Edit: Linhlady
Beta: Phuongman
Suốt cả đêm, Tô Linh Nhi đều thức chế tạo tinh hạch.
Ngoại trừ ngón tay bị đá cọ tới sưng đỏ ra, những nơi khác cũng không có gì ảnh hưởng.
Minh Xa ở bên cạnh luôn là bộ dáng chưa đã thèm.
"Được rồi, hôm nào lại ăn."
Bây giờ, so với chuyện chế tạo tinh hạch Tô Linh Nhi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Hiện giờ cô đã biết dị năng của mình, như vậy bước tiếp theo phải làm đó là đem cái dị năng này phát triển mạnh hơn nữa!
Hơn nữa, mấy ngày gần đây Tô Linh Nhi luôn có cảm giác một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt có biểu hiện không bình thường.
Bên kia, Lý Lỗi tỉnh dậy không thấy bóng dáng Tô Linh Nhi đâu.
Ngay sau đó mọi người tỉnh dậy cũng không thấy Tô Linh Nhi.
"Không có khả năng!"
Sắc mặt Hoàng Tiểu Nguyệt trầm xuống, nói với người bên cạnh: "Chẳng lẽ cô ta biết kế hoạch của chúng ta?"
"Đừng nóng vội, hỏi Lý đội trưởng trước xem có biết cái gì hay không!"
Ở bên này, Lý Lỗi bởi vì không thấy Tô Linh Nhi mà cảm thấy vô cùng nôn nóng, bên này một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt lập tức chạy lại vây kín xung quanh:
"Lý đội trưởng, anh nói cho chúng tôi biết anh đã làm gì khiến Ngô Lan bỏ đi!"
"Đúng vậy, rõ ràng cô ta đã đồng ý, nói sẽ mang chúng ta tới nơi an toàn, tại sao lại trốn đi một mình!"
"Tiện nhân, thật là tiện nhân, mang đi nhiều tinh hạch như vậy, đã vậy còn không thực hiện lời hứa, loại người này nên bị tang thi sống sờ sờ cắn chết!"
......
Lý Lỗi bị nhóm người này ồn ào đến đau đầu.
Không thèm nhớ lời dặn dò lúc trước chợt quát một tiếng: "Đều câm miệng hết lại cho lão tử! Tôi tin tưởng Ngô tiểu thư không phải loại người thất tín bội nghĩa."
Một đám người tức khắc bị khí chất quân nhân trên người Lý Lỗi chấn trụ.
Đang lúc mọi người không biết nói gì, đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh lùng Tô Linh Nhi: "Một đám phế vật!"
Nhìn thấy Tô Linh Nhi lại lần nữa xuất hiện ở bên người mình, Lý Lỗi cùng một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Người trước là đã lo lắng không có Tô Linh Nhi bọn họ không thể thuận lợi đi đến nơi đã hẹn, càng lo lắng Tô Linh Nhi có phải gặp cái gì bất trắc hay không, còn người sau thì hoàn toàn là sợ hãi Tô Linh Nhi đem tinh hạch mang đi.
"Ngô tiểu thư, cô không có việc gì thì tốt!"
Lý Lỗi nhìn Tô Linh Nhi trước mặt kích động đến sắp khóc.
"Cảm ơn Lý đội trưởng quan tâm, vừa rồi Minh Xa có chút tiêu chảy, tôi sợ ảnh hưởng đến các người nghỉ ngơi liền dẫn hắn đi nơi khác."
Tô Linh Nhi vừa dứt lời, Hoàng Tiểu Nguyệt liền khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Thật là chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác, nhìn dáng vẻ cô bây giờ, tôi thấy là hai người cùng làm cái kia đi."
"Hoàng Tiểu Nguyệt, cô câm miệng!"
Lý Lỗi nghe thấy Hoàng Tiểu Nguyệt nói xong cũng chú ý tới Tô Linh Nhi khác thường.
Nhưng Tô Linh Nhi thề với trời, tóc cô tán loạn chỉ là gió đêm thổi, không tin các người thử đứng ngoài cả đêm xem, nói không chừng còn không bằng cô đâu.
"Người ta là một đôi làm cái gì đều không có vấn đề, ngược lại là người nào đó bắt chó đi cày xen vào việc người khác!"
Lý Lỗi vẫn luôn chướng mắt Hoàng Tiểu Nguyệt không chỉ không bỏ công sức ra lại còn thích tỏ vẻ.
Cho nên nói ra cũng không lưu nửa điểm tình cảm.
Những binh lính kia thấy lão đại nhà mình như vậy cũng ồn ào cười nói: "Đầu năm nay cẩu độc thân đều càn rỡ như vậy!"
"Phi, cái gì mà cẩu độc thân, người ta rõ ràng là lão xử nữ!"
Đám binh lính nói chuyện càng nói càng thô bỉ, nhưng lời này nói ra lại không có gì phản bác.
Ngay cả Tô Linh Nhi tỏ ra cao lãnh như thế khi nghe đến những lời này sau đó cũng phụt một tiếng bật cười.
"Nếu không, trong huynh đệ chúng ta chọn ra một người giúp cô ta khai đi."
"Xùy, lời này là cậu nói, tôi thấy hay là chọn cậu đi."
Tên binh lính kia nhìn thoáng qua Hoàng Tiểu Nguyệt, có chút ghét bỏ nói: "Tôi tình nguyện cùng một lão heo mẹ tới một hồi sương sớm tình duyên cũng không muốn...... Chậc chậc chậc!"
..