"Xem ra ký chủ đã thích ứng với tiết tấu của nhiệm vụ." Thanh âm của Tiểu Phấn Hồng đột nhiên xuất hiện.
Uổng công nó còn lo lắng cho ký chủ túng đến phía chân trời này một chút.
Động tác của Yến Lạc dừng lại, nháy mắt nhìn Tiểu Phấn Hồng phiêu phù ở không trung, cười tủm tỉm, "Ít nhiều gì cũng nhờ em, liền hình dạng mèo con chị đều thích ứng, điểm này tính cái gì?"
Tiểu Phấn Hồng: "..."
"Cái kia.. Ký chủ thân ái, nếu không ngài trước bỏ cái tay đang chống eo xuống rồi lại nói?"
"..."
Yến Lạc trừng mắt nhìn, súc vào chăn, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ nhìn chằm chằm Tiểu Phấn Hồng.
"Khụ.." Tiểu Phấn Hồng cũng không hề nói thêm cái gì, nhận thấy Quân Sâm đang đi về hướng này, nó lóe lóe, lại lần nữa chui vào giữa mày Yến Lạc, thanh âm của hệ thống cũng vang lên.
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Quân Sâm - (/)"
"Tỉnh?" Quân Sâm đẩy cửa, tiến đến mép giường, xốc chăn lên, làm lộ ra đầu nhỏ của Yến Lạc, để tránh cho cô bị ngộp thở.
Hắn một thân áo sơ mi đơn giản màu trắng, cổ tay áo xăn lên, trên người còn mang theo một ít mùi thịt xông khói, ngồi vào bên người Yến Lạc, trên tay còn cầm quần áo của Yến Lạc.
Nội y nhỏ màu vàng nhạt kia ở trong tay hắn phá lệ chói mắt, dù là Yến Lạc cũng nhịn không được nghẹn nghẹn, sau đó nghe thấy một tiếng cười khẽ của Quân Sâm.
"..."
Giơ tay nhanh chóng đoạt quần áo lại đây, Yến Lạc chui vào trong chăn mặc quần áo, mới vừa lung tung đem quần áo mặc xong, chăn trùm trên người đã bị người này kéo ra.
Cảnh xuân chỉ thấy được trong chớp mắt, nhưng lại không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Quân Sâm, nhìn dấu vết không che dấu được trên người Yến Lạc, đáy mắt hắn tràn đầy ý cười thả lỏng.
"Quân Sâm!" Yến Lạc lung tung gài lại mấy cái cúc áo còn dư lại, tức giận nói.
Quân Sâm nhịn không được cười khẽ một tiếng.
Mèo con dựng lông lên rồi.
Ngồi quỳ tại mép giường, âm sắc ưu nhã cao quý giống như đàn cello mang theo một tia khàn khàn không dễ phát hiện vang lên, tràn đầy ôn hòa sủng nịch, "Anh sai rồi được chưa? Nếu Lạc Lạc lại cào thêm hai dấu trên mặt anh, hôm nay liền không cần ra cửa gặp người."
Yến Lạc lúc này mới chú ý tới dấu vết trên mặt Quân Sâm.. Phảng phất là bị cô.. Cào?
Yến Lạc hơi hơi dại ra trong nháy mắt, tay nhỏ bị cầm đi, cúc áo trong lúc hoảng loạn gài sai chỗ cũng bị Quân Sâm cởi bỏ, sau đó lại gài đúng.
Hơi thở hắn gần trong gang tấc, có chút khô nóng.
Thân mình bị chuyển qua, sợi tóc màu đen bị hắn nắm trong tay.
Kỹ thuật cột tóc thực hiển nhiên so với lúc trước tốt hơn nhiều, lưu loát buộc dây cột tóc thành mấy vòng, Quân Sâm lại không nhịn xuống nhẹ nhàng đụng vào cái trán của Yến Lạc một chút.
Lúc này mới nắm tay Yến Lạc đi về phía nhà ăn.
Giá trị hắc hóa trên cơ bản đã gần bằng , Quân Sâm cũng không có hứng thú tiếp tục chơi với Quân thị.
Quân thị lần đầu tiên kiến thức được, cái gì gọi là nghiền áp, cái gì gọi là không hề có lực đánh trả.
Sự tình phát sinh quá mức nhanh chóng, cơ hồ khiến bọn họ không kịp có cơ hội xin giúp đỡ.
Sau đó trơ mắt nhìn thị trường chứng khoán điên cuồng ngã xuống, ban đổng sự và nhóm cổ đông đều bó tay không biện pháp.
Trăm năm cơ nghiệp, chung quy hủy trong một sớm.
Mà Quân Sâm bắt đầu lên kế hoạch cho hôn lễ, Phương Nguyên cũng đối với chuyện này dị thường để bụng, cách đây không lâu, hắn đã liên tục bị tập kích hai ba lần, may mà có người của Quân Sâm đi theo bên người, mới không có trở ngại, mà độc thủ phía sau màn đúng là con trai riêng của cha già phong lưu nhà hắn.
Vì tài sản của Phương gia mà liều mạng một lần, người nguyên bản nhìn không có tiền đồ, yếu đuối như vậy cuối cùng cư nhiên có thể che dấu, làm được một bước này, Phương Nguyên cũng thiếu chút nữa đã mắc mưu.