Đoạn Tiểu Lâu cũng chỉ biết vị trí trung tâm của tiểu động thiên chính là nội điện.
Về phần tại sao nhất định phải tiến vào nội điện trong vòng năm ngày, hắn ta cũng không rõ ràng lắm.
Chỉ là Nhâm Kiều Kiều một lòng cảm mến hắn ta, muốn ở trước mặt người trong lòng biểu hiện một chút mình cũng không phải là tu sĩ bình thường, mới tiết lộ cho hắn ta biết, sau khi Đoạn Tiểu Lâu biết được tin tức này, một lòng chỉ muốn thông báo cho những đồng môn khác trong La Sát cốc, lúc này mới càng nói càng cương cuối cùng tới tình trạng sử dụng bạo lực.
Tất nhiên không thể thiếu Thi Lang châm ngòi thổi gió trong đó, nói rằng nếu để lộ tin tức Nhâm sư thúc tổ sẽ tức giận như thế nào cùng Đoạn Tiểu Lâu này không biết tốt xấu ra sao vân vân.
Trong tứ đại môn phái, lấy Hóa Tiên Tông cường thịnh nhất, ngày bình thường tự nhiên luôn tự cho rằng mình là tông môn đứng đầu Mặc Vân quốc, cực kì ngang ngược đối với những tông môn khác.
La Sát cốc vốn có thể xem như là tông môn mạnh nhất trong tứ đại môn phái, nếu không phải năm trăm năm trước, hai vị nguyên anh lão tổ của La Sát cốc không hiểu vì sao binh giải đạo tiêu cùng lúc, khiến La Sát cốc chẳng những tự nhiên tổn thất hai vị đạo nhân trông coi, còn có rất nhiều công pháp đều bị cắt đứt truyền thừa, tất cả bảo vật trên người hai vị lão tổ cũng cũng chẳng biết tung tích, mà La Sát cốc cũng từ tông môn đứng đầu luân lạc tới tình cảnh lúng túng gần như sắp rớt khỏi hàng ngũ tứ đại môn phái.
Đoạn Tiểu Lâu là thiên linh căn hệ hỏa, với tình hình dần dần suy sút của La Sát cốc hôm nay, tông môn tự nhiên muốn dùng hết toàn lực nâng đỡ hắn ta, để hắn ta có thể có một phen thành tựu trong tương lai, trọng chấn uy danh La Sát cốc.
Vì vậy, cho dù là tu sĩ kết đan trong La Sát cốc cũng đặc biệt chiếu cố hắn ta, mà Đoạn Tiểu Lâu cũng không phải là người ích kỷ, vừa biết được tin tức như vậy, biết rõ có không ít đồng môn đều đi vào bí cảnh này tìm một phần cơ duyên, tự nhiên lòng như lửa đốt muốn đem tin tức truyền đi.
Mặc dù Nhâm Kiều Kiều cũng không biết phụ thân đang tính toán chuyện gì, nhưng nếu để lộ tin tức trên diện rộng, thì cho dù là thân cha, chắc chắn cũng sẽ tiến hành nghiêm trị nàng ta.
Lâm Tịch và Đoạn Tiểu Lâu cũng phân tích không ra Hóa Tiên Tông rốt cuộc đang bày âm mưu quỷ kế gì.
Nhưng nếu như hai mục tiêu nhiệm vụ của nàng đều là người của Hóa Tiên Tông, hai bên là địch không phải bạn, sớm muộn cũng phải chống lại, đối nghịch càng sớm luôn luôn không sai.
Thế là Lâm Tịch và Đoạn Tiểu Lâu vừa tiến về vị trí trung tâm, vừa bắt đầu trắng trợn tuyên truyền, chậm nhất năm ngày, nhất định phải tiến vào vị trí trung tâm nội điện, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Về phần những người nhận được tin tức kia có tin hay không, đó chính là chuyện của bọn họ.
Trên đường đi, hai người cũng từng gặp những kẻ mưu toan giết người đoạt bảo, tự nhiên tránh không được một phen ác đấu, Đoạn Tiểu Lâu không hổ là người La Sát cốc dùng hết toàn lực bồi dưỡng, kinh nghiệm đối địch phong phú, sát phạt quyết đoán, cộng thêm các loại pháp khí phù lục trên người, thật đúng là địch thủ hiếm thấy.
Bình thường hai người sẽ không chủ động công kích người khác, nhưng nếu có người tới cửa muốn chết đương nhiên cũng không sợ.
Lâm Tịch đi theo học được không ít bí quyết chiến đấu, mặc dù hiện tại nàng vẫn không thể sử dụng linh lực.
Hai người lấy thừa bù thiếu, phối hợp càng ngày càng ăn ý, càng đánh càng thuận tay, cuối cùng Đoạn Tiểu Lâu thế mà mở miệng mời Lâm Tịch gia nhập La Sát cốc, chẳng qua Lâm Tịch cũng không có đồng ý, nàng không muốn bởi vì nàng lại tăng thêm kẻ thù không cần thiết cho La Sát cốc, cười nói đợi đến lúc muốn gia nhập tông môn nào đó, nhất định sẽ cân nhắc đến La Sát cốc đầu tiên.
Hai người vô luận là giết người hay là chém yêu, dù sao đoạt được thứ gì đều chia đều, trên đường đi Lâm Tịch thu hoạch cũng tương đối khá, cả người gần như vũ trang đến tận răng, súng hơi đổi thành pháo, ngay cả mạng che mặt cũng đổi thành một cái mặt nạ phòng vệ xinh xắn, trong túi trữ vật chứa các loại vật liệu yêu thú, linh thảo linh dược cũng tràn đầy.
