Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Hạ Diệc Sơ quay lại 3000 thế giới, cô ngồi xổm trên mặt đất cho tâm tình hòa hoãn lại một chút. Khi đứng lên, cô đặt tay lên quả cầu pha lê, chờ ngôi sao không ngừng rơi xuống cho đến khi cầu pha lê trong suốt trở lại mới thu tay về.
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, lần này cô đạt được Rút thăm trúng thưởng đại luân bàn."
Hạ Diệc Sơ nhìn màn hình phía trên, đọc tin tức của mình.
【 Tư liệu ký chủ:
Tên họ: Hạ Diệc Sơ
Giới tính: Nữ
Tuổi: -
Bên ngoài: -
Trí lực: -
Thanh âm: -
Khí chất: -
Thể lực: -
May mắn: -
Kỹ năng: Dịch Cân Kinh, Tây y, Kinh thương, Long Chi bảo hộ.
Khen thưởng: Hoả tiễn, Lư hương ngủ yên hàng đêm, Rút thăm trúng thưởng đại luân bàn.
Đã hoàn thành nhiệm vụ số: 9
Nhưng dùng tích phân: 2860
Công đức lượng: 4280】
Hạ Diệc Sơ không lòng vòng, nói với hệ thống:
"Tiến hành nhiệm vụ tiếp theo đi."
"Vâng, ký chủ." Có được một ký chủ chăm chỉ không lười biếng, quả thực là may mắn lớn nhất cho một hệ thống như nó.
Hệ thống 233 trong lòng vui vẻ rạo rực, phát động năng lượng đưa Hạ Diệc Sơ vào thế giới mới.
Linh hồn vừa dung hợp vào cơ thể, Hạ Diệc Sơ lập tức cảm nhận được nhiệt độ thân thể này không ngừng lên cao, vượt quá nhiệt độ của người bình thường.
Một cổ xấu hồ cùng với cảm giác hư không truyền đến từ bộ vị không thể miêu tả nào đó, toàn thân khô nóng. Cảm giác này giống như cảm giác mỗi lần Thích Tẫn cho cô nuốt mấy viên thuốc nhỏ đó. Nháy mắt, cô liền hiểu mọi chuyện như thế nào.
Chết tiệt, thân thể này mà lại bị hạ thuốc.
Không biết là nguyên chủ tự uống hay là bị người khác ép uống.
Trong đầu thần chí không rõ, một mảnh mơ hồ.
Hạ Diệc Sơ cố nén khát vọng trong lòng, dùng sức cắn đầu lưỡi một cái, mùi máu tươi lan tràn trong khoang miệng cùng với sự đau đớn làm cô tỉnh táo hơn nhiều.
Cô nhanh chóng đánh giá bốn phía, phát hiện mình đang nằm trên giường lớn, trên người mặc một bộ lễ phục đỏ.
Căn phòng này dường như là phòng khách sạn, trong phòng tắm có nước nước tí tách, hẳn là có người đang tắm gội.
Hạ Diệc Sơ thoáng yên tâm, xem ra thân thể còn chưa bị vũ nhục.
Cô nhanh chóng bước xuống giường, không mang giày, cứ thế để chân trần mà chạy.
Phòng tắm làm vách kính, Hạ Diệc Sơ liếc mắt có thể mơ hồ trông thấy người đang tắm là một gã đàn ông thân hình to mộng, bụng bia ục ịch.
Hạ Diệc Sơ vô lực, cố gắng duy trì tỉnh táo, chộp ví tiền trên tủ đầu giường, chạy ra tới hành lang.
Cô chân thấp chân cao đi vào thang máy, dựa vào vách tường, thần chí mơ hồ khiến cô khó chịu, nhắm hai mắt lại.
Cửa thang máy đột nhiên mở ra khiến cô bừng tỉnh, vậy mà cô lại ngủ thiếp đi.
Hạ Diệc Sơ mơ mơ màng màng, lảo đảo ra khỏi thang máy, trực tiếp đâm đầu vào người đối diện.
Thân thể đụng phải một lồng ngực cứng rắn, hơi thở nam nhân xa lạ xộc vào cánh mũi, Hạ Diệc Sơ lùi lại mấy bước.
"Ký chủ, nam nhân tốt nha, cô mau mau ăn hắn đi." Hệ thống từ đâu nhảy ra nói một câu.
"Ngươi đi mà ăn!"
Hạ Diệc Sơ cúi đầu, lần nữa đi vào thang máy, chưa vào bên trong lại đụng phải người đi ra.
Hai lần đụng người khiến đầu Hạ Diệc Sơ càng thêm mơ hồ.
"Sao nhiều người vậy, đi đâu cũng đụng trúng, chán ghét..." Hạ Diệc Sơ lẩm bẩm, ngồi luôn xuống đất, duỗi tay ôm đầu gối, cuộn người thành một khối, như thú nhỏ đáng thương.
"Vẫn chỉ có một người..." Hệ thống thanh minh giúp nhưng thần chí Hạ Diệc Sơ không còn nghe được nữa.
Vừa rồi đi ra khỏi thang máy cũng chỉ có một người, nam nhân một thân tây trang đen tuyền, thần sắc lạnh lùng, trên người tản ra hơi thở cấm dục, lạnh nhạt xa cách.
Thân hình hắn cao lớn đĩnh bạt, bị Hạ Diệc Sơ đụng phải cũng không rời đi mà dừng chân tại chỗ, nhìn cô mơ mơ màng màng.
"Hôm nay chỉ nhào vào ngực chắc là không đành lòng."
Tần Qua đứng đối diện Hạ Diệc Sơ, đen mặt, nội tâm bình luận một câu như thế.
==================================