái tâm nguyện này trừ bỏ cái cuối cùng ra, mặt khác ba cái kia khó khăn đều không lớn.
Tô Linh Nhi phảng phất đã nhìn đến điểm giá trị sức sống bị mình thu vào trong túi.
Thu thập tốt tâm tình, ngủ một giấc thật ngon.
Ngày hôm sau ăn cơm sáng xong, Tô Linh Nhi ngồi trên xe hơi tư gia trực tiếp đi vào cao trung Thiên Lam.
"Chú Trương hẹn gặp lại!"
Tô Linh Nhi ngoan ngoãn tạm biệt tài xế.
Lúc sau liền hướng tới trường Thiên Lam đi đến, mới vừa đi tới cổng trường, sau đó nghe thấy có người ở sau kêu tên của mình.
"Linh Nhi, từ từ đã! Chúng ta cùng nhau đi."
Tô Linh Nhi xoay người nhìn người đang đi đến cột tóc đuôi ngựa nhìn như cô gái nhỏ.
Cô gái cột tóc cao đi đến bên người Tô Linh Nhi lúc sau có chút thật cẩn thận duỗi qua tay muốn kéo cánh tay Tô Linh Nhi.
Đang xem đến Tô Linh Nhi là một mình một người, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi: "Linh Nhi, hôm nay cậu như thế nào tới một mình?"
Hứa Như Như vừa đi một bên khắp nơi nhìn xung quanh, như là đang tìm cái gì.
"Như Như, về sau chúng ta cùng nhau đi học đi."
Có lẽ là không thể tin được Tô Linh Nhi nói, Hứa Như Như kích động hỏi: "Linh Nhi, cậu vừa rồi nói cái gì?"
Từ lúc bắt đầu, Hứa Như Như liền cảm thấy Lưu Linh Nhi không thích hợp.
Rốt cuộc lúc trước Lưu Linh Nhi chán ghét cô nàng như vậy, cô nàng muốn tới gần đều không cho phép, hiện giờ lại kéo cánh tay cô nàng cùng nhau đi vào trường học.
"Tớ nói bắt đầu từ ngày mai chúng ta cùng nhau đi học đi."
Tô Linh Nhi vẻ mặt xin lỗi nhìn Hứa Như Như.
"Như Như, trước kia đều là tớ không tốt! Chúng ta lớn lên với nhau từ nhỏ, cho dù giận dỗi nhau cũng không nên xa lạ, chỉ cần cậu không tức giận, chỉ cần về sau cậu còn nguyện ý làm bạn với tớ, chúng ta đây từ ngày mai cùng nhau đi học đi."
Nghe vậy, Hứa Như Như trừng lớn đôi mắt không nhịn được gật đầu, thậm chí hốc mắt cũng đỏ lên lấp lánh ánh nước.
"Tớ nguyện ý! Linh Nhi tớ còn tưởng rằng cả đời này cậu đều không để ý tới tớ nữa."
Thấy Hứa Như Như như thế này, ở trong lòng Tô Linh Nhi âm thầm đem nguyên chủ mắng một trận máu chó phun đầu.
Thật ra, nguyên chủ lúc trước, ngoài Đỗ Hạo ra còn có Hứa Như Như bọn họ ba người lớn lên với nhau từ nhỏ, thẳng đến sau lại có một ngày nguyên chủ phát hiện bản thân đối với Đỗ Hạo có tình cảm khác thường, trong lòng liền phá lệ mẫn cảm.
Hứa Như Như tính cách là cái loại bổn bổn ngốc ngốc, thời điểm làm việc luống cuống tay chân, thậm chí có thể chịu điểm tổn thương nhỏ, mà làm tiểu đồng bọn cùng nhau lớn lên, đặc biệt trong ba người có duy nhất một nam sinh, Đỗ Hạo tự nhiên muốn gánh vác làm "Hộ hoa sứ giả" nghĩ thân phận này một vinh quang.
Nguyên nhân chính là vì Đỗ Hạo đối với Hứa Như Như xuất phát từ quan tâm giữa bạn bè, nguyên chủ mới lâm vào lốc xoáy tình cảm cho rằng Đỗ Hạo đối Hứa Như Như có ý tứ.
Thế cho nên sau khi Đỗ Hạo rời đi, nguyên chủ không còn cùng Hứa Như Như nói qua một câu.
Sau lại đi vào cao trung Thiên Lam, nguyên chủ liền cùng Đỗ Hiểu Phượng làm bạn bè, vì có thể làm Đỗ Hiểu Phượng không cần phải dậy sớm, sau đó liền cơm sáng đều không kịp ăn liền tới đi học, nguyên chủ khiến làm tài xế nhà mình xoay hơn phân nửa cái thành thị đi đón Đỗ Hiểu Phượng cùng nhau đi học.
"Tốt, chuyện quá khứ cứ để cho nó qua đi, nhanh lên không muộn, chúng ta chạy nhanh vào đi thôi."
Nguyên chủ nhập học cùng năm với Hứa Như Như, hơn nữa thực may mắn cùng phân đến một lớp ―― năm nhất ban ba!
Mà Đỗ Hạo lớn hơn hai tuổi vừa vặn học năm ba.
Đi vào ban ba, Tô Linh Nhi ngồi vào chỗ ngồi của mình, nhìn lướt qua phòng học cũng không có phát hiện thân ảnh Đỗ Hiểu Phượng.
Khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh, xem ra người nào đó mộng tưởng hão huyền làm đại tiểu thư còn không có đủ a!
Mới vừa ngồi xuống không lâu, từ bên ngoài phòng học đi vào một người.
Nháy mắt, phòng học đang ồn ào náo nhiệt tức khắc lặng ngắt như tờ.