Editor: Thiên Lam
————-
"Đúng rồi, Mạc tiền bối, hôm nay tôi tới là muốn nói lời tạm biệt với anh, cảm ơn anh trong suốt thời gian hơn ba tháng này đã luôn chiếu cố tôi, ân tình này tôi sẽ mãi ghi nhớ trong lòng." Tô Cẩm nghiêm túc nói.
"Cô muốn đi đâu?" Mạc Khôn đồng tử đột nhiên co rụt lại, ngón trỏ đang gõ có quy luật lên thành ghế đột nhiên cứng đờ.
"Tôi......" Tô Cẩm nghiêm túc suy nghĩ một hồi, mới nói: "Không biết a... Aiz tôi thật đúng là cái miệng quạ đen, người đại diện thì chạy theo người khác, đoàn đội cũng đã không còn,chỉ có một mình, đi đến đâu hay đến đấy vậy..."
"Bộ phim này sắp đóng máy rồi, tôi có bộ phim mới muốn giới thiệu cho cô, tính cách nhân vật khá phù hợp..."
"Không cần đâu Mạc tiền bối, cảm ơn ý tốt của anh, chỉ là tôi hiện tại một thân gièm pha, không thích hợp xuất hiện nhiều trước mắt công chúng, dù gì thì tôi cũng không phải một thân đao thương bất nhập......"
Tô Cẩm đạm nhiên cười nhẹ, mà Mạc Khôn vẫn luôn nhìn cô hồi lâu, rốt cuộc mới mở miệng nói: "Xin lỗi."
"Không có việc gì, nói ra lại thấy hổ thẹn, làm một người của công chúng, tôi hẳn là phải học được bách độc bất xâm, vậy mà giờ làm rùa đen rụt cổ mấy tháng trời không nói, tâm trạng còn chưa điều chỉnh được tốt......"
"Không có, không có, cô như vậy đã rất không tồi, đối mặt với tình hình hiện tại còn có thể bảo trì mỉm cười, tôi rất tôn trọng cô." Mạc Khôn mỉm cười nói.
"Cảm ơn, vậy thôi, không chậm trễ anh nữa, tôi phải đi rồi." Tô Cẩm đứng dậy nói lời từ biệt
"Bảo trọng." Mạc Khôn vươn tay, Tô Cẩm tươi cười nắm lấy: "Bảo trọng."
Mạc Khôn vẫn luôn nhìn bóng dáng lúc cô rời đi, hiu quạnh lại kiên cường, khi thân ảnh mảnh khảnh dần biến mất, hắn lại có suy nghĩ muốn ôm cô vào lòng, bảo vệ che chở cho cô hết một đời người!
———
"Cô chính là Tô Cẩm đúng không?" Tô Cẩm còn chưa đi ra khỏi phim trường liền bị người ở cửa ngăn lại, cô ngẩng đầu quan sát, trước mắt là hiện ra thân hình của một cô gái xinh đẹp.
Mặt trái xoan, đôi mắt hồ ly mê hoặc, mũi cao, mái tóc nâu xoăn sóng dài đến tận eo, nhìn cũng cao khoảng m, cả ngoài toát ra vẻ lãnh diễm, rất xinh đẹp, thu hút, ngoại trừ...cái ánh mắt cao cao tại thượng khinh người kia là như thế nào hả?...
"Là tôi, cô có chuyện gì sao?" Tô Cẩm lễ phép hỏi, cô biết nữ nhân này, là nữ diễn viên rất hot trong thời gian gần đây, trước kia đều là người cùng công ty, cái gọi là một núi không dung hai hổ quả không sai, cô ta xinh đẹp nhưng La Mạn cũng không kém, vì vậy mà luôn đoạt lấy nổi bật, trong tối ngoài sáng mà tranh đấu với nhau.
Sở dĩ ở công ty sắp cho hai người không ít thông cáo, vậy mà lại vì nhận tuyên truyền, diễn phim linh tinh đấu đến chết đi sống lại.
Hai người đi đều có cùng định hướng phát triển, đến mắt nhìn cũng có sự tương đồng, trước kia chẳng những mặc quần áo phong cách giống nhau, loại xe ưa thích cũng giống nhau, ngay cả đến túi xách, kiểu tóc cũng bị soi ra trùng khớp... Tóm lại là trải qua lần đụng hàng mới càng thêm mâu thuẫn gay gắt!
Cứ như vậy mà kéo theo Tô Cẩm cùng Dương Hi cũng bị ghét cay ghét đắng, bây giờ xảy ra gièm pha như vậy, người vui vẻ nhất không ai khác chính là nữ nhân đang đứng trước mặt đây.
" Chậc chậc......Đúng là cùng một guộc với La Mạn, đều là hồ ly a, bị hắc thê thảm như vậy còn không chịu cô đơn, lại muốn ra ngoài thông đồng với nam nhân hả, thậm chí còn không biết tự lượng sức mình tính toán thông đồng ảnh đế......"
" Moẹ nó, đầu óc của cô dùng để trang trí sao?! Sao có thể mặt dày như thế? Cũng không rải phao nước tiểu xem xem chính mình là cái đức hạnh gì! Chẳng lẽ cô cho rằng cùng đại ảnh đế hợp tác một bộ phim lại tự ảo tưởng chính mình thành ảnh hậu à!" Bạch Chỉ Nhu hùng hổ doạ người, miệng không ngừng phun ra những lời thô tục
"Có những người đầu không chỉ dùng để trang trí, mà ngay cả trong miệng cũng không biết quản, chẳng lẽ cha mẹ cô không dạy cô phải làm người như thế nào sao?! Nếu thật là như vậy, chi bằng chui về lò nấu lại!" Tô Cẩm nói xong lời này liền không chút do dự lướt qua ả bước nhanh rời đi.
———
//
Đăng giờ này chắc chẳng có ai đọc:v