Ánh mắt ngu ngơ của cô gái dừng lại mấy giây, Hoắc Quân Hàn có chút nhíu mày, trực tiếp lấy tay cầm cổ áo cô nhấc nhấc "Đi tắm rửa."
Trầm Mộc Bạch quán tính nghe theo xuống giường đi giày, khi đi đến trong phòng tắm mới phản ứng được, đây hết thảy là thật! Nam chính cho cô băng vệ sinh! Vẫn là bảng hiệu Sophie!
Trong căn cứ năng lượng cung cấp điện cung cấp nước đã sớm bị cắt, trong phòng tắm đã có hai thùng nước nóng bốc hơi nghi ngút.
Tắm nước nóng xong đi ra Trầm Mộc Bạch chỉ cảm thấy trên người ấm áp dễ chịu, kim đồng hồ chỉ vị trí ba giờ đêm, cô bò lên giường, nhìn xem khuôn mặt tuấn mỹ dị thường dưới ánh sáng, con ngươi màu băng lam bị che giấu, đuôi mắt phủi ra một đường nhàn nhạt bóng tối, dẫn dụ đám người nhìn trộm.
Trầm Mộc Bạch nghĩ nghĩ, nói, "Cảm ơn."
Cô nói xong cũng không trông cậy vào có thể được nam chính đáp lại, nghiêng người sang cọ xát vải vóc mềm mại, lâm vào trong giấc ngủ.
Tăm nước nóng xong, trên người chăn mền mười điểm giữ ấm, nhưng là bụng vẫn còn có chút không thoải mái, Trầm Mộc Bạch trong mơ mơ màng màng, mở miệng lầm bầm vài câu.
Phảng phất thanh âm nói mớ rơi vào trong tai nam nhân đang nửa dựa bên cạnh dị thường rõ ràng.
".. Dì cả đáng chết."
Ngày đèn đỏ.
Trên mặt bàn hạt châu dùng chất liệu đặc thù làm thành chẳng biết từ lúc nào không còn chút ánh sáng, trong bóng tối, ánh sang ngoài cửa sổ chiếu vào hình dáng nam nhân bên trong như ẩn như hiện, hắn mở cặp mắt màu băng lam, khẽ rũ ánh mắt, rơi xuống trên người cô gái không thể nào ngủ an ổn.
Nâng lên bàn tay khớp xương rõ ràng, nam nhân đưa nó thăm dò vào trong chăn, chuẩn xác không sai chụp lên khối mềm mại trơn mềm trên bụng, lòng bàn tay nhiệt độ ấm áp làm thiếu nữ đang có chút nhăn đầu lông mày dần dần dãn ra, phát ra tiếng hít thở bình ổn.
Nam nhân có chút nghiêng người, ánh mắt dừng lại ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ trắng nõn phơn phớt hồng nhuận, cảm xúc trong mắt vẫn như cũ không nói rõ được là cảm xúc gì.
Hoắc Quân Hàn quả nhiên bị mấy nhánh có thế lực trong căn cứ chú ý, trong mấy ngày này thường cách một đoạn thời gian liền sẽ có một dị năng giả khí thế bất phàm tới cửa, nhưng mỗi lần đều thất bại tan tác mà quay trở về.
Mấy nhánh thế lực đều muốn lôi kéo hệ năng giả hệ Lôi này về phía mình, nhưng lại không có bên nào thành công, muốn nói đãi ngộ, bọn họ tuyệt đối đủ để người ta có thể động tâm. Thế nhưng nam nhân lại không có chút hứng thú nào, thậm chí còn có điểm không kiên nhẫn.
Lúc cặp mắt màu băng lam không mang theo tí xíu tình cảm nào nhìn qua, hàn khí sau lung không hiểu sao liền mọc lên.
Mấy thủ lĩnh của các nhánh có thế lực thân phận địa vị đều không tầm thường, tuy nói đối phương chỉ có rất ít dị năng giả hệ Lôi, nhưng đến cùng vẫn là muốn mặt mũi, hơn nữa nhìn đến đối thủ cạnh tranh với mình cũng không thành công, liền không còn phái người tới nữa.
Ở lại trong căn cứ mấy ngày, Trầm Mộc Bạch đi mấy nơi, đều không có nghe thấy tiếng nhắc nhở tìm thấy nào. Cii cũng hoài nghi thành phố S lớn như vậy, có thể ở chỗ khác hay không, lại nghe được hệ thống phủ định.
"Kiểm tra thấy đá năng lượng dao động, dao động tại vị trí đông nam phương hướng phiên chợ giao dịch."
Nghe được âm thanh hệ thống, Trầm Mộc Bạch nhìn về phía nam chính, đối phương phát giác được ánh mắt cô nên quay đầu, màu băng lam đồng mâu một chút liền khóa được cô.
Hoắc Quân Hàn không nói gì, nhưng Trầm Mộc Bạch lại có thể nhìn ra được hắn vừa liếc xéo "?"
Trầm Mộc Bạch: "Tôi nghĩ đi phiên chợ phía đông nam nhìn xem."
Nam nhân đi tới, thân thể cao lớn mang đến một tia cảm giác áp bách không thể coi thường, hắn lẳng lặng nhìn Trầm Mộc Bạch vài lần, cuối cùng thản nhiên nói, "Đi thôi."