Lâm Tịch chảy nước miếng ào ào, nếu nàng có một cái không gian tùy thân thì tốt biết bao, có thể mang những vật này về xã khu, dù chỉ có thể mang về ba loại, cũng có thể tụ ít thành nhiều đấy.
Hai mắt Lâm Tịch phát sáng, âm thầm hạ quyết tâm, tiết kiệm tiền, tiết kiệm tiền, về sau kiên quyết cấm ăn uống nhiều, chỉ giữ lại đủ phí bảo trì xây dựng, còn lại tất cả đều tồn trữ, nhất định phải mua một cái không gian tùy thân cho mình!
Hai người rốt cuộc tìm được nội điện vào ngày thứ tư.
Nhìn từ xa, trong một vùng cát vàng rộng lớn, có một tòa cung điện màu đen lặng lẽ đứng ở đó, ở xung quanh cung điện là vô số con rối bằng cát vàng.
Động tác của chúng nó vô cùng chậm chạp, dựa theo một tuyến đường nhất định đi tuần tra.
Lâm Tịch và Đoạn Tiểu Lâu vừa tiếp cận vùng đất cát rộng lớn này, đám rối cát giống như nhận được thông báo gì đó, tất cả đều dùng đao cát thật dài chém về phía hai người bọn họ.
Nhất định phải xuống khỏi pháp khí phi hành mới có thể tiến vào vùng cát vàng này, nếu không sẽ bị một thứ gì đó ngăn cản, hai người vừa xuống tới mặt đất, Đoạn Tiểu Lâu thu hồi phi thuyền, lập tức đã bị con rối cát vây vào giữa.
Lâm Tịch duỗi ra nắm đấm trực tiếp cùng con rối cát chọi cứng, con rối kia nhìn xem giống như một đống cát đắp lên, nhưng đánh ở phía trên giống như là đánh vào bao cát phát ra tiếng "Bịch bịch."
Mặc dù đao cát không thể trực tiếp đánh chết hoặc chém bọn họ bị thương, nhưng lại giống như một đòn nặng nện ở trên người, sau hai lần bị đánh Đoạn Tiểu Lâu đau đến nhe răng trợn mắt.
Lâm Tịch nói với Đoạn Tiểu Lâu: "Công kích vị trí trái tim của bọn chúng."
Nàng cảm ứng được tại vị trí trái tim của con rối, có tia linh lực mỏng manh dao động, mỗi lần con rối vừa có động tác, dường như cũng là từ nơi đó truyền đến dao động trước.
Lâm Tịch vung một quyền đập trúng trái tim con rối, quả nhiên, con rối giống như là bị chạm vào chốt mở gì đó cả người nhanh chóng sa hóa, từ đầu đến chân, ào ào hóa thành một đống cát, cảm giác như đang chơi trò chơi vượt ải.
Đoạn Tiểu Lâu cũng ném một quả cầu lửa vào trái tim rối cát, "Bịch" một tiếng, con rối biến mất, tiếp theo trên mặt đất xuất hiện một đống cát lớn nhô lên.
Đã tìm được phương pháp, hai người nhanh chóng đánh ra một con đường, vọt vào nội điện.
Nhắc tới cũng kỳ, chờ cả hai đứng tại cửa ra vào nội điện, những con rối kia liền không thèm nhìn hai người thêm chút nào, lại bắt đầu đi tuần tra theo quy luật.
Mà những con rối đã biến thành đống cát trên mặt đất kia, thì bắt đầu ngưng tụ từng chút một, lại biến thành con rối lần nữa, trở lại vị trí của mình, tiếp tục tuần tra.
Hai người rũ bỏ lớp cát trên người, bước vào đại điện, trong điện đã có mấy chục người, thời gian tới đây cũng không kém nhiều lắm, đang tốp năm tốp ba nói chuyện.
Trưởng lão kết đan của tứ đại phái lúc này cũng tụ tập tại một chỗ, dường như đang thương lượng gì đó.
Đoạn Tiểu Lâu nhìn Lâm Tịch một cái, trực tiếp đi tới chỗ trưởng lão kết đan của La Sát cốc.
Mà Lâm Tịch đã cẩn thận quan sát Nhâm Thiên Lý ngay khi vừa tiến vào, thấy sắc mặt ông ta rất khó coi, đoán chừng là vô cùng bất mãn đối với việc có nhiều người còn sống tiến vào đại điện như vậy.
Nữ tu tên là Nhâm Kiều Kiều kia, giờ phút này đang thành thành thật thật ở bên cạnh ông ta, ngay cả khi Lâm Tịch đi vào cũng chỉ là oán hận nhìn chằm chằm nàng một chút, cũng không có bất kỳ biểu hiện gì.
Lâm Tịch giả vờ tới chỗ này một chút, nhìn xem chỗ kia, dáng vẻ tò mò giống như một đứa bé chưa từng trải việc đời.
Toàn bộ đại điện vuông vức rất hợp quy tắc, chỉ có một cánh cửa ra vào, sau đó chính là vách tường tối đen. Lần này cũng không có thứ gì giống mâm tròn trên đỉnh đầu, ngược lại ở bốn vách tường đều có một viên dạ minh châu phát ra ánh sáng màu trắng nhu hòa, chiếu sáng toàn bộ đại điện.
Lúc này, ở cửa truyền đến tiếng bước chân, có người "Phi phi" phun cát từ trong miệng ra, nghe tiếng có ít nhất ba người đang tiến về phía đại điện.