Bởi vì coi như Lâm Tịch học tập chăm chỉ ở Thịnh Duệ, nhưng khi tiếp thu ký ức Tần Minh Nguyệt, khiến cô hiểu được thật ra với tính cách của nguyên chủ rất khó thành một người đứng đầu tập đoàn.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, thay vì miễn cưỡng cô ấy đi làm, còn không bằng để vợ chồng Tần thị lại bồi dưỡng một người nối nghiệp đáng tin cậy một chút. Trước khi người nối nghiệp Tần gia trưởng thành, Tần Minh Nguyệt có thể thay mặt quản lý một đoạn thời gian.
Không phải tất cả thương nhân đều trục lợi, ít nhất Tần gia vẫn còn có một phần dịu dàng ở đây. Tần Minh Nguyệt không thể làm lãnh đạo của công ty, nhưng làm một người truyền đạt quyết định cũng không phải là vấn đề rất lớn.
Thất phu vô tội hoài bích có tội, gia thế Tần gia, cộng thêm người Tần gia không vượng, không có người kế tục mới khiến Tư gia ngấp nghé trong nhiều năm. Nếu như Ngải Mẫn có thể sinh được con trai, Tần Minh Nguyệt vẫn là Công chúa nhỏ Tần gia như cũ, nhưng mà sẽ không hấp dẫn đàn sói vây quanh giống như bây giờ.
Mấy ngày liên tiếp, tâm tình Lâm Tịch đều rất tốt. Mặc dù vẫn còn có một số người không rõ nội tình dùng ánh mắt đồng tình nhìn cô, nhưng mà Lâm Tịch hoàn toàn làm như không tồn tại, Tư Minh Hạo chết sống có quan hệ gì với cô chứ? Ngay cả tình lữ ngoài miệng bọn họ cũng không phải.
Mặc dù Tư Chấn Nam cũng nhảy ra nói rằng Tần gia đối với con rể tương lai thấy chết không cứu vân vân, nhưng mà đại ca, nhìn xem con trai của ngươi phạm phải loại sai lầm gì, ngươi cũng không cảm thấy xấu hổ khi nói nhà gái người ta thấy chết không cứu, nếu đổi thành người khác có thể đã trực tiếp ra tay chơi chết ngươi rồi.
Bởi vậy không đợi Tần gia nói gì, quần chúng ăn dưa cũng nhìn không được, các loại hình gạch đá, các loại khẩu vị nước bọt chen chúc mà tới, dưới tình huống Tư gia đã bốn bề thọ địch, Tư Chấn Nam cũng không dám lại ép buộc Tần gia phải như thế nào.
Lâm Tịch lắc đầu một cái, cô không có phí công sai khiến Mèo Già, mặc dù Dịch Dương nhấn mạnh đều là anh em tốt, nhưng mà dù sao người ta cũng là anh em của Dịch Dương.
Có đôi khi con người sẽ kỳ quái như vậy, ta thật lòng thật dạ không muốn hồi báo, nhưng nếu ngươi cho rằng đó là thật, năm chữ: Cả đời đừng làm bạn.
Lâm Tịch rất rộng rãi gửi một trăm vạn vào tài khoản Mèo Già, Lâm Tịch không đau lòng chút nào, bởi vì đó là tiền của Tần Minh Nguyệt, sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ "Xong chuyện phủi áo đi, không cần tiền của em gái mềm mại."
Cho nên bây giờ Mèo Già vừa tiếp điện thoại của cô, thông qua điện thoại Lâm Tịch cũng có thể nhìn thấy anh ta cười lộ cả răng hàm.
Lâm Tịch dặn dò anh ta chú ý đến động tĩnh của hai nhà trên mạng, lúc cần thiết cần giúp đỡ Tần gia.
Trong cốt truyện Tần Minh Nguyệt chịu rất nhiều thiệt thòi vì bạo lực mạng.
Lâm Tịch tin tưởng, tình hình nghiêng về một phía trên internet, tuyệt đối có bút tích của Mèo Già.
