Edit: Linhlady
Beta: Phuongman
Ầm ầm ầm......
Tô Linh Nhi lôi kéo Minh Xa trốn vào trong một lùm cây tươi tốt.
Không trung vang lên tiếng trực thăng
"Không nghĩ tới, bọn họ cư vậy mà còn chưa từ bỏ ý định!"
Ngắn ngủn thời gian nửa ngày, đã có không dưới năm máy bay lượn qua đây
"Phải nghĩ biện pháp giải quyết bọn họ!"
Tô Linh Nhi nhìn súng trong tay, trong lòng không ngừng tính toán.
......
Trên không trung, trong máy bay trực thăng màu xanh.
Người điều khiển nhìn ảnh chụp, bất mãn nói: "Hai người kia tại sao lại khó nhìn như thế, mẹ nó, khi nào mới có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái này."
Lúc vẻ mặt người điều khiển chán nản, binh lính ngồi vị trí ghế phụ dùng ngón tay chỉ phía dưới kích động hô: "Mau xem, hai người kia có phải người cần tìm không!"
Người điều khiển hừ lạnh một tiếng: "Tưởng cái gì đâu, chúng ta đều đã nửa ngày đều không có......"
Chỉ là, sau khi hắn ta nhìn xuống phía dưới, thấy thân ảnh Tô Linh Nhi cùng Minh Xa, hắn ta liền im lặng, theo sau là vẻ mặt vui mừng.
"Đúng rồi! Thật sự là bọn họ! Giống y hệt như người trong ảnh!"
Người điều khiển vừa muốn phi xuống tróc nã Tô Linh Nhi liền bị một người ngăn lại.
"Tôi nghe Trương Kiến nói trên người nữ nhân này có vũ khí rất lợi hại, vì bảo đảm an toàn, chúng ta vẫn nên nhanh chóng thông báo cho những người khác."
Người điều khiển tự hỏi một hồi, bình tĩnh gật đầu nói: "Cũng đúng, nhỡ may họ chạy trốn khỏi tay chúng ta, lão Lưu nhất định sẽ tức điên."
Dùng radar được trang bị thông báo cho các trực thăng khác, hai người vẫn luôn bay theo Tô Linh Nhi.
Thấy trực thăng phía trên, Tô Linh Nhi cười lạnh nói: "Quả nhiên, thượng bộ!" (?)
Nhìn súng nguyên tố trong tay, năng lượng đã sớm khôi phục.
Tô Linh Nhi làm bộ không phát hiện, nắm tay Minh Xa tiếp tục đi về phía trước.
Không quá mười lăm phút, phía trên xuất hiện hơn mười chiếc trực thăng, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc!
"Người phía dưới nghe rõ, các người đã bị bao vây, thức thời thì nhanh chóng buông vũ khí, ngoan ngoãn đầu hàng!"
Tô Linh Nhi nhìn máy bay trực thăng, phát hiện tầm bắn của súng trong tay không đạt được, cô liền giả bộ làm vẻ sợ hãi, đặt súng ở trên mặt đất rồi lôi kéo Minh Xa cùng nhau ngồi xổm trên mặt đất giơ lên tay đầu hàng.
"Hừ, tưởng các người lợi hại thế nào!"
Một người sĩ quan khinh thường nói.
Cầm lấy bộ đàm đặt ở bên cạnh: "Các người điều khiển chú ý, vững vàng hạ xuống bắt bọn họ! Nhớ kỹ không cần tổn thương tính mạng!"
Thời điểm trước khi đi, lão Lưu đã dặn dò bằng mọi giá phải bắt sống.
Phía dưới, Tô Linh Nhi đang tính toán khoảng cách.
Rốt cuộc, thấy khoảng cách thích hợp súng có thể bắn tới.
Biểu tình Tô Linh Nhi lãnh khốc cầm lấy súng trên mặt đất, tóc bị gió thổi tung, như là nữ đặc công Anh Tư Táp Sảng từ điện ảnh Hollywood xuyên qua.
"Hẹn gặp lại!"
Tiếng gầm rú đem thanh âm Tô Linh Nhi che lại.
Dù vậy, bọn họ vẫn có thể thông qua môi của Tô Linh Nhi đọc được ý của cô.
Vừa nhìn thấy khuôn mặt lãnh khốc của Tô Linh Nhi, mọi người không khỏi hít hà một hơi.
Giây tiếp theo, chỉ thấy ánh mắt Tô Linh Nhi lạnh lẽo, giơ súng lên.
Hô hô hô......
Cô từng đối đầu với cả trăm con tang thi, hiện tại chỉ có hơn mười trực thăng, thực sự là dễ như trở bàn tay.
Một đám trực thăng bị đạn nguyên tố điện bắn trúng không khỏi lung lay như sắp rơi.
Chỉ là Tô Linh Nhi lại xem nhẹ năng lượng sinh ra khi hơn mười trực thăng cùng nhau nổ mạnh!
"Mẹ nó!"
Tô Linh Nhi mắng một câu.
Sau đó, một tay đem Minh Xa kéo về phía sau.
"Đất tạo lá chắn!"
Năng lượng súng nguyên tố nhanh chóng hội tụ ô vuông thổ thạch.
Giây tiếp theo, một bức tường đá kiên cố xuất hiện trước mắt Tô Linh Nhi cùng Minh Xa.
Ngay sau đó, hơn mười trực thăng bị đánh trúng cùng nhau nổ mạnh.
..