Editor: Lãnh Sam.
()...,
Rốt cuộc, cô ta sẽ không ngây ngốc chờ Hứa phụ đông sơn tái khởi.
Đứa ngốc mới được ăn cả ngã về không.
Cô ta từ trước tới nay là người biết xem thời thế.
Ở Hứa gia đợi không ít ngày.
Rốt cuộc đợi được một lần cơ hội như vậy.
Yến hội lần này, là Phong tổng Phong Lâm tổ chức.
Địa vị hiện tại của Phong Lâm, ở thành phố A có thể nói là như mặt trời ban trưa.
Chung quanh đây, người tới đều là một ít tinh anh của thương giới, tùy tiện xả một cái, đều là nhân vật có bối cảnh.
Hứa Thanh Thanh thật vất vả mới tìm được người mà quan hệ trước kia còn có thể tính là chị em tốt, đem cô ta trộm tiến vào, vì thế, còn phải đem vòng cổ cô ta thích nhất tặng ra ngoài.
Quả thực cực kì đau lòng.
Bất quá, tưởng tượng đến chút nữa bản thân có thể quen biết vài người nam nhân có bối cảnh, một chuỗi vòng cổ cũng không thể tính là gì.
Cô ta đứng trong đám người, đôi mắt thường thường chuyển vài vòng.
Bộ dáng kia, thật giống ánh mắt của thợ săn đang tìm kiếm con mồi.
Liền ở thời điểm Hứa Thanh Thanh hết sức chuyên chú tìm tòi người được chọn, thanh âm quen thuộc đột nhiên vang lên.
" Thanh Thanh, Hứa thị hiện tại thế nào?"
Đây là giọng chị em tốt của cô ta.
Sắc mặt Hứa Thanh Thanh hiện lên một tia nan kham, cường chống quay đầu lại, lộ ra bộ dáng mỉm cười có chút gian nan.
" Sự tình công ty, mình không rõ lắm, đại bá không cho mình nhúng tay."
Biết rõ Hứa gia nghèo túng, còn cố ý hỏi cái vấn đề này?
Không phải rõ ràng là muốn khiến cô ta khó coi ở trước mặt mọi người sao?
Đáy lòng Hứa Thanh Thanh dâng lên một cỗ lửa giận, lại không dám phát tác.
Cái chị em tốt này là người duy nhất cô ta có thể liên hệ, nếu đắc tội, khả năng về sau thật sự liền một bước cũng khó đi.
Người chị em tốt này rõ ràng không tính buông tha cho cô ta, lại tò mò hỏi một câu.
" Gì? Không phải mọi người đều nói đại bá vì cậu, đem Hứa gia lăn lộn đến suy sụp sao? Như thế nào, cậu đối với mấy chuyện này không rõ ràng lắm sao?"
Tiếng nói vừa dứt, quanh thân nhanh chóng có không ít người thích náo nhiệt vây xem.bg-ssp-{height:px}
Yến hội lần này trừ bỏ tinh anh thương giới, còn có không ít thiên kim, phu nhân hào môn.
Mà những phu nhân này, thường nói nhất, chính là bát quái của giới hào môn.
Một cái chớp mắt này, không ít người hướng về phía Hứa Thanh Thanh chỉ chỉ trỏ trỏ, ánh mắt hết sức trào phúng.
Hứa Thanh Thanh nghe không xuống nổi những lời này, cường tự giải thích một câu.
" Đều là lời đồn, lời đồn......"
Lời này hiển nhiên không có lực thuyết phục, phá lệ tái nhợt.
Âm thanh nghị luận càng lúc càng lớn, cơ hồ có thể rõ ràng tan hết ở trong tai Hứa Thanh Thanh.
" Ách, cô ta chính là Hứa Thanh Thanh a, một người đem toàn bộ Hứa thị hủy hoại, cũng là lợi hại."
" Đương nhiên lợi hại, cô không biết sao? Bá phụ của cô ta, vì cô ta mà con gái ruột của mình cũng không cần!"
" Cái gì? Có khi nào cô ta là con gái ở bên ngoài không?"
" Này...... Cũng nói không chừng nha."
" Ai, người nào không biết vị kia Hứa gia đem cô ta sủng lên trời, muốn ngôi sao có ngôi sao, muốn ánh trăng có ánh trăng, nếu không phải hết sức sủng ái, thế nào lại hồ đồ như vậy đem công trình lớn giao cho cô ta? Kết quả, xảy ra chuyện!
Vị kia Hứa gia, vì cứu Hứa Thanh Thanh mà tình nguyện tan hết gia sản, tấm tắc, cái này không phải gọi là chân ái, mới là lạ!"
" Ngọa tào! Bạo như vậy!"
"......"
Một chút huyết sắc còn lại trên mặt của Hứa Thanh Thanh cũng biến mất.
Máu cả người cơ hồ động lại, cô ta ngước mắt, ánh mắt thống khổ nhìn chị em tốt của mình.
Liếc mắt một cái liền nhìn thấy đáy mắt người nọ toàn châm chọc cùng vui sướng không thể che dấu khi người gặp họa.
Hứa Thanh Thanh nhất thời ngốc.
Cái đề tài này là chị em tốt của cô ta dẫn ra tới, nói cách khác, từ đầu tới đuôi, người chị em tốt này, căn bản là không phải giúp cô ta.
Là cố ý muốn cô ta ở trước mắt nhiều người như vậy nan kham!!!
Không! Không thể nhận thua.
Cô ta không thể nhận thua!
Yến hội lần này, nếu là thật sự xảy ra vấn đề, cô ta ở trong vòng này rốt cuộc không dám ngẩng đầu!