()
Vu Yên cũng không tiếp tục nhắn tin, tính tìm Tôn Huy thương lượng chuyện hợp đồng.
Hợp đồng kí với các công ty giải trí thường đều có hố, mà cái hố Tinh Hoa đào cho nguyên chủ tuyệt đối là to nhất. thù lao đóng phim nguyên chủ chỉ được chia hai phần, Quân Lâm lại đồng ý chia đôi, như vậy đã là rất nhiều, cộng thêm đại lệ gặp mặt sắp tới, vuy trong lòng tự nhiên là hiểu rõ,cũng không đòi hỏi quá nhiều.
Mấy ngày sau Trương tỷ cũng hủy toàn bộ hoạt động của vuy, tựa hồ muốn cô tùy ý, tự sinh tự diệt, bất quá qua một phen giao thiệp, sau nửa tháng, Tôn Huy đã xử lí hợp đồng xong, mà Vu Yên toàn bộ quá trình một phân tiền cũng không phải bỏ ra.
Tôn Huy sau khi chính thức trở thành người đại diện của VY, cũng không ngay lập tức cho cô nhận hoạt động mới, chuyện thứ nhất là mang cô đi tham dự một bữa tiệc.
Bộ phim vườn trường kia cũng đã đóng máy, cô ở nhà hông làm gì đã được ba ngày, nhận được thông báo của Tôn Huy thì trang điểm một chút, đi tham gia tiệc cùng hắn.
"Người có mặt trong buổi tiệc hôm nay sẽ có một vài người thuộc cao tầng công ty, mặt khác, cô cũng nhớ lễ gặp mặt của công ty đúng không? Chính là bộ "Chiến đồ" với Đường Càn, đạo diễn cùng một vài diễn viên khác cũng sẽ có mặt ngày hôm nay. Ngày mai công ty sẽ chính thức công bố cô đã thoát ly Tinh Hoa, tuyên bố vai diễn của cô, đạo diễn tương đối bắt bẻ, hôm nay chú ý lời ăn tiếng nói một chút."
Tôn Huy một bên lái xe, một bên dặn dò cô, tựa hồ sợ cô tuổi nhỏ không hiểu giao tiếp, gây sai lầm.
Bên ngoài trời đã tối sầm, Vu Yên ngồi ở kia lẳng lặng nhìn ánh đèn giao thông sầm uất, nghe vậy cũng chỉ nhẹ nhàng vâng một tiếng, thoạt nhìn tương đối ngoan ngoãn.
Thấy vậy, Tôn Huy lại nghiêng đầu liếc nhìn cô, nói thêm, "Hôm nay khó tránh khỏi sẽ có xã giao, cô lựa sức mình mà uống, cảm thấy say đến năm phần thì dừng lại, đừng thể hiện."
Trong giới người đại diện, bọn họ chính là hận không thể để nghệ sĩ nhà mình đi đưa rượu, hên xui cũng có thể bắt lấy đùi nhân vật lớn mà ôm, khó tìm được người còn nhân tính như Tôn Huy, Vu Yên tự nhiên là cảm kích nhìn hắn, "Tôi sẽ không uống rượu, uống một ly đã say, muốn thể hiện cũng không được."
Nghe vậy, Tôn Huy chỉ là cười cười không nói gì, trong có ai ngay từ đầu tửu lượng đã tốt, còn không phải là lâu ngày luyện ra.
Chiếc xe ngừng lại trước cửa một khách sạn năm sao cao cấp, Vu Yên theo Tôn Huy xuống xe, đi vào bên trong.
Đến tầng thứ ba,, xuyên qua một dãy hành lang dài, bọn họ được dẫn đến một căn phòng, theo cửa mở ra, bên trong là một bàn đông người, tiếng những ly rượu va vào nhau leng keng leng keng mà vang lên.
Nhìn thấy Tôn Huy, một người đàn ông trung niên lập tức vẫy vẫy tay với hắn.
"Tôn lão bản, tôi chờ lâu rồi đấy!"
Lão nam nhân mặt đầy nếp nhăn kếu lên, Tôn Huy lập tức đi qua chụp vào vai người nọ, cười nói, "Viên tổng cứ nói đùa, người làm công như tôi sao dám để Đại lão bản như Tôn lão chờ đợi chứ!"
"Nói hươu nói vượn, anh làm công, người như chúng ta đây chẳng phải là đi xin cơm ăn sao?" Người đàn ông có làn da ngăm đen ngồi bên cạnh lập tức cười một tiếng.
Trong phòng còn một ít gương mặt thành thục khác, loại bàn tiệc ăn uống thế này, người ngồi hầu rượu toàn là các tiểu minh tinh trẻ trung, các tiểu tân nhân mới chỉ có một ít nhân khí, như tiểu hoa đán Vương Tình kia.
