“Đúng, nếu như túc chủ thất bại, hệ thống cũng sẽ bị xóa bỏ”. Ai nói nữ nhân cổ đại ngu xuẩn chứ, hệ thống than thầm.
“Tốt, ta tiếp nhận nhiệm vụ.” Lão phu nhân gật đầu.
“Bởi vì túc chủ khuyết thiếu một chút kiến thức nên nhiệm vụ đầu hệ thống sẽ tự chọn, thanh xuân vườn trường có được không?”
“Được.” Mặc dù không rõ đó là vật gì nhưng cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
“Tốt, mời túc chủ tiếp nhận kịch bản:”
“Tiếp nhận.”
Cảnh Như Họa cảm thấy hồn mình thoát khỏi thân thể, bay vào trong quyển sách xanh xanh đỏ đỏ ở bên kia.
Bay vào bên trong quyển sách, hồn phách Cảnh Như Họa liền nhập vào thân thể một cô gái.
“Túc chủ và nhân vật dung hợp kí ức.”
Cảnh Như Họa cảm thấy đầu mình đau đớn, kí ức như nước từ đâu đổ đến, cô ngơ ngác nhìn phòng ở kì quái này. Thân thể này tên Bạch Họa, là thiên kim tiểu thư tập đoàn Bạch thị, có vị hôn phu tên Lãnh Ngôn, Bạch Họa rất thích hắn, thường xuyên đeo bám hắn khiến hắn cảm thấy rất phiền. Nhìn đến nơi này, Cảnh Như Họa nhíu mày, có là vị hôn phu cũng không nên sỗ sàng như thế.
Cỗ thân thể này năm nay mười sáu tuổi, học lớp mười tại học viện quý tộc Hoàng Anh. Vừa huấn luyện quân sự xong, lại được phân cùng lớp với cô gái tên Ly Mạt khiến Bạch Họa vô cùng không vui, định bắt nạt cô ta thì bị vị hôn phu nhìn thấy rồi ngăn cản, sau đó, nàng xuyên đến đây.
Chuyện của đám trẻ, bà già như nàng đến đây làm gì? Bạch Như Họa có chút bất đắc dĩ.
“Túc chủ có thể xem hết kịch bản, sau đó bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.”
“Cho ta xem chút đi.” Dung hợp kí ức của Bạch Họa cũng chẳng phải thích ứng nhiều, nàng cũng không có gì phải kiêng kị.
Cảnh Như Họa nhìn xuống, quyển sách bìa xanh xanh đỏ đỏ từ từ hiện ra nội dung. Ly Mạt là một cô bé lọ lem kiên cường độc lập, thành tích ưu tú được học viện quý tộc Hoàng Anh đặc biệt tuyển chọn, học cùng lớp với Bạch Họa. Gia đình bình thường, tướng mạo thanh tú nên Ly Mạt bị các học sinh nữ châm chọc cùng xa lánh, vừa vặn một ngày nàng đụng phải Bạch Họa, Bạch Họa muốn cho Ly Mạt một bàn tay thì bị Lãnh Ngôn ngăn trở, hắn đem Ly Mạt lôi đi. Vì báo đáp, Ly Mạt làm người hầu cho Lãnh Ngôn hô đến gọi đi, cuối cùng hắn thích nàng, muốn cùng Bạch Họa giải trừ hôn ước. Bạch Họa không cam lòng, chuẩn bị kế hoạch trả thù Ly Mạt nhưng đều bị Lãnh Ngôn phát hiện, các anh em tốt cũng liên hợp lại đối phó nàng, Bạch gia phá sản, Bạch Họa bị bắt vào nhà giam.
Xem hết quyển sách, Cảnh Như Họa rụt mắt lại, đầu óc Bạch Họa có vấn đề sao? Nam nhân không thèm ngươi, còn ngươi mặt dày mặt dạn theo đuôi, cuối cùng hạ người hại mình.
“Túc chủ hiện tại chính là Bạch Họa, ngươi phải tạo phiền phức cho nam chính Lãnh Ngôn và nữ chính Ly Mạt, để giá trị thù hận của họ với ngươi đạt tới thì hoàn thành nhiệm vụ.
Cảnh Như Họa trầm mặc, nhiệm vụ này không tính là khó, chỉ là đi tìm tiểu hài tử chơi trò chơi mà thôi. Cảnh Như Họa nhìn vào tấm gương, mặc dù còn nhỏ nhưng có thể nhìn ra người này vô cùng xinh đẹp. Cảnh Như Họa bỗng hoảng hốt, nàng đã quên bộ dáng lúc trẻ của mình. Sờ sờ mặt, cảm giác thật tốt, trơn trơn mềm mềm. Hiện tại nàng mười sáu tuổi, không phải sáu mươi tuổi a. Hít sâu một hơi, nàng mỉm cười, tuổi trẻ thật tốt.
Bây giờ là buổi sáng, Cảnh Như Họa muốn ra ngoài nhìn một chút, thế giới này thật thần kì, mặc dù trong trí nhớ có nhưng nàng vẫn muốn đi xem, như thế cảm xúc sẽ rất chân thực.
Cầm tiền của thế giới này lên, nàng ra khỏi biệt thự.
Quay đầu nhìn biệt thự kiểu dáng Châu Âu, Cảnh Như Họa ngẩn người, cái này cùng nhà cao cửa rộng nơi nàng ở khác nhau rất lớn, Cảnh Như Hoạn ngẩng đầu, bị ánh nắng đâm híp mắt, nhà này so với núi còn cao hơn, thật dọa người.
Biệt thự cách nội thành không xa, đi mấy phút là đến, người nơi này bình thường đều lái xe ra vào, nhưng Cảnh Như Họa đối với cái hộp kia vẫn có chút không quen.