Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Đối với cha mẹ Lê, Hạ Diệc Sơ có chút chột dạ, có lẽ trong lòng mẹ Lê có hơi tức giận rồi, nên cô lẳng lặng sờ sờ đầu mũi mình, không nói gì nữa.
Lúc này, Tần Qua đã nói chuyện điện thoại xong, từ ban công đi vào, nói chuyện với cha mẹ Lê một chút, trưa nay nhà hắn sẽ mở tiệc khoản đãi.
Hạ Diệc Sơ nhìn Tần Qua, gặp phải ánh mắt của hắn, Hạ Diệc Sơ đỏ mặt, cúi đầu, vừa khẩn trương vừa chờ mong.
Tần Qua không về mà ở lại chơi cờ với cha Lê, mà Hạ Diệc Sơ đi theo mẹ Lê ra ngoài, mua rất nhiều lễ vật để sang gặp mặt Tần gia.
Gần đến giờ hẹn, mọi người mới lên xe Tần Qua đi về Tần gia.
Biệt thự Tần gia là khu phồn hoa nhất thủ đô.
Tần gia lúc này không chỉ có cha mẹ Tần Qua mà còn có bà nội Tần, Tần Nghị.
Ba mẹ Tần là người hiền lành, cả bà nội Tần cũng rất nhiệt tình với Hạ Diệc Sơ.
Trước khi đến đây, Hạ Diệc Sơ khá khẩn trương, thanh danh cô trước đó kém như vậy, đối với người khác cô không để ý nhưng mà hiện tại, cô có hơi sợ.
Tần Qua cũng có lần đề nghị cô về gặp cha mẹ nhưng cô vẫn không đồng ý, nguyên nhân là cô muốn chờ thu thập được Ôn Bạch Nguyệt và Quân Tử Lâm, không còn nỗi lo mới về nhà cùng hắn, không ngờ Tần Qua nóng vội mà cha mẹ Lê cũng nóng vội không kém.
Tần gia tuy là hào môn nhưng đối với Lê gia kém hơn mình nhiều cũng không làm cao, không bắt bẻ gì,
Thậm chí, mẹ Tần còn tặng Hạ Diệc Sơ một bộ vòng tay không phải tầm thường, chính là bảo vật gia truyền của Tần gia, chỉ truyền cho con dâu, không cho con gái hoặc ai khác.
Năm đó, mẹ Tần vào cửa Tần gia, bà nội Tần đã mang vòng này cho mẹ Tần, hiện tại, lại truyền cho Hạ Diệc Sơ, động tác này không nghi ngờ gì chính là tán thành nàng dâu này.
Tần Nghị đang ăn nho, híp đôi mắt hoa đào, than nhỏ: "Haizz, không ngờ thích con dâu như vậy, sớm biết anh cũng tìm về một cô rồi."
Mẹ Tần đang nói chuyện với Hạ Diệc Sơ, nghe được lập tức quay sang nói:
"Vậy anh mau đi tìm về cho tôi đi!"
"..."
Mẹ Tần một câu này lại chọc đúng tử huyệt của Tần Nghị, trong phút chốc hắn cúi đầu ăn nho tiếp, thành thật không dám nói gì.
Mọi người đều vui vẻ nên thời gian qua rất nhanh.
Sau khi ăn cơm chiều, Tần Qua lái xe đưa gia đình Hạ Diệc Sơ về.
Bởi vì chuyện đêm qua, Hạ Diệc Sơ không cho Tần Qua ở lại, Tần Qua làm nũng một lát cũng không thay đổi được quyết định của cô, mất mát thở dài, tạm biệt cha mẹ Lê, lái xe đi.
Buổi tối, lúc đi ngủ, mẹ Lê ôm gối sang gõ cửa phòng Hạ Diệc Sơ, muốn làm một hồi tâm sự tình cảm.
Ngày đó ở thành phố N, kẻ cầm dao đâm Hạ Diệc Sơ đã bị bắt. Khi cảnh sát hỏi hắn động cơ giết người là gì hắn chỉ nói chán ghét Hạ Diệc Sơ làm tiểu tam, bao nhiêu tiếng xấu đều nói ra bôi đen cô.
Buổi biểu diễn đó được phát sóng trực tiếp nên khán giả cả nước đều thấy được Hạ Diệc Sơ bị tập kích, trên Weibo toàn bàn tán chuyện này, chuyện Ôn Bạch Nguyệt cũng được hạ nhiệt.
Vì một hai lời đồn có thể đủ động cơ giết người sao. Nếu ai tin thì tin chứ Hạ Diệc Sơ và Tần Qua đều không tin.
Tần Qua cho người Tần gia âm thầm điều tra theo hướng nghi vấn đặt lên Quân Tử Lâm, rốt cuộc Quân Tử Lâm là người lần trước hại Hạ Diệc Sơ không thành mà.
Tin tức Hạ Diệc Sơ bị công kích đã tới tai Quân lão gia, ông ấy nhớ lại chuyện lần trước đứng ra dàn xếp vụ việc kia cho Quân Tử Lâm, một dự cảm xấu trong lòng ông ta dâng lên.
Quân lão gia phái người đi tra xét, không ngờ quả thật là dấu vết của Quân Tử Lâm!