Lúc này Vu Yên bị một người tóm lấy, muốn chuốc rượu cô, diện mạo nguyên chủ chính là non nớt chửa trải đời, thoạt nhìn đã biêt không uống được, nhưng vẫn phải miễn cưỡng nghe ông ta, cầm lấy ly rượu nhấp môi. Nhất quyết cứng rắn không uống, khẳng định sẽ đắc tội người ta, hiện thực trong giới chính là như vậy.
"Đây là nữ chính tác phẩm mới lần này?"
Nam nhân đeo kính vừa dứt lời, mọi người nháy mắt đều quay lại nhìn Vu Yên, đặc biệt là các nữ nghệ sĩ ở đằng kia, nhìn thấy cô thì biểu cảm trên mặt lập tức liền thay đổi. Trong giới, giữa các tiểu hoa đán với nhau, cũng có ít nhiều người biết đế n Vu Yên, nhưng người này một tác phẩm tiểu biểu cũng không có, í thuật diễn cũng vô cùng cặn bã, lại có thể bắt lấy một vai nữ chính trong phim mới của ảnh đế như Đường Càn?
Trong chốc lát, mọi người lại nghĩ tới một mặt mấu chốt, muốn nói Vu Yên này không có hậu trường, đánh chết các cô cũng không tin.
"Đúng đúng đúng, Vu Yên cô lại đây chào hỏi Lý tổng với mọi người một chút." Tôn Huy lập tức vẫy tay gọi cô đến.
Vu Yên ngoan ngoãn đi qua, sau đó chào hỏi từng người ở đó. Nhìn người trước mắt, tiểu cô nương xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, trên người mặc một chiếc áo sơ mi với váy qua đầu gối, trang điểm nhẹ nhàng đơn giản.
Ăn mặc đoan trang, thái độ đàng hoàng, lấy thời gian tung hoành cùng kinh nghiệm nhìn người của bọn họ ở trong giới, cô nương này khẳng định là chưa có kim chủ chống lưng.
Cũng không biết bằng cách nào lại thuyết phục Tôn Huy cho cô vai diễn này.
Ở giới giải trí, đẹp như vậy mà chưa bị người chạm qua quả thật là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Các đại lão cười cười với nhau, một người lập tức bưng đến một chén rượu, đưa qua, "Tới tới tới, ta cảm thấy nữ chính của chúng ta đặc biệt phù hợp với nhân vật lần này.
Dứt lời, Vu Yên không khỏi có chút ngỡ ngàng, Tôn Huy cũng nhìn cô, cô vẫn là tiếp nhận ly rượu, có chút suy tư, uống một hơi cạn ly, Tôn Huy bên cạnh mới nói: "Tiểu cô nương uống rượu nhiều không tốt, nói chuyện làm quen một chút là được rồi."
Nói xong, lập tức liền có người tỏ thái độ không vui, lão nam nhân có làn da ngăm đen lập tức trừng mắt nhìn Tôn Huy, "Nào có chuyện ăn cơm không uống rượu, cái ly nhỏ như vậy ngàn chén cũng chẳng say được, sợ cái gì!",
Trong lúc nhất thời, những người khác đều phụ họa theo.
Những người trong tổ chế tác, cùng với đạo diễn tham gia buổi tiệc lần này cũng không tỏ thái độ gì, dù sao đây cũng là tác phong bình thường của đám người có tiền trong giới.
Vu Yên không có cách nào từ chối, chỉ có thể phối hợp uống hai ly, tùy tiện tìm một vị trí mà ngồi xuống, mặc kệ những người khác nói gì, cô vẫn bảo trì mỉm cười.
Tôn Huy vẫn luôn ngồi bên cạnh Vu Yên giúp cô đỡ rượu, tranh thủ thời điểm không ai để ý thì nhỏ giọng dặn dò, "Lát nữa cô lấy cớ đi toilet, sau đó chạy lấy người trước đi."
Không thể nói Tôn Huy rất có nghĩa khí, Vu Yên gật gật đầu, đang định đi thì cửa phòng lại bị người đẩy
Tôn Huy vẫn luôn ở bên kia thế nàng chống đỡ, có rảnh thời điểm còn muốn thò qua tới dặn dò nói: "Ngươi đợi lát nữa lấy cớ trước toilet, sau đó liền chạy lấy người."
Tôn Huy vẫn là thực giảng nghĩa khí, Vu Yên cũng đi theo gật gật đầu, thẳng đến cửa phòng bỗng nhiên bị người đẩy ra, đạo diễn vốn ngồi yên lặng suốt buổi ăn uống lúc này mới cười, mở miệng nói: "Đường Càn cậu lại tới muộn, mau mau mau, phạt ba ly trước đi."