Chẳng qua chuyện ảnh chụp Lâm Tịch cũng không để Mèo Già đăng liên tục, mặc dù Tư gia và Triển gia xử lý rất sạch sẽ những bài post kia, nhưng với trình độ của Mèo Già, Lâm Tịch có lý do tin tưởng, tuyệt đối có thể để những ảnh chụp đã biến mất kia phô thiên cái địa truyền khắp trên mạng lần nữa.
Thú vui lớn nhất trong chuyện mèo vờn chuột là ở đâu? Ở chỗ mỗi lần chuột đều cho rằng mình sẽ thành công, cho nên mới sẽ dùng hết sức lực chạy trốn.
Tư Minh Hạo, Triển Vân Tiêu, các người nhất định phải sống sót thật tốt, mới có thể biết mỗi ngày đều phải đối mặt với đả kích mới!
Kết thúc học kỳ, Lâm Tịch đứng đầu trong trường.
Tần gia đưa Tần Minh Nguyệt đi học cũng không hi vọng cô có thể ưu tú đến cỡ nào, nhưng không ngờ ở một trường học như vậy, Công chúa nhỏ Tần gia lại đạt được hạng nhất lần đầu tiên trong cuộc đời.
Tần Chính rất vui mừng, quyết định tết năm nay nhất định phải tổ chức ăn mừng một chút, đến lúc đó thai của Ngải Mẫn cũng vững vàng, làm một cái song hỉ lâm môn.
Chẳng qua lần này hai mẹ con Ngải Mẫn cùng chung ý tưởng bỏ phiếu chống.
Cái thai trong bụng này đúng là cục vàng, có chuyện gì sơ xuất còn không hối hận xanh ruột. Ngộ nhỡ Tư gia, Triển gia chó cùng rứt giậu rồi sao? Mặc dù trắng trợn chúc mừng dĩ nhiên không thể thiếu những món ăn ngon, nhưng mà Lâm Tịch rất chán ghét xã giao với những nhân vật nổi tiếng trong giới thương nhân và chính trị, mang theo cái mặt nạ, lá mặt lá trái, một buổi tối mặt cũng cười cứng rồi, người nào có tâm tư và thời gian ăn uống?
Vẻ mặt Lâm Tịch khóc lóc: "Lão ba, đó tuyệt đối không phải song hỉ lâm môn, mà là họa trời giáng thì đúng hơn."
Sắc mặt Tần Chính nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn quát lớn: "Nói bậy gì vậy!"
Hiện tại Tần Chính rất mẫn cảm, bất kỳ điềm xấu gì cũng không cho phép nói ra.
Ông ấy cũng không phải kiểu người trọng nam khinh nữ, trên thực tế, Tần Chính là người đàn ông tốt hiếm có, Tần Minh Nguyệt rất giống Ngải Mẫn, Tần Chính cảm thấy đó là kết tinh tình yêu của bọn họ, cho nên Công chúa nhỏ Tần gia mới có cuộc sống muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Trải qua những chuyện này, ông ấy cũng lĩnh hội đầy đủ, hạnh phúc không phải ngươi có bao nhiêu tiền có bao nhiêu danh tiếng, mà là có thể có cuộc sống mà mình mong muốn.
Gương mặt Tần Chính cười khổ, ông ấy nhớ tới con gái bảo bối trở về nói với mình, người sống một đời, một là vì danh tiếng, hai là vì lợi ích, ba là cả nhà vui vẻ hòa thuận. Mặc dù lúc ấy Tần Chính khiển trách Tần Minh Nguyệt, nhưng mà không thể phủ nhận, cuộc sống mà con gái nhà mình muốn chính là loại thứ ba.
Vì vậy, ông ấy khổ thân suy nghĩ, mình vẫn nên cố gắng sinh con trai đi, dù sao con trai thừa kế cơ nghiệp của ba, chờ ông ấy trăm tuổi để con trai tiếp tục cưng chiều Minh Nguyệt là được.
