Editor: Lãnh Sam.
Hứa Thanh Thanh lướt qua bộ dáng chật vật của Hứa phụ.
Cô ta châm chọc cười.
Xoay người rời đi cũng không quay đầu lại.
Từ sau lúc này, cô ta cùng Hứa phụ đều sẽ không còn bất luận cái quan hệ gì!
Cô ta phải vì chính mình tìm một con đường sống!
Khi Ngôn Linh từ chỗ hệ thống biết được tin tức Hứa Thanh Thanh ném xuống Hứa phụ.
Cảm xúc cũng không có cái gì biến hóa.
Đây là đã sớm đoán được.
Người như Hứa Thanh Thanh, ở sau khi Hứa phụ không còn bất luận cái giá trị lợi dụng nào, tự nhiên sẽ không lại phí tâm tư lấy lòng.
Thậm chí, cô có thể cảm giác được rõ ràng, mỗi một bước đi của Hứa Thanh Thanh, đều có kế hoạch vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, đi một bước, xem mười bước.
Đến nỗi Hứa phụ, nói thực ra, cô không có hứng thú phản ứng.
Cũng không muốn biết bất luận cái tin tức gì có quan hệ với ông ta.
Cả đời này của Hứa phụ, sống được như cái chê cười.
Vì cái đáy lòng gọi là bạch nguyệt quang, lần lượt vô hạn tìm đường chết.
Hiện giờ, rốt cuộc đem chính mình sống sờ sờ làm đến nông nỗi hết thuốc chữa.
Có thể nói là mất cả người lẫn của.
Nhưng mà, hắn vốn dĩ có thể có một cái gia đình hạnh phúc vui sướng, một nhà ba người hòa thuận vui vẻ......
Đáng tiếc, không có nếu, Hứa phụ chung quy phải vì lựa chọn của chính mình trả giá đại giơi.
Sau khi Hứa Thanh Thanh rời đi Hứa phụ.
Vai không thể đề tay không thể chọn, trừ bỏ gương mặt kia ra, cũng không có bản lĩnh gì.
Tựa hồ kết cục tương lai của cô ta, sớm đã bị chú định.
Sau khi Ngôn Linh cùng hệ thống giao lưu xong vấn đề này, hệ thống đột nhiên phong cách đột biến.
[ Theo thống kê, nhiệm vụ chủ tuyến đã hoàn thành, nhiệm vụ chi nhánh tiến độ như sau: Độ hảo cảm đã đạt , giá trị hắc hóa đã đạt , thân thân nỗ lực cố lên! Xông lên đi!]
Mặt Ngôn Linh vô biểu tình nhìn hư không liếc mắt một cái.
"......" Không lời nào để nói.
Bởi vì đối với cô mà nói, nhiệm vụ chi nhánh, cô đại khái, khả năng, cơ hồ, hoàn toàn không có hy vọng hoàn thành......
Phong Lâm hắn...... Thật sự không hắc hóa nha!
Phương án có thể sử dụng đều dùng, còn có thể làm sao bây giờ?bg-ssp-{height:px}
Làm một cái hệ thống nữ vương nghiêm túc phụ trách, nó nghĩ nghĩ, thiệt tình lại lần nữa đưa ra một cái phương án mới.
[ Thân, phương án sáu: Mỹ nhân kế.]
Ngôn Linh đầu đầy hắc tuyến, "......" Mỹ nhân kế?
Làm cô sắc // dụ?
Xác định là nghiêm túc?
[ Xác định nhất định cùng với khẳng định.]
"......" Kia cô đi thử thử?
Vào lúc ban đêm.
Ngôn Linh chủ động vào phòng Phong Lâm, mặt cô mang ý cười ngồi ở mép giường hắn.
Trực tiếp đem Phong Lâm mới vừa nằm lên trên giường sợ tới mức không nhẹ.
Ánh mắt Phong Lâm lóe lóe, nhìn chằm chằm hai mắt Ngôn Linh, "???" Đột nhiên chủ động?
Hắn thở dài, một tay đem người ôm vào trong ngực, nhẹ giọng dỗ nói.
" Buổi tối em đã ăn hai khối bánh kem, không thể lại ăn......"
Giọng nói còn chưa lạc, bàn tay to của hắn đã đặt trên bụng nhỏ của cô, nhẹ nhàng xoa nhẹ một chút.
Khóe miệng Ngôn Linh trừu trừu, tràn đầy không vui.
' bang' một tiếng, đem bàn tay to không thành thật của hắn đánh rớt, " Ai nói em muốn ăn bánh kem!" Cô là loại này vì bánh kem chuyện gì đều có thể làm sao?
Kia cũng quá phát rồ!
[.....] nhưng cô vì giá trị hắc hóa, chuyện gì cũng đều có thể làm ra.
Thôi, lời này nó không dám nói.
Trên mặt Phong Lâm tràn đầy sủng nịch, " Không ăn bánh kem? Kia muốn ăn cái gì?" Hắn cười hỏi, vô cùng chờ mong câu trả lời kế tiếp của cô.
" Nga, em muốn ăn anh."
Ngôn Linh nghiêm trang nhìn chằm chằm Phong Lâm.
Lời âu yếm nhẹ nhàng nói ra, nghiêm túc mà không cho phép cự tuyệt.
Nháy mắt tiếp theo, ánh mắt Phong Lâm lóe lóe, tràn đầy ánh sáng, như là hàm chứa sao trời.
Hắn thật vất vả ức chế cảm xúc kích động, nhưng động tác trên tay, lại vượt qua suy nghĩ của hắn, chờ hắn phản ứng lại, hắn đã đem người đẩy ngã ở trên giường.