Dứt lời, Vu Yên cũng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bỗng nhiên xuất hiện một hình bóng quen thuộc, Đường Càn mặc áo khoác dài màu đen, đứng trong đêm tối cơ hồ hòa hợp thành một thể, nghe đạo diễn nói cũng chỉ là đạm đạm cười, sau đó lập tức đi vào, ngồi xuống bên người Vu Yên.
"Lát nữa còn phải lái xe, không thể uống." Đường Càn nói xong tự rót cho mình một ly trà, ngồi đối diện không khỏi cười một tiếng.
"Kiểu như Đường Càn, về sau khẳng định sẽ bị vợ quản nghiêm đây, chưa kết hôn đã đi chơi mà không thèm uống rượu, về sau có vợ rồi ra cửa thôi cũng đềo phải báo cáo."
Nói xong, những người khác đều nở nụ cười, bất quá đương sự lại không có biểu tình gì, nhưng so với những người đang cầm chén uống rượu bên kia, nhìn hắn quả thật rất tươi mát thoát tục.
Vu Yên đầu đã có chút choáng, đang chuẩn bị lấy cớ đi toilet thì Lý tổng bên kia lại đột nhiên bưng một chén rượu đi tới, còn cố ý đi đến bên cạnh cô, ngồi xuống, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm cô nói: "Cô gái vừa mới tốt nghiệp đi? Trẻ tuổi như vậy, vừa nhìn đã biết kĩ thuật diễn rất tốt, tôi vừa vặn có bộ phim phi thường thích hợp với cô."
Đang nói chuyện, bàn tay thô ráp đặt lên mu bàn tay cô,chà chà, Vu Yên lập tức rút tay lại, chịu đựng ghê tởm hơi hơi mỉm cười, "Diễn xuất của tôi sao so được với các tiền bối ngồi đây, Lý tổng đừng nói giỡn."
Nhìn khuôn mặt trắng trẻo mịn màng, đôi mắt Lý tổng như tỏa sáng, đôi tay ngăm đen lại thuận thế sờ lên trên đùi trắng nõn, bất quá hắn chưa chạm tay tới thì trên cặp đùi kia đã bị che lại bởi một kiện áo khoác màu đen.
Vu Yên ngơ ngác nhìn nam nhân bên cạnh, người kai nhàn nhạt nhìn cô, "Hôm nay trời lạnh."
Biết Đường Càn đang có ý giải vây cho mình, Vu Yên cũng cười đáp lại một cái.
Mà Lý tổng bên cạnh sắc mặt có chút khó coi, không khỏi liếc nhìn hai người thêm một cái, cuối cùng vậy là quay về vị trí của mình. Hắn còn không hiểu vì sao người không có chỗ dựa lại có thể bắt được một vai diễn tốt như thế, quả nhiên là sau lưng có người.
Hừ, Đường Càn kia lúc nào cũng trưng ra một bộ dáng đứng đắn, còn không phải cũng tìm tiểu cô nương chơi đùa?
Những người khác cũng chú ý tới một màn này, còn tưởng xem được kịch hay, hóa ra lại còn khiến người kinh ngạc hơn nữa. Ánh mắt mấy nghệ sĩ nữ nhìn Vu Yên lại càng vi diệu, sắc mặt kì quái, Vu Yên này thủ đoạn tuyệt đối là số một, Đường Càn trong giới có tiếng là dầu muối không ăn, không nghĩ tới là bị Vu Yên kia bắt lấy!
Chỉnh lại áo khoác che trên đùi, Vu Yên thò đầu qua nhìn người bên cạnh, nhẹ giọng nói, "Cảm ơn."
Cô hơi nghiêng người về phía hắn, trên người có mùi rượu nhàn nhạt, gương mặt nhỏ tinh xảo đã ửng đỏ một mảnh, hiển nhiên là đã uống nhiều quá, Đường Càn nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, "Cô hiện tại nên về đi."
"Chính là tôi đi không được." Vu Yên vẻ mặt bất đắc dĩ, đầu thật sự có chút choáng váng, phải vịn vào bàn mới ngồi thẳng được.
Mỗi người trong giới đều không dễ dàng, Đường Càn nhìn thấy cảnh tượng này đã quá nhiều lần, bất quá nhìn uy, hắn không nỡ để tiểu cô nương bị những bẩn thỉu trong giới làm ô nhiễm.
Dừng một chút, Đường Càn đứng lên, "Chúng ta có việc, đi trước."
Dứt lời, Vu Yên cũng đứng lên theo, vội vàng gật gật đầu, không nghĩ tới Đường Càn lại giúp đỡ mình như vậy.
Nhìn hai người, người trong đoàn làm phim lập tức ái muội cười cười, "Có thể hiểu được, đi thôi, đi thôi."