Edit: Cá
Beta:Triêu Nguyên
Nam thù: Hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt! Từ từ đã! Lãnh đạo đảng Lan Yên là ảnh đế đại nhân, cho nên ảnh đế đại nhân đã sớm thích Yên Yên?
Tràn đầy ôn nhu: Lầu trên +! Tôi vừa lật lại để xem thời gian đăng ký, quả nhiên, trời ơi, thì ra bệ hạ đã sớm tơ tưởng tới Lạc Yên nhà chúng ta nha!
Vân lấy thiển mạc: A ha ha ha ha! Bệ hạ thật đáng yêu a!
Thời gian lạnh xuân sang mỏng: Bệ hạ thật đáng yêu a! Nhưng mà ảnh đế không phải là người ôn nhuận như ngọc, bình tĩnh lý trí sao?
Mặc gió trời: Ha ha ha ha ha ha, hắn là người ôn nhuận như ngọc, bình tĩnh lý trí?
Hồ lô ngào đường: [] hãy tha thứ cho mị, năng lực lí giải lời nói của mị rất kém, không hiểu được ý tứ ôn nhuận hay bình tĩnh lý trí là gì.
[] : Từ lóng của dân mạng, đọc giống ahahaha.
Thiển vũ: Quan tâm hắn ôn nhuận như ngọc, bình tĩnh lí trí làm cái gì, đối với chúng ta, Yên Yên có thể hạnh phúc là được rồi.
Ngàn đình vi: Lầu trên +, hơn nữa bệ hạ đáng yêu như vậy, số fan của hắn đã chứng minh tất cả rồi a, không chút do dự mà nhảy vào hố nhà bệ hạ.
Ngốc hề X: chờ xem ảnh đế đại nhân quay ngựa!
Tiểu công trúa qua loa: Cùng chờ xem!
Đông li đem rượu hoàng hôn sau: bệ hạ thật đáng yêu a, yên lặng mà đăng kí tài khoản giúp Yên Yên nhà chúng ta dằn mặt anti, còn mờ mờ ám ám tự thân tuyên truyền Lan Yên quan xứng, nghĩ đến những việc đó, lại liên tưởng đến địa vị hiện tại của bệ hạ, tôi chỉ muốn nói, không nhờ bản thân đã mù rất nhiều năm như vậy.
Đông li đem rượu hoàng hôn sau tổng kết rất sâu sắc, hắn lưu bình luận tiếp theo "....mù rất nhiều năm" lại.
....
Chuyển cảnh đến Kỷ Quan Lan và Lạc Yên phía bên này nào. Sau khi Kỷ Quan Lan ra khỏi đài truyền hình, sắc mặt liền có chút khó coi, nhưng mà Lạc Yên thấy hắn ngượng ngùng là chính.
Yên lặng để Erick đưa Hà Sở Hi về, cô lôi hắn lên chiếc xe còn lại.
Sắc mặt người ngồi ở ghế phụ nào đó vẫn rất thực khó ở, sau khi lên xe thì chỉ quay đầu ra phía cửa sổ, không thèm nhìn cô một chút nào.
Lạc Yên nhìn cái tai hồng hồng của, nhịn không được mà bật cười, hắn liền quay ra trừng mắt cô.
Lạc Yên không sợ cái trừng mắt vô hại của hắn đâu, khẽ cười một tiếng, cúi người qua nâng mặt hắn lên, làm mặt hắn đối diện với mặt mình, nhưng mà Kỷ Quan Lan không phối hợp, vẫn cố vặn mặt quay đi.
"Này! Kỷ Quan Lan, anh không cần phải thẹn thùng, chẳng có gì ghê gớm cả, anh nhìn em đi a..." Lạc Yên còn chút ý cười trong lời nói.
Kỷ Quan Lan hừ nhẹ một tiếng, nhỏ tiếng lẩm bẩm nói: "Có phải em quay ngựa đâu chứ, em đương nhiên không cảm thấy gì rồi...."
Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng đến, trên mạng người ta đang nói gì về hắn, hình tượng của hắn bây giờ đã biến mất!
Lạc Yên cười, nhịn không được đưa tay lên sờ sờ cái tai đang hồng hồng của Kỷ Quan Lan, cúi đầu hôn hôn lên gương mặt của hắn, nói: " Không liên quan a! Dù anh như thế nào thì em vẫn thích anh!"
Một câu làm tiêu tan hết toàn bộ bực bội của hắn, Kỷ Quan Lan nhìn gần người trong gang tấc, cảm thấy trong lòng mình mềm mại hẳn đi.
Hắn nghĩ, hình tượng tính làm gì, có cô ấy bên cạnh, hắn đã cảm thấy rất mãn nguyện.
Ngọt ngào đến nỗi như sắp trào ra vậy, tim đập càng nhanh, càng loạn nhịp, Kỷ Quan Lan nhịn không được mà kéo Lạc Yên tới gần mình hơn, cúi đầu chạm môi, hôn lên bờ môi mà bản thân đã mơ ước từ lâu.
Kỳ thật đối với chuyện tài khoản phụ của Kỷ Quan Lan, Lạc Yên vẫn cảm thấy rất buồn cười, cô chưa từng nghĩ tới, cái Lạc Yên quan xứng đỉnh đầu thanh thiên kia chính là của Kỷ Quan Lan.
Nhưng vì nhìn bộ dạng ngượng quá hóa giận của hắn, cô không trêu chọc hắn, âm thần cười thôi.
Mà Kỷ Quan Lan lại không có lời giải thích nào đối với việc tài khoản phụ của hắn quay ngựa, nhưng mà Lạc Yên nhìn các fan ngày càng hưng phấn, nhịn không được liền ra mặt đã phát một cái Weibo.
Sở Lạc Yên V: Mọi người đừng cười anh ấy, anh ấy sẽ thẹn thùng, kì thật mặc kệ anh ấy là ôn nhuận như ngọc Lan Hoàng bệ hạ, hay là một người ấu trĩ độc miệng thì anh ấy vẫn là người chúng ta cùng thích, không phải sao?