Editor: Thiên Lam
————
Này không phải là nói nàng không hầu hạ Cận Bùi tốt sao?! Không phải là nói nàng vô dụng sao?!
"Lời này của muội muội thật ra là có lý, cũng không thể trách, chỉ là đã ở chung hơn một năm, còn không thể hiểu đối phương vì cái gì sinh khí, này cũng quá trì độn đi? Sai ở nơi nào còn không biết,vậy thì có ích lợi gì?" Đại phu nhân nói ra lời này thập phần ác độc!
Rốt cuộc nàng cũng không phải là người lương thiện, nếu là người lương thiện, chắc chắn sẽ không ngồi vững được trên cái vị trí đại phu nhân này!
Phàm là nữ nhân hậu trạch, có thể trở thành phu nhân, có mấy người là đơn giản?!
"Phu nhân tha tội, đại thiếu gia giận quá đột nhiên, Cẩm Nhi thật sự là ngu muội!"
Lời này của Tô Cẩm chính là ám chỉ Cận Bùi tính tình âm tình bất định!
Ba người cao cao tại thượng trước mặt chắc chắn có thể nghe hiểu.
"Thôi, lão thái thái ta tuổi đã lớn, xem các ngươi nói đến nói đi cũng mệt mỏi, người già rồi, khó tránh khỏi tinh thần suy nhược, bất quá đều sống đến tuổi này, lão thái thái ta cũng lười so đo nhiều đến như vậy, sự tình của các ngươi thì tự các ngươi phải xử lí tốt, lão thái thái ta muốn đi nghỉ ngơi, việc trong nhà, liền giao cho ngươi toàn quyền quyết định."
Lão phu nhân lắc đầu, ánh mắt ý bảo đại phu nhân, sự tình giao cho nàng xử lý.
Tô Cẩm sao còn không hiểu ý tứ của lời này, chính là đem quyền sinh sát nàng giao cho đại phu nhân, tùy ý mà xử trí.
"Thiếp thân đã rõ." Đại phu nhân vội vàng gật đầu, bày ra bộ dáng cụp mi rũ mắt.
Nhưng là từ góc độ của Tô Cẩm đang quỳ trên sàn, vẫn là có thể thấy trong ánh mắt nàng chợt loé một tia vui sướng rồi vụt mất.
Lão phu nhân đây là chậm rãi uỷ quyền cho nàng, phòng cho một ngày đột nhiên rời khỏi nhân thế, không một ai có thể khơi mào tranh giành quyền lực, nhưng là nhị phu nhân chắc chắn sẽ không cao hứng, đồng dạng đều là phu nhân chính thất, nàng tự nhiên cũng sẽ có dã tâm, sẽ không cam tâm tình nguyện bị đại phu nhân quản thúc cả đời!
"Bất quá ta tuổi tác lớn, không thể nghe những tiếng u oán, ngược lại phải nguyện ý tích đức, vẫn là nên khoan từ mà xử lí cho tốt." Lão phu nhân đỡ quải trượng() đứng dậy, ma ma vội vàng tiến lại nâng.
() quải trượng: gậy chống
Nghe được lời này, Tô Cẩm cơ hồ liền muốn quỳ ngay tại đây bái lạy lão phu nhân!
Một câu này quả thực chính là khai ân cho nàng a!
Chỉ cần một câu, thay vì muốn nàng chịu xử phạt về thể xác, đại phu nhân khẳng định sẽ khoan từ xử lý, chắc chắn sẽ không đến nỗi động đến gia pháp linh tinh, nàng không cần phải lo lắng hãi hùng, cũng không cần để cho da thịt phải chịu khổ!
"Tạ lão phu nhân khai ân!" Tô Cẩm vội vàng quỳ lạy, ngữ khí không tự chủ được nhẹ nhàng giơ lên.
"Ha hả." Lão phu nhân thấp giọng cười, tâm tình hiển nhiên là không tồi, có người chân thành cảm kích, so với sự tôn kính dối trá, vẫn là cảm thấy thoải mái hơn.
Tuổi càng lớn, sẽ càng chán ghét những thứ giả dối, không có thực.
Cuối cùng Tô Cẩm bị phạt cấm túc một tháng, sau đó phải chép" Nữ tắc" hai mươi lần.
Trừng phạt bằng cách này không chỉ nhẹ nhàng hơn trừng phạt thể xác, còn củng cố lại những quy tắc mà một nữ nhân cổ đại phải tuân thủ, cũng có thể tùy thời nhắc nhở nàng không thể làm điều xằng bậy.
Mỗi ngày ở trong phòng chép mấy thứ này, coi như là tu thân dưỡng tính!
Trong thời gian cấm túc cũng không có người đến quấy rầy, mỗi ngày đến thời điểm ăn cơm đều có người đưa cơm đến đúng giờ, tuy rằng so với lúc được sủng ái còn kém rất nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng là đủ sống qua ngày.
Ở trong cái tình huống này, so với tình tiết trong mấy truyện trạch đấu cũng không tốt hơn là bao nhiêu, toàn là một đám nô tài phủng cao dẫm thấp(),chi phí sinh hoạt của nàng sẽ không tránh khỏi bị cắt giảm, tuy rằng ngày qua ngày có chút kham khổ, nàng cũng coi như là đang tu thân dưỡng tính.
(): đã giải nghĩa ở chương
Mà thời gian một tháng này, nàng sống cũng quá thanh tĩnh đi,tên thiếu gia cùng nàng phát sinh quan hệ ngay từ lần đầu tiên nàng xuyên qua, đến nay nàng còn không có thấy rõ diện mạo, từ lúc rời đi đêm đó, liền không còn thấy xuất hiện.
————-
//