Toàn bộ ngày nghỉ Lâm Tịch đều trôi qua vô cùng hài lòng, trong lúc đó Hàn Nhã đến tìm cô một lần, Hàn gia vốn không có ở đây, hiếm khi cô ta chạy tới thăm cô, vì vậy Lâm Tịch gọi Tiền Lâm Lâm, ba người cùng nhau chơi hai ngày.
Trải qua những chuyện này, ba người này ngược lại tiến tới cùng nhau.
Tình bạn giữa các cô gái, thường đến rất kỳ lạ, rời đi càng kỳ lạ hơn.
Khi cô vẫn còn là Lâm Tịch, bởi vì công kích một minh tinh nào đó giả chạy thể dục nên trực tiếp tan vỡ tình bạn tốt kết giao hơn mười năm. Lâm Tịch dở khóc dở cười, thuyền nhỏ hữu nghị thật sự nói lật liền lật, nhưng bởi vì nguyên nhân như vậy, khiến người ta có hơi buồn lòng.
Hàn Nhã có thể tiến tới cùng với cô, Lâm Tịch không kỳ quái, nhưng Tiền Lâm Lâm thì hơi khiến người ta khó hiểu.
Cũng không biết cô ta làm được bằng cách nào, hiện tại Tiền Dao Dao bị giam lỏng trong nhà không được phép đi ra ngoài. Mẹ của Tiền Lâm Lâm đã khỏi hẳn và xuất viện, được trực tiếp đón về nhà lớn Tiền gia, bởi vì chuyện của Tiền Dao Dao, Tiền phu nhân cũng không dám lại nhảy lên nhảy xuống ngăn cản.
Hiện tại xã giao giữa các phu nhân tiểu thư, hầu như đều do mẹ con Tiền Lâm Lâm ra mặt, Tiền phu nhân hận đến nghiến răng cũng không có cách nào, ai bảo con gái mình không biết tranh chứ!
Tiền Lâm Lâm nói, rất có thể Tiền gia sẽ chuẩn bị gả làm vợ kế Tiền Dao Dao cho một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, dù sao với những chuyện Tiền Dao Dao gây ra kia, loại tần lớp như bọn họ ai sẽ lấy? Đây cũng là nguyên nhân Tiền Lâm Lâm đột nhiên trở nên nở mày nở mặt như vậy, dù sao, Tiền gia chỉ có hai đứa con gái này.
Cho đến ngày nay, thông gia vẫn là thủ đoạn hợp tác đáng tin cậy nhất.
"Dù sao cũng tốt hơn nhiều, so với trước đây mẹ tớ nghèo đến nỗi không có tiền khám bệnh, mà tớ lại bị xem như người hầu miễn phí. Hơn nữa, có thể lấy thân phận con gái cả của Tiền gia làm đám cưới, gia đình đối phương cũng sẽ không quá kém cỏi, tớ còn có cái gì không vừa lòng."
Hàn Nhã thở dài một tiếng, gật đầu một cái, ngược lại là Tiền Lâm Lâm nhìn thông suốt.
"Hiện tại Tư gia và Triển gia đúng là mặc chung một cái quần, đã công khai cấu kết với nhau làm việc xấu. Chẳng qua nói đến cũng thật buồn cười." Vẻ mặt Hàn Nhã rõ ràng là cười trên nỗi đau của người khác: "Vị Đại tiểu thư băng thanh ngọc khiết của Triển gia kia, bây giờ chết sống cũng không chịu lấy Tư Minh Hạo. Nói là không công bằng khi đối với cậu như vậy."
"Cô ta thật đúng là.." Tiền Lâm Lâm che miệng, ha ha cười.
Kết hôn sao? Kết hôn rất tốt!
Hạnh phúc đều là phụ họa, có ngàn vạn kiểu bi thương, nhưng mà Lâm Tịch tin tưởng, tương lai rất dài, chỉ sợ Tư Minh Hạo và cậu em vợ tương lai của anh ta sẽ có rất nhiều tiếng nói chung bởi vì cùng trải qua bi kịch.