Edit: Linhlady
Beta: Phuongman
Cho nên, thời gian này, Tô Linh Nhi ngoại trừ tiến hành thăng cấp cho tang thi ra, thời gian còn lại đều dùng để sắp xếp các tang thi cấp hai trùng tu lại nước Z sau " Tai sau".
(Beta: thực sựkhông hiểu câu này vớiđoạn cuối củachươngtrước:v)
Đương nhiên, quá trình trùng kiến "Tai sau" này cũng không tốn quá nhiều thời gian, bọn họ liền nghênh đón một đám khách không mời mà đến.
Ngày ngày, Minh Xa đều quấn lấy Tô Linh Nhi.
"A Ninh, anh muốn ăn!"
"Mau cho anh ăn đi."
......
Tô Linh Nhi nhìn bộ dáng Minh Xa làm nũng, hắc tuyến đầy đầu.
Cô phi thường hoài nghi có phải bản thân đã gặp tang thi vương giả không!
Cuồng dã đâu? Khí phách đâu?
Con mẹ nó, chắc biến thành tinh hạch để ăn rồi!
Tô Linh Nhi sử dụng dị năng ngưng tụ ra một đống tinh hạch, lúc sau, không thèm để ý tới Minh Xa, ngạc nhiên là Minh Xa lại thản nhiên bỏ lại đống tinh hạch mỹ vị kia, như cũ đi theo phía sau Tô Linh Nhi.
"A Ninh, anh nói không phải ăn cái này!"
Từ khi bước qua cấp cuối cùng, trừ phi là bị trọng thương, nếu không hắn cũng không cần ăn tinh hạch bỏi sung.
"Vậy ăn cái gì?!"
Tô Linh Nhi xoay người nhìn Minh Xa đôi mắt sói đói đỏ lên loé ánh sáng, lập tức nhận ra có điểm không thích hợp.
"Em có thể hỏi nó một chút.!"
Minh Xa lập tức đem Tô Linh Nhi ôm vào trong ngực.
Mặc dù là hai người cách một lớp quần áo, Tô Linh Nhi như cũ cảm nhận được vật nào đó đang đâm vào bụng mình.
"Anh...... Lưu manh!"
Tô Linh Nhi sắc mặt đỏ bừng.
Nghe vậy, từ trên khuôn mặt dã tính của Minh Xa lộ ra nét cười hài hước: "Đường đường là nữ hoàng, như thế nào lại bị chút khó khăn này doạ sợ được, chẳng lẽ em đã quên ngày ấy ở dòng suối nhỏ nó dã bị em sờ soạn hết rồi sao!"
Tô Linh Nhi bị Minh Xa chọc thủng, lập tức ra vẻ trấn định phản bác nói: "Cái này có thể giống nhau sao, lần trước do trí lực anh chưa phục hồi, ta em chỉ xem anh như dứa trẻ, cho nên mới......"
"Chính xác! Không giống nhau!"
Minh Xa thu hồi tươi cười, trầm tư nói.
Tô Linh Nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ cách nhanh chóng chạy thoát.
Nào biết, Minh Xa đột nhiên dùng một chút lực khiến cho thân thể hai người dính sát vào nhau.
"A Ninh nói không giống nhau chính là nó thay đổi......"
Minh xa cúi đầu nhìn Tô Linh Nhi trong lòng ngực.
Tô Linh Nhi bị Minh Xa ôm chặt, không thể động đậy, hơn nữa trên bụng còn bị một cây gậy sắt nóng cháy đâm vào, quả thực là khó chịu cực kì, không biết vì sao cảm thụ nhiệt độ trên người Minh Xa, Tô Linh Nhi chỉ cảm thấy trong cơ thể cảm giác xao động.
"Anh...... Nhanh tránh ra cho em, anh có tin em lấy tinh hạch trong đầu anh ra không."
Tô Linh Nhi uy hiếp Minh Xa, nhưng hoàn toàn không có chút tác dụng nào, càng đừng nói đã bị Minh Xa khống chế được.
Cúi đầu xuống thở dốc triền miên hôn.
Làm dưỡng khí trong miệng Tô Linh Nhi trong nháy mắt bị rút cạn, trong đầu chỉ còn nụ hôn này, cả người mềm nhũn.
Lúc hai người đang động tình, đột nhiên một thành viên trong đội Tử Thần nháy mắt xuất hiện ở bên trong hang động la lớn: "Nữ hoàng, không tốt, bên ngoài xuất hiện kẻ xâm lấn, số lượng rất nhiều!"
Oanh!
Người xông tới tên là a Quyền, vẻ mặt mộng bức, vừa thấy Tô Linh Nhi cùng Minh Xa như sắp thành một người thất thố lấy tay che mắt lại.
"Không được!"
A Quyền lập tức hiểu được, nếu là chuyện tốt của nữ hoàng cùng vương thượng bị mình phá hủy, hắn chính là mười cái mạng cũng không đủ chết.
Giây tiếp theo liền muốn sử dụng dị năng của mình rời đi.
Nhưng mà, cảm nhận được sau lưng tầm mắt của người nào đó bởi vì không ăn đủ mà trở nên âm trầm, vội vàng dừng bước chân lại.
Có chút chột dạ xoay người cười lấy lòng nói: "Vương thượng, nữ hoàng, các người hai người tiếp tục, cái kia...... Bên ngoài kẻ xâm kia lấn giao cho chúng tôi tới xử lý."
..